Tình một đêm
Những ngày đầu quay lại cuộc sống độc thân,có nhiều lúc một mình nhìn những cơn mưa bụi ngoài cửa sổ , tôi cũng không kiềm được nỗi nhớ anh trong lòng, nhưng tôi dặn lòng không nghĩ đến anh nữa, tôi nghĩ giờ anh đã có cuộc sống mới rồi , tôi cũng nên để tất cả những kỷ niệm vào quá khứ, càng đào bới lại thì trái tim tôi càng đau mà thôi. Một đêm nọ, khi sắp sửa đi ngủ, tôi thấy có một dãy số lạ gọi đến , tôi cũng không nghỉ nhiều mà bắt máy. Tiếng " alo" của tôi cất lên một lúc lâu thì tôi nghe giọng anh nghẹn ngào :
- Sao em lại chặn số anh? Sao lại chặn cả Facebook của anh?
- Em về bên anh đi! Dạ dày của anh lại đau rồi, em về đi,em bắt anh không uống rượu, không hút thuốc , không ăn chua cay đi, em về cùng anh đi khám bệnh như em đã làm được không?
-Anh biết hết sự thật rồi. Anh đã lấy máy tính bảng của em vô tình thấy hết những gì Vân đã đăng để cố ý cho em xem. Anh xin lỗi ( anh khóc) xin lỗi em vì đã vô tâm để em phải chịu nhiều tổn thương như vậy! Đừng giày vò nhau nữa được không em? Anh không cần con cái, không cần mẹ nữa, anh chỉ cần em thôi.
Tôi nắm chặt điện thoại trong tay, tiếng nấc không kiềm được mà vang lên,tôi không nói gì, vội dập máy . Lại ôm gối khóc, khóc mệt rồi thì thiếp đi. Chỉ trong vô thức mà trách anh, tại sao khi xa nhau rồi anh mới nói với em những lời này, anh không nghe câu : tình yêu đến muộn còn thua cả cỏ rác sao?
Sáng hôm sau đi làm , tôi thấy anh Tuấn cùng mấy chị em tụm lại nói gì đó với nhau, thấy tôi ,anh ta gọi lại:
- Minh Tú! Cô qua đây .
- Sao vậy? ( Tôi cũng bước đến hỏi )
- Cô thấy tôi và Leon ai đẹp trai hơn?
Anh ta vừa dứt lời, mấy chị em che miệng cười khúc khích. Tôi tròn mắt nhìn anh ta, tôi nói:
- Hôm qua anh ngủ không đủ giấc à?
Anh ta mới nói với tôi:
- Mấy cô này nói Leon đẹp trai hơn tôi,tôi thừa nhận dáng dấp của tôi không bằng anh ta, nhưng cô không thấy tôi trẻ hơn , tràn đầy sức sống hơn.
Anh ta vừa dứt lời, cả đám con gái cười phá lên .
Tôi thầm nghĩ đầu óc của tên này hâm hâm dở dở vậy mà sao làm chức trợ lý giám đốc được . Có ai làm nhân viên mà đi so bì với sếp của mình không? Tôi nói:
- Tôi không biết nhìn nhan sắc của nam giới đâu, vả lại một người châu Á, một người châu Âu, mỗi người có nét riêng không thể nói ai hơn ai được.
Anh Tuấn trừng mắt nhìn tôi:
- Nè! Cô nói vậy mà nghe được hả? Sếp chúng ta có thân hình của một thành niên 20 tuổi nhưng gương mặt của người đàn ông trung niên, còn tôi tràn đầy sức sống như vậy mới là tiêu chuẩn của nam giới chứ, nếu không thì sao mấy năm nay xung quanh tôi các em chân dài cứ thay nhau nối tiếp...ít ra cô nên cảm ơn cuộc sống mỗi ngày cô đi làm đều ngắm trai đẹp miễn phí giúp cô thư giản đầu óc....
- Vừa nói anh ta vừa tém tóc và nheo mắt với tôi vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Tôi vỗ vai anh ta , nói:
- Nếu anh nghĩ điều đó an ủi tâm hồn anh thì anh cứ cho là vậy đi. Tôi dứt lời xong thì mấy chị em xung quanh tôi còn cười lớn hơn. Tôi không nói nhiều mà nhấn nút vào thang máy, anh Tuấn với theo gọi tôi :
- Cô nói vậy là sao? Ý cô là tôi là kẻ tự luyến sao? Nè! Giải thích đi cô kia!
Thang máy mở ra,tôi bước vào trong , anh ta cũng hối hả chạy đến, rồi chân nọ xọ chân kia, anh ta ngã nhào người tôi, tôi đứng sát vào góc trong của thang máy, anh ta đổ rạp người của anh ta lên tôi, mũi anh ta chạm vào má tôi. Ngày khoảnh khắc đó, cả 2 chúng tôi đứng chết trân như tượng. Tôi nghe được giọng nói tức giận của Leon phía sau:
- Hai người đang làm cái gì vậy?
Leon ngay lập tức kéo anh Tuấn ra, mặt anh ta hầm hực tức giận nói:
- Anh đang làm gì thư ký của tôi vậy? Anh vẫn không học được cách tôn trọng phụ nữ phải không?
Rồi Leon quay sang tôi, vẻ mặt bớt căng thẳng hơn , anh ta hỏi :
- Cô có sao không? Anh ta có quấy rối cô không?
Tôi đáp: Không, anh Tuấn vấp chân nên vô ý ngã vào tôi,
Leon gật đầu đáp :
-Được. ( Nhưng đôi mắt sắc lạnh cứ nhìn chằm chằm anh Tuấn. Còn anh Tuấn thì mồ hôi đổ như tắm,) Anh Tuấn lắp bắp:
- Giám đốc, tôi vô ý ngã thật, tôi thề tôi không quấy rối.
- Tháng này anh bị trừ 15% lương.
Nói rồi Leon bước khỏi tháng máy, tôi cũng bước theo Leon, để lại anh Tuấn đứng thẩn người mặt mày méo xệch.
Lúc tôi đang xem xét lại giấy tờ thì Leon gõ cửa bước vào. Anh ta ngập ngừng nói với tôi:
-Chi nhánh công ty bên Singapore có một vài trục trặc, giám đốc bên đó đã bị sa thải . Tình hình có vẻ căng thẳng. Hiện tại tổng công ty có quyết định điều tôi qua đó trong thời gian sắp tới có lẽ tôi sẽ phụ trách quản lý cả 2 chi nhánh Singapore -Viet Nam. Đầu tháng 10 tôi sẽ qua đó làm, cô có thể đi với tôi chứ?
Tôi cười đáp :
- Nếu anh không chê tôi vô dụng thì tôi sẵn lòng.
Leon cười nói:
- Cảm ơn cô! Tôi sợ cô không muốn sang bên đó cùng tôi thôi, nếu vậy thì cô cứ sắp xếp mọi thứ ở đây ổn đi, đầu tháng 10 chúng ta đi.
- Còn công việc ở đây thì sao? Tôi hỏi
- Tạm thời tôi để Tuấn phụ trách. Nếu có việc quản trọng thì sẽ về giải quyết.
Tối hôm đó về nhà trọ, tôi điện thoại cho mẹ, và thông báo việc phải sang Sing làm việc, tôi bảo mẹ không cần lo lắng quá cho tôi, từ lúc đi làm, tiền tôi kiếm được tôi sài không nhiều, mỗi tháng tôi đều gửi một ít về cho mẹ . Mẹ tôi nói em trai tôi học hành không nổi, đang đòi nghỉ học. Năm nay nó cũng 18 tuổi rồi, chỉ sợ ở nhà rãnh rỗi mà tập rập bạn bè xấu, nên mẹ cho nó học nghề cửa nhôm , sau này cũng có cái nghề nuôi thân .. cùng với 2 mẫu ruộng nhà có sẵn cũng không sợ đói. Hy vọng nó không rượu chè, cờ bạc là được.
Đêm trước ngày tôi lên đường thì nhận cuộc gọi của mợ út, mợ trách tôi không nói cho cậu mợ biết việc chúng tôi đã ly hôn . Mợ nói:
- Nếu cậu mợ không vô tình phát hiện Trung và Vân đi siêu thị cùng nhau thì con cũng không nói việc ly hôn cho cậu mợ nghe phải không? Hôm qua cậu con không bình tĩnh đã đánh Trung, bảo vệ phải kéo ra thì mới im được. Con nhỏ này, chịu ấm ức cũng không nói là sao? Ở đây cũng còn cậu con, chả lẽ không lấy lại công bằng cho con sao? Cậu con quyết định rút vốn ra khỏi công ty của Trung rồi, không thể hợp tác với con người bội bạc này được.
- Hết nợ duyên thì buông tay thôi mợ ! Cậu mợ đừng lo cho con, giờ con sống rất tốt, sống với người không yêu mình mới là sự thống khổ, con thấy hạnh phúc với những gì còn đang có. Cậu mợ cũng đừng vì con mà rút vốn, không phải vì con còn thương anh Trung, mà con biết công ty của anh Trung đang trên đà phát triển, lợi nhuận mỗi năm đều tăng. Nếu đầu tư sinh lời thì cứ đầu tư.
........
Sáng hôm sau , Leon đến đón tôi ra sân bay, trên xe , anh ta hỏi tôi:
- Mọi việc ở đây cô sắp xếp ổn rồi chứ?
- Ừm ! Tôi gật đầu
- Thời gian đầu có lẽ cô sẽ nhớ Việt Nam, nhưng từ từ sẽ quen thôi, lúc tôi mới đến Việt Nam cũng vô cùng nhớ Berlin, nhưng khi hoà nhập được cuộc sống ở Việt Nam , tôi thấy thân thuộc hơn rất nhiều.
Sau khi qua cổng an ninh của sân bay, tôi nhận được điện thoại của mẹ anh Trung. Bà khóc, nói với tôi:
- Tú hả con? Còn đến gặp thằng Trung được không? Tối qua nó về nhà uống rượu say mèm, miệng thì gọi tên con, sáng nay nó ói ra máu tươi, giờ nó đang cấp cứu, bác biết tất cả là tại bác không tốt đã ép nó ly hôn với con nhưng khoảng thời gian qua nó sống cũng không vui vẻ gì đâu con, nó vì chữ hiếu nên... Bác sợ nếu nó có gì xảy ra ... Con đến với nó được không?
Lòng tôi quặn thắt lại, một sự chua xót dâng lên trong tim tôi, hít một hơi thật sâu , tôi nói :
- Xin lỗi bác! Cháu sắp lên máy bay rồi. ..
Tôi cúp máy và đưa số của bác vào danh sách đen. Một giọt nước mắt lăn trên má tôi. Tôi biết anh bị loét dạ dày, sau khi đám cưới cùng anh 2 tháng tôi mới biết anh có chứng đau dạ dày rất nặng. Tôi hối thúc và ép anh lắm thì anh mới chịu cùng tôi đi bệnh viện kiểm tra. Anh bị nhiễm HP , một loại vi khuẩn thường lưu trú ở dạ dày của con người, nếu điều trị không đúng phác đồ sẽ gây biến chứng nặng và dẫn đến ung thư. Khoảng thời gian đó, thuốc men của anh là một tay tôi chuẩn bị,rượu bia, thuốc lá, cà phê tôi cũng không cho anh sử dụng, phải tích cực điều trị nửa năm thì anh mới khỏi . Tôi nghĩ giờ này bệnh dạ dày của anh lại tái phát rồi. Lúc đang thất thần thì tôi nghe tiếng Leon gọi:
- Minh Tú! Lên máy bay thôi.
Khi chiếc máy cất cánh từ từ bay lên không trung, lần cuối cùng tôi nhìn lại Sài Gòn, nơi bắt đầu cũng là kết thúc tình yêu của tôi, tôi cũng phải hướng về phía trước, tất cả những gì bên anh chỉ còn là kỷ niệm!
........
Tôi và Leon được công ty bố trí 2 căn hộ gần nhau, tôi bắt đầu những chuỗi ngày làm việc bận rộn, vì công ty ở đây xảy ra sự cố nên Leon phải bắt tay vào giải quyết từng việc, tôi là thư ký của anh ta nên cũng không thể nghỉ ngơi được. Có những thời điểm phải tăng ca cùng mọi người đến 1 giờ sáng, giải quyết những hợp đồng rắc rối, đề ra phương hướng phát triển cho tương lai. Mãi đến tháng 6/ 2018 thì mọi việc mới vào đúng quỹ đạo và tôi mới có thời gian thư giãn.
Tôi và Leon trở thành những người bạn thân của nhau , thời gian rãnh chúng tôi thường cùng nhau đi dạo, xem phim, hoặc đánh golf , trong mắt tôi Leon là anh chàng vui vẻ, hướng ngoại, trong công việc chúng tôi là những cộng sự vô cùng ăn ý, còn ở ngoài đời là những người bạn tri kỷ của nhau. Những lúc đi ăn cùng nhau chúng tôi rất sòng phẳng, mọi thứ đều chia tiền ra mà trả. Có lần Leon nói với tôi:
-Cô là cô gái đầu tiên chủ động chia tiền cùng tôi khi ăn uống đó, và cũng là cô gái Việt Nam đầu tiên chịu đi ăn uống nhiều lần cùng tôi.
- Sao thế? Tôi hỏi?
- Ở Việt Nam 2 năm, Tuấn cũng giới thiệu cho tôi khá nhiều cô gái, nhưng sau buổi hẹn đầu tiên , các cô gái đều không muốn hẹn cùng tôi lần 2 nữa. Tôi hỏi lý do thì họ nói tôi không ga lăng và tính toán với phụ nữ.
Tôi cười phá lên rồi nói:
- Nếu anh biết vậy thì sao không chịu khắc phục, cho nên cuối cùng anh không có bạn gái đúng không?
- Anh ta nhún vai rồi nói :
- Tôi thừa nhận đàn ông Đức không ga lăng và lãng mạn như đàn ông Pháp và Italia, nhưng cô biết đó một phần do văn hoá nữa, trong những buổi gặp gỡ đầu tiên chưa xác định được mối quan hệ tình yêu thì đa phần đàn ông Đức của chúng tôi sẽ thích rõ ràng với nhau hơn. Nhưng khi mối quan hệ yêu thích được xác định thì chúng tôi sẽ không hề tính toán với bạn gái của mình.Nên khi ăn uống cùng nhau,thấy cô chủ động chia tiền cùng tôi , tôi có chút ngạc nhiên nhưng hơn hết tôi vui, vì tôi biết rằng sẽ được cùng cô ăn cùng nhau vào những lần tiếp theo nữa.
Tôi cười đáp:
- Tôi thích sòng phẳng và rõ ràng. Và tôi nghĩ điều đó giúp duy trì một mối quan hệ lâu dài hơn. Nhưng mà...tôi cũng muốn nhắc nhở anh chút, phụ nữ thì luôn thích chở che , cũng thích dựa dẫm ,nên nếu sau này anh muốn cùng 1 cô gái hẹn hò thì anh nên giành trả tiền nhé!
Cuối năm 2018 công ty của tôi giành được một hợp đồng lớn , mọi người đều rất hào hứng, công ty tổ chức tiệc chúc mừng và đón giáng Sinh, tôi uống rượu rất dở nên đa phần Leon đỡ rượu giúp tôi. Đêm đó về nhà như thế nào thì tôi không nhớ, khi sáng thức dậy tôi chỉ thấy tôi và Leon ngủ cùng nhau và trên người không mặc gì cả, tôi còn ngủ trong căn hộ của Leon. Tôi cố gắng nhớ lại những gì xảy ra , những hình ảnh mơ hồ hiện về trong tôi, tôi nhớ tôi gục vào vai của Leon và nghe anh ta nói:
- Tôi thích em rất nhiều!
Sau đó là những nụ hôn đê mê, cháy bỏng của chúng tôi, cuối cùng là chúng tôi đã cùng nhau phát sinh quan hệ.
Tôi vội vàng mặc lại chiếc đầm của mình,lúc đưa tay ra phía sau lưng kéo khoá lên thì có một bàn tay ấm áp đã giúp tôi làm điều đó.
Tôi xoay người lại, ngước lên thì thấy ánh mắt Leon nhìn tôi đầy si mê.Anh ấy nắm lấy tay tôi , hôn nhẹ lên mu bàn tay tôi nói:
- Tôi thích em, lúc còn ở Việt Nam tôi đã thích em rồi.
Tôi có chút bối rối, ngập ngừng nói:
- Xin lỗi ! Tối qua tôi say quá, chúng ta....
Leon kéo tôi vào lòng siết chặt , anh nói:
-Tôi không xem sự việc ngày hôm qua vui vẻ nhất thời, tôi muốn xác định cùng em là mối quan hệ nghiêm túc.
-Tôi vừa ly hôn hơn một năm nay,hiện tại tôi thấy hài lòng với cuộc sống độc thân, tôi quý mến anh như một người bạn thân, và tôi không hề muốn mất đi mối quan hệ này. Tôi nhìn Leon bằng ánh mắt chân thành.
- Và hơn nữa nếu chỉ vì chuyện hôm qua mà tôi làm bạn gái của anh thì thật sự không công bằng cho anh.
Leon khẽ cười rồi bất ngờ hôn lên má tôi, nói:
- - Không làm bạn gái tôi cũng được. Nhưng ít ra cũng phải cho tôi cơ hội để theo đuổi em, hoặc ít nhất chúng ta sẽ vẫn giữ được mối quan hệ như hiện tại.
- Được, (tôi cười đáp ).
Sau sự việc ngày hôm đó , Leon và tôi vẫn giữ mối quan hệ cấp trên cấp dưới lúc ở công ty, và một tình bạn thuần túy như lúc đầu.
-
Đăng bởi | SongTu1991 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |