Vũ Cơ nhận được tin liền đem nói với Phong Lẩn, Phong Lẩn cười nói
-Đại ca chớ lo, thằng giặc già ấy không đồng ý cũng chẳng sao, tháng này ta bớt đi 20% thôi
Cuối tháng Vũ Cơ chỉ gửi lên 80% doanh thu, kèm theo đó nói là tình hình làm ăn không ổn nên doanh thu thấp. Cửu Thiên Tuế lại gọi tả hữu vào thở dài nói rằng
-Bọn chúng giảm tiền doanh thu đi rồi, khả năng tháng sau sẽ giảm tiếp, ta phải làm gì đây
Thiếu nữ nói
-Chuyện này không được để lâu, nếu mà còn dây dưa, gốc rễ nó mọc đủ thì khó mà diệt được.
Người đàn ông nói
-Tả sứ nói đúng, ta phải hành động thôi
Cửu Thiên Tuế lại hỏi
-Vậy thì làm cách nào đây, hai người cứ nói
Người đàn ông nói
-Chuyện này chỉ còn cách thủ tiêu Phong Lẩn, tôi sẽ tìm Ngọc Hu môn nhờ thanh toán vụ này
Cửu Thiên Tuế phê chuẩn, người đàn ông tên là Thần Đằng là hữu sứ, thiếu nữ tên là Cúc Xứt là tả sứ hai người này có quyền hạn cao nhất chỉ dưới Cửu Thiên Tuế mà thôi.
Thần Đằng đến tìm tổ chức sát thủ Ngọc Hu, người đứng đầu Ngọc Hu Môn là Tâm Thi người dân tộc Mèo. Thần Đằng đưa tấm hình Phong Lẩn cho Tâm Thi rồi nói
-Mạng thằng này 2 trăm rưỡi, đưa trước 30%, xong việc sẽ đưa nốt phần còn lại, nếu nhanh gọn thì thưởng thêm 10%
Tâm Thi cười nói
-Tưởng chuyện gì khó, mày cứ yên tâm đây là nghề của bọn tao, đảm bảo nhanh chóng không đau không sợ.
Thần Đằng trợn mắt
-Ấy chết, phải đau phải sợ biết chưa, giết người mà không đau không sợ có phải là quảng cáo đi cắt bao quy đầu đâu.
Tâm Thi nhận lời lập tức sai hai tay sát thủ lão luyện là Hiếu Thòn và Dung Dập xuống thành phố tìm Phong Lẩn. Trong khi ấy Phong Lẩn tìm đến khu 11 gặp Điền Đô và Kiên Vứt. Điền Đô thấy bạn cũ thì tươi cười hớn hở
-Này bạn, nghe nói bây giờ bạn làm to lắm đến gặp bọn này có chuyện gì
Phong Lẩn đáp
-Làm thì to nhưng chưa phải to lắm, tao đến tìm chúng mày để bàn chuyện đây
Phong Lẩn đem chuyện thành lập phân bộ và ý định lật đổ Cửu Thiên Tuế nói cho Điền Đô và Kiên Vứt nghe muốn khu 11 sát nhập với khu 7. Điền Đô lắc đầu nói
-Bọn tao chỉ muốn sống ngày tháng yên bình chứ không muốn tranh đấu, chuyện này không thể giúp được mày rồi.
Phong Lẩn tuy hớ kèo này nhưng cũng không quá quan trọng, hắn từ biệt 2 bạn rồi trở về đại bản doanh.
Lại nói 2 tay sát thủ, Hiếu Thòn tuy rằng bị mù nhưng bù lại hắn không nhìn thấy gì còn Dung Dập tuy bị què chân trái nhưng bù lại được cái bị cụt tay phải. Hiếu Thòn đèo Dung Dập đi đường, tuy hắn không nhìn thấy gì nhưng Dung Dập sẽ thay hắn chỉ đường. Chẳng may gặp đúng hôm sương mù, Dung Dập không nhìn thấy gì thành thử hai thằng phóng thẳng xuống vực chết mất xác.
Tâm Thi ở nhà đợi tin nhưng mãi không thấy đành cử thêm 2 thằng sát thủ nữa là Tiên Điết và Định Công xuống thành phố.
Tiên Điết là một tay thợ săn chích chòe điêu luyện và Định Công làm thuê ở xưởng đóng tàu thủy trên núi, vừa rồi xưởng tàu đóng cửa nên Định Công thất nghiệp đành nộp CV vào Ngọc Hu môn để mà làm sát thủ.
Tiên Điết và Định Công xuống thành phố nhưng không biết vì sao đi từ Lai Châu lại lạc xuống tận Thanh Hóa đi đường hết tiền hai thằng phải cầm cố con xe máy cùi lấy 500 để ăn uống. Mãi hơn một tuần sau hai thằng mới quay về thành phố Lai Châu được. Bấy giờ đành điện về xin Tâm Thi lộ phí. Cuối cùng hai thằng cũng tìm được chỗ Phong Lẩn hay lui tới.
Phong Lẩn tuy rằng đã giàu có nhưng không vì thế mà hắn quên lúc bần hàn, bởi vậy hắn không ở biệt thự sang trọng như những doanh nhân khác mà chỉ thuê phòng ở trọ tại một khách sạn 5 sao thôi.
Tiên Điết và Định Công vì nghèo nên không vào khách sạn được chỉ có thể đợi ở ngoài hằng ngày theo dõi Phong Lẩn để xem những nơi nào hắn hay qua lại. Một tuần sau hai thằng đã biết rõ thói quen của Phong Lẩn và ghi chép vào trong một quyển sổ rất cẩn thận
“ 7-12am không thấy con mồi đâu, 12-13h bà bán bánh cuốn Cao Bằng đi qua đầu đường, 13-18h con mồi ngồi trên lầu 3 ngắm gái, 18h-7h mệt quá đi ngủ”.
vậy là chỉ có thời gian từ 13h - 18h sẽ nhìn thấy Phong Lẩn ở trên lầu 3 ngắm gái, đây chính là cơ hội để Tiên Điết trổ tài bắn chim. Tiên Điết đi mua một cái ná cao su đợi đến lúc Phong Lẩn xuất hiện sẽ ra tay, quả nhiên đến 13h Phong Lẩn cởi trần đứng ở lan can lầu 3 nhìn xuống dưới đường.
Định Công liền nói
-Nó kìa mau ra tay đi
Tiên Điết lấy cái ná cao su bắn một cái con chích chòe ở lầu 4 rơi phịch xuống đất. Định Công quát
-Mày làm cái dell gì thế
Tiên Điết cười trừ nói
-Quen nghề cũ tý mà
Đoạn Tiên Điết làm lại, lần này viên bi sắt bắn trúng đầu Phong Lẩn làm hắn ngã lăn từ tầng 3 rơi xuống đất. Hai thằng thành công quay xe bỏ chạy, bọn đàn em thấy Phong Lẩn ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự thì vội vàng đưa hắn đến bệnh viện.
Vũ Cơ và Vương Cú hay tin Phong Lẩn bị ám sát cũng nhanh chóng đến nơi, hai người ngồi đợi ở ngoài lòng như lửa đốt không biết Phong Lẩn tình hình ra sao. Một lúc sau bác sĩ bước ra, Vũ Cơ vội vàng hỏi
-Bác sĩ sao rồi
Bác sĩ thở dài nói
-Không xong rồi chắc hỏng cái cổ mất
Vũ Cơ và Vương Cú đau buồn lắm, không lẽ Phong Lẩn ngã gãy cổ rồi hay sao, bác sĩ lại nói
-Thế hai người không hỏi tình hình bệnh nhân à
Vũ Cơ và Vương Cú nhìn nhau chưa hiểu gì, Vũ Cơ nói
-Vừa rồi chẳng phải tôi đã hỏi rồi hay sao
Bác sĩ cười nói
-Anh hỏi bác sĩ sao rồi tôi cứ tưởng anh hỏi tôi, đứng phẫu thuật lâu tôi đau cổ quá ấy mà
Vương Cú cau mày nói
-Chúng tôi hỏi ông làm gì, tôi hỏi là hỏi thằng bạn tôi ấy chứ
Bác sĩ đột nhiên nghiêm mặt nói
-Phẫu thuật coi như thành công tạm thời nhưng sau này có thể sẽ để lại di chứng
Vũ Cơ không ngờ cánh tay phải của mình lại có ngày đến nông nỗi này, hắn chép miệng không thôi rồi nói
-Vậy sẽ cần ở lại đây bao lâu
Bác sĩ đáp
-Lúc nữa bệnh nhân có thể cho về được
Vương Cú gãi đầu thắc mắc
-Không phải còn sợ di chứng hay sao, nghiêm trọng như vậy bạn tôi có nên ở lại đây để bác sĩ theo dõi thêm cho an toàn hay không
Bác sĩ cười nói
-Có gì đâu, cắt trĩ thôi mà, tôi sợ sau này cậu ấy ăn uống không điều độ lại tái phát ấy thôi.
Vũ Cơ lại hỏi
-Sao lại cắt trĩ, bạn tôi không phải bị ngã trên lầu xuống hay sao
Bác sĩ ngạc nhiên nói
-Thế chắc anh nhầm rồi, bệnh nhân này cắt búi trĩ cơ
Hóa ra hai thằng vội vàng quá mà đi lộn phòng, đột nhiên phía ra có cô y tá nói to
-Ai là người nhà của người ngã trên lầu xuống, đến kí giấy rồi nhận xác về nào, để lâu ở đây âm hồn bất tán lâu ngày thành ma vô gia cư đấy
Lời nói ấy như sét đánh bên tai, Phong Lẩn đã chết rồi. Vũ Cơ ngã khụy xuống không còn sức lực nữa, Vương Cú thì vội vã chạy qua chỗ cô y tá, y tá hỏi
-Anh là người nhà của thanh niên nhảy lầu à
Vương Cú đáp
-Tôi là bạn của cậu ấy, có điều bạn tôi là bị ngã chứ không phải nhảy lầu
Y tá đáp
-Cũng như nhau thôi, đằng nào cũng chết rồi, anh vào thăm nạn nhân lần cuối rồi kí vào đây
Vương Cú mở cửa bước vào, trước mặt hắn là một người choe choét máu tươi, gương mặt đã biến dạng không còn nhận ra nữa, Vương Cú ôm trầm lấy mà khóc nức nở.
Bỗng điện thoại reo lên, Vương Cú nước mắt nước mũi giàn giụa hắn bắt máy
-Alo là ai gọi Vương Cú đó
Bên kia có người nói
-Anh đang ở đâu, anh Phong Lẩn tỉnh rồi anh với đại ca có đến thăm không
Vương Cú giật mình hỏi lại
-Cái gì, tao đang ở bên xác nó đây, mày nói dell gì vậy
Bên kia nói
- Chắc anh nhầm rồi, anh Phong Lẩn đang ở đây kia mà anh ấy tỉnh lại rồi.
Hóa ra hai thằng đi nhầm bệnh viện, Vương Cú báo tin mừng cho Vũ Cơ rồi hai thằng lượn qua chỗ Phong Lẩn. Phong Lẩn tuy đã tỉnh nhưng bị thương ở đầu bây giờ vẫn chưa nhận thức được chỉ nhìn ai cũng cười. Vũ Cơ hỏi bác sĩ
-Bạn tôi bị thế này bao lâu sẽ hồi phục
Bác sĩ cười nói
-Anh cứ yên tâm, nhanh thì 1 tuần sau sẽ hồi phục, còn chậm thì sẽ không hồi phục
Vũ Cơ và Vương Cú đưa Phong Lẩn về nhà tĩnh dưỡng.
Lại nói Tiên Điết và Định Công cứ ngỡ giết được Phong Lẩn liền báo tin cho Tâm Thi, Tâm Thi vui lắm gọi cho Thần Đằng để đòi nốt 70% còn lại, thế nhưng Thần Đằng đã nhận được tin Phong Lẩn chỉ bị ngớ ngẩn chứ không chết. Thần Đăng không vừa ý nhưng Phong Lẩn đã ngớ ngẩn thì coi như hắn cũng không còn ích lợi gì với Vũ Cơ nữa cho nên vẫn trả cho Tâm Thi 50%.
Tiên Điết và Định Công hoàn thành công chuyện trở về đi đến chỗ đèo cao xe mất phanh hai thằng cũng theo chân Dung Dập và Hiếu Thòn phi xe xuống vực không thấy tăm hơi
Đăng bởi | rabitch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |