Từ thị Ngưng Đan pháp (phương pháp Ngưng Đan của Từ thị)
Dịch: tinhtinh
Nguồn: TruyenYY
Cái gì? Chỉ có nhiều hơn chứ không ít đi sao? Trong lòng Từ dược sư nhịn không được chửi má nó, một ngày ông phải làm mệt đến chết đi sống lại mà chỉ kiếm được 1800 kim tệ, hơn nữa đây cũng là nhờ vào sự nổi tiếng của ông, không nghĩ tới tiền trang Linh Vân – nơi mà ông còn chưa từng nghe thấy tên, sinh ý cũng chẳng kém gì mình.
Vân Phi Vũ thấy Từ dược sư có phần buồn bực, ngay lập tức vừa cười vừa nói:
- Từ đại ca, lời mời của ngươi tiểu đệ đây mà từ chối thì bất kính quá, ca để mắt tới đệ như vậy, thì như thế này đi! Ta hiện tại trong người có 500 kim tệ, coi như ca vay ta để bù đắp sinh ý cho buôn bán ngày đó cũng được! (Tĩnh: Chưa thấy main nào như này)
(Dịch: Ta thay đổi cách xưng hô, vì hiện tại Từ dược sư coi Vân Phi Vũ ngang hàng với mình mà.)
Từ đại sư vừa nghe thấy Vân Phi Vũ nói như vậy, lập tức vui mừng đồng ý, bởi 500 kim tệ cũng chẳng đáng bằng việc có thể tạo được một mối quan hệ tốt với Vân Phi Vũ, ông nhanh chóng đáp ứng rồi cầm lấy bút, không cần nhìn gì hết mà lập tức kí tên mình lên giấy chứng từ.
- Đinh! Quan hệ cho vay giữa kí chủ và Từ dược sư đã được xác nhận, sau đây là những kĩ năng mà người vay tiền có, mời ngài trao đổi...
Vân Phi Vũ chỉ nhìn lướt qua tư liệu về Từ dược sư, chờ sau khi về đến nhà rồi quan sát thật kĩ, tiếp đó hắn và Từ dược sư cười cười nói nói cùng nhau đi về phía cửa của Từ gia.
Đứng ở một bên, Lãnh Phong vô cùng khâm phục Vân Phi Vũ, hắn nghĩ lại thời điểm lần đầu tiên gặp mặt Vân Phi Vũ, khi đó hắn cảm thấy Vân Phi Vũ chẳng qua chỉ là một công tử nhà giàu, lần đầu tiên đi ra bên ngoài nên không biết gì cả. Nhưng hiện tại hắn phát hiện bản thân mình đã nhìn nhầm, bởi Vân Phi Vũ của bây giờ khiến cho hắn càng lúc càng nhìn không thấu.
- Được rồi, Từ đại ca! Ca yên tâm, chờ đến ngày Đại hội Luyện Dược diễn ra, đến lúc đó đệ sẽ đi tìm ca.
- A! Không thể như vậy được, Vân huynh đệ là chân nhân bất lộ tướng, làm sao có thể để cho đệ tới tìm ta được. Tiền trang Linh Vân đúng không? Chờ đến ngày đó ta sẽ tự mình tới tìm Vân huynh đệ.
Cứ như vậy, Vân Phi Vũ và Lãnh Phong cùng nhau rời khỏi hiệu thuốc Từ gia.
Trên đường trở về, Vân Phi Vũ nhìn bước chân Lãnh Phong mạnh mẽ, không hề còn dấu hiệu của bị thương, hắn lập tức hài lòng về hiệu quả của Tiểu Hoàn Đan.
- Ai, Vân thiếu gia, thực sự không nghĩ tới, ngươi không chỉ có thực lực mạnh mà còn hiểu biết sâu rộng về phương diện Luyện Dược nữa, khiến cho ta rất khâm phục.
Lãnh Phong vừa đi, vừa hướng ánh mắt cảm kích nhìn Vân phi Vũ.
- Có gì đâu, chúng ta là bằng hữu mà, giữa hai người chúng ta còn cần phải khách sáo như vậy sao? Vả lại việc xảy ra ngày hôm nay ta cũng rất bất đắc dĩ, nếu ta biết rõ hiệu quả của Tiểu Hoàn Đan còn hơn cả Đại Bổ Hoàn thì ta cũng không cần phải bắt huynh dẫn đi xa như vậy.
Vân Phi Vũ áy náy nói.
- Không có gì đáng ngại, không có gì đáng ngại, ân tình của Vân thiếu gia, ta vẫn luôn để ở trong lòng, sao có thể vì một chút chuyện nhỏ này mà để mãi trong đầu chứ, cho dù ngay từ đầu ngươi không nói với ta thì nhất định ngươi cũng đã có ý nghĩ của riêng mình, bây giờ ta đã được Vân thiếu gia chữa trị khỏi nội thương, ta dự định vài ngày nữa lại mang theo huynh đệ vào bên trong sơn mạch săn bắt, đến lúc đó trở về lại có tiền để trả cho Vân huynh đệ rồi.
Nghĩ tới tiền của Vân Phi Vũ, đến người như Từ dược sư cũng trốn không thoát, điều này quả thật khiến cho Lãnh Phong có phần ngượng ngùng.
Sau khi nghe được lời của Lãnh Phong, Vân Phi Vũ lập tức nhớ đến, hôm nay hắn đến đây không chỉ không mất tiền mua đan dược lại còn được mang theo 100 kim tệ trở về nữa. Lúc đó hắn thậm chí còn nghĩ đến sẽ đòi nhiều hơn, nhưng lại thôi, bởi vì mấy ngày sau Từ dược sư sẽ lại đến tìm mình, hơn nữa người ta thua còn chưa dám nói gì thì mình vội cái gì!
Trong lòng hắn âm thầm quyết định, chờ đến ngày đó hắn nhất định sẽ cầm số tiền 500 kim tệ trở về.
- Aizzz, thế này thì ta không thể nào cùng về với Vân huynh đệ rồi, hẹn sẽ sớm gặp lại Vân huynh đệ!
Lãnh Phong cười và nói lời tạm biệt với Vân Phi Vũ.
- Hả! Đi ngay sao? Huynh không thể cùng ta ngồi uống nước một chút sao?
Vân Phi Vũ trêu đùa nói, dù sao hiện tại mặt trời cũng xuống núi, hắn cũng cần phải về nhà nghiên cứu một chút kỹ năng của Từ dược sư.
Chỉ chốc lát sau, bóng hình Lãnh Phong hòa vào trong đám người, chỉ chớp mắt đã không nhìn thấy tăm hơi.
Vân Phi Vũ rất bất đắc dĩ lắc đầu, bởi vì thực lực Lãnh Phong không mạnh, cho nên lần này chọc phải tổ kiến lửa là Thanh Long Môn mới khiến hắn trở nên thận trọng trong mọi hành động như vậy!
Hiện tại việc làm ăn buôn bán của tiền trang cũng đi vào guồng quay, mỗi ngày sẽ có mấy người dong binh đến đây vay tiền.
Cho nên thỉnh thoảng Vân Phi Vũ lại đạt được một ít kỹ năng không tệ, mấy ngày trước đó hắn từ một người dong binh mà thu được một công pháp Du Long Bộ, chỉ là khi sử dụng nó cũng tiêu hao đến 30 điểm linh khí.
Nguyên bản chỉ đi đường thôi cũng mất nửa giờ đồng hồ, chỉ là bây giờ chỉ trong vài phút, Vân Phi Vũ đã có thể nhìn thấy tấm bảng hiệu của tiền trang nhà mình ở phía trước.
Sau khi về đến nhà, Vân Phi Vũ vẫn như thường lệ, đầu tiên hắn phải đi dạo quanh quầy hàng mấy vòng, sau khi nhìn thấy không có điều gì đặc biệt, cho nên hắn nhanh chóng trở về phòng của mình.
Vào đến trong phòng, Vân Phi Vũ nhanh chóng vào nhìn tư liệu của Từ dược sư trong hệ thống, điều làm hắn hơi bất ngờ đó chính là Từ dược sư còn là Luyện Khí cấp bốn, chỉ là công pháp ít đến đáng thương, không có cái nào đặc biệt, bất quá Từ thị Ngưng Đan pháp, chỉ nhìn thôi hắn cũng cảm thấy rất tốt, mặc dù hệ thống không giám định và giới thiệu môn công pháp này, nhưng ngày hôm nay luyện đan dược, hắn cũng để ý thấy quá trình ngưng đan của Từ dược sư rất nhanh, nếu như mình học được môn công pháp này thì chính là một sự trợ giúp lớn cho sau này.
Dù sao ngày hôm nay, tốc độ luyện đan của Từ dược sư nhanh hơn cả việc bản thân mình dùng hệ thống, cho nên hắn lập tức bảo hệ thống đổi lấy Từ thị Ngưng Đan pháp.
Sau khi thu được Từ thị Ngưng Đan pháp, Vân Phi Vũ cũng không dự định ngủ đến sáng, mà hắn chỉ nghỉ ngơi một chút, tiếp đó nhanh chóng lấy ra đan lô, ở trong chính phòng của mình và bắt đầu luyện đan, Đại Bổ Hoàn do Từ dược sư luyện chế có giá 40 kim tệ, trong khi đó Tiểu Hoàn Đan do mình luyện lại có hiệu quả tốt hơn, như vậy giá bán ra cũng phải khoảng 50 hoặc 60 kim tệ!
Cái giá này mặc dù vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của lính đánh thuê, chỉ là hôm nay có Từ dược sư làm mẫu, Vân Phi Vũ đã sớm nghĩ ra cách, đó chính là bán chất lượng chứ không cần số lượng.
Nếu Tiểu Hoàn Đan mà muốn đi theo con đường bậc cao, thì đối tượng nhắm đến là những người có tiền, bằng không nếu chỉ bán cho những người giống như Lãnh Phong, thì chẳng phải giống như Ngưng Huyết Tán sao! Chỉ cần bỏ ra 15 kim tệ là có thể sở hữu một bình. Như vậy sẽ không còn gì là hấp dẫn và tò mò nữa.
Cứ tính giá cả như vậy, điều này sẽ không khiến cho mình mệt mỏi, dù sao chỉ cần rảnh rỗi bỏ ra một ngày xuất ra hai lò thì cũng đủ cho một tuần dùng.
Nghĩ tới đây, Vân Phi Vũ nhìn nguyên liệu trong không gian giới chỉ, cùng lắm cũng chỉ đủ luyện ra một lò, cho nên hắn nhanh chóng chạy tới thương khố lấy thêm một ít nguyên liệu nữa.
Hiện tại thời gian vẫn còn dư dả, nhìn thấy những nguyên liệu cần dùng cho Ngưng Huyết Tán vẫn còn khá nhiều, Vân Phi Vũ quyết định trước tiên đem những dược liệu này dùng hết, dù sao cấp độ đi lên thì mình cũng không cần những thảo dược cấp thấp này nữa.
Có Từ thị Ngưng Đan pháp, quả nhiên tốc độ luyện đan dược nhanh hơn hẳn trước kia, Vân Phi Vũ một bên vừa luyện đan vừa cẩn thận để ý, hắn phát hiện bây giờ thời gian mình luyện chế bốn lô Ngưng Huyết Tán bây giờ bằng với một lô Ngưng Huyết Tán lúc trước, như vậy tính toán, tốc độ tăng lên hai mươi lăm phần trăm, thật đáng kinh ngạc!
Hiện tại thực lực của Vân Phi Vũ là Luyện Khí cấp bảy, việc luyện chế Ngưng Huyết Tán dễ như ăn sáng, bởi vì linh khí bị tiêu hao cũng ít đến đáng thương.
Ấn yêu thích dưới chương nha! Cầu kim phiếu và ủng hộ!
Đăng bởi | tinhtinh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 104 |