Truy Sát.
Người đăng: petterpanS
Trong rừng cây một người phụ nữ với nhiều vết thương đang chạy trốn, những
bước chân gấp gáp khuôn mặt sợ hãi đang cố gắng chạy trốn khỏi đám người đang
truy đuổi phía sau cô.
Cô ta chạy hướng đó mau đuổi theo, nếu không bắt được thì khó ăn nói với Hầu
Gia!
Một lúc sau
Nguyệt Lan cô tốt nhất theo chúng tôi trở về, tôi đảm bảo sẽ bảo toàn mạng
sống của cô trước mặt Hầu gia!
Giọng người phụ nữ sợ hãi xen lẫn khẩn cầu!
"Diệp lão xin ngài hãy tha cho nô tì, Nguyệt Lan van xin ngài, xin tha cho hài nhi trong bụng của nô tì, cầu van ngài xin tha cho mẹ con nô tì mà ... Xin ngài !"
" Ai Nguyệt Lan người theo vào Đông Phương gia từ năm mười tuổi, ta nhìn ngươi lớn lên xem như ngươi là nữ nhi của mình, tại sao xảy ra việc ngươi với đại thiếu gia mà ngươi không hề nói gì với ta việc này đã kinh động đến lão gia chủ... Giờ ngươi nói ta làm sao cứu được ngươi"
"ô ô Diệp lão biết tội của mình rồi xin ngài cứu Nguyệt Lan cũng cứu hài nhi
trong bụng sắp trào đời của Nguyệt Lan đi, Nguyệt Lan cho dù làm trâu làm ngựa
cũng không từ chối .. van xin ngài cứu lấy nô tì".
Bỗng Diệp lão hai mắt sát khí giơ đao lên trong vài nhát đã kết liễu cuộc đời
của 4 tên thuộc hạ, đến lúc chết họ cũng không biết vì sao mình chết.
Với cây đao dính máu Diệp lão nâng dậy Nguyệt Lan
"Việc đã đến nước này rồi thôi cũng là việc khó tránh, bây người trốn đi nơi khác mai danh ẩn tích và đừng quay về nữa!
" Bây giờ lão gia chủ cùng với các trưởng lão đang giáo huấn Hi Phong thiếu gia ở từ đường hãy mau chạy đi!"
" Diệp lão mảnh ân tình này Nguyệt Lan cả đời không bao giờ quên xin nhận một lạy của Nguyệt Lan...!"
"Đi nhanh lên không còn kịp nữa"
Nhìn bóng của Nguyệt Lan khuất dần, đôi mắt của ông tràn đầy hơi nước, ông xem
Nguyệt Lan như con gái kể từ khi cô vào nhà Đông Phương làm người hầu, bây giờ
nhìn cô phải chạy trốn vì mạng sống mà ông không giúp gì được ông cảm thấy
mình thật vô dụng. Sau khi lau đi nước mắt Diệp lão bắt đầu thu dọn các sát
chết, Diệp lão giả tạo mình bị tấn công bởi yêu thú và chịu mất một cánh tay.
Có lẽ mất một cánh tay đổi lại tính mạng của Nguyệt Lan ông cảm thấy đáng giá
Sau khi trở lại phủ Diệp lão được triệu hồi vào đại sảnh. Ngồi thượng vị là
Hầu gia của gia tộc Đông Phương, Đông Phương Khang với ánh mắt sắt bén nhìn
vào Diệp lão hỏi:
Mọi việc như thế nào ?
Xin Hầu gia thứ tội, thuộc hạ làm việc vô năng, khi truy đuổi ả tiện nhân đi
nhầm vào lãnh địa của Hắc Dực Hổ nên khiến cho thị vệ mất mạng, nhưng Hầu gia
yên tâm ả tiện nhân kia chắc cũng chết trong miệng cọp rồi!
Nói đến đây thấy mọi người đều có vài phần tin tưởng bởi Hắc Dực Hổ là nhị
giai trung kì yêu thú, có thể so với võ sư tam trọng thiên, mà Diệp lão đám
người chiến lực cao nhất là Diệp lão chỉ có võ sư nhất trọng, giữ được mạng
sống cũng là may mắn rồi!
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 45 |