Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi cần hâm nóng lại tình cảm với bạn trai hiện tại

Tiểu thuyết gốc · 1211 chữ

Hôm qua, sau khi nói chuyện với Lương Hoa, tôi đã quyết định rằng đã đến lúc phải hâm nóng lại tình cảm của mình với Phong.

Cảm giác như mọi thứ giữa chúng tôi đã trở nên nhạt nhòa, và tôi không muốn tiếp tục sống trong sự lặng lẽ và thiếu kết nối như thế này.

Sau một thời gian dài, tôi đã lấy hết can đảm để mời anh ấy cùng tôi trải qua một đêm ngọt ngào và thân mật.

Đêm hôm đó, tôi đã chuẩn bị một bữa tối lãng mạn với nến và hoa, trong khi mùi hương quyến rũ từ món ăn lan tỏa khắp không gian.

Phong đến nhà tôi với nụ cười và hiển nhiên với thái độ và sự chuẩn bị của tôi khiến anh ấy hiểu ý định mà tôi muốn làm.

Sau bữa tối, chúng tôi đã dành thời gian cùng nhau, trò chuyện, cười đùa, và cuối cùng, sự gần gũi của chúng tôi đã dẫn đến một đêm ân ái nồng nàn.

Sáng hôm sau, khi tôi tỉnh dậy, ánh nắng chiếu qua cửa sổ và tôi cảm thấy bình yên hơn bao giờ hết.

Cảm giác ấm áp từ Phong bên cạnh khiến tôi mỉm cười, nhưng khi nhìn quanh phòng, một điều bất thường bắt đầu khiến tôi chú ý.

Điện thoại của Phong nằm trên bàn cạnh giường, và một thông báo tin nhắn mới vừa đến.

Tò mò, tôi định với tay lấy điện thoại để xem ai đã nhắn tin, nhưng đúng lúc đó, Phong bất ngờ trồm dậy, vội vã lấy điện thoại và lén lút nhìn vào màn hình.

Có gì đó không ổn. Phong thường không như vậy. Anh ấy luôn thoải mái và cởi mở với tôi. Hành động của anh khiến tôi cảm thấy có chút bối rối.

“Anh đang làm gì vậy?” tôi hỏi, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.

“À, không có gì đâu. Tin nhắn từ bạn thôi,” Phong trả lời, nhưng giọng nói của anh có vẻ gượng gạo. Anh nhanh chóng đặt điện thoại sang một bên, như thể muốn che giấu điều gì đó.

Tôi cảm thấy một cảm giác không thoải mái trong lòng, nhưng tôi quyết định không hỏi thêm. Có lẽ tôi đã nghĩ quá nhiều, và có thể chỉ là một tin nhắn bình thường.

Thay vào đó, tôi tập trung vào việc tận hưởng khoảng thời gian bên cạnh Phong.

Sau khi chúng tôi dậy và làm vệ sinh cá nhân, tôi cùng Phong chuẩn bị bữa sáng đơn giản.

Trong lúc làm bếp, tôi cố gắng gợi chuyện về những gì đã xảy ra đêm qua, nhưng Phong có vẻ xa cách hơn thường lệ, như thể đầu óc anh đang ở nơi nào khác.

Khi ăn sáng, tôi quyết định tạm quên đi những nghi ngờ và chỉ tận hưởng những khoảnh khắc bên cạnh anh.

Nhưng trong lòng tôi, hình ảnh của chiếc điện thoại và tin nhắn đó vẫn không ngừng ám ảnh.

Sau bữa sáng, Phong chào tôi đi làm với một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng tôi cảm thấy như có một khoảng cách vô hình giữa chúng tôi.

Khi anh rời đi, tôi quay trở lại với công việc và cố gắng tập trung, nhưng tâm trí tôi vẫn bị phân tâm.

Khi tôi vừa đến văn phòng, điện thoại của tôi lại reo lên. Một tin nhắn từ người gửi ẩn danh mà tôi đã từng nhận trước đây.

Tim tôi đập nhanh, bởi vì từ người đó, tôi đã nhận được thông tin về hai người đàn ông mà tôi đang điều tra.

“Cả hai người đàn ông bí ẩn đều họ Trần.”

Cảm giác hồi hộp dâng lên trong tôi. Đây là một manh mối quan trọng, và tôi biết mình phải làm gì với thông tin này.

Ngay lập tức, tôi bắt đầu suy nghĩ về những cách để khai thác thêm thông tin từ người gửi ẩn danh.

Có vẻ như mỗi khi tôi cảm thấy gần như đã chạm được vào sự thật, thì lại có thêm những điều mới mẻ khiến tôi càng thêm hoang mang.

Tôi nhắn lại cho người gửi ẩn danh, hỏi thêm về thông tin cụ thể hơn về hai người họ Trần. Có lẽ họ có liên quan đến tổ chức mà tôi đang điều tra, và tôi cần xác định chính xác ai trong số họ.

Sự hồi hộp và lo lắng khiến tôi không thể ngồi yên.

Trong suốt cả ngày, tôi cố gắng tập trung vào công việc, nhưng lòng tôi không ngừng nghĩ về Phong và những bí mật mà anh có thể đang giấu giếm.

Mỗi lần điện thoại rung lên, tôi lại cảm thấy như có một làn sóng căng thẳng ập đến. Không phải vì sự nghi ngờ về Phong, mà vì những thông tin mà tôi đang cố gắng truy tìm.

Cuối cùng, khi ngày làm việc kết thúc, tôi quyết định gọi điện cho Lương Hoa để chia sẻ về những điều mới mẻ mà tôi vừa phát hiện.

“Hoa, tớ vừa nhận được một thông tin quan trọng về tổ chức kia. Cả hai người đàn ông mà tớ nghi ngờ đều họ Trần,” tôi nói trong điện thoại.

“Thật không? Đó là một manh mối tốt đấy! Cậu có chắc chắn không?” Lương Hoa hỏi với sự phấn khích.

“Có, nhưng điều khiến tớ lo lắng hơn là… tớ cảm thấy Phong, anh ta có điều gì đó đang giấu giếm” tôi thở dài.

“Cậu đã nói chuyện với anh ta về điều đó chưa?” cô ấy hỏi.

“Chưa, tớ không muốn làm anh ấy cảm thấy bị áp lực. Nhưng nếu có điều gì đó thật sự nghiêm trọng, tớ cần phải biết,” tôi thừa nhận, cảm giác trống rỗng trong lòng.

“Đừng quên rằng cậu cũng có quyền được biết. Tình yêu cần sự trung thực. Nếu anh ta đang giấu giếm điều gì, hãy hỏi anh ấy một cách thẳng thắn,” Lương Hoa khuyên.

Tôi gật đầu, cảm thấy lời cô ấy như một cú đẩy mạnh mẽ. “Cảm ơn cậu, Hoa. Tớ sẽ suy nghĩ về điều đó.”

Khi tắt điện thoại, tôi cảm thấy một làn sóng quyết tâm trong lòng. Có lẽ đã đến lúc tôi cần phải đối diện với sự thật, cho dù nó có đau đớn đến đâu.

Tình yêu không chỉ cần những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn cần sự trung thực và sự sẻ chia.

Về nhà, tôi ngồi xuống, cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Tôi cần phải tìm ra cách để tiếp cận Phong, nhưng đồng thời, tôi cũng không thể quên những manh mối mà tôi vừa nhận được.

Hai người đàn ông họ Trần có thể là chìa khóa để tôi giải quyết mọi thứ.

Cuối cùng, khi Phong về nhà, tôi đã quyết định sẽ hỏi anh về tin nhắn sáng nay. Tôi không muốn nghi ngờ, nhưng lòng tôi đã có quá nhiều câu hỏi chưa được giải đáp.

Và có thể, chính sự thật sẽ giúp tôi giải tỏa được những lo lắng này.

Bạn đang đọc Hộ Vệ Của Công Chúa 1 sáng tác bởi Vodanhthanlang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vodanhthanlang
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.