Chương 36: Dị Biến Phát Sinh
Yến Kinh Trung Quốc...
Tại một ngọn núi Trúc Lâm được coi, là đẹp nhất ở Đế Đô Trung Quốc.
Vì ngọn núi được bảo phủ những đám mây, linh khí rất ít cũng coi là nhiều ở trên Trái Đất này rồi, được một gia tộc họ Sở hữu ngọn núi này.
Trong căn nhà làm bằng gỗ như thời nhà Minh, tại một căn phòng bí mật có hai người đàn ông đang ngồi nói chuyện gì đó.
Sở Ninh gia chủ không biết kiêu Tiêu Giang tôi tới đây là có việc gì hay không?
Giang huynh là chuyện như thế này: tiểu Thanh báo tin tức về, nói là ở A Nam có hang động bị phong ấn.
Trong phong ấn ấy có một Linh Thú, chỉ một tiếng gầm đã làm cho mọi người ở đó bị thương nặng rồi.
Tiểu Thanh kiêu chúng ta phái người đến đó!
Giang huynh cảm thấy như thế nào?
Sở Ninh huynh nói thật? Ta làm gì phải nói dối Giang huynh, mà tôi đâu có được ích lợi gì trong đó chứ.
Làm sao chúng ta biết đường đi đến đó?
Giang huynh không cần lo vì sẽ có người dẫn chúng ta...
Vậy được... Ta cũng muốn xem thử Linh Thú bị phong ấn trong đó là con gì, mà lợi hại như tiểu Thanh báo tin hay không.
Vậy Giang huynh dẫn người rồi, chúng ta sẽ đi trong hôm nay luôn.
Được...
.........
Hà Nội...
Trong phòng hội nghị tổng quân khu có, 3 người đang ngồi ngay ngắn trên ghế.
Người đàn ông ngồi đầu bàn nhìn cô gái trẻ tầm 28 29 tuổi’’ “Thiếu Tướng Trâm” bên trên phái cô đến Miền Trung Ninh Thuận.
Để phối hợp với những gia tộc Nguyễn - Trần - Lê để bảo vệ người dân, không gặp phải những người Võ Giả của Hoa Hạ.
Cô thấy như thế nào?
Tổng Tư Lệnh đã nói như vậy, thì con làm theo những gì cấp trên ban xuống.
Thiếu Tướng đã đồng ý thì ta sẽ cử Đỗ Mạnh Đại Tá theo cô để giúp đỡ.
Đại Tá Mạnh thấy sao?
Tôi... Cô gái nghe được Tổng Tư Lệnh đưa Đỗ Mạnh đi theo để giúp mình liền muốn cự tuyệt, không chờ mình nói thì.
Chàng trai được Tổng Tư Lệnh hỏi... Liền đứng dậy nhìn cô gái ngồi ngần đó, Đỗ Mạnh tôi sẽ cố gắng hết sức phối hợp với Thiếu Tướng Trâm.
Vậy viết định như vậy đi... Hai người còn chuyện gì muốn nói hay không?
Ừ... Vậy con đi trước’’
Chờ cô gái đi ra ngoài người đàn ông đó mới nhìn chàng trai đó; chú chỉ giúp con tới đây thôi còn những thứ khác thì phải tự con đi làm rồi.
Cảm ơn chú... Con sẽ lấy được trái tim của Bảo Trâm. Nếu con lấy được trái tim của con bé thì gia đình chúng ta như hổ mọc thêm cánh.
Chú cứ tin vào con...
2 ngày sau ở cửa hang động...
Những người còn sót lại đều đang đứng trước cửa hang động, trong lòng vẫn còn lo sợ lôi kiếp với tiếng gầm phát ra.
Vì muốn xem thử những người Trần Phong tìm thấy thứ gì tốt ở trong đó, không còn đứng gần đó nữa mà lại cách xa khu vực đó.
Tiêu huynh sao bây giờ người, của chúng ta còn chưa đến đây?
Rích rích... Những lá cây rung rinh như có những con chim đụng chạm vào lá, làm cho tiếng vang lên.
Thật ra là những người đang phi hành, trên những nhành cây mới tạo ra tiếng động như vậy.
Mọi người ở đó nghe tiếng động liền nhìn lại, thấy 30 người đang đi đến, trong đó có 2 người đang dẫn đầu.
Sở Thanh với Tiêu Gia Long nhìn thấy hai người đi đến, là cha của mình liền nhanh chóng chạy đến.
Cha sao bây giờ cha mới đến?
Sở Ninh nhìn con trai của mình, trên người toàn là máu với cháy đen.
Trên người con bị sao vậy là ai làm?
Là do người Trần gia của Nước A Nam làm ra!
Vậy người đó đâu, mau đưa cha đến đó muốn xem thử người đó như thế nào.
Ninh Thúc bọn người Trần kia đã vào hang động được 3 ngày rồi, mà chưa thấy ra.
Không biết bọn họ còn sống hay không!
Vậy chúng ta sẽ đi vào trong xem thử trong đó có gì nào, nếu có gặp được bọn họ thì thẳng tay giết bọn họ luôn.
Thật vậy sao...
Sở Ninh vừa nói hết câu liền nghe người khác hỏi.
Bọn người Sở Ninh nhìn xem xung quanh không thấy ai, chỉ thấy bọn người lúc trước đang đứng ở đó thôi thì không thấy ai cả.
Bịch bịch bịch...
Những bước chân đang chạy đến, không cở 5 giây thì đã thấy 3 người đang đi tới.
3 người mặc áo có khắc chữ ( Trần - Lê - Nguyễn ) bọn họ tầm 40 tuổi.
Sở Ninh ngươi sao không ở Yến Kinh làm gia chủ có tốt không, mà ngươi lại đến đây.
Trần Thánh Quốc ngươi hỏi ta vậy ngươi đến đây làm gì?
Trần Thánh Quốc ngươi từng giết chết người của Sở gia ta, hôm nay sẽ tính toán hết thảy ở đây đi.
Trần Thánh Quốc ta cũng có ý này... Trong khi mọi người, cảm thấy không khí không được tốt cho lắm thì nghe tiếng bước chân lại đến
Bịch bịch bịch bịch...
Không lâu sau lại có người lại đến bọn họ đều là những người họ ( Trần - Lê - Nguyễn ) trong đó có hai người Bảo Trâm và Đỗ Mạnh.
Khi Bảo Trâm nhìn thấy mọi người ở đây nhất là những người đã chết nằm ở nơi đó, trên mặt nhíu mày lại.
Liền bước đi tới chỗ ba người đang đứng nhìn thấy Bảo Trâm đi, Đỗ Mạnh cũng đi theo sau lưng Bảo Trâm cảm thấy không thích người này cứ đi theo sau mình.
Cậu Mạnh sao cứ phải theo tôi làm gì, nếu muốn cậu có thể đi xung quanh xem thử, những người đó chết như thế nào được không.
Tôi đi theo cô là muốn bảo vệ cô khỏi nguy hiểm thôi, lỡ như cô gặp chuyện gì xảy ra làm sao tôi có thể nói với Tổng Tư Lệnh đây.
Nghe người đó nói miệng chỉ ừ một tiếng rồi thôi, cũng chẳng quan tâm đến người đó.
Nhìn thấy thái độ của Bảo Trâm, trên mặt chỉ mĩm cười, cô cứ làm mặt lạnh lùng được bao lâu nữa đây.
Đi tới chỗ Trần Thánh Quốc đang chuẩn bị đánh, chủ Trần đừnh gây sự trước hết chúng ta xem thử những người ở đây.
Làm sao mà chết...
Sở Thanh nghe thấy Bảo Trâm nói vậy liền cười hahaha.
Nhìn thấy Sở Thanh cười, ngươi cười cái gì?
Tôi nói cho cô biết, những người chết ở đây là do những người họ Trần của các cô làm ra đó.
Thấy con trai mình nói vậy liền nhìn đám người Trần Thánh Quốc, người họ Trần các ngươi giám giết người của Hoa Hạ của chúng ta các ngươi nói sao đây?
Bọn người các ngươi dám qua nước ta có chết là đáng, các ngươi muốn đánh thì phóng đích qua đây.
Nói với bọn chúng làm gì giết bọn chúng là xong. Lê huynh nói đúng”
Bọn người ở đó đều chủng bị đánh thì tiếng gầm lại vang lên!
Gầm Gầm Gừm Gàoo...
Dị biến phát sinh làm cho mọi người ở đó không kịp chủng bị, bị tiếng gầm đó phát ra làm cho bị thương nặng.
Bọn người Trần Thiên đang luyện thể thì bị tiếng gầm rú đó làm cho hất văng ra ngoài hang động...
.....
Đăng bởi | Caunhocamquyen1 |
Thời gian | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 77 |