Hai thiên mệnh chi tử chạm mặt (2)
Nếu không phải lúc trước phát hiện Từ Mục Ca, Từ Lạc đã rời nhà, Từ Khinh Chu khẳng định để cho hắn chỉ điểm Từ Mục Ca.
Từ Khinh Chu nói: “Các ngươi quả thật cần gặp mặt một lần.”
Vốn dĩ hắn không định quấy rầy Từ Mục Ca tu hành, nhưng cơ hội trước mắt hiếm có, giá trị hướng dẫn của Từ Lạc cực cao, hơn nữa còn là càng sớm càng tốt.
Từ Lạc đề nghị: “Chúng ta đi Vạn Bảo Các nhìn xem, nói không chừng hắn cũng tới.”
Từ Khinh Chu gật gật đầu, bọn họ vốn chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi, trực tiếp đi tới Vạn Bảo Các.
Vạn Bảo Các ở chính giữa Linh Nguyệt thành, đây là một mảnh quỳnh lâu ngọc vũ, toàn bộ kiến trúc cổ xưa đại khí, nhất là ba chữ "Vạn Bảo Các" trên bảng hiệu, càng đặc biệt.
Thoạt nhìn viết vô cùng đơn giản, cũng không tính là chữ tốt, sau khi cẩn thận quan sát mới phát hiện trong đó ẩn giấu huyền cơ.
Nghe đồn ba chữ này là các chủ hiện tại của Vạn Bảo Các tự tay viết, trong đó ẩn chứa ý cảnh tu hành của hắn, nếu như ai có thể tìm hiểu một hai, tuyệt đối có rất nhiều diệu dụng đối với con đường tu hành của bản thân.
Bởi vậy có không ít tu sĩ đi ngang qua Vạn Bảo Các đều sẽ ngừng chân quan sát tìm hiểu.
Từ Mục Ca theo bản năng nhìn thoáng qua, trong lòng chửi bậy không thôi.
“Chữ viết này thật nát, còn không bằng ta.”
Từ Lạc cũng ngẩng đầu nhìn theo, sau khi nhìn thấy chữ thì hơi ngẩn ra, sau khi cẩn thận xem xét, hiểu ý cười một tiếng.
[Thì ra là chữ của lão gia hỏa kia, khó trách sẽ có cảm giác quen thuộc. ]
Từ Khinh Chu ngạc nhiên, xem ra Từ Lạc biết vị đại nhân vật của Vạn Bảo Các này, nhưng đó cũng là quen biết ở kiếp trước.
Đi vào Vạn Bảo Các đông đúc, Từ Khinh Chu trực tiếp tìm chưởng quầy bận rộn chân không chạm đất.
“Chưởng quầy, xin hỏi người Linh Nguyệt tông đã tới chưa?”
Chưởng quầy theo bản năng dò xét Từ Khinh Chu một phen.
“Đệ tử, trưởng lão Linh Nguyệt tông tới rất nhiều, không biết ngươi muốn tìm ai?”
Dù sao cách gần như vậy, có thể tới cơ bản đều sẽ đến xem.
Từ Khinh Chu hỏi: “Là người có thân phận cao nhất.”
Với địa vị của Từ Mục Ca, hẳn không có trưởng lão nào trong Linh Nguyệt tông không biết hắn.
“Ồ?”
Nghe nói như thế, chưởng quỹ lập tức nghiêm túc, đồng thời cũng có chút tò mò đối với thân phận của Từ Khinh Chu.
“Linh Nguyệt Tông có hai vị trưởng lão nội môn, lúc này đang ở phòng Giáp ba tầng hai nghỉ ngơi.”
Từ Khinh Chu chắp tay nói: “Cảm ơn chưởng quầy.”
“Không sao.”
Từ Khinh Chu và Từ Lạc đi vào hội trường đấu giá, hắn còn nhìn thấy đệ tử chân truyền của Thất Tinh môn Ô Văn Đống ở trong đám người.
Lần trước gặp mặt là ở tiệc mừng thọ của Lữ Chấn, hai người bọn họ thậm chí đều chưa nói qua một câu, bởi vậy Từ Khinh Chu cũng chỉ coi như không thấy, hắn tìm được phòng Giáp Tam tầng hai, gõ cửa.
Cửa phòng riêng mở ra, trước mặt là một thanh niên mặc trang phục đệ tử nội môn Linh Nguyệt tông, hắn nghi hoặc hỏi.
“Hai vị có chuyện gì sao?”
Từ Khinh Chu hỏi: “Xin hỏi hai vị trưởng lão nội môn Linh Nguyệt tông có ở trong phòng này không?”
Lúc này từ bên trong truyền đến một giọng nói bình thản.
“Cho bọn họ vào đi.”
Từ Khinh Chu và Từ Lạc gặp được hai vị trưởng lão nội môn Linh Nguyệt tông, khí tức của họ sâu như biển, cho dù đã thu liễm nhưng vẫn khiến Từ Khinh Chu khó mà nhìn thẳng được.
“Hai vị tìm chúng ta có chuyện gì sao?”
Từ Khinh Chu chắp tay hỏi: “Quấy rầy rồi, tại hạ là gia chủ Từ gia Từ Khinh Chu, đường thúc của Từ Mục Ca, muốn hỏi hắn có tới tham gia buổi đấu giá lần này hay không.”
Ban đầu, chỉ có Thái Thượng trưởng lão và tông chủ biết về thiên phú yêu nghiệt của Từ Mục Ca.
Nhưng hơn một tháng trước, trong cuộc thi ngoại môn của Linh Nguyệt tông, Từ Mục Ca đột nhiên nổi tiếng.
Với tu vi Tụ Khí hậu kỳ, hắn nghiền nát tất cả các đệ tử ngoại môn, dễ dàng giành được vị trí quán quân.
Phải biết rằng hắn mới nhập môn tu luyện nửa năm, trong số những người cùng hắn gia nhập Linh Nguyệt tông, người mạnh nhất cũng chỉ là Lữ Thần Long ở cảnh giới Thối Thể hậu kỳ.
Điều này khiến danh tiếng của Từ Mục Ca vang xa, bất kỳ đệ tử nào trong tông môn đều biết Linh Nguyệt tông đã xuất hiện một thiên tài yêu nghiệt là Từ Mục Ca.
Hắn còn là đệ tử của Thái Thượng trưởng lão Tô Tín, tông chủ vốn ít nói ít cười, nhìn thấy hắn cũng cười ha hả.
Do đó, sau khi nghe xong lời nói của Từ Khinh Chu, hai vị trưởng lão nội môn cao cao tại thượng, thần sắc thản nhiên bỗng chốc thay đổi.
Lý trưởng lão cười vội vàng nói: "Hóa ra là Từ đạo hữu, mời ngồi, Tiểu Đông mau đi pha trà!"
Mặc dù Từ Khinh Chu chỉ có tu vi Huyền Đan cảnh trung kỳ, nhưng thân phận là đường thúc của Từ Mục Ca khiến hai người không thể không nghiêm túc đối đãi.
Đăng bởi | HoangYen1990 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 118 |