Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sever Thứ Sáu Ra Mắt

Tiểu thuyết gốc · 2972 chữ

Sau khi Cường rời khỏi nơi đây, tất cả mọi người bao gồm luôn đội phó Hào. Khung cảnh xung quanh bây giờ chỉ còn lại ông chủ Tuấn và tuyển thủ mới nhất chuẩn bị được công bố là tuyển thủ Huy.  Cậu thắc mắc hỏi ông:

"Sao anh ta lại không muốn bồi thường mà lại chọn cách giải nghệ thế nhỉ?"

"Cậu là người mới nên cậu không hiểu được đâu, không phải cậu ta không muốn bồi thường mà là không thể bồi thường". Giọng ông chủ Huy trả lời câu hỏi ấy mang một chút cay đắng.

"Không thể bồi thường, tôi không nghĩ thế đâu. Với sự nổi tiếng do cậu ta mang lại cộng với hai năm liên tiếp thống trị tất cả các giải đấu thì không lẽ không đủ trả sao?". Huy nhìn ông chủ với vẻ mặt không thể tin được, cậu dù là người mới nhưng với một năm tham dự giải đấu thì số tiền cậu nhận được đủ sức để bồi thường hợp đồng này, chưa kể mức độ nổi tiếng cũng cho phép các nhãn hàng về thiết bị thương mại điện tử biết đến và giới thiệu cho hợp đồng.

Ở khoảng thời gian này, công nghệ đi đầu thị trường và các nhãn hàng, các nhà tài trợ sẽ đi tìm hướng đi mới bằng cách kêu gọi các tuyển thủ chuyên nghiệp thay vì chọn lựa các diễn viên, các ca sĩ nổi tiếng vì độ phủ sóng của họ với ngành này đang rất cao và phù hợp với số tiền họ bỏ sẽ ít hơn so với các KOL hay các diễn viên, ca sĩ khác. Chưa kể, họ còn có thể đầu tư vào đấy để đẩy doanh số bán hàng lên một mức cao hơn nữa nếu đội họ đầu tư có được những thành tích nhất định.

Ở bên SJ, có nữ tuyển thủ Phan Kim Nhung, với gương mặt xinh đẹp và một chiều cao chuẩn gu của hầu hết cánh đàn ông, con trai ở Việt Nam thì cô là một idol đích thực hoàn toàn không thua kém gì những diễn viên hay các ca sĩ hiện nay. Các nhãn hàng đã đầu tư cho SJ cũng đã cho mình một mức doanh thu đáng mong ước, cô còn tham dự nhiều sự kiện có liên quan đến giải đấu nên độ phủ sóng của cô về mặt này rất có tiếng. Chưa kể, số lượng tiền được donate ở các buổi livestream ngắn do CLB chủ quản sắp xếp cũng giúp cho tuyển thủ củng cố hơn về mặt tiền nong, cô cũng dạng top về mặt này. Chính vì các lý do kể trên và trên một ví dụ rất rõ ràng là cô nàng Nhung nên Huy ngạc nhiên và khó hiểu là một điều khá bình thường với tuyển thủ chuyên nghiệp như cậu.

"Có gì mà cậu lại ngạc nhiên đến thế. Một điều mà cậu chưa từng biết về anh ta chính là số tiền cậu ấy kiếm được đều giúp đỡ cho CLB này. Số tiền ấy được cậu ấy trích một phần để giúp đỡ nhóm bạn đã cùng cậu ấy khi còn khó khăn, chính tôi còn không biết vì sao cậu ấy chỉ luôn nhận phần tiền nhỏ và rất hạn chế tham gia các hoạt động của CLB hay làm một streamer, số lần cậu ấy nhận tham gia khá ít dù cậu ta sỡ hữu lượng fan rất lớn. Một con gà đẻ trứng vàng cho CLB nhưng nếu không thể đẻ được trứng tốt thì cũng sẽ bị đào thải mà thôi. Tôi cũng đoán được cậu ta sẽ chọn cách này nên cũng chuẩn bị sẵn hết rồi, chỉ không rõ món quà mà cậu ta lấy từ chúng ta là gì mà thôi. Chắc tôi sẽ đi hỏi cô Nhung mới được, còn cậu cứ nghỉ ngơi sáng mai sẽ nói tiếp, chúc ngủ ngon."

Huy chỉ gật đầu và cũng di chuyển về chỗ tập trung để ngủ lại, còn ông chủ Huy đi một mạch đến chỗ Nhung, ông thấy cô ấy đang cắn vội quả táo trên tay, ông nói:

"Cậu ta lấy thứ gì vậy, cô biết không?"

"Một cuốn sách bị vứt bỏ trong kho, còn lại không lấy gì. Thẻ nhân vật cũng để lại đấy". Giọng nói Nhung lạnh nhạt, cô hoàn toàn chán ghét người chủ này nhưng mà thái độ vẫn phải cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người, đây gọi là ứng xử chuyên nghiệp.

"Ohhh, cuốn sách ấy à. Tôi thấy cậu ta nghiên cứu vài lần nhưng tôi không rõ. Thôi kệ dù sao đó cũng là đồ bỏ của CLB, cậu ta lấy cũng chả sao". Ông chủ Tuấn cũng không muốn đôi co với Nhung, ông hiểu cảm giác hiện tại của cô nên khi có đáp án thì ông cũng nhanh chóng chào tạm biệt cô và quay về phòng.

Ở tựa game này, tuyển thủ nhân vật là vật sống nhưng nhân vật lại là vật chết. Tuy nhiên nhân vật vẫn có thể được xây dựng lại theo cách mà mỗi một tuyển thủ mong muốn nhưng cái tên thì sẽ không bỏ được. Mỗi khi muốn vào chơi game thì đều sẽ phải có một thẻ riêng biệt và nếu mất cũng đồng nghĩa với mất đi nhân vật, cho nên các game thủ đều cực kì giữ gìn tấm thẻ này, một loại thẻ nhỏ và có thể mua ở bất kì nơi nào trong các tiệm net, các nhà sách hay các địa điểm liên quan đến tựa game này. Với sức hút mãnh liệt của trò chơi thì dần dần người người nhà nhà đều đam mê với tựa game này, nơi mà các nhà làm game muốn chính là sự sáng tạo mà người chơi đem đến, nó đã tạo nên sự mới lạ và cũng là điểm thu hút lượng lớn người chơi tham gia vào.

Trở lại với Cường, sau khi rời CLB cậu bắt một chuyến xe đến một địa điểm được Nhung đã chỉ. Nó nằm ngay mặt tiền đường và đó là một tiệm net lớn hay đúng hơn nó là một cyper đúng nghĩa, không gian ở đây rất đông và choáng ngợp bởi lượng người chơi hiện nay là rất đông dù đã là mười một giờ đêm. Một tiệm Cyper với cái tên

"CYPER OG GAMING"

Cường tiến đến và lập tức được một em gái nhân viên đến hỏi:

"Anh muốn chơi máy hay sao ạ?".

"Cho tôi một máy". Cường đáp lại với giọng điệu vui vẻ

"Máy số 39 dãy B, anh cứ đi thẳng là đến dãy B máy thứ ba thì lúc anh đến ạ. Cho em xin CCCD để bên em nhập vào máy". Em gái rất nhanh nhẹn chỉ Cường, cậu cũng mau chóng lấy CCCD cho em nhân viên và chạy đến dãy B nhưng số máy 39 đang bị ai đó ngồi chơi. Trước màn hình là tựa game "Con Đường Vinh Quang" và một chữ "THẤT BẠI" rất lớn ở giữa, bất ngờ người ngồi là một bà chị chắc lớn hơn Cường vài tuổi là cùng, cô đang ngồi ngay đấy và quay mặt thấy Cường, cô bảo:

"Ngồi đây à?"

Cường gật đầu và bà chị ấy lập tức phóng đi nhưng có lẽ do quá giận nên bà chị này đã để nguyên như thế và hệ thống được lập trình sẽ phải đánh tiếp sau ba mươi giây còn ở sảnh đấu. Bất đắc dĩ Cường phải tham gia màn solo này, bà chị đang đi đến quầy thì khách quen lên tiếng:

"Bà chủ ơi, chưa thoát game kìa. Nhanh lấy thẻ lại đi coi chừng đó."

Cô hoảng hốt, em nhân viên cũng đang định đến đó nhưng do bà chủ cũng phải gấp rút đến đó nên cô cũng nhờ bà chủ luôn. Sự hoảng hốt này là hoàn toàn có lý do cả đấy, trong tựa game này nếu vô tình để quên tấm thẻ thì rất có thể sẽ mất đi một số tài nguyên quan trọng hay có những người xấu tính hơn họ sẽ hủy đi nhân vật luôn. Nhất là những cyper, tiệm net như thế này lại còn khiến những kẻ trên dễ bề hoạt động hơn nữa.

Bà chủ vừa tiến đến và nhìn thấy hai chữ "CHIẾN THẮNG", đối thủ mà mình cố gắng rất nhiều vẫn thua liên tục thì tên này lại dễ dàng thắng được. Cô nhìn CCCD của Cường và nói:

"Ohhh thắng rồi à, mất bao lâu thế?"

"50 giây, nếu không phải bữa nay không tập luyện thì chắc chỉ 30 đến 35 giây là cùng". Cường vừa nói vừa thổi hơi nóng lên tay của mình, có lẽ nhiệt độ ở nơi này khá lạnh vì vị trí máy lạnh phả tới là thẳng vào vị trí của Cường đầu tiên. Thường những người đến chơi họ sẽ hơi ngại việc sắp xếp gần máy lạnh vì đôi tay họ sẽ dễ bị cứng gây ảnh hưởng đến tiến độ chơi game.

Bà chủ ngạc nhiên, cô còn chưa tin những gì mình nghe được nhưng có vẻ cô biết người đang ngồi trước màn hình là ai, cô liền đáp:

"Tuyển thủ chuyên nghiệp à, đội trưởng SJ đúng không?"

"Cô nên thêm từ cựu vào đi, nhưng sao cô biết được tôi". Cường cúi thấp người xuống một chút, cậu cũng biết việc tới những nơi như này là không nên nhưng vì sự chỉ dẫn của Nhung nên cậu bèn đến đây.

Bà chủ trao CCCD trả lại cho Cường và hạ tông giọng của mình xuống. Chắc cô cũng biết sức ảnh hưởng của giới tuyển thủ chuyên nghiệp khi đến các phòng net, cyper là lớn đến mức nào, cô nói:

"Của cậu, tôi đọc sơ qua nên biết. Có xem stream của CLB ấy nên biết, cậu xuất hiên hơi ít thì phải, giờ lại đến đây chắc là từ idol tôi rồi. Nhưng tại sao lại thêm chữ cựu vào thế? Không lẽ SJ đuổi anh rồi à?"

"Không hẳn là đuổi nhưng mà tôi giải nghệ, thế thôi. Còn việc tôi đến đây đúng là Nhung kêu tôi đến, chắc cô ấy cũng gọi hay nhắn trước rồi nhỉ? Tôi cũng thấy bảng thông báo tuyển người làm ca đêm. Tôi cũng nghĩ để mấy em nhân viên nữ làm ca đêm nhất là các tiệm giải trí như chỗ của chị thì không tốt, để tôi làm cho". Cường trả lời một mạch với điếu thuốc định đưa lên miệng.

"Chưa thấy thông báo của cổ, mà thôi chuyện tuyển thủ mấy anh tôi không có quan tâm. Nhất là với một con người ít xuất hiện như anh nếu không phải anh xuất hiện ở các giải đấu chắc không ai nhận ra luôn ấy. Nhưng mà để một tuyển thủ đi làm nhân viên trông coi tiệm net liệu có đúng? Mà thôi kệ đi, chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ". Bà chủ xua tay xem như không có chuyện gì.

"Được thôi, cảm ơn chị chủ. Cho tôi biết cách xưng hô với nào chị chủ". Cường tiếp tục cắm mặt nghiên cứu cái gì đó trên website của tựa game, dù miệng nói tai nghe nhưng mọi tâm trí đều đang đổ dồn về màn hình trên máy tính.

"Tôi là Lê Thanh Hiền, gọi tôi là chị Hiền được rồi. Tôi lớn cậu vài tuổi nên xưng chị với tôi cũng được cả, có điều cậu chắc chắn là làm ở đây không? Tôi muốn cậu xác nhận?" Bà chủ đáp lời Cường dù giọng nói vẫn phải hạ xuống.

Cường nghiêm túc trả lời, cậu ngưng hoạt đồng và nhìn về phía chị Hiền, cậu đáp:

"Chắc chắn mà, tôi tin Nhung sẽ không đưa tôi đến một nơi mà cô ấy không tin tưởng. Còn về hình ảnh của tôi thì cứ yên tâm, khi tin tức tôi giải nghệ đến cộng với việc giải đấu sắp bắt đầu thì hình ảnh tôi cũng sẽ như những người bình thường mà thôi. Cô khỏi lo chuyện đó nhưng tôi muốn hỏi chị là chỗ này ghi bao ăn bao ở là còn đúng không?"

"Còn yên tâm. Chỗ tôi cái gì cũng còn hết, bữa nay tôi muốn test thử khả năng thức khuya của cậu. Cậu sẵn sàng chứ?" Hiền nhìn Cường với ánh mắt hơi có phần khinh thường người trước mắt, trước đó cô nghĩ tuyển thủ chuyên nghiệp là phải hào nhoáng, phải lấp lánh lắm chưa kể dù có giải nghệ cũng không thê thảm như Cường hiện tại.

"OK" Cường làm động tác 👌 và tiếp tục mài mò cái gì đó trên website.

Bỗng có tiếng nói của người đối diện:

"Khi nào có sever mới nhỉ? Nhớ một năm ra một sever để mở rộng tựa game đúng không ta? Hỏi bà chủ thử xem?"

"Bữa nay 12h đêm nay đó, chứ ngày thường ông nghĩ có đông đến thế không? Còn 15 phút đó ông muốn chuẩn bị gì chuẩn bị đi lát nữa đông quá thì khó vào sever lắm." Một giọng nói kế bên lên tiếng hộ cả hai.

Nhưng có vẻ chính bản thân Cường cũng không biết bữa nay sẽ ra sever mới, cậu kiểm tra lịch thì mới phát hiện đúng là bước qua 12h đêm thì sẽ là ngày 22/06/2030, vừa tròn 5 năm tựa game ra mắt nên họ sẽ ra sever mới cũng như sự kiện kỷ niệm năm năm tựa game xuất hiện tại thị trường thế giới. Mặc dù Việt Nam mua bản quyền trễ hơn hai ba tháng nhưng khu vực Việt Nam cũng sẽ dùng ngày này để phát hành sever mới cho đồng bộ với nhau.

Chị Hiền đưa một tấm thẻ mới, đây là bản phát hành gần nhất về tấm thẻ này, điều này chứng tỏ sức hút lớn nên mỗi năm phải liên tục tung ra thị trường những mẫu thẻ mới để những game thủ có thể chọn lựa. Tất nhiên việc này không đồng nghĩa với việc mất tài khoản, chỉ cần ra một tiệm net, cyper bất kì với yêu cầu nhập dữ liệu cũ sang thẻ mới thì vẫn có thể chuyển đổi thoải mái, điều này chỉ làm mất một lượng tiền nhỏ nhưng có thể thay đổi tấm thẻ, nhiều người hay đùa vui là "xin vía" thẻ mới. Cường xua tay tỏ vẻ không cần và lấy ra một chiếc thẻ của bản thân, phiên bản đầu tiên nên nhìn nó không được bắt mắt hay đẹp đẽ như tấm thẻ mà chị Hiền đang cầm, Hiền cũng không để ý lắm về việc này, cô nhờ nhân viên mở máy kế bên với mục đích khảo sát năng lực của Cường (từ từ đã, khảo sát năng lực của tuyển thủ chuyên nghiệp ư?).

Cuối cùng, kim đồng hồ đã chạy hết một ngày. Mọi người hô hào đồng thanh với nhau, tưởng chừng như đang đón năm mới thế đấy. Lần lượt đếm ngược khoảng thời gian còn lại:

"10,9,8,7,6,5,4,3,2,1 và 0".

Cả cyper nháo nhào tranh nhau bước vào sever mới, sever thứ 6 cũng là kỷ niệm 5 năm tựa game ra mắt. Do lúc ra mắt có tận 2 sever nên hôm nay mới là sever thứ 6 chứ không phải do lỗi kỷ thuật gì cả, ai nấy đều nhanh chóng vào game chỉ riêng Cường thì vẫn đang nghiên cứu gì đó. Hiền ngó qua nhưng không hiểu cái gì, cô hỏi:

"Không vào game à, định khi nào vào thế."

"Không gấp, vẫn còn đông mà. Từ từ vào rút được cả mới thời gian. Tôi ngồi xem cái này một chút". Cường mắt thì dán chặt vào máy tính, miệng vẫn nói và tai vẫn đang nghe xung quanh, cậu hoàn toàn chìm đắm vào trong sự nghiên cứu về quyển sách này.

Khoảng nửa tiếng sau, cậu mới mở game ,quẹt thẻ chọn sever thứ 6 để bắt đầu chơi. Vào game cậu chọn một cái tên, Hiền ngồi kế bên tư vấn đủ mọi thể loại tên nhưng cuối cùng cậu gõ ra một cái tên:

"Ảo Magicuật Sư"

Hiền ngó qua và đưa một ánh mắt thẳng đến Cường, cô nói:

"Tên gì vậy ông tướng, tên nghe kì kì thế nào ấy".

"Phong cách chơi mới, đặt vậy luôn chứ sao". Cường vừa đáp sẵn mở zalo ra tìm Nhung để chụp màn hình qua cho cô coi.

Hiền trố mắt nhìn, cô muốn hét to nhưng sợ sợ chú ý sẽ bị dồn vào đây nên cô nhỏ tiếng lại nói:

"Ê ế, có phải Kim Nhung không? Úi giời ơi là cô ấy kìa, tôi muốn hét quá đi."

Cường nhìn bà chủ của mình với ánh mắt ngỡ ngàng, cậu hoàn toàn không có khái niệm "đu idol" như bà chị này. Cậu gật đầu nhìn Hiền thì một tin nhắn chợt đến:

"Đổi tên đi, anh đặt tên này nè "APOLLO ", nó có nghĩa là thần ánh sáng đấy."

"Được thôi, nghe theo em vậy". Cường ngó sang Hiền và cũng nhận được cái gật đầu của cô về cái tên mới này. Và cứ như thế Cường bước vào tựa game với một nhân vật cộng với một cái tên mới, một hành trình mới đã được bắt đầu.

Bạn đang đọc Game Thủ Hàng Đầu sáng tác bởi Shennin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shennin
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.