Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 30: Một Quyền Đánh Bại

Tiểu thuyết gốc · 1143 chữ

Thì ra là Đô đệ của Nguyễn Gia nghe nói cậu 18 tuổi đã bước vào Trúc Cơ Sơ kỳ hai tháng trước, không biết lần này cậu đến đây vì chuyện đó hay không.

Trần Thiên huynh đừng nói như vậy...

Tại sao không thể nói như vậy?

Nhìn thấy 3 người Trần Thiên với Lê Chân Lê Hồng nhìn xem mình:

Đệ sao có thể so sánh với Trần Thiên huynh với Lê Chân huynh được, vì 16 tuổi hai huynh đã bước Kim Đan Sơ kỳ rồi.

Mọi người nghe Nguyễn Đô nói như vậy...

Lê Chân cười lên haha... Nguyễn Đô đệ đừng đánh giá thấp về bản thân mình như vậy, sau này đệ có thể đột phá cao hơn nữa kìa.

Thôi mọi người ngồi xuống đi sẵn Trần Thiên ta sẽ giới thiệu cho mọi người biết một người, đi tới chỗ bàn ăn Trần Phong đang ngồi.

Người đang ngồi tên Trần Phong chung một họ với ta mà khác chỗ, là không cùng Gia tộc với ta mà thôi nhưng ta cũng coi là huynh đệ.

Trần Phong đứng dậy mỉm cười nói đúng vậy tôi họ Trần tên Phong, các vị ngồi xuống ghế rồi nói chuyện cũng được.

Nếu Trần Phong huynh nói vậy tại hạ Lê Chân tôi xin ngồi xuống vậy, cũng giới thiệu cho Trần Phong huynh với hai người này.

Trần Phong huynh đây là sư muội của Lê Chân tôi tên Lê Ngọc Hồng và đây là Nguyễn Đô của Nguyễn Gia.

Trần Phong nhìn xem cô gái tên Hồng này mặc chiếc váy xanh nhạt, có mùi hương thơm của hoa hồng Trần Phong gật đầu xem như chào hỏi với cô ấy.

Quay qua Trần Phong nhìn thanh niên tên Nguyễn Đô này, thấy trong hai mắt như có vẻ khó hiểu Trần Phong mới hỏi.

Cậu cảm thấy tôi không thích hộp ở đây hay sao?

Nguyễn Đô nghe Trần Phong hỏi như vậy liền lắc đầu mà nói!

Phong huynh nghĩ sai đệ rồi, đệ chỉ cảm thấy trong người huynh có sức mạnh đang lu thông nếu đệ đối đấu với huynh. Đệ không phải là đối thủ với Phong huynh’’

Mọi người nghe cậu ấy nói như vậy mà cảm thấy ngạc nhiên nhất là Trần Phong, vì Trần Thiên không thể cảm nhận sự nguy hiểm của Trần Phong.

Chắc là do tu vi nhỏ hơn Trần Phong mới cảm nhận được sự nguy hiểm đối với mình.

Sao cậu lại nói như vậy?

Ta cũng không biết nữa chỉ biết cơ thể của ta mách bảo nếu ta đối đầu với huynh, ta sẽ thua một cách thảm hại mà thôi không thể thắng huynh chút nào.

Ba người nhìn xem Trần Phong với ánh mắt đầy nghi hoặc!

Trần Phong nhìn thấy ba người đang nhìn xem mình mà nói, mọi người đừng nhìn ta như vậy có được hay không.

Phong huynh có thể đánh với Lê Chân tôi một trận được hay không, cũng muốn biết Nguyễn Đô cậu ấy có nói đúng như những lời đã nói với cậu hay không?

Cũng được... Trần Phong tôi cũng muốn biết Lê Chân huynh cách tu luyện có khác, chỗ tôi như thế nào có giống cách mà tôi tu luyện hay không.

Trần Thiên với Trần Sơn Lê Ngọc Hồng Nguyễn Đô đi theo sau hai người, muốn xem thử hai người sẽ như thế nào.

Trần Phong đi đến mảnh đất bỏ hoang không xa chỗ quán ăn, nhìn xem Lê Chân đứng cách 5m không xa chỗ mình.

Lê Chân tôi sẽ nhường cho Phong huynh ra tay trước:

Cảm ơn Chân huynh rồi, nhưng Trần Phong tôi cũng không thích kẻ ra tay trước như vậy đi hai ta đều ra tay Chân huynh cảm thấy sao?

Nếu Phong huynh đã nói vậy thì vậy đi... Phong huynh hãy cẩn thận đấy!

Nói rồi... Lê Chân vặn linh khí trong đan điền vào hai tay của mình, thành hai quyền chưởng đánh về phía Trần Phong đang đứng.

Lê Chân gầm lên Song Long Nhị Chưởng...

Trần Phong cảm nhận được tu vi của Lê Chân cũng đã là Kim Đan Hậu Kỳ rồi, nhìn thấy hai quyền chưởng đánh bây về phía mình.

Trần Thiên chỉ thấy Trần Phong không vận chuyển linh lực mà chỉ thấy...

Trần Phong lấy Thể Lực đánh ra Địa Chấn Nhất Chưởng sau khi đánh ra Địa Chấn Nhất Chưởng có thể nhìn thấy làm cho không khí đang vận vẹo.

Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm

Sau khi hai quyền chưởng đụng chạm vào nhau liền nổ ra, tạo thành một làng sóng làm cho những người Trần Thiên cách đó không xa liền lùi về sau hai bước.

Sau khi tiếng nổ bụi bặm tảng đi hết chỉ thấy Lê Chân nằm cách đó không xa, miệng chảy ra máu cánh tay ôm lấy lòng ngực.

Còn Trần Phong cảm thấy cánh tay của mình rung rẩy không phải là sợ, mà là chịu không nổi Vũ Kỹ Địa Chấn Cửu Chưởng mang lại.

Trần Phong vận chuyển linh lực làm dịu đi cánh tay đang rung rẩy của mình!

Lê Ngọc Hồng và Nguyễn Đô nhìn thấy Lê Chân vậy mà bại dưới tay của Trần Phong, chỉ một chiêu thức còn bị thương nặng như vậy.

Hai người đỡ Lê Chân đứng dậy nhìn Trần Phong như muốn nuốt sống vậy.

Khụ khụ khụ... Lê Chân ta không sao muội đừng giận Phong huynh, nếu Phong huynh không nương tay với ta thì ta đã chiết rồi.

Lê Chân tôi nói lời dữ lời tôi thua Phong huynh, cũng không ngờ là Phong huynh tuổi còn nhỏ đã là tu vi Kim Đan Hậu Kỳ rồi...

Mọi người nghe vậy liền trố mắt mà nhìn xem Trần Phong!

Lê Chân huynh quá lời rồi đây là trị thương đan Lê Chân huynh ăn vào, sẽ chữa trị vết thương nhanh chóng lành lại thôi.

Nhận lấy viên đan bỏ vào miệng Lê Chân cảm nhận được sự của viên đan, chỉ thấy vết thương do Trần Phong đánh chúng liền lành lại không còn dấu vết quyền chưởng nữa.

Lê Chân cảm thấy cơ thể của mình đã hồi phục lại không còn bị thương nữa, nhìn Trần Phong mà hỏi.

Đây là viên thuốc gì vậy mà có thể làm cho con người, nhanh chóng hồi phục vết thương như vậy.

Người dân nghe tiếng nổ lớn như vậy liền chạy đến xem thử, chỉ thấy bọn người Trần Phong đang đứng ở đó nói chuyện.

Trong những người dân có hai người đang phang xát bọn người Trần Phong!

Công an với cảnh sát cũng đi tới chỗ Trần Phong...

Bạn đang đọc Hệ Thống Thần Giới sáng tác bởi Caunhocamquyen1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Caunhocamquyen1
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.