Tỷ thí với Lý lão
Dịch: tinhtinh
Nguồn: TruyenYY
- Thì ra là thiếu trang chủ, thất kính thất kính, không biết thiếu trang chủ kế tục ở nơi nào, có tài nghệ gì không?
Vân Phi Vũ lại đau cả đầu, mới vừa rồi còn cảm thấy tính khí lão đầu này rất thốt, nhưng không nghĩ tới giờ đây lại chẳng khác nào một bà tám, hỏi lung tung thứ này đến thứ khác, ngay tức khắc có phần mất hứng, chẳng qua cũng không tiện phát tác, vừa may nghĩ tới lão giả là một Thuần Thú Sư, thì chuẩn bị trêu chọc một phen.
- Tiểu tử không môn không phái, chỉ có điều biết một chút xiếc thuần thú mà thôi, nhưng ở trước mặt của Lý lão, cũng chỉ là phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn.
Quả nhiên, nghe thấy Vân Phi Vũ nói mình là một Thuần Thú Sư, nhất thời sửng sốt, muốn nói Thuần Thú Sư nổi danh tại thành Vân Châu chỉ có vài người, tiểu tử này lại nói mình là Thuần Thú Sư, lão căn bản chưa từng gặp qua, lúc này lại thấy bên hông của hắn không có lệnh bài cấp bậc, lập tức cảm thấy Vân Phi Vũ chỉ là một Thuần Thú Sư cấp thấp, trong lòng tức khắc tò mò.
Một tiểu gia hỏa không môn không phái, cấp bậc Thuần Thú Sư cũng thấp, vậy làm sao có thể đi bên cạnh Uyển Bích tiểu thư?
Một Lý lão ở trong các đại hộ hơn nửa đời người, lúc này trong lòng cũng hơi căm phẫn.
Lập tức nói:
- Không nghĩ tới lại trùng hợp như vậy, công tử cũng là một Thuần Thú Sư sao, không biết cấp bậc ra sao?
Lý lão tận lực thể hiện bản thân mình.
Chẳng qua, lúc này Uyển Bích tiểu thư vẫn còn đang trong cơn kinh ngạc, bởi vì nàng căn bản không biết Vân Phi Vũ là một Thuần Thú Sư, nghe thấy Vân Phi Vũ chính miệng thừa nhận, khó tránh khỏi khiếp sợ, người này thực lực không hề kém, biết đoán tạo, lại biết luyện dược, bây giờ còn biết thuần thú, thật hay giả thế? Nếu là thật, Vân Phi Vũ cũng quá kinh khủng rồi.
- Tiểu tử bất tài, còn chưa từng đi sát hạch, cho nên cũng không biết bản thân mình là Thuần Thú Sư cấp mấy, chỉ có điều, ma thú cấp ba vẫn có thể thuần phục được.
Lúc này Vân Phi Vũ cũng không muốn giấu giếm, đàng hoàng trả lời.
- Ha ha, ngươi nói cái gì cơ!
- Ngươi nói ngươi có thể thuần hóa ma thú cấp ba sao?
...
Ngay cả Lý lão vẫn đang nghiêm mặt cũng bất đắc dĩ lắc đầu, khóe miệng lộ ra một tia chế nhạo. Mà Tiêu Chiến càng thêm sung sướng.
"Tên này vẫn còn tự luyến như vậy, thuần hóa ma thú cấp ba sao? Coi như Lý lão là Thuần Thú Sư đứng đầu thành Vân Châu cũng chỉ mới có thể thuần hóa ma thú cấp bốn, đúng là nói khoác mà không biết ngượng!" Ở trong lòng Tiêu Chiến cười châm biếm.
Vân Phi Vũ nhìn ra được những người này không tin, cũng bắt đầu giả ngu.
- Các ngươi không tin thì có thể tìm ta tỷ thí là được mà.
- Được!
- Được!
Lời nói này của Vân Phi Vũ vừa hay rất hợp ý của Lý lão và Tiêu Chiến, một người muốn thể hiện trước mặt Uyển Bích tiểu thư, còn một người thì muốn được thấy khuôn mặt Vân Phi Vũ bị "đánh" đến không còn, nhanh chóng tạo áp lực cho Vân Phi Vũ để tránh xa Uyển Bích.
- Chẳng qua...
Vân Phi Vũ thấy hai người sung sướng, tiếp tục nói, cắt đứt tâm trạng của hai người.
- Làm sao đây! Vân Phi Vũ, bây giờ có Uyển Bích tiểu thư ở chỗ này, ngươi đừng nói với ta ngươi chỉ nói đùa thôi nhé!
Tiêu Chiến cho rằng Vân Phi Vũ muốn lùi bước, nhanh chóng đưa Uyển Bích ra tạo áp lực cho Vân Phi Vũ.
Thực ra bọn họ nơi nào biết được, Uyển Bích dịu dàng với Vân Phi Vũ như vậy là vì quan hệ hợp tác giữa hai bên, chứ Vân Phi Vũ đối với lai lịch của Uyển Bích không hề biết gì cả.
- Ha ha, nào có chuyện đó chứ, xem ra các vị rất hoài nghi năng lực của ta, khiến cho ta rất tổn thương, nếu ta muốn tỷ thí với Lý lão, như vậy phải có tiền thưởng chứ!?
Mọi người vừa nghe thế nhất thời sửng sốt, Tiêu Chiến càng lộ ra vẻ khinh thường, người này vẫn còn có thể nói ra những lời như vậy, tỷ thí cùng với Lý lão chính là một vinh hạnh, huống hồ Uyển Bích tiểu thư đứng trước mặt hắn, hắn còn đòi tiền thưởng gì nữa đây.
Chỉ có điều, bởi vì Uyển Bích tiểu thư ở trước mặt, muốn làm cho Vân Phi Vũ mất mặt cho nên lúc này Tiêu Chiến đành nhịn, lập tức hỏi muốn tiền thưởng gì.
- Được, ngươi đã hỏi như vậy thì ta bằng lòng theo các ngươi thôi, nếu như ta thắng, thì Lý lão phải vay tiền củ ta, phải trả lãi cho ta, thế nào?
Vân Phi Vũ lo lắng người khác sẽ nghi ngờ, cho nên đặc biệt nhấn mạnh đến lãi, khiến cho người ngoài cho rằng hắn vì kiếm lãi mới làm như vậy.
- Được thôi, đồng ý với ngươi.
Thật vất vả mới có cơ hội ở trước mặt Uyển Bích tiểu thư bộc lộ tài năng, cho dù là Lý lão cũng có phần khẩn trương, lập tức đến tiền đặt cược của mình là gì cũng chưa nói, thì đáp ứng yêu cầu của Vân Phi Vũ.
Vân Phi Vũ đương nhiên vui mừng người này cái gì cũng không nói, bất quá coi như nói, phỏng chừng cũng không đùa. Sau đó lại hỏi:
- Nếu đã đáp ứng rồi, chúng ta so đấu thế nào đây?
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Lý lão, ngay lập tức lão nhân này cũng làm bộ dạng bí hiểm, rồi nói:
- Nếu Vân tiểu huynh đệ cũng là Thuần Thú Sư, vậy cũng ta sẽ tỷ thí điều cơ bản nhất! Ta có một con linh sủng cấp bốn, không biết Vân tiểu huynh đệ có linh sủng không?
- Linh sủng?
Vân Phi Vũ hơi sửng sốt, muốn nói mình không có linh sủng, nhưng rất nhanh hắn nghĩ tới Tiểu Hồng, mặc dù mình bắt tới dùng để trợ lực, trong khoảng thời gian này bình thường đều dùng Linh Thú Hoàn làm đồ ăn, còn tiến hóa một lần đến cấp bốn tiêu chuẩn, nếu lão đầu tử này dẫn linh sủng ra, nói vậy là muốn tỷ thí để phán định thực lực giữa linh sủng với nhau.
Không nghĩ tới lão đầu tử này lại âm hiểm đến như thế, tuổi của lão đã cao, trải qua bao nhiêu năm thuần thú, như vậy linh sủng nhất định sẽ tốt hơn mình, vậy mà cũng không cảm thấy ngại khi chiếm tiện nghi từ mình.
Chẳng qua, Vân Phi Vũ cũng không lo, bởi vì hắn rất có lòng tin vào Tiểu Hồng, cùng là cấp bốn, thế nhưng nguyên nhân vì Linh Thú Hoàn của hệ thống, cho nên thực lực có thể nói là linh sủng cấp bốn.
Linh Thú Hoàn giúp gia tăng hai mươi phần trăm uy lực, cùng với Tiểu Hồng là linh sủng ký kết với hệ thống lại tăng thêm hai mươi phần trưm, hai cái này cộng lại, nói như thế nào, Tiểu Hồng cũng có thực lực cấp năm!
Lập tức, Vân Phi Vũ nói mình cũng có linh sủng.
- Như vậy đã xong, để cho công băng, hai người chúng ta dùng linh sủng của mình để tỷ thí, linh sủng của ai thắng thì người đó thắng lợi, được không?
Cứ như vậy, một người vì lấy được kỹ năng trên người đối phương, một người muốn biểu diễn trước mặt người có tiền, mọi người rất nhanh dời đến nơi khác, đi tới một sơn cốc nhỏ ở ngoài thành.
Chẳng qua, quần chúng đi theo cũng hơi bất ngời, nói là tỷ thí giữa linh sủng mà, sao hai người không động tĩnh gì thế?
Đang lúc mọi người hiếu kỳ, Lý lão không nhịn nổi nữa, đưa tay đặt ở bên mép, dùng còi thổi một âm thanh khó hiểu, bỗng từ phía rừng cây trong sơn mạch cách đó không xa, một đàn chim nổi lên, loạn hết một vùng, ngay sau đó mọi người nhìn thấy rừng cây bên phải sơn cốc một trận lung lay.
Bỗng nhiên một đầu sói kỳ lạ toàn thân cuồn cuộn hỏa diễm xuất hiện trước mặt mọi người.
- Song Đầu Hỏa Lang!
Lúc này vẻ mặt Tiêu Chiến hưng phấn, sớm đã nghe nói Lý lão có một đầu biến dị Hỏa Lang, hắn chưa từng nhìn thấy qua, không nghĩ tới hôm nay rốt cuộc cũng nhìn thấy!
Hỏa Lang nguyên bản cũng là ma thú hung mãnh nhất ở ngoại vi sơn mạch, mà Song Đầu Hỏa Lang này thuộc giống biến dị, cho nên chiến lực càng thêm kinh người, đặc biệt hơn là song đầu kia nghe đồn một đầu phun lửa, một đầu phun hàn băng, quả thực khiến cho người ta kinh ngạc tán thán.
Đăng bởi | tinhtinh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 44 |