Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 30: Vô Song Phong Hoa, Tinh Võ Tranh Hùng

Tiểu thuyết gốc · 1610 chữ

Cỗ xe ngựa của đoàn người Hắc Vân Nam chầm chậm lăn bánh, tiến về phía chân trời xa xăm. Sau những ngày đường trường đằng đẵng, cuối cùng, bóng dáng nguy nga, tráng lệ của Thành Vô Song dần hiện ra trước mắt.

Khác hẳn với vẻ u tịch, trầm mặc của U Minh Thành, hay nét băng giá, kiêu kỳ của Băng Tuyết Thành, Vô Song Thành mang một vẻ đẹp phồn hoa, rực rỡ, như một viên ngọc quý lấp lánh giữa đất trời bao la. Tường thành cao vút, được xây bằng những khối đá hoa cương trắng muốt, ánh lên dưới nắng mai như một dải lụa bạc khổng lồ, uốn lượn bao quanh cả tòa thành. Trên tường thành, cờ xí của Học Viện Tinh Võ tung bay phấp phới, mang theo biểu tượng ngôi sao năm cánh, tượng trưng cho sức mạnh, trí tuệ, và tinh thần thượng võ.

Vân Nam không khỏi ngỡ ngàng trước cảnh tượng trước mắt. Từ nhỏ đến lớn, hắn chỉ quanh quẩn ở U Minh Thành, lần đi xa nhất cũng chỉ là đến Thành Băng Tuyết. So với hai thành trì kia, Vô Song Thành như một thế giới hoàn toàn khác biệt, một bức tranh sơn thủy hữu tình, vừa hùng vĩ, vừa tráng lệ, lại vừa phồn hoa, náo nhiệt.

"Thành Vô Song quả nhiên danh bất hư truyền," Vân Nam khẽ thốt lên, ánh mắt không giấu được vẻ thán phục.

"Đúng vậy, thiếu gia," Hắc Tam đáp, "Đây là trung tâm của Lãnh Địa Hắc Phong, nơi tập trung những tinh hoa, tài nguyên, và cả những thế lực hùng mạnh nhất."

Càng đến gần, sự nhộn nhịp, tấp nập càng trở nên rõ ràng. Dòng người qua lại tấp nập, xe ngựa, thú cưỡi chen chúc nhau trên con đường rộng lớn dẫn vào thành. Tiếng rao hàng, tiếng cười nói, tiếng vó ngựa, tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản hòa âm náo nhiệt, tràn đầy sức sống.

Hôm nay, có vẻ như lượng người đổ về Vô Song Thành đông hơn thường lệ. Vân Nam đoán rằng, đó là do kỳ thi tuyển chọn của Học Viện Tinh Võ sắp diễn ra. Rất nhiều gia tộc, thế lực từ khắp nơi trong Lãnh Địa Hắc Phong, đều đưa con em mình đến đây, với hy vọng có thể giành được một suất vào học viện danh giá này.

Đến trước cổng thành, Vân Nam mới thấy rõ sự uy nghiêm, tráng lệ của nó. Cánh cổng thành khổng lồ, được làm bằng thép đen, cao đến vài trượng, trên đó khắc những hình rồng phượng uốn lượn, tinh xảo và sống động như thật. Hai bên cổng thành, hàng chục binh lính đứng gác, ai nấy đều mặc giáp trụ sáng loáng, tay cầm trường thương, ánh mắt sắc bén, toát lên vẻ uy nghiêm, dũng mãnh.

Vân Nam quan sát những người lính gác, và nhận ra, thực lực của họ đều không hề tầm thường. Đa số đều là Nguyên Sĩ, với khí tức mạnh mẽ, ổn định. Đặc biệt, có một người lính, có vẻ như là đội trưởng, mặc một bộ giáp trụ màu vàng kim, trên ngực áo có thêu hình một ngôi sao năm cánh, toát lên vẻ uy nghiêm vượt trội. Khí tức của người này, tuy không thể hiện rõ ràng, nhưng Vân Nam vẫn có thể cảm nhận được, đó là một Nguyên Sư không hề tầm thường.

"Đến cả lính canh cổng thành cũng có thực lực như vậy," Vân Nam thầm nghĩ, "Vậy thì những cao tầng, những cường giả bên trong, còn mạnh mẽ đến mức nào?"

Hắn không khỏi cảm thấy choáng ngợp, và cũng có chút áp lực. Hắn biết, ở đây, hắn chỉ là một hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc, và hắn phải cố gắng rất nhiều để có thể khẳng định được bản thân.

Lần lượt từng đoàn người tiến đến cổng thành, trình ra thư mời, hoặc giấy tờ chứng minh thân phận, rồi mới được phép đi qua. Đến lượt nhóm của Vân Nam, Hắc Tam tiến lên, giao ra thư mời của Hắc Nguyệt gia tộc.

Người lính gác cổng, sau khi kiểm tra kỹ lưỡng, gật đầu, ra hiệu cho phép họ đi qua. Cánh cổng thành từ từ mở ra, hé lộ một thế giới phồn hoa, náo nhiệt bên trong.

Bước vào Thành Vô Song, Vân Nam như lạc vào một mê cung của những con phố rộng lớn, những tòa nhà cao tầng, những cửa hàng san sát, và những dòng người tấp nập. Khắp nơi, tiếng rao hàng, tiếng cười nói, tiếng nhạc cụ.

Các cửa hàng bày bán đủ loại mặt hàng, từ binh khí, đan dược, dược liệu, cho đến những món đồ trang sức, quần áo, và cả những món ăn đặc sản của địa phương. Vân Nam đặc biệt chú ý đến những cửa hàng bán đan dược. Hắn thấy, ở đây, có rất nhiều loại đan dược mà hắn chưa từng thấy bao giờ, với những công dụng kỳ diệu, và giá cả cũng không hề rẻ.

"Thành Vô Song quả là một nơi phồn hoa, náo nhiệt," Vân Nam thốt lên, "So với U Minh Thành, đúng là một trời một vực."

"Đúng vậy, thiếu gia," Hắc Tứ đáp, "Ở đây, không chỉ có nhiều hàng hóa, mà còn có rất nhiều Nguyên Giả, và cả những thế lực lớn. Chúng ta phải cẩn thận, đừng để xảy ra xích mích với bất kỳ ai."

Vân Nam gật đầu, hắn hiểu rõ điều này. Hắn biết, ở một nơi như Thành Vô Song, chỉ cần một hành động bất cẩn, cũng có thể gây ra những rắc rối không đáng có.

Sau một hồi tham quan, Vân Nam và nhóm của mình quyết định tìm một tửu lâu để nghỉ chân. Họ đi dọc theo con phố chính, và cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà ba tầng, được trang trí lộng lẫy, với tên gọi "Vạn Kim Lâu".

Vạn Kim Lâu, đúng như tên gọi, toát lên vẻ sang trọng, quý phái. Bên ngoài, những chiếc đèn lồng đỏ rực, được treo cao, tỏa ra ánh sáng lung linh, huyền ảo. Bên trong, tiếng nhạc du dương, tiếng cười nói rộn ràng, và mùi thơm của thức ăn, rượu ngon, lan tỏa khắp không gian.

Vân Nam, Hắc Tam, Hắc Tứ, và Chu Tiểu Linh bước vào bên trong. Một tiểu nhị nhanh nhẹn chạy đến, chào đón:

"Các vị khách quan, xin mời vào trong. Các vị muốn dùng gì ạ?"

"Cho chúng ta một bàn ăn ở tầng hai, và ba phòng trọ," Hắc Tam nói, "Phòng phải sạch sẽ, yên tĩnh."

"Vâng, xin quý khách đợi một lát," Tiểu nhị đáp, rồi nhanh chóng dẫn họ lên tầng hai.

Ở tầng hai, không gian rộng rãi và thoáng đãng hơn. Những chiếc bàn ghế được làm bằng gỗ quý, chạm khắc tinh xảo. Trên tường, treo những bức tranh sơn thủy, thư pháp, toát lên vẻ tao nhã, thanh lịch.

Nhóm của Vân Nam ngồi xuống một bàn gần cửa sổ, có thể nhìn ra khung cảnh nhộn nhịp của đường phố bên dưới. Tiểu nhị mang lên một bàn ăn thịnh soạn, với những món đặc sản của Thành Vô Song, như: gỏi cá Vô Song, gà hầm Băng Liên, canh sâm Hắc Ngọc, và rượu Bạch Ngọc.

"Các vị khách quan, xin mời dùng bữa," Tiểu nhị nói, rồi lui xuống.

Mọi người bắt đầu ăn uống, trò chuyện. Vân Nam, sau khi đã no bụng, hỏi Hắc Tam:

"Hắc Tam, ngươi có biết gì về các gia tộc lớn ở Thành Vô Song không?"

"Thưa thiếu gia, ta có biết một chút," Hắc Tam đáp, "Ở Thành Vô Song, ngoài Lãnh Chúa Tôn Long, còn có ba gia tộc lớn khác, đó là: Lâm gia, Phùng gia, và Lạc gia."

"Lâm gia, nổi tiếng với các Nguyên Giả có Nguyên Linh hệ Thủy, và khả năng tạo kết giới. Phùng gia, thì lại có sở trường về các kỹ năng chiến đấu tầm xa, với Nguyên Linh Phong Nhận. Còn Lạc gia, thì lại mạnh về phòng thủ, với Nguyên Linh Thổ Hậu Thuẫn."

"Ngoài ra," Hắc Tam nói tiếp, "Còn có rất nhiều gia tộc nhỏ khác, và cả những thế lực ngầm, đang hoạt động trong thành. Chúng ta phải hết sức cẩn thận."

Vân Nam gật đầu, hắn biết, ở một nơi như Thành Vô Song, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Hắn phải luôn cảnh giác, và chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống.

Sau khi ăn uống xong, mọi người trở về phòng trọ nghỉ ngơi. Vân Nam, trước khi đi ngủ, không quên dặn dò Hắc Tam và Hắc Tứ:

"Hai người hãy nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai, chúng ta sẽ đến Học Viện Tinh Võ, tìm hiểu về kỳ thi tuyển chọn."

"Vâng, thiếu gia," Hắc Tam và Hắc Tứ đồng thanh đáp.

Vân Nam trở về phòng mình, đóng cửa lại. Hắn ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện. Hắn biết, thời gian không còn nhiều, và hắn phải tận dụng mọi cơ hội để nâng cao thực lực.

Đêm dần trôi qua, Thành Vô Song chìm trong sự yên tĩnh. Nhưng trong lòng Vân Nam, một ngọn lửa vẫn đang âm ỉ cháy, ngọn lửa của khát vọng, của quyết tâm, và của hy vọng.

(Kết thúc chương 30)

Bạn đang đọc Hắc Ám Chi Chủ sáng tác bởi tieuhoalong04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuhoalong04
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.