Chương 34: Trở về Dương gia!
Dương Hàn vừa bước ra ngoài bí cảnh, phía trên thiên khung lờ mờ vòm trời, có vô số hạt mưa bắt đầu rơi xuống người hắn, nhưng đều bị chân khí hộ thể cho gạt ra hai bên.
Trên hư không, thông đạo được nguồn linh khí nồng đậm hội tụ mở ra, hiện tại cũng dần dần thu nhỏ lại, sau đó thì biến mất vô tung vô ảnh, tựa như không tồn tại, trả lại khung cảnh bình thường cho thiên địa này.
Dương Hàn nhìn lên bầu trời mờ mịt một hồi, rồi sau đó di dời ánh mắt qua Phương Hàn Tuyết đứng bên cạnh, hắn chậm rãi nói.
“ Vậy thì chúng ta tạm biệt ở đây, hẹn lần sau gặp lại”
Phương Hàn Tuyết nghe vậy trên miệng khẽ kéo lên đường cong, lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.
“ Được, vậy hẹn ngươi lần sau gặp lại”
Nói lời từ biệt xong thì hai người cũng chia nhau ra trở lại linh thuyền của gia tộc mình.
Trở lại linh thuyền, Phương Hàn Tuyết sắc mặt liền lộ ra vẻ hài lòng, chuyến đi vào bí cảnh lần này, thu hoạch lớn nhất của nàng cũng không phải là linh dược hoặc linh quả, mà là đã kết giao bằng hữu được với Dương Hàn.
Dù sao trở thành bằng hữu với một vị đại đế là cơ duyên mà không phải thu hoạch được vài linh dược trân quý có thể đánh đồng.
Bên kia Trần Xuyên thấy Dương Hàn cùng Phương Hàn Tuyết thân thiết như vậy, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu, hai con ngươi không khỏi lộ ra sát khí nhìn về hướng Dương Hàn.
Nhưng Trần Xuyên cũng có một chút lo ngại, vì trong bí cảnh Dương Hàn để lộ ra thực lực quá khủng bố, khiến hắn hoàn toàn bị trấn áp.
Nếu hắn không bỏ chạy nhanh thì có lẽ giờ này cũng không đứng ở đây.
Lăng Thiên cũng đang đứng tại một góc hai mắt kiên kị nhìn hướng Dương Hàn bay đi, khi trong bí cảnh chứng kiến được thực lực kinh khủng của Dương Hàn.
Hắn cũng không thể nghĩ được, một người trước đây cũng không có gì đặc biệt, mà lại che giấu chiến lực khủng bố như thế, Dương Phong nếu so sánh với Dương Hàn quả thật kém quá xa.
Nghĩ đến đây Lăng Thiên bắt đầu di dời ánh mắt qua Dương Phong đang chuẩn bị trở lại linh thuyền.
Nhưng khi thấy trên người Dương Phong tay đang cầm lấy cây thương dính đầy huyết của hung thú, quần áo đều rách rưới, trên đầu mái tóc vô cùng lộn xộn, nhìn bề ngoài vô cùng chật vật giống như Dương Hàn, hắn trên mặt liền lộ ra một vòng dị sắc.
Bộ người Dương gia đều thích săn giết dị thú a!
Trên linh thuyền Dương gia.
Thiên kiêu Dương gia đều đã tập hợp lại, lúc đi thì có hơn ba mươi người, mà hiện tại trên linh thuyền cũng chỉ còn lại có hơn hai mươi người.
Nhưng bên trong lại có hai người khác biệt với đám người còn lại, là Dương Hàn và Dương Phong.
Trên người hai người bọn hắn quần áo có vài chỗ rách rưới, còn nhuộm đầy huyết của hung thú, mái tóc thì lộn xộn xoã xuống dưới, giống như vừa trải qua một trận chiến khóc liệt.
Ngũ trưởng lão Dương Khánh đang đứng trên đầu thuyền nhìn xuống chỗ hai người bọn hắn, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Hai người bọn hắn vào bí cảnh là để giết hung thú chứ không phải tìm cơ duyên sao?
Bên kia Dương Phong khi nhìn thấy đám thiên kiêu Dương gia còn lại, khi thấy trên người bọn hắn cũng không có thê thảm bao nhiêu, trong mắt liền lộ ra vẻ kinh nghi.
Sau đó hắn di dời ánh mắt quét qua đám người, thì phát hiện Dương Hàn trên người bạch bào đã nhuộm đầy huyết của hung thú đã chuyển sang màu đỏ, cũng có vài nơi rách rưới nhìn vô cùng chật vật cũng giống như mình.
Dương Phong cũng đoán ra được chỉ có mình cùng Dương Hàn là bị hung thú vay công.
Nghĩ đến đây hắn trên mặt càng là thêm vài phần dị sắc, sau đó lại liếc mắt qua đám thiên kiêu Dương gia ở đây.
Nhưng lúc này Dương Phong liền nhận ra không đúng, Dương Hạo cùng Dương Hành không ở đây, hắn trên mặt liền lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Không lẽ hai người bọn hắn đã chết trong bí cảnh!
Sau một hồi Dương Phong cũng bình phục lại tâm tình, cũng không quá để tâm chuyện này, vì hắn cũng không quá thân thiết với Dương Hạo cùng Dương Hành, ngược lại còn là đối thủ cạnh tranh vị trí thiếu gia chủ.
Nhưng Dương Phong cũng không xem hai người bọn hắn là đối thủ.
Ngũ trưởng lão Dương Khánh cũng là nhận ra không có Dương Hạo cùng Dương Hành ở đây, hai đầu lông mày hơi hơi nhíu lại, hắn cũng đoán là hai người bọn hắn có thể đã chết trong bí cảnh, sau đó liền trầm giọng nói.
“ Trong bí cảnh là ai đã giết Dương Hạo cùng Dương Hành”
Thoại âm của Dương Khánh vừa rơi xuống, tựa như sấm sét nổ mạnh, khiến đám thiên kiêu ở đây trên mặt không khỏi chấn kinh, giờ bọn hắn mới để ý là Dương Hạo và Dương Hành cũng không có ở trên linh thuyền.
Bên dưới đám thiên kiêu không ngừng xôn xao bàn tán.
Dương Khánh thấy cảnh này không khỏi thở dài một hơi, một số tên thiên kiêu chết hắn cũng không quá để tâm, vì trên con đường tu luyện này sẽ gặp vô số nguy hiểm khi tranh giành cơ duyên, nên không may mất đi tính mạng cũng là chuyện bình thường.
Trước đây hắn cũng giống như đám thiên kiêu này, phải trải qua vô số nguy hiểm, còn có lúc đã bước một chân vào quỷ môn quan khi tranh giành cơ duyên, nên mới tu luyện đến cảnh giới hiện tại.
Nhưng hiện tại Dương Hành cùng Dương Hạo chết, khiến Dương Khánh còn phải bàn giao cho nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão.
Biết đám thiên kiêu bên dưới cũng không hỏi được gì, Dương Khánh cũng không để tâm nữa, hắn bắt đầu điều khiển linh thuyền trở lại Dương gia.
Vù vù vù ——
Gió lớn không ngừng rít gào, nước mưa rậm rạp bay theo chiều gió, rơi vào lớp bình chướng bên ngoài linh thuyền.
Linh thuyền cực lớn không gì sánh được, bắt đầu phá vỡ màn mưa, cuồng phong đều cho gạt ra hai bên, theo thuyền bay, tạo nên hai luồng sóng khí cuồn cuộn, giống như sông lớn chảy xiết bên cạnh linh thuyền.
Nhìn bên ngoài linh thuyền tựa như quái vật khổng lồ tung hành tại hư không, đang không ngừng bay lên cao, mây đen đều bị xé mở, để lộ ra ánh mặt trời ấm áp rủ xuống, xua tan đi sự lạnh lẽo bên dưới.
Linh thuyền phá vở lớp mây đen dày đặc, mang theo vô số hạt nước mưa theo, khiến chúng bay tán loạn trên bầu trời trong xanh, khi ánh nắng chiếu vào, những hạt nước mưa liền trở thành những viên pha lê sáng lấp lánh.
Dương Hàn đứng trên boong thuyền, cảm nhận sự ấm áp của ánh nắng mặt trời mang lại, trên người hắn hiện tại đã thây một bộ bạch bào mới, mái tóc cũng đã được buộc gọn gàng lại.
Ánh mặt trời chiếu xuống người Dương Hàn, để lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ tựa như phát sáng, ánh nắng ấm áp xua tan đi hết mệt mỏi, mang đến cảm giác thư thái, yên bình.
Sau năm ngày trong bí cảnh, khi không ngừng chém giết hung thú, khiến tâm thần hắn cũng có chút mệt mỏi.
Nhưng lần này Dương Hàn cũng có thu hoạch không ít đồ tốt, nên trong lòng không khỏi cảm thấy thỏa mãn, nhìn nhắm bầu trời một lúc, sau đó hắn bắt đầu mang theo một bầu rượu trở lại phòng mình, ngồi xuống cửa sổ tiếp tục tận hưởng.
Bấc tri bấc giác nữa ngày thời gian đi qua, kiến trúc của Dương gia đã bắt đầu xuất hiện trước đầu linh thuyền, hiện tại trên boong thuyền tất cả đám thiên kiêu đã tụ tập lại, trên mặt bọn hắn vô cùng háo hức, để trở về kiểm kê thu hoạch của mình.
Bên ngoài Dương gia thì có hai đạo thân ảnh đang đứng ở đó, là Dương Thiên Kiên cùng Dương Bảo Đăng.
Hiện tại thần sắc hai người bọn hắn vô cùng tiều tuỵ, như thể mất đi sức sống, khi biết con trai mình chết, một ngày qua tâm thần bọn hắn vô cùng suy sụp, ngây cả nguyên nhân chết cũng không biết.
Đăng bởi | tfvgyyhh |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 15 |