Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bách Khoa Toàn Thư Về Ma Pháp

Phiên bản Dịch · 1549 chữ

Rhode sau khi tận mắt chứng kiến một màn đấu cận chiến của các pháp sư đã may mắn trở về an toàn.

Cana đã ôm một thùng rượu rời đi, trên quầy chỉ còn lại một Warm đang ngủ say ngửa bụng lên trời, và một Makarov đang ngồi xếp bằng, thở ra những bong bóng mũi.

Rhode lật người Warm lại, nhưng không làm nó tỉnh giấc, rồi lại vẫy tay trước mặt Makarov cũng không có phản ứng gì: “Sao cả hai người ngủ say thế này?”

Mira che miệng cười: “Cả hai đều bị Cana chuốc say rồi.”

Rhode nhìn thoáng qua Cana, người đang ôm thùng rượu tìm Macao để đấu tửu: “Cô ấy mạnh vậy sao?”

“Haha, thực ra Cana ấy mà…”

Mira định tiết lộ cho Rhode chút thông tin về tính cách thật của Cana để tránh hiểu lầm, nhưng nghĩ lại cảm thấy tiết lộ ra sẽ không thú vị, nên ngay lập tức đổi lời:

“Cô ấy là một người rất tốt.”

“… Chắc là vậy.” Rhode cố gắng tự thuyết phục bản thân tin lời Mira. “Phải rồi, trên thế giới này có loại ma pháp nào có thể ngay lập tức cởi bỏ quần áo không?”

“Có đấy, là ma pháp thay đồ.” Mira nói, “Ma pháp thay đồ cơ bản thì nhiều cô gái biết lắm, rất tiện khi cần thay quần áo khi đi ra ngoài.”

“Nhưng nếu nói đến người giỏi nhất trong việc sử dụng ma pháp thay đồ, thậm chí có thể thay đổi áo giáp và vũ khí ngay giữa trận chiến…”

“Chắc chắn là Gray phải không?” Rhode đoán trước, hắn nhớ Gray là một thành viên trong nhóm nhân vật chính, thế nào cũng phải có sở trường đặc biệt.

Vừa nãy hắn còn tận mắt thấy màn “thay đồ” biến mất áo của Gray, nên cho rằng người có thể sử dụng ma pháp thay đồ để chiến đấu chắc chắn là Gray.

Rhode cảm thấy phân tích của mình rất hợp lý.

Nhưng Mira lại phủ định: “Không, là Erza.”

“Hả?”

“Gray là một pháp sư Băng Tạo Hình, việc cởi áo chỉ là thói quen xấu mà thôi, hình như cậu ấy hình thành thói quen này từ khi bắt đầu học ma pháp.”

Lại là ma pháp tạo hình, Băng Tạo Hình, là kiểu dân chơi điêu khắc băng sao?

“Erza mới là người sử dụng ma pháp thay đồ… Nói đến Erza, cô ấy cũng sắp trở về rồi.”

Mira tiếp tục nói: “Tiện thể, Erza là nữ pháp sư mạnh nhất trong hội, lại còn rất xinh đẹp, cứ chờ xem nhé.”

“Và nếu muốn thử theo đuổi cô ấy, tôi có thông tin này cho cậu đây.” Mira bỗng nhiên nói nhiều hơn:

“Người gần nhất từng theo đuổi Erza là Loke, kết quả bị đánh cho thừa sống thiếu chết. Nhưng biết đâu Rhode lại là kiểu người mà cô ấy thích…”

“Tha cho tôi đi.” Rhode lộ vẻ bất đắc dĩ.

Cô Mira này, sở thích kỳ lạ của cô càng ngày càng không che giấu nữa rồi. Hơn nữa, có phải cô còn có tính cách thích hóng hớt không?

Công việc phục vụ ở quán vừa yên bình lại vừa náo nhiệt, thỉnh thoảng còn có chút kích thích.

Nếu phản ứng không kịp, rất dễ bị cuốn vào các trận đánh nhau của những người khác. Nhưng chỉ cần tránh xa kịp lúc, thì lại có cơ hội xem kịch hay.

Dĩ nhiên, khi xem kịch vui cũng phải cẩn thận né những chai rượu, bàn ghế bay lơ lửng không biết từ đâu đến.

Vào buổi trưa, Rhode phát hiện ra một “phúc lợi” khi làm nhân viên phục vụ — bữa trưa miễn phí.

Món chính hôm nay là món lẩu Cassoulet đặc biệt của hội Fairy Tail.

Rhode lần đầu tiên nghe tên món này, không rõ mùi vị ra sao, nhưng khi mở ra, khứu giác và tuyến nước bọt của hắn đã đưa ra phán đoán.

“Thơm quá…”

Hương thơm đến mức Warm bị Cana chuốc say cũng mở mắt, lần theo mùi hương để xin ăn.

Đùi gà, thịt heo, xúc xích, đậu trắng và đủ loại nguyên liệu được sắp xếp có trật tự trong nồi nước dùng đậm đà, trên bề mặt còn phủ một lớp da giòn vàng rộm trông cực kỳ hấp dẫn.

Khi Loke và Mira ngồi vào bàn, ra vẻ bắt đầu ăn, Rhode lập tức múc một muỗng nước dùng để nếm thử.

Nước dùng đậm đà, sánh mịn, vừa vào miệng đã khiến Rhode không nhịn được mà phải thốt lên: “Món này… món này mà ăn với cơm thì chắc chắn là bá đạo!”

“Wow, đùi gà này có lớp vỏ giòn rụm, bên trong mềm ngọt, chấm thêm chút nước dùng lại càng thơm ngon hơn…”

“Wow, thịt heo này cũng ngon… Sao cả đậu trắng cũng ngon thế này chứ!”

Rhode biến thành một “người wow”, mỗi món ăn vào miệng là có rất nhiều lời khen muốn thốt ra, nhưng lại sợ nói nhiều sẽ làm chậm tiến độ ăn uống.

Sau cùng, hắn quyết định ăn no trước rồi nói sau!

Hai mươi phút sau, Rhode và Warm đều ăn no đến căng bụng, cùng thở phào đầy mãn nguyện.

Rhode chỉ vào chiếc nồi trống trơn: “Đây thực sự là cơm nhân viên sao? Cảm giác như làm món này rất kỳ công ấy?”

Mira suy nghĩ một chút, rồi đáp: “Cũng không quá phức tạp đâu. Chỉ cần dùng đậu trắng, hành tây, cà rốt, cà chua, lá xạ hương, và da heo để hầm thành một nồi nước dùng đặc.

Trong lúc đó, chiên sơ đùi gà, thịt heo, và xúc xích.

Sau đó, sắp xếp các nguyên liệu vào nồi đất từng lớp một. Đổ nước dùng đã hầm vào, rồi đun thêm một chút là xong.”

Đây mà không phức tạp sao? Rhode bế Warm đặt lên đùi, cảm thấy tình cảnh hiện tại giống như Vương Hy Phượng giới thiệu món cà tím cho Lưu lão lão vậy*.

(*Chú thích: Vương Hy Phượng và Lưu lão lão là nhân vật trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng. Hết chú thích.)

Ừm… Lưu lão lão thì Lưu lão lão đi, Rhode hồi tưởng lại những món ăn vừa được thưởng thức, rồi chẳng ngần ngại nói: “Mira, tôi muốn làm phục vụ ở đây mãi mãi.”

Loke bật cười: “Xem ra Rhode rất hài lòng với những gì đã lấp đầy bụng ngày hôm nay.”

“Lấp đầy bụng? Những gì lấp đầy?” Rhode suy nghĩ một giây, ăn no mà nói vậy sao?

Mira nhìn ra sự bối rối của hắn, vội vàng xua tay: “Không, khi học ngôn ngữ phổ thông thì đừng học cách diễn đạt của Loke.”

“Chị Mira~” Laki nhõng nhẽo, “Chị nói vậy thật quá đáng, cách diễn đạt của em rõ ràng đầy chất thơ mà.”

“Được rồi~” Mira dỗ dành, “Nhưng trình độ ngôn ngữ của Rhode chưa đủ để học những cách diễn đạt đầy chất thơ như của em, nên hãy tha cho cậu ấy đi.”

“Thật là…” Laki bĩu môi, bắt đầu thu dọn bát đĩa.

Buổi chiều là thời gian nghỉ ngơi của Rhode, hắn dự định nghe lời hội trưởng mà đến thư viện đọc sách.

Trước đó, Elfman đã đẩy Rhode đi tham quan thư viện của hội.

Ánh sáng bên trong hơi u tối, trong phòng có những giá sách cao hơn người, bên cạnh các giá là thang di động để tiện lấy sách.

Buổi trưa ở thư viện cũng giống như thường ngày, yên tĩnh đến mức lặng thinh, không gian ngập tràn mùi đặc trưng của sách.

“U lu lu?” Warm hình như không thích nơi này lắm.

“Suỵt…”

Rhode làm dấu bảo Warm im lặng, rồi xách nó đặt lên vai mình, vô thức giảm nhẹ bước chân.

Dựa vào các bảng hiệu trên giá sách, Rhode tìm đến khu vực ma pháp, rồi lần lượt dò sách qua tên từng cuốn.

Rất tiếc, hắn không tìm thấy cuốn sách nào có tiêu đề Ma pháp Tinh Linh.

“Hội trưởng nói trong thư viện có tài liệu liên quan…” Rhode nghĩ ngợi, “Chắc được xếp chung với các loại ma pháp khác rồi.”

Hắn quay lại, tìm được cuốn Bách Khoa Toàn Thư Về Ma Pháp.

Mở mục lục, bên trong rõ ràng phân chia thành hai loại lớn: ma pháp bộc phát và ma pháp ngoại phát.

Hiểu đơn giản, ma pháp bộc phát là ma pháp dựa vào khả năng bản thân, hơi giống năng lực siêu nhiên.

Ma pháp ngoại phát thì cần dựa vào một số đạo cụ ma pháp nhất định, có chút giống công nghệ.

Theo lời hội trưởng, ma pháp của Rhode thuộc loại ma pháp ngoại phát, hơn nữa rất giống với ma pháp tinh linh, vậy chỉ cần tìm trong mục lục phần ma pháp ngoại phát là sẽ ra ma pháp tinh linh.

Nhưng trước khi tìm, Rhode quyết định làm đúng quy trình cơ bản của việc đọc sách—lật đại một trang trước xem thử.

Bạn đang đọc Fairy Tail: Ta Không Muốn Làm Hội Trưởng (Dịch) của Tưởng Cật Băng Bổng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khong_0
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.