Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mô Phỏng lần thứ nhất

Tiểu thuyết gốc · 2230 chữ

Hữu Lâm nhìn thiên phú bản thân vừa quay ra được, mà cả người hoá đá, không ngờ vốn dĩ chỉ là cầu nguyện thử mà thôi.

Xem xem có thể thay không ra thứ gì đó tăng tuổi thọ không, không ngờ thật sự ra một cái thiên phú như vậy.

Trường Sinh thật sự có Trường Sinh ư? Hắn vậy mà một lần liền rút ra được loại thiên phú này, Trường Sinh 2 chữ này rất nặng, trên thế giới này rất nhiều kẻ truy cầu thứ gọi là Trường Sinh.

Rất nhiều cách rất nhiều thí nghiệm vô nhân đã và đang diễn ra trong bóng tối, để những người thượng lưu kia đạt được thứ gọi là Trường Sinh hư vô mờ mịt kia.

Đời người ngắn ngủi bất quá 100 trăm, thậm chí chỉ là 80, 70, 60 năm do tuổi thọ của con người có hạn, bọn họ khi đạt đến đỉnh cao quyền lực sẽ truy cầu thứ để bọn họ sống lâu hơn.

Trong lịch sử dài đằng đẵng, tuế nguyệt trải dài gần như vô tận, đã không trên dưới 10 vị đạt đến đỉnh cao quyền lực truy cầu 2 chữ, Trường Sinh này rồi.

Nhưng Trường Sinh liệu có tốt như vậy sao? Con người luôn truy cầu Trường Sinh, nhưng Trường Sinh là cô độc.

Lúc này lòng ngực của Hữu Lâm không hiểu sao có chút khó thở, là do kích động quá, dẫn đến tìm đập nhanh hơn bình thường sao?

[Thiên Phú Cấp 2: Trường Sinh.

Mô tả: ngươi có tuổi thọ gấp 10 lần nhân loại, tức 1000 năm, tuy nhiên cơ thể của ngươi vẫn chỉ là người có thể bị đâm chết, bệnh chết].

Ực.

Một ngụm nước bọt được Hữu Lâm nuốt xuống cổ họng, tuy không có như hắn tưởng Trường Sinh cái chủng loại kia, nhưng tuổi thọ gấp 10 lần đã là thứ vô cùng kinh khủng rồi.

1000 năn là ý vị gì, chính là thương hải tang điền, vạn vật đổi suy, văn minh nhân loại hiện tại từ phong kiếm ngày xưa đến bây giờ bất quá 400 năm, vậy thêm 1000 năm nữa nó sẽ phát triển như thế nào?

Không ai biết, nhưng rất có thể nó sẽ trở thành văn minh cấp 2, có thể đưa thế giới này đến thế giới cấp 2 thì sao? Ai biết được chừng, vốn tưởng.

Hắn chỉ có mô phỏng được trên dưới 10 lần, không ngờ liền một lần liền ra loại này nghịch thiên nhiên phú, Trường Sinh này.

1000 năm, 1000 năm a, vô cùng dài không biết bản thân sẽ rút ra được thế giới gì, mô phỏng sẽ ra sao đây.

[Ting bắt đầu rút ngẫu nhiên thế giới]

[Ting chúc mừng ngài rút được cấp 2 thế giới: giang hồ võ hiệp cổ đại thế giới].

Cấp 2 thế giới, đây chẳng lẽ là sài thế 23 năm đời vận may, phải nói a, thế giới cấp 2 tỷ lệ mô phỏng được chỉ có 10% thôi.

Không ngờ cũng giống Thiên Phú, thế giới vậy mà cũng rút ra cấp 2, vốn dĩ với tỷ lệ như thế, thì cần ít nhất 9 lần mới rút ra được.

[Có muốn bắt đầu mô phỏng?].

"Có bắt đầu đi" Hữu Lâm cũng không suy nghĩ nhiều mà muốn ngay lập tức bắt đầu mô phỏng nhân sinh, một màn hình bắt đầu biến ảo xuất hiện trước mặt của hắn.

[Ting bắt đầu quá trình mô phỏng].

[Nhân Sinh Bất Quá Đại Mộng, Ngàn Năm Như Chớp Mắt Thoáng Cái Liền Qua, Nhưng Đại Mộng Năm Xưa Vẫn Còn Tại].

[1 tuổi, ngươi sinh ra, là con trai, cha ngươi và mẹ là nông dân, họ đã quyết định đặt tên cho ngươi là Huyền Tiêu Dao, ý muốn ngươi được tự do, tiêu dao tự tại không bị gì gò bó].

Kèm theo những âm thanh của hệ thống phát ra, là những hình ảnh về một đôi thôn dân mặc áo cũ kỹ, dính bùn xuất hiện, người phụ nữ gương mặt tái nhợt.

Nằm trên giường, người đàn ông thì bế trên tay một đứa bé cáu kỉnh được quấn lại bằng 1 tấm vải, hai người nhìn nói rồi cười một nụ cười hạnh phúc.

"Đây là bản thân trong mô phỏng sao?" Hữu Lâm nhìn đứa bé bụ bẫm trên tay người đàn ông nói, sau đó tiếp tục mô phỏng.

[2 tuổi ngươi lúc này đã biết đi và biết nói vài từ, cha mẹ của ngươi rất yêu thương ngươi].

...

[5 tuổi ngươi được cha mẹ cho đi học ở nhà thầy đồ, không phụ sự kỳ vọng của họ, ngươi nhanh chóng học được chữ đầu tiên].

...

[8 tuổi ngươi lúc này đã trở thành người học giỏi nhất, được thầy đồ khen không ngớt, hầu hết các chữ ngươi đã nhận biết hết].

...

[12 tuổi năm nay gặp hạn, gia đình ngươi lăm vào khó khăn, ngươi từ bỏ việc học để giảm gánh nặng cho cha mẹ ngươi, ngươi bắt đầu học cách làm ruộng, lên núi nhặt củi].

Hữu Lâm hơi nhíu mày, ở cổ đại lời nói học hành con đường này, nếu đi thông liền có thể cải thiện cuộc sống, tuy là võ hiệp thế giới.

Nhưng cũng không gấp học võ, dù sao còn ít nhất ngàn năm thời gian mà, trước tiên phải có thế lực riêng, có tài nguyên thì mới có thể luyện võ.

[13 tuổi trong một lần nhặt củi ngươi thái được một củ nhân sâm, đem vào bán cho phú hộ Vương, tuy bị ép giá, nhưng ngươi vẫn kiếm được một khoảng trợ giúp gia đình].

Cái này Vương Phú Hộ hơi đáng ghét, vậy mà ép giá một đứa trẻ, nhưng chịu, thời cổ đại những Phú Hộ địa phương này chính là thổ hoàng đế đấy.

[14 tuổi gia đình ngươi gặp mất mùa, gia đình lại lâm vào khó khăn tột cùng, vì không có tiền đóng thuế, không còn cách nào khác, ngươi quyết định bán mình cho gia đình phú hộ Vương, lấy tiền đóng thuế].

Hữu Lâm nhìn mà vuốt cằm, bán mình cho Phú Hộ ư? Kịch bản khá quen thuộc, dù sao nếu không có tiền đóng thuế thì nam trong nhà phải đi lính.

Lại mất mùa, mà hắn trong mô phỏng thì làm gì đủ tuổi đi lính, cũng không thể để cha mình đi lính được, vậy nên cách duy nhất chỉ có thể bán bản thân.

[15 tuổi thấy ngươi thiên phú học hành hơn người, Phú Hộ Vương muốn bồi dưỡng ngươi trở thành quản gia, nhưng vẫn đang cân nhắc].

Phú Hộ Vương này cũng không tệ, vậy mà nhìn trúng thiên phú học hành của hắn, tuy nhiên Phú Hộ Vương vẫn chưa tin cậy bản thân lắm.

Dù sao là người ngoài ai chắc sẽ không có tư tâm, nếu là nuôi trong nhà từ nhỏ thì có lẽ sẽ khác, có vài phần tin tưởng.

[16 tuổi ngươi thể hiện độ trung thành của bản thân khi mà đã cùng một tên trôm quật lộn, cứu Phú Hộ Vương một mạng, ngươi được ông ta xem trọng, đạt được tín nhiệm của ông ta].

Hay quá hay, đúng là thiên thời địa lợi nhân hoà mà, nhờ có tên trộm này mà lấy được niềm tin của Phú Hộ Vương, nhận được tài nguyên phát triển từ hắn.

[17 tuổi ngươi được ông ta bồi dưỡng, cho ngươi học thành và tính toán, ngươi không phụ kỳ vọng của ông ta, khi ngươi được các thấy khen không ngớt].

[18 tuổi ngươi được ông ta quản lý một số tài sản của ông ta, ngươi cũng không phụ kỳ vọng, khi hoàn thành mọi nhiệm vụ một cách xuất sắc, cùng năm Phú Hộ Vương có tin vui, vợ ba và vợ cả của ông ta có thai].

[19 tuổi Phú Hộ Vương hai con sinh hạ, ông ta vui vẻ, thăng chức cho ngươi quản lý một phần tá điền, đất và sòng bạc của ông ta].

[20 tuổi ngươi thuận lợi trở thành một vị tâm phú hỗ trợ Vương Phú Hộ, ngươi được ông ta cho học võ để trở thành bảo hộ của ông ta, ngươi được dạy thổ nạp công và song sơn quyền].

Được vậy mà nắm giữ được càng nhiều quyền lực hơn rồi, còn trở thành tâm phúc, học được võ công, cái này Phú Hộ Vương vậy mà hào phóng như vậy.

[21 tuổi ngươi sau một thời gian luyện võ, đã có nội công có thể nói là tiến bộ thần tốc, ngươi dần nhận ra bản thân hình như khác với người thường.

Người bình thường khí huyết sẽ tùy độ tuổi mà cao thấp, tuổi càng cao khí huyết càng thấp, khí huyết càng thấp thì việc luyện công càng khó, bởi vì khí huyết là căn nguyên của nội công.

Vậy nên bình thường độ tuổi thích hợp nhất để luyện võ là từ 12 đến 18 tuổi, khí huyết lúc đó là hưng thịnh nhất, cơ thể cũng đã phát triển, phát dục hoàn toàn.

Nhưng ngươi lại cảm nhận rằng, khí huyết cùng độ tuổi của cơ thể luôn ở trạng thái hoàn hảo để luyện công là 18 tuổi, nhưng ngươi cũng bỏ qua chuyện này không tiếp tục đào sâu, tiếp tục làm công việc của bản thân].

Hắn không ngờ bản thân trong mô phỏng lại nhanh như vậy khai phá ra được đại bí mật của bản thân sớn như vậy, bí mật Trường Sinh.

[22 tuổi ngươi nội công đã tích tụ đến 1 năm công lực, cũng tính là hạng tam lưu người luyện võ trên giang hồ rồi].

[23 tuổi ngươi dần nhận ra mọi chuyện có gì đó không đúng, cơ thể của ngươi luôn ở trạng thái 18 tuổi, dù ra sao gương mặt này vẫn ở trạng thái 18 tuổi, ngươi nhận ra được nguy hiểm tiềm ẩn, liền đeo lên một cái mặt nạ, lấy lý do bất cẩn hủy dung].

[24 tuổi ngươi vì là tâm phúc của Phú Hộ Vương, liền được hắn cho làm thầy dạy hai đứa con mình, nữ là con vợ cả tên Vương Ngữ Yên, nam con vợ ba tên là Vương Đông Lai].

Ồ Vương Ngữ Yên à, tên khá giống với tên một nhân vật nữ chính trong kiếm hiệp võ hiệp tiểu thuyết Kim Dung, Thiên Long Bát Bộ, Vương Ngữ Yên.

...

[27 tuổi công việc chính hiện tại của ngươi là dạy 2 đứa nhóc họ Vương học chữ và tính toán cùng luyện công, và quản lý một số gia nghiệp của Vương Phú Hộ].

[28 tuổi ngươi nội công đạt đến 5 năm công lực, có một chút tiểu thành tựu, cùng năm, nữ nhi của Phú Hộ Vương bị địch nhân của ông ta ám sát, ngươi liền liều mình cứu nàng, giết ngược tên kia.

Sau chuyện này Vương Ngữ Yên cứ bám dính lấy ngươi, mà ngươi càng chiếm được lòng tin của Vương Phú Hộ hơn].

Sau chuyện này bản thân trong mắt Vương Phú Hộ vị thế lại lên một tầm cao mới nữa, còn có một cái đuôi bám theo.

[30 tuổi ngươi cùng Vương Ngữ Yên càng lúc càng thân thiết, nàng luôn muốn xem gương mặt thật của ngươi, ngươi bị ngươi từ chối, vì dù đã hơn 30 tuổi ngươi vẫn y nguyên là thiếu niên 18 tuổi năm đó].

Nhìn hình ảnh một tiểu loli nhỏ nhắn, xinh đẹp hai mắt tròn xoe, mái tóc trắng dài, mặc một bộ váy cổ đại, váy màu đỏ và áo màu trắng, trên áo có hoa văn những đoá hoa nhỏ đủ màu.

Gương mặt của nàng hệt như một con búp bê sứ, rất rõ ràng là một cái đại mỹ nhân trong tương lai, cái này Vương Phú Hộ gen cũng thật tốt, sinh ra đẹp mắt như vậy.

Nàng đang áp chặt người mình và người của hắn mô phỏng, thân thể bé nhỏ cố gắng vương cái tay tháo xuống cái mặt nạ trắng khá đáng yêu.

Đáng tiếc cũng chỉ là kính hoa thủy nguyệt mà thôi, hi vọng cả hai đừng quá thân, Hữu Lâm hiện tại tình huống giống như xem một phim vậy.

Có thể đồng cảm với những nhân vật trong phim, hình ảnh lại sinh động như vậy, không muốn nhập tâm cũng không được.

...

[33 tuổi ngươi nội lực đã đến 8 năm nội công, Vương Ngữ Yên hướng ngươi muốn học võ công, ngươi hết cách dưới sự cầu sinh của nàng, ngươi dạy nàng võ công].

[34 tuổi ngươi vẫn như cũ phát triển, bất ngờ một ngày kia ngươi được thông báo mẹ ngươi qua đời, ngươi về đưa tang nàng].

[35 tuổi những việc ngươi làm gần đây là chìu đít cho thiếu gia Vương gia, Vương Đông Lai, Vương Đông Lai không thích học, lại bị mẹ y chiều hư, sinh ra đổ đốn, không muốn học, chỉ muốn ăn chơi, tạo ra nhiều phiền phức]...

Bạn đang đọc Hệ Thống Mô Phỏng Nhân Sinh sáng tác bởi Ai_Ma_Biet_Duoc_Chiu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ai_Ma_Biet_Duoc_Chiu
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.