Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 59: Náo lớn rồi

Tiểu thuyết gốc · 1062 chữ

Thần Thiên cũng không trả lời ngây, mà nhìn hai đại phong chủ trịnh trọng mở miệng nói," Các ngươi có cách nào liên lạc được những đệ tử đã tiến vào trong bí cảnh?"

"Không thể, bên ngoài không thể dùng truyền âm phù vào bên trong bí cảnh, ngươi hỏi vậy làm gì?"

Thần Thiên thở dài một hơi, mở miệng nói," Ta cảm giác cái Thiên Nguyên bí cảnh này cất giấu đại bí mật, chỉ mong bọn họ có thể thuận lợi ra ngoài a!"

Nghe hắn nói không hiểu ra sao, hai ngươi cũng chỉ có thể bất đắc dĩ không hỏi nữa, Thần Thiên cũng không ở lại lâu mà trở vào trong phi chủ nghĩ ngơi, nơi đây đã không có quan hệ gì với hắn.

Lúc này bên trong bí cảnh đã chỉ còn ba ngày nữa là sẽ đống cửa, mọi người tiến vào bí cảnh có hồ đều đã tụ tập ở tầng thứ mười.

Mỗi cửa tiến vào cũng không chỉ có một cửa duy nhất, cho nên đụng độ nhau ở một cửa bí cảnh là rất ít.

Mộ Dung Yên Nhiên cùng với Hương Vân đặc chân ở tầng thứ mười về sau, Mộ Dung Yên Nhiên to ra rất là hưng phấn, nhìn một chút tàng bảo đồ trong đầu của mình, nàng liền có chút không kịp chờ đợi.

Hương Vân thi ngoan ngoãn ở một bên đi theo, nhìn gò má xinh đẹp của Mộ Dung Yên Nhiên, nàng có chút phạm vào hoa si mê trai, gái.

Hai người mặc dù cái gì đều đã chơi qua, nhưng Hương Vân lại không dời khỏi tầm mắt của mình khỏi Mộ Dung Yên Nhiên.

Mộ Dung Yên Nhiên bây giờ chỉ quan tâm cơ duyên mình sắp đạt được, nào có tâm tình để ý một bên Hương Vân, Mộ Dung Yên Nhiên liền hướng về phía nơi tàng bảo đồ chỉ dẫn.

...

Ngày cuối cùng Thiên Nguyên bí cảnh, bên ngoài Thiên Nguyên bí cảnh.

Oanh oanh, ầm âm...

Đột nhiên một trận đinh tai, nhức óc vang lên, mọi ngươi giật mình," Chuyện gì xảy ra?"

Nhưng mọi người đều nghĩ hỏi câu này, đều không có đáp án, Thần Thiên cũng từ trong phi chu đi ra, hắn nhìn về phía Thiên Nguyên bí cảnh, dự cảm không lành trong lòng lúc này lại càng thêm mãnh liệt," Rốt cuộc là thứ gì?"

Mộ Dung Yên Nhiên nàng cũng không ngờ, vì rút ra thanh Trấn Ma Kiếm bên trong tế đàn, lại làm ra động tỉnh to lớn như thế," Vậy mà không thể thu vào nhẫn trữ vật!"

Mộ Dung Yên Nhiên thử đem Trấn Ma Kiếm bỏ vào nhẫn trữ vật, nhưng phát hiện vậy mà không thể cho đi vào, nàng không thể làm gì khác ngoài lấy băng vảy ra quấn quanh toàn bộ thanh kiếm, treo ở một bên thắt lưng.

"Hương Vân, nơi này không thể ở lâu, chúng ta mau rời khỏi nơi này!"

Thiên Nguyên bí cảnh cảnh lúc này đã trở nên rất u ám, núi lửa như bị kích nổ đồng dạng, bắt đầu không ngừng trung trào, nhiều người chưa kịp phản ứng đã bị núi lửa cho nuốt chứng, tiếng kêu rên thảm thiết phát ra khắp nơi.

Bên ngoài Thiên Nguyên bí cảnh.

Bí cảnh run động dữ dội làm cho mọi người bên ngoài không hiểu ra sao," Rốt cuộc bên trong xảy ra chuyện gì a?"

"Mau nhìn, có người lại đi ra!"

Lần này cơ hồ những người biết tình thế nghiêm trọng đều lựa chọn rời đi, mọi người ai náy đều về chỗ thế lực của mình.

Lúc này bầu trời đột nhiên tối xuống, mây đen không ngừng hướng bên trên Thiên Nguyên bí cảnh hội tụ.

"Ha ha ha cuối cùng cũng đi ra, ha ha ha..."

Một trận âm thanh khó nghe từ bên trong bí cảnh truyền khắp, lúc này một cái bóng đen to lớn từ từ nổi lên, Thiên Nguyên bí cảnh lúc này giống như chỉ là hạt cát đối với bóng đen vô cùng nhỏ bé.

Nhìn thấy một màng này mọi người đều sợ choáng váng, thân thể bọn hắn rất muốn động nhưng bên trên lại mang ngàng cân cự thạch, nặng nè không thể thở nổi, nói chi là di chuyển.

Bọn hắn hoảng sợ ngẫng đầu lên nhìn bóng đen, bọn họ không hiểu tại sao có tồn tại đáng sợ như vậy.

Oanh oanh

Bên trên trời, mây đen hội tụ vẫn chưa kết thúc, tiếng lôi điện oanh minh, đinh tai nhức óc vẫn chưa kết thúc, hội tụ ra một lôi vẫn màu tím vô cùng kinh khủng.

Bóng đen có chút nhướng mày," Đáng chết sâu kiến, chỉ là một đạo ý thức cũng dám đối với ta vô lễ!"

Âm thanh khó nghe một lần nữa vang lên, như bị lời nói của bóng đen cho hù dọa, lôi vẫn không tự chủ được nhỏ đi rất nhiều, nhưng màu tím vẫn còn tại.

"Không có ý thức của mình sao?"

Bóng đen nhàn nhạt nói, theo lời nói của hắn rơi xuống.

Lôi vân cũng mãnh liệt trúc xuống trên người bóng đen, nhưng bóng đen lại không bị ảnh hưởng chút nào.

Sao khi đánh xong, mây đen cũng từ từ tán đi, lúc này bóng đen mới đưa mắt nhìn mọi người quỳ rạp bên dưới," Lũ con ngươi sâu kiến, bản Ma đã thoát khỏi phong ấn, các ngươi rất vinh hạnh được làm nô lệ cho ta!"

"Ma a, 100000 năm chưa gặp ngươi vẫn ăn nói ngông cuồng như cũ!"

Lúc này một đạo âm thanh nhàn nhát truyền tới, người vẫn chưa đến, âm thanh đã đến trước, Ma sao khi nghe được đạo âm thanh ấy, cũng không ngoài ý muốn, mở miệng giễu cợt vang lên," Nhân Hoang, rất lâu không thấy, ngươi vẫn là một bộ bạch kiểm như thế!"

Mọi người lúc này mới ngẫng đầu nhìn lên, liền thấy đối diện bóng đen kia là một thanh niên, mang một bộ thanh y, nhưng lạ thường trên người vậy mà không toát ra một chút linh lực, nhưng hắn lại có thể bay.

"Tiên..tiên nhân..?"

Bạn đang đọc Hệ Thống Game Tại Tu Chân Giới sáng tác bởi Quocan4655
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.