Đại La Tiên Thể Xuất Thế! (2)
Nó ngã xuống mặt đất, khóe miệng trào ra máu tươi, đau đớn đến mức phải nhăn nhó, răng nanh lộ cả ra ngoài.
“Sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ? Ha ha ha!”
Tộc trưởng Vũ tộc cười chế giễu, vẻ mặt đầy khinh miệt.
“Một con chuột chết tiệt như ngươi, cũng dám nhòm ngó Đại La Tiên Quả?
Ngươi có biết nó trân quý đến mức nào không? Với thân phận hèn mọn như ngươi, dựa vào đâu mà xứng đáng sở hữu?”
Tộc trưởng Lân tộc nghiến răng nghiến lợi quát lớn.
Tại Đại La Bí Cảnh này, từ thời xa xưa đã truyền lưu một truyền thuyết:
Đại La Tiên Thụ, thứ đang chống đỡ toàn bộ bí cảnh này, sẽ có một ngày kết ra một tiên quả đan gọi là Đại La Tiên Quả.
Kẻ nào may mắn được nuốt vào, sẽ có thể đột phá nhục thể phàm thai, nhận được Đại La Tiên Thể, thể chất được xếp hạng đệ nhất trên Tiên Thể Bảng của Côn Luân Giới, là thể chất vô địch trong thiên hạ!
Trải qua năm tháng dài đằng đẵng, chứng kiến hàng trăm đời tộc trưởng già đi rồi mất, sáu tộc trưởng hiện tại cuối cùng cũng chờ được ngày Đại La Tiên Quả xuất hiện.
Bọn họ không thể độc chiếm nên đã bàn bạc cùng nhau chia đều tiên quả, để mỗi người đều có thể hấp thụ được Đại La huyết mạch, không nghi ngờ gì nữa, điều này sẽ mang lại lợi ích vô tận cho con đường tu luyện sau này.
Nào ngờ, lại bị một con chuột trắng nhỏ bé nhanh chân cướp mất!
“Cũng đâu có khắc tên của các ngươi, dựa vào đâu mà Chuột Chuột không được ăn chứ?
Bây giờ còn quay lại trách ta, thật là oan ức quá”
Chuột trắng mở tròn đôi mắt đẫm lệ, tỏ vẻ đáng thương, giọng điệu ấm ức như thể bị bắt nạt.
“Chết đến nơi mà còn dám mạnh miệng ngụy biện!”
“Lão phu sẽ lột da rút gân ngươi, khiến ngươi phải hối hận vì được sinh ra trên đời này!”
Tộc trưởng Thạch tộc cất giọng như tiếng chuông lớn, bàn tay khổng lồ ngưng tụ từ đá lại vung lên, mang theo sát khí dày đặc như muốn nghiền nát chuột trắng.
Sát ý cuồn cuộn ập đến, lông trắng trên người chuột trắng dựng đứng cả lên, toàn thân lạnh buốt như rơi vào hầm băng, đôi mắt đỏ rực trợn tròn tuyệt vọng.
“Phải làm sao đây, Chuột Chuột sắp chết mất rồi…”
Nó vừa vô dụng, vừa ấm ức trong lòng. Rõ ràng chỉ là vô tình đi ngang qua, trùng hợp nhìn thấy tiên quả từ trên cây rụng xuống, vì không kiềm được cơn thèm ăn nên mới nuốt trọn.
Nào ngờ một miếng ăn vô tình lại khiến sáu tên tộc trưởng hợp lực truy sát, tình cảnh bi thảm không nói nên lời.
Ầm!!!
Ngay khoảnh khắc ấy, một luồng khí tức cường đại và đáng sợ bỗng nhiên quét ngang, bao phủ toàn bộ không gian.
“Là kẻ nào?!” Tộc trưởng Thạch tộc giật mình thu hồi bàn tay đá, ánh mắt lóe lên vẻ kinh nghi bất định.
Những tộc trưởng khác cũng lập tức cảnh giác, ánh mắt sắc bén nhìn về phía trước, chuẩn bị đối phó với nguy cơ tiềm tàng.
Trong tầm mắt, một thanh niên áo đen tóc bạc dài đến eo, dáng vẻ phong lưu ngọc thụ, hai tay chắp sau lưng, từng bước từng bước thong dong đạp không đi tới.
“Thống tử, ngươi nói cỗ năng lượng vừa rồi ở trong cơ thể con Chuột Chuột sao?”
Ánh mắt của Diệp Quân Lâm thoáng hiện vẻ kỳ lạ.
[Đinh! Đúng vậy! Con Chuột Chuột vừa mới nuốt Đại La Tiên Quả, thể nội đã hình thành Đại La Tiên Thể, có tiềm năng tu luyện cực kỳ to lớn!]
[Đinh! Phát động nhiệm vụ thu đồ đệ: Nếu thành công thu phục chuột trắng làm đệ tử, ký chủ sẽ nhận được phần thưởng vô cùng hậu hĩnh!]
Nghe âm thanh thông báo của hệ thống, Diệp Quân Lâm đưa tay vuốt cằm, lẩm bẩm: “Đại La Tiên Thể? Nghe cũng thú vị đó.”
Kể từ khi thu nhận Hồng Thiên Diệp làm đồ đệ, Diệp Quân Lâm đã đẩy hết việc nặng nhọc cho hắn, nhờ đó mà cuộc sống nhàn nhã thoải mái.
Nhưng càng ngày, hắn lại cảm thấy thiếu thiếu một chút thú vui.
Nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Quân Lâm cảm thấy vẫn nên nuôi thêm một thú cưng.
Vừa hay, con chuột trắng này vô cùng hợp ý hắn!
“Cẩn thận, hắn là kẻ ngoại lai xâm nhập!”
Tộc trưởng Vũ tộc trầm giọng nhắc nhở.
“Các hạ cũng tới vì Đại La Tiên Thể sao?”
Tộc trưởng Lân tộc cất giọng đầy căm ghét.
Diệp Quân Lâm nhàn nhạt liếc qua sáu tộc trưởng, giọng điệu tùy ý nói: “Con chuột này là của ta, các ngươi lui đi.”
“Đúng là nực cười! Ngươi nghĩ ngươi là ai?”
Một tên tộc trưởng tức giận quát lớn.
Giọng điệu ngông cuồng của Diệp Quân Lâm như chọc giận cả sáu tộc trưởng.
Trong mắt bọn hắn, tên xâm nhập này thật quá cuồng vọng, chẳng coi ai ra gì!
Nếu đối phương là cường giả Đại Thừa cảnh, có lẽ bọn hắn còn phải e dè vài phần.
Nhưng vấn đề là tu vi của hắn cũng chỉ ngang bằng với bọn hắn, là Hợp Thể viên mãn, dựa vào đâu mà dám lớn lối như vậy?
“Lại thêm một kẻ xấu xa muốn ăn thịt Chuột Chuột sao…”
Chuột trắng nước mắt lưng tròng, cảm thấy mình vừa yếu ớt vừa đáng thương.
Nó không ngờ chỉ vì ăn một tiên quả mà bản thân lại trở thành món ngon béo bở, ai cũng muốn cắn một miếng.
“Đừng phí lời với tên tiểu tử này nữa, ta thấy da thịt hắn non mềm, không bằng giết rồi ăn luôn cho rồi!”
Tộc trưởng Thú tộc hung ác nói.
“Ồ?”
Diệp Quân Lâm khẽ cười nhạt, thân hình chợt biến mất khỏi chỗ cũ.
Vút!
Một quyền mạnh mẽ đánh ra, không gian vỡ nát tạo thành những gợn sóng vặn vẹo.
“Ngươi!”
Tộc trưởng Thú tộc kinh hãi, vung mạnh lang nha bổng, lực đạo bùng nổ như núi lở biển gầm.
Ầm!
Tộc trưởng Thú tộc bị đánh văng ra xa hơn mười trượng, bàn tay nắm chặt lang nha bổng run rẩy, sắc mặt đau đớn, cuối cùng nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi!
Chỉ một quyền đơn giản không chút hoa mỹ của đối phương mà suýt nữa khiến hắn trọng thương sao?
Phải biết rằng, Thú tộc là một trong sáu đại vương tộc của bí cảnh, lực đạo mạnh mẽ là ưu thế lớn nhất của chúng.
Vậy mà trong tình huống này lại rơi vào thế hạ phong!
“Nhân tộc, ngươi muốn chết!”
Tộc trưởng Thú tộc nóng nảy như lửa, sau khi bị một quyền đánh lùi, liền nổi giận gầm lên, những phù văn cổ xưa lập tức bao quanh thân thể, tỏa ra sát khí ngút trời.
Ngay sau đó, hắn ta lao tới.
“Cùng nhau lên, giết hắn!”
Đăng bởi | orange34 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 98 |