Ký sinh trùng?
Mang sự lo sợ để làm hành trang cho chuyến đi cảm tử lần này nhưng đến khi hắn vào được trong tòa lâu đài thì hắn vẫn chưa cảm nhận được gì, thậm chí cả lâu đài dường như không có ai khác ngoài hắn vậy, nếu không phải biết chắc rằng tên thần chết ở đây thì hắn tin rằng nơi đây không một bóng người. Đi đến một hành lang rộng lớn, sau nhiều lần rẽ phải, rẽ trái mấy chục lần thì cuối cùng hắn mới nhận ra rằng mình bị lạc. Tiếp tục đi lạc thêm chút nữa, phía trước Huy bây giờ đã xuất hiện một cánh cửa to lớn, dùng hết sức bình sinh đẩy ra cánh cửa đó thì phía trước lại xuất hiện với 2 con đường mới cùng một bản chỉ dẫn, một con đường sạch sẽ, mang ánh sáng thần thánh và hướng lên tầng trên, con đường còn lại u tối và hướng xuống tầng dưới. Lần đầu tiên trong đời hắn bắt buộc phải suy nghĩ nên đi theo hướng nào: ‘Đi lên trên rất có thể sẽ gặp tên thần chết kia, đến lúc đó không biết có phải chịu tội gì không nữa? Nhưng dưới kia tối như mực vậy, mình đã mù đường rồi lại gặp không gian tối chắc chết dưới đó quá? Hmm hmm, hiểu rồi hiểu rồi, cuối cùng hắn quay lại hướng cũ mà đi còn cái chữ trên tấm bảng kia thì hắn không đọc được. Nếu để hắn biết được trên tấm bảng là nơi chỉ đường đến thiên đàng và trai giam địa ngục thì hắn sẽ chửi ầm lên: “Đậu xanh, xém tí nữa là thoát ra khỏi nơi chết tiệt này rồi, thằng nào làm cái bảng này? Không biết khách du lịch không biết chữ ở đây à? Sao không vietsub bảng thông báo? Blabla...”
Ở một góc trong lâu đài:
- “Nơi đây chán quá”-???
- “Ngày nào người cũng lảm nhảm mấy câu đó không thấy chán à?”-??
- “Nhưng nơi đây chán quá”-???
- “...” -??
- “Ấy, hình như tên kia dẫn thêm người đến kìa”- một tên bỗng thốt lên
- “Thì có sao đâu?” tên còn lại đáp
- “Nhưng nó đang đến chõ cánh cửa thời không a”
- “Dừng cái suy nghĩ ấy đi, ta còn mấy năm nữa là được trở lại thiên đàng rồi”
- “Nhưng ta còn rất lâu a”
- “Ai biểu năm đó ngươi xúi tên kia hủy một địa cầu chi”
- “Đâu có, ta đang giúp thế giới đó tiến hóa mà”
- “Vậy người xem thế giới đó thành cái dạng gì?”
- “Ta cũng mang ý nghĩa tốt nhưng thằng ký chủ kia tàn ác quá chứ bộ”
- “Ta không biết, nhưng lúc hắn phá hủy thế giới đó sao ngươi không ngăn hắn”
- “Ta có ngắt liên kết nhưng sức mạnh của hắn lúc đó thì sự có mặt của ta đã không còn quan trọng nữa rồi”
- “Thế ngươi không biết xóa bỏ tu vi hắn trước khi hủy kết nối à?”
- “Lúc đó ta đang rối nên quên mất chứ có phải ta cố ý đâu!?’
- “Nếu như lúc đó...” Chưa để tên còn lại nói hết câu hắn đã thốt lên: “Ta phải đi theo hắn, ở nơi đây chán sắp chết ta rồi. Hẹn gặp lại ông bạn” Nói xong hắn chợt biến mất để tên còn lại ngơ ngác ở đó.
- “Hầy, hy vọng ngươi cũng đừng phạm phải sai lầm gì nữa nếu không lại ăn bám ta nữa quá”
Tong lúc cuộc trò chuyện giữa ??? và ?? đang diễn ra khá sôi nổi thì lão Huy vẫn lạc đường và đi vòng vong cả chục cái hành lang. “Mệt chết ta, đường gì đâu mà giống nhau quá vậy? không được, mình phải nghĩ biện pháp mới được” sau cả mấy chục giây ngồi nghĩ, hắn đã nảy ra một suy nghĩ ‘Chẳng phải trong phim mấy linh hồn hay bay bay rồi đi xuyên qua tường sao?’ nghĩ đến đây hắn cuồi hăng hắc rồi chạy một mặt đâm đầu vào cái đường đối diện hắn. ĐÙNG, “Ui da, đau chết ta, nhưng ta đã chết rồi mà sao vẫn thấy đau? Còn thằng khốn nào đồn linh hồn có thể xuyên tường, đậu xanh nhà nó hại lão tử...” Sau một hồi đứng và chửi rủa, Huy vẫn cay vụ đụng vào tường kia thì bỗng tiếng răng rắc vang lên xung quanh hắn. Một cái hố xuât hiện dưới chân hắn khiến hắn rơi vào trong cái hố, đến lúc này thì hắn quên cả việc chửi cái thằng nói linh hồn xuyên được tường mà chuyển qua thằng nói linh hồn có thể bay.
Sau mấy phút la hét mà chưa chạm đáy hắn đã im lặng và chuẩn bị đón nhận cơn đau té vực, biết rằng mình đã chết nên không thể chết lại nhưng cơn đau lúc dùng thiết đầu công lúc nãy khiến hắn nhận ra rằng mình vẫn có thể cảm nhận được sự đau đớn. RẦM, đang mải suy nghĩ rằng mình sẽ chịu đau đớn như thế nào thì mông hắn đã tiếp xúc thân mật với đống đổ nát phía dưới.
- “Ui cha cha, đau chết ta rồi. Không biết thằng nào làm ra cái hỗ này nữa bộ không biết ghi biển báo có vực à? Mà cả thằng cha thần chết kia nữa, bộ không biết nhà mình bị cắt xén vật liệu à? Hửm đây là...” Nhìn xung quanh đây một lượt bỗng hắn thấy phía xa kia có một cánh cổng giống với cái cổng mà tên thần chết đã mở ra để kéo hắn đến đây. Một không gian đen tui với những tia sét thỉnh thoảng xuất hiện, xung quanh cánh cổng được bao bọc bởi một vòng tròn khói quanh quanh. “Đậu đỏ, thằng Thanos từng bỏ quên đá ở đây sao?” nhìn cái cổng khá giống với cái cổng mà Thanos đã tạo ra trong một bộ phim hắn từng xem.
- “Cánh cổng này sẽ đưa ta trở về?” Sau một hồi suy nghĩ về tương lai, cái mà tên thần chết đã đưa cho Huy xem nhưng hắn đã nghĩ rằng mình biết trước tương lai và sẽ thay đổi được nó. Cứ như vậy, hắn không ngần ngại và bước vào bên trong nó.
Sau khi Huy vừa mới bước vào không lâu, một vệt sáng xuất hiện và cũng chui vào trong cánh cổng đó. Đang lơ lủng bên trong thông đạo, Huy đang thắc mắc rằng tại sao mình không quay trở về như cái cổng lúc tên thần chết kéo hắn đến đây mà chỉ trôi nổi trong này. Đang lúc suy nghĩ vẩn vơ thì một tia sáng lao đến và bắn vào trong người hắn, chợt giật mình vì nghĩ như mình vừa bị con gì đó tấn công nhưng nhận thấy rằng mình đã vô sự còn tia sáng kia đã biến mất nên thôi. Đang tính trôi nổi ở đây đến bao giờ thì xung quanh mọi thứ đang dần trở nên hỗi loạn, có những vòng xoáy bắt đâu xuất hiện, không gian trở lên rung lắc dữ dội, Huy cảm thấy có điều gì đó không ổn:
- "Ây ây, ta chỉ muốn về nhà thôi mà cái gì đang xảy ra thế này?"
Trong thông đạo, các vòng xoáy xuất hiện với tần số nhiều hơn, thông đạo bắt đầu trở nên hỗn loạn hơn lúc nãy gấp mấy chục lần thì bất ngờ Huy nhận được một lực hút kéo hắn vào vòng xoáy gần đó.
Một đêm trăng thanh gió mát và không có nắng...
- “Phu nhân xin người đừng đau lòng, công tử đã đi thật rồi” một người phụ nữ mặc bộ đồ khá giống cổ trang nói.
- “Không, con của ta chưa chết, nó vẫn còn sống, nó chỉ đang ngủ mà thôi” Một người phụ nữ xinh đẹp gào lên. Nàng tên là Thanh Ngọc, đúng với cái tên, nàng xinh đẹp như một khối bạch ngọc do một nghệ nhân đặt tâm huyết của mình để tạo ra vậy nhưng bây giờ người nàng ướt đẫm do chảy mồ hôi và đang gào thét lên, trên tay nàng là một đứa bé mới sinh ra, da đã tái nhợt, lạnh buốt nhưng nàng vẫn ôm đứa bé vào lòng. Bất chợt bên ngoài vang lên những tiếng sét, mây mù dăng lối thì một tia sáng không ai nhìn thấy lao đến và chui vào lòng đứa trẻ.
- “Con của ta còn sống, con của ta còn sống” người phụ nữ gào lên nhưng trái với vẻ mặt đau khổ lúc nãy bây giờ đã được thay bằng sự phấn khởi nhưng nước mắt vẫn chảy dài trên mặt nàng.
Mọi người xung quanh cho rằng nàng quá đau khổ vì mới mất con nên đã hóa rồ thì nhìn thấy đứa bé khiến họ há hốc mồm, đứa bé tuy còn tái nhợt nhưng đã có sắc hồng, tay chân cựa quậy và bắt đầu khóc oa oa lên. Đối với người phụ nữ, bà tin rằng con mình chỉ vì tiếng sấm làm thức giấc nhưng đối với mọi người, điều đó là kỳ tích bởi vì không ai thấy được rằng một người đã chết đi lại sống lại.
Huy thức dậy và cố gắng nói điều gì đó nhưng không thể, cố vươn vai đứng dậy nhưng hắn phát hiện ra là sức lực của mình rất yếu, mở mắt ra thì hắn nhìn thấy có người phụ nữ đang nhìn mình cười và khóc, sau đó hắn lại lịm đi. Trong giấc mơ, hắn nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu hắn và một hình ảnh xuất hiện trước mắt hắn: “Đang bắt đầu quá trình liên kết... 1%...1,01%...1,011%...” cứ như vậy cho đến khi nó hiện ra và thông báo một thông tin khác: “Liên kết hoàn tất! Xin chào ký chủ”
- “Ngươi là ai? Sao lại ở trong đầu ta?”
- “Ta là siêu cấp tồn tại vô địch hệ thống, là đấng tối cao sáng tạo mọi loại vũ khí, chế biến nguyên liệu thô thành siêu cấp nguyên liệu. Sao thấy ta ghê không? Ngươi nên tự hào vì đã trở thành ký chủ của ta đi vì khi ngươi là ký chủ của ta, ngươi đi theo thần binh vô số kể, bảo thạch đầy nhà điều đó đồng nghĩa với tiền tài và thực lực ngươi tăng lên, ngươi sẽ có được mọi thứ nếu ta tồn tại trong ngươi haha”
Nhìn cái vẻ tự đắc trong giọng nói vang lên trong đầu, Huy bĩu môi khinh bỉ nói:
- “Ngươi nói nhiều như vậy làm gì? Cái gì mà tự hào? Tự hào ta có một con ký sinh trùng trong người sao?"
- “...”
- “Lại còn bày đặt là đấng tối cao sáng tạo vũ khí? Không phải là ngươi là một con ký sinh trùng với nghề nghiệp trước là thợ rèn còn bây giờ sang ăn bám?"
- “...”
- “Sao im rồi? thẹn quá à?”
- “Có cần phải nói toạc ra đâu chứ? Ngươi hiểu, ta hiểu vậy đươc rồi. Còn nữa, đính chính lại ta là hệ thống chứ không phải ký sinh trùng, ta là Thiên Bảo hệ thống chứ không phải thợ rèn” giọng hắn mang vẻ uất ức
- “Có khác gì nhau sao???”
- “...”
Đăng bởi | ultronplk |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |