Đan dược bị lũng đoạn
Dịch: Tĩnh
- Được thế thì tốt, sau một chén rượu này chúng ta thành bằng hữu, ta đây ra vẻ một lần, ngươi kêu ta một tiếng Uy ca, ta gọi ngươi một tiếng Vân lão đệ, thế nào!
Lý Uy nghe xong lời này thì trong lòng mừng như điên, người có thể quen biết với Trù Thần thì tuyệt đối không phải là hạng người hời hợt, lời Vân Phi Vũ muốn nói cũng chính là lời hắn muốn nói, cứ như vậy thì hắn gián tiếp có quan hệ với Triều Phượng tửu lâu rồi, đây tuyệt đối là chuyện đáng giá cao hứng.
- Uy ca nói thế nào thì như thế đó, chúng ta uống trước rồi nói!
Vân Phi Vũ dứt khoát uống hết một chén, xem như ngầm thừa nhận mối quan hệ này.
Nếu như đổi lại bình thường thì Vân Phi Vũ sẽ tuyệt đối không quan tâm đến loại người bạo ngược này, nhưng bây giờ bất đồng, chính mình tại thành Thự Dương một điểm uy tín cũng không có, không chỉ có như vậy mà ngay cả một điểm căn cơ cũng không có, bị quản chế khắp nơi, ngay cả mua thịt cũng bị kẻ dưới ngáng chân.
Chuyện lần này khiến cho Vân Phi Vũ minh bạch, một người, nếu muốn đặt chân, chỉ đơn giản dựa vào bản lãnh của mình vậy tuyệt đối không được, chính mình cần kết giao vài thế lực, giao tiếp nhiều, thì đại kế cho vay mới có thể thực thi tốt hơn.
- Uy ca, không biết ca ở trong thị trường này lăn lôn thế nào?
Vân Phi Vũ hạ chén rượu xuống, rốt cuộc bắt đầu đi vào chủ đề chính.
- Vân lão đệ, Lý Uy ta mặc dù không có bản lĩnh lớn gì, thế nhưng tại thị trường này thì chỉ cần ta dám nói hai thì tuyệt đối sẽ không có người dám nói một, về sau nếu như đệ có chuyện gì ở đây, chỉ cần ta có thể làm được, tuyệt đối sẽ không từ chối!
Lý Uy ngang ngược vỗ bàn một cái, nói với Vân Phi Vũ.
- Không nghĩ tới Uy ca có quyền thế như vậy, có thể quản một cái thị trường lớn như này, thực lực Uy ca quả thật hùng hậu, khiến cho tiểu đệ bội phục không thôi!
Vân Phi Vũ không hề keo kẹt lời tán dương, bắt đầu hướng về phía Lý Uy mà thổi phồng, sau khi tâng bốc, hắn liền đổi đề tài, nói tiếp:
- Ở chỗ này tiểu đệ có một số việc cần Uy ca hỗ trợ, không biết có thuận tiện không?
Lý Uy rất hài lòng với lời khen của Vân Phi Vũ, đối với thỉnh cầu của Vân Phi Vũ cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đáp:
- Vân lão đệ nói gì thế, chuyện của đệ chính là chuyện của ta, giữa chúng ta còn có điều gì mà không tiện nói, đệ cứ nói thẳng, ta lập tức cho đệ!
- Uy ca quả nhiên hào phóng, vậy tiểu đệ nói thẳng!
Vân Phi Vũ giơ một chén rượu lên, kính Lý Uy một chén, sau đó nói:
- Đệ muốn mở một cửa hàng ở chỗ này, không biết Uy ca có cách gì?
- Cái này cần gì phải cách, đệ muốn mở cửa hàng gì, ta cấp cho đệ, ngày mai có thể khai trương luôn!
Lý Uy vừa nghe, chuyện như vậy là việc rất nhỏ, mỗi ngày đều có người bày sạp và cũng mỗi ngày đều có người rút lui, hắn nhìn đã thành quen.
- Đệ muốn bán một ít đan dược, còn có một chút vũ khí, không biết có được không?
Vân Phi Vũ dứt khoát nói rõ ràng.
Đại khái hắn cũng đã tham quan qua thị trường này, lúc tới thấy không ít dong binh, người bán nguyên liệu nấu ăn, kẻ bán nội đan yêu thú, đại đa số là dong binh cấp thấp, thậm chí còn có dong binh trọng thương ở nơi này rao hàng.
Nếu bày biện một cửa hàng ở nơi này mà nói, lại không quá thích hợp, bằng vào công hiệu của Ngưng Huyết Đan và Giải Độc Đan, tuyệt đối ở thị trường cấp cao.
- Được, chuyện nhỏ như vậy thì... Phốc...
Lý Uy vừa muốn đáp ứng, thế nhưng chờ suy nghĩ quay lại, lời trong miệng lập tức ngừng lại, thiếu chút nữa phun nước miếng vào tiểu đệ ngồi đối diện.
- Vân... Vân lão đệ, đệ vừa mới nói cái gì? Ta không nghe rõ, đệ vừa muốn mở cửa hàng gì?
Lý Uy không tin là thật hỏi lại lần nữa.
- Cửa hàng bán đan dược và vũ khí, có gì khó khăn sao Uy ca?
Vân Phi Vũ nghi ngờ hỏi một câu, chuyện này cũng không khó lắm mà!?
- Ách, cái này... Vân lão đệ, cái này...
Lần nữa nghe được lời Vân Phi Vũ nói, trên mặt Lý Uy bắt đầu co giật, lắp bắp nửa ngày cũng không nói được một câu.
- Uy ca có chuyện gì cứ nói thẳng, có gì khó xử, ta tuyệt đối không bắt buộc!
Vân Phi Vũ nhìn sắc mặt của Lý Uy, hắn biết rằng sự tình có thể có chút biến cố.
- Ta đây liền nói thẳng, nói như vậy Vân lão đệ không phải là người ở thành Thự Dương?
Lý Uy hỏi.
- Đúng vậy, ta từ nơi khác tới đây, điều này có liên quan gì sao?
- Không có liên quan gì, chỉ là bình thường người thành Thự Dương đều biết, tại thành này có tồn tại một ít quy tắc ngầm.
Lý Uy uống một ngụm rượu, rồi nói tiếp:
- Thành Thự Dương có tứ đại gia tộc là: Mộ Dung thế gia, Hoa gia, Phong gia và Vương gia. Mà trong đó Vương gia đã đem lũng đoạn nhánh đan dược tại thành Thự Dương, ngoại trừ ba đại gia tộc còn lại sở hữu cửa hàng đan dược, thì còn lại cơ bản các cửa hàng đều bị Vương gia cưỡng chế, nói trắng ra là, Vương gia căn bản không cho phép người ngoài mở cửa hàng đan dược, huynh đệ, đệ cũng biết, ta chỉ là một tên côn đồ, mà Vương gia này ta thực sự không thể trêu vào!
Câu nói cuối cùng, trên mặt Lý Uy lộ ra vẻ cười khổ, vừa mới mạnh miệng nói xong đã bị đánh một cái đau, điều này khiến cho hắn cảm giác rất không vui.
- Như vậy xem ra là ta mạo phạm, nhưng lẽ nào trong thành Thự Dương không có người quản sao? Ba đại gia tộc kia không có người nào đứng ra phản đối sao? Bán đan dược sẽ có rất nhiều lãi mà, không biết vì lý do gì mà ba đại gia tộc dễ dàng buông tha như vậy!
Vân Phi Vũ nghĩ nghĩ rồi hỏi lại.
- Đệ đây không biết rồi, Vương gia là đan dược thế gia, bọn họ có Luyện Đan Sư cao cấp nhất thành Thự Dương, ba đại gia tộc còn lại, ít nhiều có chút liên hệ với Vương gia, còn nữa, thế gia nào mà không có Luyện Đan Sư của mình, chính trong nhà bọn họ tự sản xuất số lượng cũng đủ cho người trong gia tộc sử dụng rồi, còn nếu như đan dược cao cấp thì bọn họ cần Luyện Đan Sư của Vương gia luyện chế, không có ai tùy tiện lại đi đắc tội với Vương gia, điều này cũng làm cho Vương gia từ từ khống chế nhánh đan dược toàn bộ thành Thự Dương, đây cũng tính là chiếm được ba đại gia tộc ngầm đồng ý.
Lý Uy giải thích một phen, nghe xong những lời này, Vân Phi Vũ cũng trở nên yên lặng, uống rượu không nói chuyện.
- Ai, Vân lão đệ, không phải là ta không giúp đệ, mà là ta thực sự bất lực, nghe lời khuyên của ta mà chọn một loại khác đi!!
Lý Uy thở dài một tiếng, khuyên bảo Vân Phi Vũ.
- Ừ, ta biết rồi! Vũ khí thì sao, lẽ nào cũng bị gia tộc khác khống chế sao?
Vân Phi Vũ không cam lòng, hỏi lần nữa.
- Đoán tạo không hề bị lũng đoạn, nhưng ở đây sản lượng mỏ quặng quá ít, nguyên thạch giá cả cao thái quá, hơn nữa cửa hàng vũ khí cũng không ít, những vũ khí kia không phải là vật tiêu hao giống như đan dược, cho nên lợi nhuận về mặt này không được những thế gia kia coi trọng.
Lý Uy tiếp tục giải thích, trên mặt hơi ngượng ngùng.
- Cửa hàng đan dược ta không thể giúp một tay, nhưng cửa hàng vũ khí ta ngược lại có thể giúp đệ, chỉ là, ta thấy lợi nhuận từ vũ khí không có nhiều.
- Vậy trước tiên mở cửa hàng vũ khí a!
Vân Phi Vũ thoáng trầm tư, xem ra ý tưởng bán đan dược của mình còn cần cân nhắc lại.
Đăng bởi | tinhtinh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |