Bước Đi Đầu Tiên
Trần Hoàng Minh đứng trước cửa sổ, nhìn ra ngoài. Ánh sáng mờ ảo của buổi sáng chiếu vào phòng, làm cho không gian xung quanh trở nên mơ màng, như trong một giấc mơ mà hắn vẫn chưa tỉnh giấc. Trong đầu hắn lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất: bắt đầu từ đâu? Mới hôm qua, hắn đã quyết định sẽ không để cuộc đời mình trôi qua như một cơn gió thoảng, sẽ không tiếp tục là một kẻ thất bại trong ngành công nghiệp âm nhạc. Nhưng giờ đây, khi thực sự đứng trước cơ hội, hắn mới nhận ra rằng tất cả những lý thuyết vĩ đại đều chỉ là những ý tưởng trừu tượng nếu không có hành động cụ thể.
Minh ngồi xuống chiếc bàn gỗ, ánh sáng từ cửa sổ tiếp tục chiếu lên mặt hắn, làm nổi bật những đường nét cương quyết. Trước mặt là cuốn sổ tay mà hắn đã mang theo từ kiếp trước, nơi ghi lại những mục tiêu và chiến lược mà hắn dự định thực hiện. Để xây dựng một công ty âm nhạc thành công, hắn cần phải có tài năng, sự sáng tạo, nhưng quan trọng hơn hết là một đội ngũ đáng tin cậy. Hắn cần phải tìm kiếm những nghệ sĩ, những người có khả năng sáng tạo để cùng nhau xây dựng một đế chế âm nhạc. Tuy nhiên, làm sao để tìm ra những tài năng thực sự trong một thị trường âm nhạc mà sự cạnh tranh ngày càng khốc liệt?
Hắn nhớ lại những cuộc gặp gỡ mà hắn đã từng có trong quá khứ. Họ là những người trong ngành, những người có thể giúp hắn thực hiện hoài bão lớn lao này. Tuy nhiên, tất cả họ đều nhìn hắn như một kẻ mơ mộng. Minh không phải là một nhà sản xuất âm nhạc có tiếng, cũng không phải là một ca sĩ nổi bật. Đến cả những người bạn thân thiết như Đại Lãng cũng không tin rằng hắn có thể làm được điều gì đáng kể trong ngành này. Mà dù có thể, thì hắn cũng thiếu thốn về kinh nghiệm thực tế. Những điều hắn có lúc này chỉ là niềm tin vào khả năng của mình và kế hoạch chiến lược mà hắn đã lên sẵn trong đầu. Nhưng liệu đó có đủ không?
Minh đứng dậy, quyết định không ngồi im chờ đợi cơ hội đến. Nếu không bắt tay vào hành động, hắn sẽ mãi chỉ là một kẻ mơ mộng. Hắn biết, con đường phía trước sẽ đầy thử thách, nhưng hắn phải bắt đầu từ đâu đó.
Hắn quyết định gặp lại Đại Lãng, người bạn thân nhất của mình, người luôn là nguồn động viên nhưng cũng là người duy nhất nhìn nhận mọi quyết định của hắn một cách thực tế và thẳng thắn.
Khi Minh đến quán cà phê nơi hai người hay gặp gỡ, Đại Lãng đang ngồi một mình, cà phê vơi gần hết, ánh mắt hướng về phía cửa sổ, như đang suy tư về điều gì đó. Minh ngồi xuống đối diện, lặng lẽ nhìn bạn mình. Đại Lãng không nói gì, chỉ ngẩng lên khi Minh ngồi xuống.
"Mày lại có gì mới thế?" Đại Lãng hỏi, giọng điệu có phần mệt mỏi nhưng vẫn chứa đựng sự quan tâm.
Minh cười nhẹ, không trực tiếp trả lời câu hỏi. Hắn lấy cuốn sổ tay ra, mở ra những trang mục tiêu mà hắn đã ghi chép từ trước. "Tao sẽ bắt tay vào làm một công ty âm nhạc," Minh nói, ánh mắt đầy quyết tâm, "Một công ty có thể phát hiện và phát triển tài năng, tạo ra sản phẩm âm nhạc đáp ứng nhu cầu thị trường, và quan trọng hơn hết là mang lại giá trị thực sự cho những người tham gia."
Đại Lãng nhướng mày, cười khẩy. "Công ty âm nhạc?" Anh ta lặp lại, đôi mắt sắc bén nhìn Minh như đang đánh giá từng lời hắn nói. "Mày không biết hát, cũng chẳng có khả năng sáng tác. Làm sao mày có thể điều hành một công ty âm nhạc được?"
Minh không nao núng. Hắn đã chuẩn bị cho câu hỏi này. "Đúng là tao không biết hát, cũng không sáng tác được. Nhưng tao có thể tìm ra những tài năng thực sự, tao có thể kết nối họ và tạo ra một môi trường làm việc nơi mà họ có thể phát huy tối đa khả năng của mình." Minh dừng lại một chút, ánh mắt tràn đầy niềm tin. "Mày không hiểu đâu, Đại Lãng. Tao có kế hoạch và tầm nhìn. Tao sẽ nghiên cứu thị trường, xác định nhu cầu của khán giả, rồi tạo ra những sản phẩm mà họ thực sự muốn."
Đại Lãng lắc đầu, đôi mắt đầy sự nghi ngờ. "Mày nói dễ thế, nhưng thực tế đâu có đơn giản. Ngành âm nhạc này không thiếu những người muốn làm giàu nhanh chóng. Mày nghĩ mình khác biệt à?"
Minh thở dài, quyết định không để cuộc trò chuyện đi xa theo hướng tiêu cực. "Mày cứ chờ xem. Tao không chỉ muốn làm giàu, tao muốn thay đổi cả ngành công nghiệp này. Nếu mày không tin tao, thì thôi. Nhưng tao sẽ làm được."
Đại Lãng ngả người ra sau ghế, nhìn Minh một cách chăm chú. Sau một lúc im lặng, anh ta nói: "Vậy mày định làm gì để bắt đầu? Tìm người sáng tác, làm quản lý cho họ à?"
Minh gật đầu. "Không chỉ thế. Tao sẽ tìm những người có khả năng sáng tạo, nhưng cũng phải có kế hoạch kinh doanh rõ ràng. Mày biết đấy, trong ngành này không chỉ có tài năng, mà còn phải có chiến lược. Nếu tao có thể nghiên cứu thị trường và xây dựng một chiến lược hiệu quả, tao tin rằng công ty này sẽ thành công."
Đại Lãng nhìn Minh, rồi thở dài. "Mày quyết tâm quá, đúng là không thay đổi được. Được rồi, tao sẽ giúp mày. Nhưng nhớ một điều, không được để thất bại lặp lại."
Minh đứng dậy, nhìn bạn mình với ánh mắt đầy quyết tâm. "Tao sẽ không để điều đó xảy ra. Lần này khác biệt."
Khi Minh rời khỏi quán cà phê, trong lòng hắn tràn đầy hy vọng. Hắn biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng ít nhất giờ đây hắn đã có một người bạn đứng sau hỗ trợ. Một bước đi nhỏ, nhưng là bước đi đầu tiên trong hành trình đầy thử thách.
Minh quay lại căn phòng của mình, mở cuốn sổ tay lên, và bắt đầu vạch ra kế hoạch cụ thể cho công ty âm nhạc mà hắn sẽ xây dựng. Hắn sẽ cần nhiều người, nhiều tài năng, và quan trọng nhất là một chiến lược rõ ràng. Nhưng Minh không lo lắng. Hắn đã sẵn sàng.
Ngày hôm sau, Minh quyết định đi tìm những người có khả năng sáng tạo. Hắn bắt đầu từ những người bạn trong ngành, tìm kiếm những ca sĩ, nhạc sĩ, nhà sản xuất có thể giúp hắn xây dựng nền tảng cho công ty âm nhạc của mình. Nhưng Minh biết rằng, tìm tài năng không phải là điều dễ dàng. Hắn phải chứng minh được rằng mình có thể mang lại cơ hội thực sự cho những người này, không chỉ đơn thuần là một giấc mơ xa vời.
Với sự giúp đỡ của Đại Lãng, Minh bắt đầu tiếp cận với những người mà hắn tin là sẽ là những người đồng hành cùng hắn trên con đường này. Nhưng điều quan trọng nhất mà Minh học được trong những ngày đầu là, không phải lúc nào những người giỏi nhất cũng sẵn sàng bỏ thời gian để tham gia vào một dự án mạo hiểm.
Dù vậy, Minh không từ bỏ. Hắn biết, dù có khó khăn đến đâu, nếu có thể bắt đầu một bước, những bước tiếp theo sẽ dần trở nên dễ dàng hơn. Hắn đã có cơ hội, và hắn sẽ không bỏ lỡ.
Trong đầu Minh, những kế hoạch, những mục tiêu và những chiến lược không ngừng hình thành. Mọi thứ đã sẵn sàng, giờ chỉ còn là hành động.
Đăng bởi | Hahaaahuhu |
Thời gian |