Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết cục

Phiên bản Dịch · 956 chữ

"Ngoài ra Thư Nguyệt và Minh Tuệ, Ai gia không đành lòng để các nàng rời khỏi, muốn tìm một mối hôn sự cho hai nàng."

Tuy rằng tuổi của Thư Nguyệt và Minh Tuệ còn nhỏ, nhưng Niên Thế Lan vẫn không muốn để cho các nàng đi lên con đường hòa thân.

Tứ a ca còn tưởng Niên Thế Lan muốn yêu cầu gì, chuyện này hoàn toàn có thể làm được.

"Hoàng ngạch nương yên tâm, nhi tử đều sẽ làm được."

Niên Thế Lan gật đầu, sau đó nhìn Chân Hoàn nói: "Về sau Ai gia chính là Mẫu hậu Hoàng Thái hậu, ngạch nương của ngươi sẽ là Thánh mẫu Hoàng Thái hậu. Đây là đạo thánh chỉ đầu tiên sau khi ngươi đăng cơ. Ngươi yên tâm, Niên thị, Hách Xá Lý thị đều sẽ là hậu thuẫn của ngươi."

"Nhi tử đa tạ hoàng ngạch nương."

Chuyện này cứ như vậy được định ra.

Ngày thứ hai lâm triều, thời điểm Niên Thế Lan và Triều Côi xuất hiện trên triều đình, tự nhiên có một mảng âm thanh chất vấn.

"Tiên đế từng lập di chiếu, lập Cửu a ca làm trữ quân. Lúc ấy các ngươi cũng là một mảng nghi vấn, nói Cửu a ca tuổi còn nhỏ, chủ thiếu quốc nghi. Hôm nay Tứ a ca đã trưởng thành, các ngươi lại vẫn không đồng ý lập Tứ a ca làm đế."

Niên Thế Lan nhìn vẻ mặt châm chọc của các triều thần: "Vậy theo ý các ngươi, nên lập ai là người thích hợp nhất?"

Các triều thần vừa nghe lời Niên Thế Lan nói, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tự nhiên không thể trắng trợn nói mình muốn lập ai.

Niên Thế Lan cũng hiểu rõ, bọn họ tất nhiên không thể nói được gì.

"Tứ a ca là người do Ai gia và Công chúa Triều Côi cùng nhau thương nghị, về sau bất luận là Niên gia, Hách Xá Lý thị, hay là Chuẩn Cát Nhĩ, đều sẽ là tận lực ủng hộ tân đế."

Niên Thế Lan cũng không quan tâm đến bọn họ nữa, nói thẳng: "Tứ a ca nhân phẩm quý trọng, có thể kế thừa đại thống. Kể từ hôm nay, hắn chính là tân đế."

Nói xong Niên Thế Lan cùng xuống triều với Niên Thế Lan.

Chuyện kế tiếp, chính là chuyện của Hoằng Lịch.

"Hoàng tẩu, "

Triều Côi bồi Niên Thế Lan trở lại Phong Khôn Cung nói: "Ta không thể ở lâu, mấy ngày nay cũng phải đi về."

"Ngươi mới về chưa được mấy ngày."

Niên Thế Lan có chút không nỡ, Hoàng thượng không còn, nàng đã là Thái hậu, ở trong cung này tự nhiên không có gì để đấu.

Nghĩ kỹ lại, còn cảm thấy có chút không có ý nghĩa.

"Là hoàng tẩu cảm thấy không có ý nghĩa, nhưng mà cũng có thể đến Chuẩn Cát Nhĩ với ta."

Triều Côi cũng là người nâng đỡ nhi tử thượng vị, sao lại không rõ ý của Niên Thế Lan.

Niên Thế Lan lại xua tay: "Ta lớn tuổi rồi, không chịu nổi bôn ba."

"Vậy ngươi nhất định phải bảo trọng, ta sẽ thường viết thư cho ngươi."

Tay Triều Côi đón lấy Niên Thế Lan.

Ngày nàng rời triều, Niên Thế Lan tự mình đi tiễn.

Triều Côi rời cung ba lần, Niên Thế Lan hai lần trước đều không đưa, nhưng lần này, Niên Thế Lan biết, sợ là sẽ không còn được gặp lại nữa.

Niên Thế Lan và Chân Hoàn cùng đưa tiễn Triều Côi ra ngoài thành, nhìn đoàn xe Triều Côi đi xa, lúc này mới quay về.

"Lúc này từ biệt, sợ là cả đời."

Chân Hoàn nhìn Niên Thế Lan cảm khái nói.

"Thái hậu, Thái hậu."

Lúc này Chu Ninh Hải đột nhiên chạy tới: "Huệ thái phi, hoăng (qua đời) rồi."

Rốt cuộc, Thẩm Mi Trang vẫn không chịu nổi.

Chân Hoàn và Niên Thế Lan nghe tin vội vàng về cung.

Sau khi Hoằng Lịch đăng cơ, Chân Hoàn liền đón Lục a ca về cung nuôi dưỡng.

Thái phi trong cung ngoại trừ những người có con, đều bị Niên Thế Lan đuổi đi hành cung, cũng coi như cho các nàng một thể diện cuối cùng.

Thân thể Niên Thế Lan càng ngày càng không tốt, nàng biết mình bị thương sớm mấy năm trước, đời này có thể có hai đứa con đã là niềm an ủi lớn nhất của nàng.

Cho nên lúc Niên Thế Lan hấp hối sắp xếp hôn sự cho hai nữ nhi xong, lại chỉ hôn cho tiểu nhi tử.

Niên Thế Lan cảm thấy ngày đó mình không tốt, đột nhiên muốn tới hoàng lăng thăm tiên đế.

Hoàng thượng vừa nghe Niên Thế Lan nói, liền nhanh chóng phái người đi cùng Niên Thế Lan.

Nhưng Niên Thế Lan lại không cho, chỉ muốn mình dẫn Tụng Chi và Chu Ninh Hải cùng đi xem.

Niên Thế Lan ở trên kiệu nhìn người ngoài cung người đến người đi, đột nhiên nhớ tới lúc mình mới vào vương phủ cũng ngồi kiệu, vẻ mặt ngây thơ, một lòng chờ mong, không ngờ kết quả cuối cùng lại như vậy.

Còn tốt, mình sống lại một đời này, rốt cục không để cho mình thất vọng.

Đến hoàng lăng, Tụng Chi kêu vài tiếng gọi Niên Thế Lan trên xe ngựa, thấy nàng không trả lời, vội vàng đi xem.

Kết quả, Niên Thế Lan đã tắt thở từ lâu.

Nhưng khóe miệng của nàng lại có nụ cười thản nhiên.

(Chính văn xong)

Bạn đang đọc Hậu Cung Chi Hoa Phi Trọng Sinh của Thạch Lưu Khí Phao Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuy_Moc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.