Chương 2: công dụng
Theo sự tìm kiếm từ trên mạng cho đến ngoài đời
Bỏ công bỏ sức đi vào mấy tiệm sách có tiếng trong thành phố
Lê tính vẫn không tra được chút tài liệu gì về cái bàn
Rõ ràng là có nhưng hoàn toàn sai lệch
Không phải một đống trang web quảng cáo bàn ghế nội thất gia đình thì là sản phẩm thủ công mỹ nghệ có tiếng
Lê tính còn đăng lên một chút mạng xã hội
Nào ngờ có người còn tỏ ý mua lại với cái giá rẻ bèo
Quả thật là khiến người thất vọng
" đã không có câu trả lời, thì mình tự đi tìm vậy "
Về nhà, khóa chốt cài then
Lê tính mở điện sáng loáng, một bên ăn tô mỳ gói nóng hổi vừa chế xong nước sôi
Một bên lại ánh mắt đâm đâm nhìn chiếc bàn
Chiếc bàn luôn đặt trong phòng cậu, khổ nổi vì nó quá nặng lại không có chân bàn khiến lê tính cũng không thể làm gì hơn là để nó nguyên tại chỗ cũ
Trên bàn gỗ, tạm gọi như vậy đi.....
Giờ phút này đang có một quả táo xanh còn chưa chín với cái cuốn biến dạng, quả táo tất nhiên là lê tính tùy tiện hái trong vườn nhà
Đặt nó vào trên bàn không có quá lớn lực cản, để yên như vậy
Lê tính nhìn chăm chú
Đột nhiên cơn buồn ị ập đến làm cậu xách nhanh cái đ-t hướng nhà vệ sinh chạy
"Ào..rọt rọt....."
Sau mười mấy phút, lê tính bước ra từ trong nhà vệ sinh biểu lộ trên mặt vốn là đau đớn khó nhịn bây giờ đã tươi lên không ít
Điều này làm cậu nghĩ đến một câu
" không có gì hạnh phúc hơn là ỉa đái kịp thời "
Không biết tên thi nhân, nhưng quả thật nói trúng trái tim của người trải !
Lau đi cái điện thoại dính mấy giọt nước, thói quen xem điện thoại trong nhà vệ sinh sớm đã ăn sâu vào máu làm cậu trong lúc đi ị cũng là tràn đầy tiếng cười
Bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì
Lê tính xốc lên lưng quần chưa kịp buộc dây thun liền chạy vào phòng
Trước mắt trái táo không biết lúc nào đã biến mất thay vào đó là một nhúm bột đen, bên trên phủ lên một lớp màu xanh lục đồ vật giống như là riêu hay nấm
Lên tính lại gần chiếc bàn, đặt thân ngồi xuống con mắt hết sức bành trướng trong đầu nghĩ đến mình không có ở đây mới mười mấy phút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?
Xem kĩ mới hết hồn
Quả táo đã phân hủy sạch sẽ !
Lúc này giống như có, lại giống như không, một tia sáng màu xanh lá nho nhỏ đến mắt thường không nhìn thấy phiêu phù lên mặt bàn chui vào da của cậu
Lê tính cảm giác được chút ít....sức sống?
Nhớ đến gì đó lê tính vội cầm lên quyển bút kí lần nữa ra vườn hái thêm, lần này cậu đã vặt sạch cây táo cảnh cùng một đống lá tươi và đủ loại cỏ dại
Không biết con trai yêu quý của mình lặt hết cây cảnh ít đến đáng thương trong sân nhà, sau cuộc vui trở về ông bố sẽ làm những gì đối với đứa con trai kém phát triển về mặt trí tuệ này
Nhưng giờ cậu không quan tâm những chuyện đó, cậu chỉ muốn xác minh một ý nghĩ trong đầu
Ném hết tất cả một bó lá, cùng thân cây nặng đến mấy kí lên mặt bàn, bên trên cỏ vì xổm lên vì quá nhiều như muốn rớt ra nhưng thần kì bị cái tấm màn vô hình cho chặn lại
Điều đó làm tấm màn vốn vô hình hiện ra một loại hình ảnh tượng trưng
Giống như là cái vòm nhà !!!
Chỉ có điều là trong suốt !
Đến tận đây chỉ mới chuẩn bị xong xuôi
Cậu cầm theo trong tay chiếc điện thoại, mở đồng hồ đếm giờ
Bước ra khỏi phòng ngủ đóng cái cửa kêu lạch cạch
Lê tính nhắm mắt lại trong đầu suy nghĩ loạn chuyển , thờ gian từng giây từng phút trôi qua
Chỉ chờ có âm thanh nhắc nhở vang lên
Đúng mười phút !
Cậu mở mạnh cánh cửa phòng, hai chân đi đến trước đối diện mặt bàn
Trước mắt cảnh tượng hoàn toàn vô lý đến khó tin
Đống cỏ đã không thấy trước mặt bàn bây giờ đã hóa thành một đống mùn, bên trên đầy rẫy màu xanh kì lạ loài nấm
Còn có hơi nước lơ lửng, nhìn kĩ lại là....mây ?
Quả thật là mây, trời ạ !
Lấy cái điện thoại chụp cận cảnh, phóng lên to gấp mười lần
Lê tính thấy được mặt bàn cùng đống cỏ nay đâu đã còn bóng dáng bọn nó
Thay vào đó là một rừng cây nhiệt đới ẩm ướt, có lẽ lúc trược nhận nhầm bào tử nấm xanh trong mắt lê tính vốn là một rừng cây cổ thụ phiên bản mi ni đi
Ngước nhìn xẫ còn có vũng nước nhỏ trong veo giữa cánh rừng
Còn về vấn đề đất đai do đâu mà có, cậu nghĩ có lẽ mùn và đất là một phần lá cùng nhánh cây phân hủy mà thành
Nhưng điều quan trọng hơn là nó vậy mà tự thành một hệ sinh thái độc lập !
Quả thật không thể dùng hai từ khoa học để hình dung
Chỉ mới đi có 10 phút a
Với tay chạm đến trong suốt màn chắn, lần nay cậu rốt cuộc cảm nhận rõ ràng con mắt cũng có thể thấy được từng đốm từng nốm ánh sáng li ti màu xanh lá cây điên cuồng hội tụ vào nhau tạo thành từng viên màu xanh năng lượng nhỏ vượt quá đầu bút bi, chúng lao nhanh đến vách màn trong suốt, lại từ đó đi thẳng đến cánh tay của cậu
Phút chốc
Lê tính linh hồn có run lên vì sung sướng, cả người quỳ đổ xuống một bên, cái miệng cười méo mò cùng với khuôn mặt khờ khệch rên rỉ liên hồi, tình trạng này giống như đang lên cơn nghiện thuốc
Hơn một phút cảm nhận, lê tính chống đỡ thân hình ngồi dậy lau đi dòng nước miếng chảy sền sệt bên miệng
Cậu trong đầu như có cái gì đó nổ ra
" ồ thảo, mẹ nó cái bàn này vậy mà có thể chiết suất ra ma túy từ có "
Chửi một tiếng
Lê tính bình ổn lại, cảm nhận nguồn năng lượng thấn bí đảo loạn trong thân thể rốt cuộc dừng lại
Trong đầu cậu nhận thức lại cái vấn đề sai lầm này
Tất nhiên, thứ vừa nãy không phải là ma túy, có vẽ như nó là một loại năng lượng gì đó như kiểu năng lượng sự sống mà trong các bộ tiểu thuyết ba xu từng đọc trên mạng
Thứ này, nguyên bản nên có lẽ gọi là vậy đi !
Cầm lại quyển bút kí, lê tỉnh cảm giác thân thể khỏe khoắn như vừa thức dậy
Ưỡn vai vặn eo
Trong cơ thể tiếng xương giòn tan rôm rốp mấy cú để cậu cảm nhận phần kia sức mạnh thần kì
Quá sảng khoái, toàn thân tinh thần phấn chấn, cảm giác như mình có thể bẻ bãy sừng của một con trâu vậy !
Thế quái nào giống tác dụng của lúc vừa chơi ma túy xong nhỉ ?
Cảm giác là lạ
Lê tính lắc đầu xóa đi ý nghĩ kia, cái bút bi bị ấn xuống tay bắt đầu viết lại tri thức quý giá mà tự bản thân trải nghiệm
Bổ sung mục thứ 4
Cái bàn có năng lực rút ra một loại năng lượng màu xanh có năng lực cường hóa cơ thể và tinh thần, bước đầu lấy tên là năng lượng sống
Bây giờ
Cả cái mặt bàn đã biến thành hệ sinh thái khép kín, có lẽ tại điểm này mình cần có một chút ít lợi dụng
Đăng bởi | yy10536512 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 6 |