Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Tiêu (1)

Phiên bản Dịch · 1044 chữ

Nhưng hắn vừa định mở cửa phòng ra thì từ khe cửa không đóng chặt lại nhìn thấy trong phòng đối diện, dường như có người đang theo dõi mình.

Lý Vệ đột nhiên cảm thấy nặng nề.

Người này, nhất định không có ý tốt.

Nếu là người của Hoàng thượng, đó chính là không tin mình.

Nhưng nếu là người của Niên Thế Lan, vậy mình cũng không sống được lâu.

Lý Vệ bị dọa đến mức không còn đói bụng nữa, ngay cả cửa cũng không đóng, trực tiếp đi vào bên trong.

Nghĩ đi nghĩ lại, Lý Vệ quyết định đi Chuẩn Cát Nhĩ.

Không nói cái khác, nếu người này là người Hoàng thượng phái tới, chỉ cần mình đi về hướng hoàng cung, mình còn chưa tới trong cung, sợ cũng đã đầu một nơi thân một nẻo.

Nhưng nếu là người Niên Thế Lan phái tới, vậy mình chỉ cần rời kinh, người kia lại không biết mình đi làm gì, mình ngược lại an toàn hơn một chút.

Nếu đã nghĩ kỹ, vậy liền lập tức xuất phát.

Lý Vệ thu thập đồ đạc, liền xuống lầu trả phòng.

Hắn tới gấp gáp, đi càng vội vàng, cho nên không chú ý tới, người giám sát hắn, thật ra là hai người.

Đúng vậy, người của Niên Thế Lan và người của Hoàng thượng đều giám sát hắn.

Chỉ có điều Lý Vệ vừa rời kinh, người của Hoàng thượng liền không theo dõi hắn nữa.

Hiện tại bên cạnh Hoàng thượng không có nhiều người có thể sử dụng, cho nên chỉ cần xác định Lý Vệ đi là được.

Niên Thế Lan biết Lý Vệ rời đi, cũng không nói gì thêm, chỉ bảo người đi theo hắn là được.

Niên Canh Nghiêu sắp hồi kinh rồi, Niên Thế Lan muốn để Hoàng thượng tận mắt nhìn thấy, hắn hao hết tâm tư bố trí ván cờ mười năm, cuối cùng vẫn vô dụng.

Ngày Niên Canh Nghiêu vào kinh, Hoàng thượng cũng cải trang đứng từ xa nhìn.

Niên Canh Nghiêu cưỡi ngựa, trong xe tù phía sau có ba người.

"Nghe nói chưa, chính là ba người này ở biên giới bên kia giả mạo người của Niên gia, nghe nói muốn phản loạn."

Một người nói: "Nghĩ như thế nào mà còn dám hại Niên gia?"

"Ai nói không phải chứ, ta nghe nói, không chỉ hại Niên gia, còn nói là tiên đế bảo bọn họ làm như vậy. Chính vì vậy Niên đại tướng quân vừa nghe thế mới tức giận, đem người làm thành nhân tiêu."

Một người khác cũng nói tiếp.

"Ta nói cũng đáng đời, Tiên đế cùng Thái hậu rất nhiều ân ái, làm sao sẽ hại người Niên gia."

Hoàng thượng ở trong đám người nghe mấy người đối thoại, trong lòng không biết là tư vị gì.

Bọn họ thật đúng là coi Đại Thanh này là của Niên gia hắn.

Bây giờ cũng không phải lúc để tranh luận, chỉ cần mình đợi đến lúc vào triều, mọi chuyện đều dễ nói.

Đến lúc đó, mình nhất định sẽ không bỏ qua cho Niên gia.

Niên Thế Lan biết ca ca đã đến kinh thành, liền bảo Chu Ninh Hải đi đón.

Đồng thời đặt ba người nhân tiêu ở cửa thành.

Minh Cách là thủ lĩnh của Huyết Tích Tử, những Huyết Tích Tử kia nhìn thấy chắc chắn sẽ xúc động.

Những năm này Hoàng thượng vẫn cho những người khác của Huyết Tích Tử đều là để Minh Cách đến quản, bọn họ tự nhiên là nghe Minh Cách nói nhiều nhất.

Bây giờ nhìn Minh Cách bị làm thành nhân tiêu, liền muốn đi cứu.

"Cứu trở về có tác dụng gì?"

Hoàng thượng vẫn lãnh huyết như trước: "Thân là Huyết Tích Tử, sứ mệnh của các ngươi quên rồi sao?"

Đương nhiên nhóm Huyết Tích Tử biết, từ ngày đầu tiên bọn họ trở thành Huyết Tích Tử là biết bọn họ không thể có tình cảm.

Niên Canh Nghiêu hồi kinh, Niên Thế Lan càng có chỗ dựa vững chắc.

Lúc trước khi Lý Vệ còn ở đây, người của mình cũng đã phát hiện ra chỗ ở của Hoàng thượng, hiện giờ lại càng không cần cố kỵ.

"Nếu người đã tìm được, thì không cần đợi nữa, tránh đêm dài lắm mộng."

Niên Canh Nghiêu luôn nghe theo lời muội muội mình, lần này hiếm khi không nghe theo Niên Thế Lan.

Niên Thế Lan rất ít khi thấy ca ca phản bác mình như vậy, suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy ca ca nói có lý, liền đồng ý.

"Nhưng ta có chút vấn đề muốn hỏi hắn, nếu tìm được, ít nhiều gì cũng lưu lại người sống."

Kỳ thực Niên Thế Lan có vài chuyện không hiểu, cho nên muốn biết chân tướng từ miệng Hoàng thượng.

Mặc dù Niên Canh Nghiêu không muốn đồng ý, nhưng cũng đồng ý.

Cho nên khi người của Huyết Tích Tử ra ngoài cứu mấy người Minh Cách, hoặc là nói muốn giết mấy người cho bọn họ chết một cách thoải mái, người Niên gia trực tiếp bắt Hoàng thượng vào Niên phủ.

Tuy Niên Canh Nghiêu đã đồng ý cho Hoàng thượng sống, nhưng càng không muốn giữ hắn lại đàng hoàng như vậy.

"Đây là ta lúc ở biên giới, phát hiện ngươi ban đầu muốn hạ độc ta."

Niên Canh Nghiêu nhìn Hoàng thượng bình tĩnh nói: "Có lẽ cũng là ngươi tự mình chọn"

Niên Canh Nghiêu đưa độc cho Niên Ý, Niên Ý trực tiếp rót cho Hoàng thượng.

"Niên gia ta trung thành và tận tâm với ngươi, ngươi lại muốn đẩy ta vào chỗ chết. Nói cho cùng Niên Canh Nghiêu ta đã nhìn lầm người."

Niên Canh Nghiêu nhìn Hoàng thượng cười có chút châm chọc.

"Tướng quân, Thái hậu đến rồi."

Niên Canh Nghiêu nghe thấy giọng nói của người bên ngoài, liền sai người mời Niên Thế Lan vào.

"Thế Lan..."

Hiện tại Hoàng thượng lại là một chút cũng không hoảng hốt.

Bởi vì hắn biết, mình chạy không thoát.

Bạn đang đọc Hậu Cung Chi Hoa Phi Trọng Sinh của Thạch Lưu Khí Phao Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuy_Moc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.