Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 41: Công Pháp Chu Tước Nhất Thánh Kinh...

Tiểu thuyết gốc · 1216 chữ

Trên chiếc xe quân sự tỉnh Nghệ An...

Thánh Nam ngồi ở ghế sau nhìn qua Trần Thánh Quốc, đang suy tư về đều gì đó lên tiếng hỏi”!

Quốc huynh! Có phải huynh đang nghĩ về những lời nói của cô gái tên Kim Anh, phải không?

Đúng vậy; những lời cô gái đó nói ta cảm thấy rất mơ hồ, như nói chỉ cần một ngón tay là có thể hủy diệt một Hành Tinh đều rất vô lý.

Lại nói trọng sinh là có thật hay sao...

Nếu những lời cô gái đó nói là thật thì, Quốc huynh cảm thấy thế nào: với lại trọng sinh ở trong nước ta cũng có một cậu bé chết cách 1 năm.

Thì linh hồn của cậu bé đó được trọng sinh vào gia đình khác, không biết huynh nghe nói hay chưa?

Câu chuyện về cậu bé đó ta đã nghe qua, ta cũng không biết câu chuyện đó là thật hay không.

Chuyện gì con người cũng có thể bịa đặt để câu like để kiếm tiền...

Quốc huynh nói cũng có lý...

Thôi không nói chuyện này nữa”!

Quốc huynh cảm thấy hang động đó sao lại có áp lực của lớn như vậy, mà chúng ta chỉ đứng ở ngoài thôi đã muốn cơ thể của chúng ta nổ tung rồi.

Chuyện này cứ về, trong gia tộc hỏi mấy đứa nhỏ, hỏi chúng nó lại có thể vào được trong đó được.

Nguyễn Văn Bá ngồi nghế trước nghe hai người nói nãy giờ, cũng có ý nghĩ như hai người.

Nam huynh với Quốc huynh đều ta muốn quan tâm lúc này, là chỗ có linh khí rất đậm, không biết ở đó có thứ gì mà có thể hội tụ linh khí về chỗ đó như vậy.

Nếu chúng ta ở trong đó tu luyện rất có thể đột phá rất nhanh.

Bá đệ nói chuyện đó làm cho bọn ta mới nhớ, từ lúc con mắt đó mở ra mảnh đất này xảy ra nhiều chuyện đến như vậy.

Chuyện con mắt rồi đến cơn mưa máu, rồi lại đến mảnh đất phong ấn xong, thì đến mảnh đất nhiều linh khí.

Không biết mảnh đất Ninh Thuận này sẽ lại xảy ra chuyện gì nữa đây...

Chúng ta về trong gia tộc hỏi tổ sư gia mới biết được”!

Về chuyện tu luyện trong đó thì không được... Vì tổ tiên của chúng ta có nói, những đồ vật của con dân A Nam thì chúng ta không được nhúng tay vào trong.

Ba người đều thở dài vì ai lại không muốn tu luyện trong đó chứ, vì lời tổ tiên phải làm theo.

.........

Ở trong phòng của mình Trần Phong, nhìn Kim Anh đang đứng ở cửa, bây giờ tôi không biết gọi cô là gì nữa, tôi gọi mẹ của cô là chị nếu gọi cô là bác gái có được hay không?

Nàng nghe Trần Phong gọi mình là bác, thì cái đầu muốn bốc khói lên, anh muốn chết có phải hay không hả.

Không không... Ai lại muốn đi chết chứ, là tôi không biết gọi cô như thế nào mới hợp lý.

Anh cứ gọi tôi bình thường là được, hay anh gọi tôi bằng chị cũng được đó.

Được tôi sẽ gọi cô bằng em yêu sẽ hợp lý hơn!

Ai cần anh gọi tôi bằng em yêu hả, có phải anh lại ngứa da rồi không.

Hai đứa mau ra ăn cơm nhanh đi...

Hai người đang cải nhau về xưng hô thì nghe tiếng mẹ của Trần Phong gọi!

Kim Anh nhìn Trần Phong, chuyện này chút nữa tôi sẽ tính sổ với anh sau nói rồi liền đi ra.

Bữa ăn Thanh Long nhìn Bảo Trâm cùng ngồi xuống bàn ăn, lại nhìn qua Trần Phong mà hỏi.

Cô gái này là ai?

Nghe ba mình hỏi về Bảo Trâm, dạ là bạn của con thôi ba.

Trong bữa ăn Kim Văn nhìn con gái mình'' hơn tuần này con đi đâu, mà không hỏi mẹ một tiếng vậy?

Con đi xuống bạn con chơi thôi mẹ, quên nói cho mẹ biết xin lỗi mẹ, lại để cho mẹ lo lắng rồi.

Ừ... Bữa sau có đi đâu thì nói cho mẹ một tiếng”

Sau bữa ăn Trần Phong với ba mình ngồi xuống nói chuyện.

Những mảng đất còn bàn giao cho ba, bây giờ ba đã mua xong, không biết con sẽ làm gì.

Chuyện đó con đã hỏi Minh Tuyết, cô ấy nói muốn mở một phòng đấu giá ở đây.

Vậy khi nào xây dựng thì nói với ba một tiếng, để ba tìm người cho.

Ba không cần lo những chuyện đó đâu, vì cô ấy tìm được người phụ trách công trình xây dựng, vì vậy ba ở nhà coi là được.

Ừ vậy được...

Trong phòng Kim Văn nhìn con gái, sao con lại kiêu mẹ vô đây, lại có chuyện gì?

Con nói ra mẹ đừng quá kinh ngạc.”

Là chuyện gì con nói thử xem!

Mẹ biết những người tu luyện trong kiếm hiệp chứ?

Biết! Mà sao con muốn hỏi mẹ về chuyện này, là có ý gì con nói rõ cho mẹ nghe đi.

Ý của con, là mẹ có muốn tu luyện hay không?

Nghe con gái hỏi mình về chuyện tu luyện, cảm thấy con gái của mình khác lạ từ lúc về đây.

Nhìn xem con gái đang đứng ở trước mặt mình, con có bị sao không mà lại hỏi mẹ chuyện tào lao như thế.

Làm cho mẹ hơi kinh ngạc, cũng sợ nữa đó.

Bây giờ con nói gì mẹ cũng không tin, con đưa công pháp này để mẹ tu luyện thử, rồi mẹ thấy con có nói thật hay không nói rồi.

Kim Anh đưa tay lên đầu mẹ mình, chuyền khẩu quyết của công pháp của mình đang tu luyện cho mẹ mình.

Kim Văn nhắm nghiền đôi mắt lại, cảm thấy trong đầu của mình đang hiện ra những thông tin gì đó làm cho đầu mình đau dữ dội.

A A A Ư.

Kim Văn rên rỉ vì đầu óc không chịu nổi được những thông tin, của công pháp mà con gái chuyền thụ cho mình.

Mẹ cứ thả lỏng tinh thần, và cố gắng chịu đựng cơn đau và vận hành khẩu quyết theo nó là được đây là công pháp mà con đang tu luyện có tên...

“ Chu Tước Nhất Thánh Kinh”

Mẹ nhất định không được nói cho ai biết về công pháp này, sau khi mẹ tu luyện theo những gì thông tin mà con chuyền thụ cho mẹ là được.

Kim Văn trong cơn đau vẫn có thể nghe được, tiếng nói của con gái vang vọng trong đầu của mình rất rõ ràng.

Trên mặt Kim Văn đã tái nhợt vì những thông tin quá nhiều, không thể típ thu hết cùng một lúc được vì chịu không nổi liền ngất đi.

Cở 2h Kim Văn mới tỉnh lại, trong đầu vẫn còn nhớ khẩu quyết “ Chu Tước Nhất Thánh Kinh” đây cũng là công pháp thuộc Hỏa Hệ.

Chúc cả nhà ngủ ngon...

Bạn đang đọc Hệ Thống Thần Giới sáng tác bởi Caunhocamquyen1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Caunhocamquyen1
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 5815

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.