Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta có một điều kiện!

Phiên bản Dịch · 1629 chữ

- Đinh, luyện chế Nông Dược đã hoàn thành.

Rốt cuộc tại thời điểm Vân Phi Vũ tâm thần bất định chờ đợi, cuối cùng hệ thống cũng luyện chế xong Nông Dược.

Sau khi đem toàn bộ Nông Dược đổ ra, Vân Phi Vũ mang theo thuốc chạy ra ngoài, chỉ chốc lát sau liền đi tới đồng ruộng.

- Đại thúc, đại thúc!

Vân Phi Vũ kích động hô.

Lúc này người nông phu kia vẫn còn ở chỗ cũ, bộ dạng ngựa chết thành ngựa sống, rải Nông Dược ra ruộng nhà mình.

Nghe thấy có người gọi ở đằng sau thì nhanh chóng quay đầu lại, thấy là Vân Phi Vũ thì đại thúc nhanh chóng để thùng xuống ra nghênh đón.

- Vân thiếu gia, làm sao vậy?

Một bên nông phu chủ động tiếp nhận thuốc trong tay Vân Phi Vũ, vừa nói.

- Đại thúc, ngươi đừng hỏi, nhanh chóng thử thuốc trên tay ta.

Nông phu nghe xong thì khẽ đưa thuốc lên mũi ngửi, ngay lập tức một mùi thuốc nồng nặc, nhướng mày không nói thêm cái gì, chỉ nhảy xuống ruộng nhà mình rồi bắt đầu lấy nước.

Nguyên bản một thùng nước thuốc rất nhiều, rất nhanh nông phu liền đem Nông Dược vẩy hết, sau đó mang theo thùng đi tới đứng bên cạnh Vân Phi Vũ, hai người đứng chung một chỗ khẩn trương nhìn chằm chằm tình huống trên ruộng.

Châu chấu vẫn tàn sát bừa bãi như trước, vo ve gọi bạn đến tâm sự, ánh mắt Vân Phi Vũ vốn cực nóng bắt đầu trở thành hơi thất vọng, châu chấu vẫn như trước, dường như cũng không có tác dụng gì.

- Chẳng lẽ hệ thống xảy ra trục trặc?

Vân Phi Vũ cau mày suy nghĩ hồi lâu, lại không thể tìm ra được manh mối.

Vân Phi Vũ cảm thấy hơi tiếc nuối, nhưng người nông phu này nhìn Vân Phi Vũ rồi vỗ vỗ bả vai của hắn, sau đó đi ra ngoài về nhà.

Vân Phi Vũ chau mày, tiếp tục kiểm tra xem xét tình huống của ruộng đất, sản phẩm làm ra từ hệ thống luôn luôn thành công tức thì, cơ hồ chưa từng có không nắm chắc, chẳng lẽ nói cấp độ của châu chấu rất cao? Không thể giết chết được!

Vân Phi Vũ tò mò đợi, nhưng bỗng nhiên cảm nhận được trên đầu mình bị một thứ gì đó va vào, vừa nhìn lại thì thấy thi thể châu chấu.

Á? Đúng lúc Vân Phi Vũ thấy trên không trung rất nhiều thi thể châu chấu rơi xuống, nhất thời hắn kích động, lượn quanh những nơi vừa vẩy Nông Dược ở ruộng, hắn phát hiện bốn phía thi thể châu chấu không ngừng rơi xuống.

"Hữu hiệu rồi!" Trong lòng Vân Phi Vũ vui vẻ, nhất định là vừa rồi Nông Dược còn chưa phát huy tác dụng, hiện tại dược hiệu mới phát tác! Vân Phi Vũ không nhịn được muốn chia sẻ với mọi người, nhưng mà vừa quay người lại thấy người nông phu kia đã đi xa, xung quanh cũng không có bất kì ai.

"Nông Dược này, mình nên phân tán ra thế nào đây?" Vân Phi Vũ gặp vấn đề lớn, nếu như bán thì lương tâm sẽ bị cắn dứt, nhưng nếu như tặng thì nhiều dân chúng như vậy, tiền trang mình cũng không cung ứng nổi.

"Nên làm thế nào?"

Vân Phi Vũ vò đầu bứt tai, không thể nghĩ được biện pháp gì tốt.

- Hừ! Thành chủ bây giờ thật là không có tài cán gì, nếu không thể giải quyết vấn đề giúp bách tích chúng ta thì chúng ta lựa chọn hắn làm thành chủ để làm gì, chúng ta cùng đứng lên, chọn một người có năng lực đảm đương làm thành chủ.

- Được! Chọn thành chủ như vậy, trước đây chúng ta đúng là có mắt mà như mù!

Một đám nông dân líu ríu, vẻ mặt oán giận.

Những lời này truyền vào trong tay Vân Phi Vũ, cũng không đơn thuần là oán giận, mà là một kế sách tuyệt diệu.

Thành lấy dân là trời!

Vân Phi Vũ trực tiếp nắm lấy mấy con châu chấu biến dị này, lại nhấc hai bình Nông Dược lên, chạy vể hướng phủ Thành Chủ.

- Ta muốn gặp thành chủ!

Mới vừa đến bên ngoài phủ thành chủ, Vân Phi Vũ liền hướng về phía thủ vệ nói một câu.

- Có hẹn trước không?

Thủ vệ nhàn nhạt hỏi một câu, không hề có ý định mở cửa.

- Chuyện khẩn cấp, liên quan đến chức thành chủ của ông ấy!

Vân Phi Vũ lo lắng nói, thế nhưng lời hắn nói quả thật không hề sai.

- Người dám uy hiếp thành chủ! Ngươi đâu, đến bắt hắn!

Người thủ vệ này trực tiếp huy động huynh đệ vây quanh Vân Phi Vũ, chỉ cần một lời không hợp sẽ ngay lập tức ra tay.

Cái này khiến cho Vân Phi Vũ cảm thấy khó khăn, người thủ vệ này tuyệt đối là một tên ngu ngốc, sao tự nhiên lại đi uy hiếp!

- Chậm đã, tất cả dừng tay lại cho ta!

Đột nhiên, một thanh âm quen thuộc từ phía sau Vân Phi Vũ truyền đến.

Vân Phi Vũ chậm rãi xoay người sang chỗ khác, hai mắt tỏa sáng, là Từ dược sư, nhiều ngày không thấy, sắc mặt Từ dược sư ngày càng trở nên hồng hào.

- Vân lão đệ, không nghĩ tới tại nơi này có thể nhìn thấy lão đệ, lần này lão đệ tới có phải vì nạn sâu bệnh không?

Từ dược sư cười "ha ha" một tiếng, trực tiếp đi tới trước mặt Vân Phi Vũ.

- Không sai, nghĩ đến Từ dược sư cũng vì việc này mà đến đây đi!

- Đúng vậy! Mời Vân lão đệ đi theo ta, ta dẫn lão đệ tới. Lần này Vân lão đệ ra tay thì nạn sâu bệnh nhất định sẽ được giải quyết viên mãn!

Từ dược sư trực tiếp khoát tay chặn lại, dẫn Vân Phi Vũ đi vào. Sau khi đi vào vẫn không quên hung hăng trợn mắt nhìn người thủ vệ.

Hai người một đường đi về phía trước, cũng không đi tới trong đại sảnh mà trực tiếp xoay người đi thẳng đến hậu hoa viên.

Lúc này, một nam tử tuấn tú đang đi đi lại lại, trên mặt rất là lo lắng.

Khi nam tử đấy nhìn thấy Từ dược sư thì vẻ mặt vui mừng, nhanh chóng đi tới.

- Lão sư, rốt cuộc ngài cũng tới, lần này nạn sâu bệnh đều ầm ĩ đến nơi cha ở, ông ấy giận tím mặt muốn kéo ta về, ta nên làm cái gì bây giờ?

- Trước tiên thành chủ không nên gấp gáp, để ta giới thiệu một chút, vị này là Vân tiểu huynh đệ, là thiếu trang chủ tiền trang Linh Vân.

Trước tiên Từ dược sư bình phục tâm tình cho thành chủ, sau đó giới thiệu Vân Phi Vũ một phen.

- Là Vân Phi Vũ thắng sư phụ ngài?

Thành chủ khiếp sợ nói một câu.

- Không dám nhận là thắng, chỉ là vận khí may mắn tốt hơn mà thôi!

Vân Phi Vũ nhanh chóng nói một câu, lời này của Từ dược sư hắn không dám nhận, ở trước mặt thành chủ hắn vẫn cần phải khiêm tốn. Ngộ nhỡ chọc giận hắn, sau này đại nghiệp cho vay tiền khẳng định sẽ rất khó đi.

- Vân lão đệ chớ khiêm nhường, đây là đệ tử của ta, cũng chính là thành chủ thành Vân Châu, lần này nạn sâu bệnh, tương lai hai chúng ta phải giao cho Vân lão đệ đấy!

Vân Phi Vũ nghe đến đó, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ kinh sợ, trách không được Từ dược sư lại phách lối như vậy, sư phụ của thành chủ, chậc chậc, ở thành Vân Châu này đúng là thế lực ngập trời!

- Ta tới nơi này, đúng là đã tìm ra được phương pháp giải quyết nạn sâu bệnh, chỉ có điều...

- Ta có một điều kiện!

- Tốt, chỉ cần Vân công tử có thể giúp ta giải quyết vấn đề nạn sâu bệnh, điều kiện gì ta cũng có thể bằng lòng ngươi!

Thành chủ lo lắng nói một câu.

- Thần thành chủ, ta muốn Tử Vân sơn trang trong thành Vân Châu, còn có lối vào Ma Thú sơn mạch, ta muốn cắm cờ cửa hàng ở đó!

Vân Phi Vũ trực tiếp sử dụng công phu sư tử ngoạm.

Phải biết rằng, mặc dù Tử Vân sơn trang là một sơn trang xuống dốc, nhưng vị trí địa lý của nó khá là quan trọng, tại trước đây sau khi Lâm gia xuống dốc, thì phủ thành chủ đã thu hồi nơi đó, chưa từng cho thuê.

- Không được! Bất kỳ địa phương nào cũng có thể, nhưng mà Tử Vân sơn trang thì không thể!

Thần thành chủ không cần suy nghĩ, ngay tức khắc cự tuyệt.

Từ chối nhanh thế, khiến cho vẻ mặt Vân Phi Vũ trong nháy mắt cứng lại.

- Lý do!

Lúc này trong lòng Vân Phi Vũ hơi phẫn nộ, một mảnh đất mà thôi, chẳng lẽ lại trọng yếu hơn so với dân chúng trong thành?

- Không có lý do gì, ngươi lại lựa chọn nơi khác, dù cho là khu vực của gia tộc khác, ta đều sẽ đoạt lại cho ngươi, chỉ có Tử Vân sơn trang là không thể!

Thanh âm thành chủ quyết tuyệt, một điểm thương lượng cũng không cho.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.