Chương 4: Trải nghiệm cùng biến hóa
Dưới cái nước sông lạnh ngắt, ánh trăng sáng soi chiếu cái bóng của một con vật to như cái ghe đảo qua trước mắt cậu
Lê tính kinh hãi thấy cảnh này hùng tâm tráng chí liền rất nhanh biến mất, thay vào đó là nỗi sợ hãi tột độ
Thứ gì vừa bơi qua ?
Cả quãng đường không có lấy một mối uy hiếp, để lê tính buông bỏ thật nhiều cảnh giác đối với một cái nguyên thủy rừng rậm.
Nhưng nên biết, tại bất kì một hệ sinh thái nào đều có một loài đứng đỉnh trong chuỗi thức ăn
Có lẽ, cậu đã may mắn gặp được nó !
Kinh hồn táng đám bò lên bờ, lê tính tận dụng ánh trăng sáng, men theo bờ sông nhìn chằm chằm dưới nước, quả thực lần này cậu đã đụng phải thứ dữ
Một con giống cá sấu nhưng đầu lại có hai cái sừng, thân và đuôi cá đang lượn lờ trong nước sông
Nhìn cái miệng máu to lớn của nó, lê tính không biết bản thân có hay không đủ để nó nhét kẽ răng !
Trời ạ, con này chí ít có năm tấn đi !
Đây rốt cuộc là cái quái vật gì !
Lê tính than trời trách đất để cậu đụng đến cái quái vật này, cái mệnh sao mà đen hơn nhọ nồi !
Đúng lúc này
Từ trên bờ một loại giống như trùng nhưng dài đến 4 5 mét, thân to như người xuất hiện
Nó bò theo dây leo thành đàn ra đến giữa sông ăn một loại quả màu đỏ mọc trên dây leo, trong đó một con vì tranh đồ ăn với đồng loại mà rơi cái tùm xuống mặt sông làm nhất lên cột nước lớn
Lê tính nhìn lại
Hiển nhiên thứ đồ kia đã thu hút con quái vật dưới nước bơi đến, chưa đến một phút, con trùng cả người bị cắn đứt đôi hóa thành hai miếng thịt lớn trôi vào bụng kẻ săn mồi
Cái lực cắn kia giống như đao máy, đem con giun phần thịt cả phần xương cốt cứng rắn chặt cái đứt ngang!
Ruột già ruột non chảy hết ra, máu bắn tung tóe màu nước trong veo nháy mắt bị nhiễm đỏ cả một vùng !
Cảnh tượng quả thực tởm đến phát mữa, khó mà nhìn khi ăn cơm !
"Trời đ-! "
Mả mẹ nó, lê tính ý định lội qua sông theo cú táp liền xóa rơi mất tiêu.
Cậu chỉ biết quăng tục thể hiện bản thân vô lực trước kì cảnh hiếm hoi lại có phần khủng bố như vậy
Nhưng mà........
Lê tính chú ý đến một nơi khác
Trên cái dây leo to tướng kia vậy mà phát sáng!
Nói đúng hơn là sau khi mặt trăng chiếu thẳng vào sông, mấy cái quả màu đỏ bên trên phát ra một hồi luồng sáng màu đỏ thần dị
Thằng ngu cũng biết thứ quả kia không bình thường.
Cậu nhìn một hồi thật lâu, cảm giác đến loại quả kia vậy mà toát ra một mùi hương rất thơm, sau khi ngưởi mấy hơi vào tinh thần lân lân có điểm giống lúc trước nguồn năng lượng màu xanh trên lớp màn
Chỉ là bây giờ cậu cảm giác được lại vô cùng rõ ràng
" là thể tích cân xứng, làm tăng mức độ cảm giác ?"
Hẳn là vậy
Nhìn đám giun điên cuồng tranh nhau loại quả kì dị phát sáng, không quan tâm đám đồng loại bị đẩy ra mà rơi xuống làm mồi cho quái vật
Lê tính lặng lẽ rời xa xa bọn chúng
Cậu cũng không có ý định vào tranh.
" ngu mới tranh! Ra được cái bàn mình tiện tay hái chút để xem có ngon hơn hay không ?"
Thế là cậu rời đi cuộc tranh đấu thảm sát bên kia
Sau lưng thường xuyên nghe cái ùm nước bắn dội lên hết trên bờ, lê tính lại cảm thấy một cái sinh mạng lại ra đi
Nhìn đến sợi dây leo thô cứng trên cao đan thành võng bắt qua bờ bên kia, cậu ngước mình lên cái cây cao
"Ừm trước tiên trèo lên lại nói" ,tại nơi này tìm đại cái cây thân gỗ, chí ít đều có hai ba người ôm
Cũng may có mấy sợi dây leo rủ xuống làm thành điểm leo trợ giúp cậu đi lên, nếu không có lẽ bây giờ lê tính vẫn bồi hồi trên mặt đất
Cách mặt đất chừng hai ba chục mét, lê tính nhìn trước mặt sợi dây leo
Cậu cũng không muốn làm cái trò mèo gì,trực tiếp bò đu qua là được rồi
Về việc độ bền của dây leo thì không cần nói, sợi dây leo này tuy không tho to như của đám trùng bên kia đang bò, cũng không có quả đỏ thần kỳ để thu hút bọn trùng
Nhưng độ bền của nó với cái thể trọng của một thiếu niên chưa đến sáu mươi kg như cậu là tuyệt đối không có chuyện gì xảy ra
Quả nhiên trong phim khác ngoài đời, có được điểm tựa chắc chắn, bò một chút liền qua, nữa đường cũng không nhảy ra cái gì quái vật chặn đường, một sống hai chết với mình.
Mặc dù dưới nước quả thực hơi nguy hiểm,nhưng bên kia thu hút phần lớn lực tập trung của con quái nên cậu cũng chẳng đáng buồn lo
Đáp đến bờ bên kia
Nhìn cái màn trong suốt trước mặt, lê tính để tay lên cảm nhận được nó
Xác nhận có thể dùng một chút lực liền đi ra, Lê tính xoay mặt lại, nhìn tràng hỗn chiến chưa chấm dứt bên kia
Mặt nước gợn sóng trộn lẫn máu với thịt , bốc lên một mùi tanh tửi đến nỗi mà đứng tại đây cậu còn có thể ngửi thấy, trong nước mấy con quái vật không biết từ đâu cũng đồng loạt chạy tới hưởng thụ thụ thịnh yến hiếm có này
Lê tính nhìn cái hệ sinh thái thần kỳ trong lòng rõ ràng rối loạn tưng bừng, nghĩ đến tương lai, lại nghĩ đến cảnh tượng hôm nay mình chứng kiến, cuối cùng vẫn là nở lấy một nụ cười
"Tương lai, mình nhất định sẽ có một cuộc sống không bình thường, ít nhất là đáng để mong đợi !"
Trực lăng lăng bước qua màn chắn
Lê tính cảm thấy đầu óc tối mờ lại
Ánh sáng trong bóng đêm vụt lên, mở mắt.
Cậu đã nhìn thấy căn phòng quen thuộc kia, nhưng cảm giác đau đớn trên mặt bỗng nhiên truyền đến làm lê tính nhíu mày
Ở trong hệ sinh thái cậu bị dằn vặt đủ khổ, nỗi đau ngay lúc này cũng không đủ cậu than vãn
Nhìn qua áo quần, lê tính liền hiểu được một chút nguyên lý trong đó
Bản thân hẳn là ý thức xuyên qua, mà không phải là chân chính thân thể
Đó là lý do tại sao mình lại nguyên vẹn thế này, lúc trước vết thương ngã từ trên cao cũng không lý giải được lành lại
Bây giờ đã có được đáp án
Lê tính cầm lấy bút kí ghi chép thông tin quan trọng ngày hôm nay bản thân tích lũy được
Nhưng vừa mới động cái bút, cậu đã mất ý thức con mắt giống như hóa đá nặng nề vô cùng sập xuống
Cơn buồn ngủ kéo đến làm lê tính ngáp lớn một cái, cậu nhanh chóng ghi chép mọi thứ xong liền lên giường ngủ
Sáng hôm sau
Báo thức đúng 7 giờ kêu lên
Lê tính tiện tay tắt một cái, cậu đứng lên ưỡn bả vai đi ra ngoài trời nhìn ánh nắng đầu mùa hạ
Buổi sáng thật mát mẻ !
Đây là cảm nhận của lê tính, không hiểu vì sao ngày hôm nay mình lại sảng khoái đến vậy. Cả người không có một chút mệt mỏi ngược lại tinh thần kéo căng đầy điểm số
Ưỡn ngực vươn vai
Liên tục hít hít vài cái không khí trong lành
Bỗng nhiên, một đám nữ sinh cấp hai đi ngang nhà bọn họ chỉ vào cậu ríu rít lấy cái gì, lê tính lập tức nhíu mày.
Mặt mình có gì sao ?
Cậu đi vào trong nhà muốn soi cái gương
Bên ngoài một đám nữ sinh đã điên lên rồi
" trời ạ, nhìn kìa. Lan!!!!!!!"
"Trong xóm mình từ lúc nào có anh chàng đẹp trai như vậy ? "
Người được bạn mình gọi tên Lan vô ý nhìn qua theo sự hùa lên của đám đông.
Đập vào mắt cô là một chàng trai cao lớn chừng mét tám đứng trước cửa nhà, ánh mắt kia đang nhìn về mình
Thân hình anh trai này thật cứng rắn, vì mặc cái áo sơ mi mà để lộ ra cơ bắp với đường nét tinh tế như đi ra từ trong truyện.
Khuôn mặt giống như vẽ đi ra, ngũ quan suất khí, người đó dù mặc có cái quần đùi bình thường nhưng cũng không thể che đi cái sự đặc biệt của người đàn ông kia
Một từ thôi:
"Soái !"
Lan nhìn thiếu niên liền đơ ra một hồi, trong đầu cũng không tự chủ nổi lên một dấu hỏi to tướng
" Đây là ai ?"
Cô gái nhìn đám bạn bên cạnh hỏi, liền lấy cái cớ trả lời
" có lẽ là người vùng khác mới chuyển đến đi "
Nhưng trong lòng Lan lúc này lại kịch liệt phủ nhận, nhìn ngôi nhà hàng xóm chú tư có cậu con trai tên Tính, diện mạo bình thường mà lại có học lực phổ thông nàng liền lắc lắc đầu nhỏ
" không, không phải là cậu ta đi "
Lê tính vào nhà một lúc mới nghe đến đám trẻ con ríu rít đi xa, cậu nhìn xuống cái quần xà lỏn
Trong đầu bực tức
" nhìn mình buồn cười lắm sao ?"
Chán ghét đám trẻ con thời này quá coi trọng vẻ ngoài, cũng bực tức cái xã hội xem mắt này
" vẻ ngoài quan trọng đến thế sao ?"
Vừa mở cái cửa phòng toilet cậu suýt phun ngụm nước còn đang trong khoang miệng
Khó khăn nuốt cái ực
Lê tính vội chạy đến mở vòi nước xoa hết vào mặt, nước lạnh buổi sáng để cậu thanh tỉnh không ít
Lau cái mặt qua khăn tắm, lê tính nhìn trong gương khuôn mặt quen thuộc biến mất thay vào đó là cái mặt điển trai như công tử ca,để lê tính nhận nhầm suýt nữa đó không phải là mình
Lật áo lên xem, cơ bụng sáu múi không biết từ khi nào mọc ra, tay chân sứt sẹo biến mất không thấy một cái, thay vào đó là bộ dáng của một cái....
Nhân vật nam chính trong phim ngôn tình ?
" " " "
Mình......Sao mình lại biến thành thế này ?
Là.....tác dụng của cái bàn vẫn là......đợt năng lượng ngày qua mà mình hấp thu ?
Nhớ đến bố mẹ hai ngày nữa về nhà, lúc đó không nhận ra đứa con trai này, lại có lũ bạn khốn nạn chuyên hố người, lê tính lại lần nữa muốn sụp đổ...
Đăng bởi | yy10536512 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |