Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nanh Tịch Diệt, Dạ Hỏa Thức Tỉnh

Tiểu thuyết gốc · 1851 chữ

Bối cảnh: Bên trong sơn cốc chứa Băng Hỏa Nguyên Tinh Hoa.

Bên trong sơn cốc, sau khi băng bó những vết thương, nhóm Vân Nam tụ lại, bầu không khí có phần trầm lắng. Những chiến binh dũng mãnh như Hắc Tam và Hắc Tứ cũng không giấu nổi sự mệt mỏi và lo lắng.

“Vân Nam, không thể khinh suất được.” Hắc Tam trầm giọng nói, khuôn mặt hắn đầy vẻ nghiêm trọng. “Khu vực Băng Hỏa Nguyên Tinh Hoa được canh giữ bởi một con yêu hồ cực kỳ nguy hiểm. Huyễn Vĩ Hồ, một Ám Hóa Thú cấp 2 sơ kỳ. Ngay cả một nhóm Nguyên Sĩ đỉnh phong cũng khó mà thắng nổi nó trong điều kiện bình thường.”

Hứa Minh Tuyết gật đầu đồng tình: “Tôi từng nghe kể về Huyễn Vĩ Hồ. Nó cực kỳ nhanh nhẹn, sở hữu khả năng tạo ảo ảnh để lừa đối thủ. Trong cấm chế cổ xưa này, khi chỉ những Nguyên Sĩ đỉnh phong trở xuống có thể hoạt động, nó gần như không có đối thủ.”

Đường My khẽ rùng mình, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng, nhưng nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói: “Chúng ta không thể lùi bước được, chúng ta phải tìm được Băng Hỏa Nguyên Tinh Hoa cho tỷ tỷ.”

Vân Nam im lặng lắng nghe, ánh mắt hắn trở nên kiên định. Hắn biết rõ sự nguy hiểm đang chờ đợi phía trước, nhưng hắn không hề nao núng. Hắn có Hắc Ám Chi Nguyên, Khế Ước Bóng Đêm, và những người đồng đội đáng tin cậy. Hắn không thể để nỗi sợ hãi đánh bại mình.

“Chúng ta sẽ đối mặt với nó,” Vân Nam lên tiếng, giọng nói trầm nhưng chứa đựng sự quyết tâm, “Nhưng phải có kế hoạch rõ ràng.”

Cả nhóm bắt đầu bàn bạc chiến thuật. Vân Nam tập trung vào việc tận dụng Hắc Ám Chi Nguyên và các kỹ năng của mình, Hắc Tam và Hắc Tứ đảm nhận vai trò tấn công vật lý, Đường My sử dụng Băng Tâm Ngọc Thỏ để hỗ trợ kiểm soát tốc độ của đối phương, Hà Trung và Hứa Minh Tuyết hỗ trợ phòng thủ các đợt tấn công của các dã thú khác.

Đoàn người tiến sâu vào sơn cốc, một luồng khí lạnh lẽo từ Băng Hỏa Nguyên Tinh Hoa tỏa ra, khiến không gian trở nên buốt giá. Dần dần, một hình bóng trắng bạc xuất hiện giữa màn sương mù. Đó là Huyễn Vĩ Hồ, một con yêu hồ với bộ lông trắng ngà pha ánh bạc, đôi mắt đỏ như máu, và tám chiếc đuôi dài uyển chuyển. Nó tỏa ra sát khí dày đặc, khiến cho mọi người phải căng thẳng.

Trận chiến bắt đầu. Hắc Tam và Hắc Tứ lao lên trước, vận dụng sức mạnh của Thiết Tí Viên, tung ra những cú đấm uy lực vào Huyễn Vĩ Hồ. Nhưng con yêu hồ quá nhanh nhẹn, dễ dàng né tránh mọi đòn tấn công. Nó phản công bằng những luồng hắc khí hình dạng chiếc đuôi phóng tới, ép cả hai phải lùi lại. Đường My nhanh chóng hỗ trợ, tung ra Hàn Băng Chưởng, tạo ra những luồng khí lạnh, đóng băng mặt đất, và làm chậm tốc độ của Huyễn Vĩ Hồ. Tuy nhiên, Huyễn Vĩ Hồ sử dụng ảo ảnh, chia thành ba hình bóng, khiến cả nhóm hoang mang.

Vân Nam, quan sát tình hình, sử dụng Hắc Ám Phân Thân. Một bản sao của hắn xuất hiện, tấn công từ phía sau, trong khi bản thể ẩn mình trong bóng tối, tìm cơ hội tung đòn bất ngờ. Hắc Tam dồn toàn bộ sức mạnh vào một đòn tấn công, "Viên Ma Bạo", phá tan một trong những ảo ảnh. Nhưng chính lúc đó, Huyễn Vĩ Hồ bất ngờ đánh úp từ phía sau, tung ra một cú chém sắc bén bằng đuôi, khiến Hắc Tam trọng thương, ngã xuống.

“Hắc Tam!” Vân Nam hét lớn, sự tức giận dâng trào. Hắn không thể để đồng đội phải chịu thêm tổn thương.

Vân Nam bắt đầu tập trung hơn, quan sát Huyễn Vĩ Hồ di chuyển. Hắn nhận ra, dù di chuyển nhanh đến đâu, nó luôn cố gắng bảo vệ một khu vực nhỏ gần Băng Hỏa Nguyên Tinh Hoa, nơi nó hấp thụ nguyên lực.

"Mục tiêu là khu vực đó," Vân Nam ra hiệu cho cả nhóm, "Chúng ta dụ nó ra khỏi đó."

Hắc Tứ và Hà Trung phối hợp tấn công, buộc Huyễn Vĩ Hồ lùi dần ra. Khi thấy con yêu hồ đã mất tập trung, Vân Nam lao tới như một mũi tên, vận dụng Hắc Nanh Xuyên Thích, dồn sức mạnh Hắc Ám Chi Lực, đâm thẳng vào bụng nó.

"Gàooo!" Huyễn Vĩ Hồ gào lên đau đớn, một dòng máu đen trào ra từ vết thương. Trong cơn đau, nó trở nên hung hãn hơn bao giờ hết. Những chiếc đuôi của nó vung lên, tạo ra một vòng xoáy hắc ám bao trùm cả không gian, khiến cho tất cả mọi người đều rơi vào Ảo Cảnh Huyễn Tượng.

Trong không gian ảo ảnh, Vân Nam thấy mình đang ở trong một thế giới tối tăm và cô độc, những ký ức đau buồn trong quá khứ hiện ra như một thước phim. Hắn thấy mình bất lực nhìn gia tộc suy tàn, nhìn phụ thân lo lắng, và những người đồng đội ngã xuống.

“Không, mình không thể gục ngã ở đây!” Vân Nam hét lớn trong lòng, hắn tập trung tinh thần, vận dụng Hắc Ám Chi Nguyên. Hắn nhớ đến sự linh hoạt, khó nắm bắt của Huyết Ảnh Ma Nhện, nhớ đến những đòn tấn công bất ngờ mà nó thường sử dụng, và đặc biệt, cái cách nó ẩn thân trong bóng tối.

Vân Nam đột ngột sử dụng Hắc Ám Phân Thân, tạo ra một huyễn ảnh thế thân cho bản thể, đồng thời di chuyển tức thời ra khỏi vùng ảnh hưởng của ảo ảnh. Hắn tập trung Hắc Ám Chi Lực, bao bọc lấy bản thân, hòa mình vào bóng tối, hắn lao đến, tung ra một đòn bất ngờ, Vân Nam đã xuất hiện phía sau Huyễn Vĩ Hồ.

Nhưng Huyễn Vĩ Hồ dường như vẫn còn một chút ý thức. Nó gầm lên một tiếng, tung một đòn quyết định. Một luồng hắc khí từ miệng nó phun ra, bao trùm lấy Vân Nam, lôi kéo hắn vào một không gian kỳ lạ, tăm tối và hỗn loạn. Vân Nam cảm thấy mình rơi tự do, xung quanh chỉ còn lại sự trống rỗng.

“Chết tiệt!” Vân Nam nguyền rủa. Nhưng rồi, hắn lại bình tĩnh lại. Hắn biết, dù ở bất kỳ đâu, hắn cũng không được phép đầu hàng. Hắn nhắm mắt, tập trung toàn bộ sức mạnh vào Hắc Nanh.

"Nanh Tịch Diệt!" Vân Nam hét lớn.

Ngay khi vừa thốt lên, hắn cảm thấy một sự thay đổi đến từ Hắc Nanh, một loại năng lượng không hề quen thuộc đang lưu chuyển bên trong nó, sau khi hấp thụ 1 lượng nhỏ hắc khí của Huyễn Vĩ Hồ. Những chiếc nanh nhỏ li ti, sắc nhọn như kim châm, giờ đây như được nhuốm một màu đen tuyền, mang theo sát khí cực mạnh, bắn ra từ Hắc Nanh. Những chiếc nanh đen tuyền này xé gió lao đi, xuyên qua không gian tăm tối, ghim thẳng vào lõi của Huyễn Vĩ Hồ.

“Gàoooooo!” Huyễn Vĩ Hồ gào lên một tiếng cuối cùng, rồi ngã gục xuống. Thân thể nó dần dần tan biến, để lại một luồng hắc khí bao trùm lấy Vân Nam.

Vân Nam cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ đang xâm nhập vào cơ thể mình. Dấu ấn Khế Ước Bóng Đêm trên mu bàn tay hắn lại một lần nữa nóng rực, như muốn thiêu đốt cả da thịt. Một luồng hắc khí mạnh mẽ từ Huyễn Vĩ Hồ lao thẳng vào dấu ấn, khiến nó phát sáng rực rỡ. Rồi một điều kỳ diệu xảy ra, xác của Huyễn Vĩ Hồ run lên, một luồng hắc khí bao phủ quanh nó, khiến nó từ từ đứng dậy, đôi mắt đỏ rực chuyển thành màu tím u ám, thể hiện sự thuần phục tuyệt đối.

"Ngươi sẽ được gọi là Ảo Mị Vĩ Hồ, Ảnh Vệ của ta," Vân Nam nói, một cảm giác kết nối kỳ lạ trào lên trong lòng, “Ngươi sẽ là sức mạnh của ta.”

Trong khoảnh khắc đó, một ngọn lửa đen bí ẩn từ cơ thể Ảo Mị Vĩ Hồ, mang theo một luồng năng lượng nóng bỏng, mạnh mẽ, chui vào đan điền của Vân Nam, hình thành một loại hỏa diễm đặc biệt: Dạ Hỏa. Ngọn lửa có màu đen như mực, nhưng lại tỏa ra một thứ ánh sáng rực rỡ, vừa tà mị, vừa bí ẩn. Vân Nam cảm nhận được, ngọn lửa này không chỉ có sức mạnh hủy diệt, mà còn có khả năng thanh tẩy, luyện hóa, và cả sự sống.

Cùng lúc đó, một sức mạnh tràn đầy ngập tràn cơ thể Vân Nam, nó đẩy mạnh nguyên lực của hắn vượt qua cảnh giới Nguyên Đồ. Nguyên lực bên trong cơ thể hắn như được khai phá, dâng trào mãnh liệt, xé tan mọi giới hạn.

"Nguyên Sĩ..." Vân Nam lẩm bẩm, ánh mắt hắn lóe lên một tia sáng rực rỡ, "Cuối cùng ta cũng đã đột phá."

Nhưng ngay sau đó, hắn nhanh chóng thu liễm khí tức, giấu đi sức mạnh vừa đạt được, vẫn chỉ thể hiện tu vi Nguyên Đồ cấp 9. Hắn biết, che giấu thực lực vẫn luôn là cách tốt nhất để bảo vệ bản thân.

Vân Nam đưa mắt nhìn xuống, Ảo Mị Vĩ Hồ đang chờ đợi mệnh lệnh. Cả hai nhanh chóng rời khỏi không gian kỳ lạ, quay về với sơn cốc, nơi đồng đội của hắn đang chờ đợi.

Khi trở lại sơn cốc, Vân Nam thấy Đường My đang lo lắng quan sát xung quanh. Hắc Tam, Hắc Tứ, Hà Trung và Hứa Minh Tuyết cũng đang cố gắng cầm cự trước sự tấn công của những con Sa Hành Giả còn sót lại.

“Vân Nam!” Đường My mừng rỡ khi nhìn thấy hắn.

“Ta không sao,” Vân Nam đáp, rồi nhanh chóng lao vào vòng chiến, cùng các đồng đội tiêu diệt những con dã thú cuối cùng.

Sau khi mọi thứ được giải quyết, Vân Nam cẩn thận thu liễm mọi khí tức, cố gắng giữ trạng thái Nguyên Đồ cấp 9. Hắn hiểu rằng, sức mạnh mới đạt được sẽ là quân bài tẩy, không thể dễ dàng để lộ ra.

“Cảm ơn huynh, Vân Nam ca ca,” Đường My mỉm cười nhìn hắn, “Chúng ta mau chóng thu thập Băng Hỏa Nguyên Tinh Hoa rồi rời khỏi đây thôi.”

(Kết thúc chương 20)

Bạn đang đọc Hắc Ám Chi Chủ sáng tác bởi tieuhoalong04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuhoalong04
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.