Che Chở Ngươi
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Chương 46 che chở ngươi
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
Cao Quân bất đắc dĩ, đứa bé này quá hiếu học, tốt xấu gì cũng muốn học.
"Được rồi, chúng ta đi thôi. Bằng không lát nữa họ thật sự gọi người đến gây phiền phức." Đồng Linh thận trọng nói.
Cao Quân tuy không để tâm, nhưng Lương Phượng còn phải đi làm, nên không muốn làm ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của nàng.
Cao Quân cùng Đồng Linh dặn dò Lương Phượng một phen. Nàng tràn đầy tự tin, đầy lòng biết ơn nói: "Cao lão sư, thầy yên tâm, em nhất định sẽ cố gắng ở lại. Đợi em lĩnh lương sẽ ở nhà hàng này mời thầy ăn một bữa thịnh soạn."
"Tốt, ta chờ đấy, nhưng tuyệt đối không được vì công việc mà bỏ bê việc học. Phải phân biệt đâu là chính, đâu là phụ," Cao Quân nói tiếp: "Ta hy vọng sau này ngươi có 1 tương lai tốt đẹp, trở thành thành viên VIP của nhà hàng này, chứ không phải là một cô nhân viên phục vụ nhỏ bé."
"Em biết rồi, thầy cô, cảm ơn mọi người." Lương Phượng mắt lệ nhòa, chân thành nói.
Cao Quân không phải là giáo viên, nhưng lời nói cảm ơn chân thành này khiến trong lòng hắn tràn đầy cảm giác thành tựu của một người giáo viên.
Tạm biệt Lương Phượng, hai người cùng đi về trường. Đồng Linh vẫn rất kích động, mặt vẫn còn hồng. Lúc nãy nhân lúc không chú ý, tên gia hỏa này không ít lần chiếm tiện nghi của mình, bây giờ vẫn còn trong tình trạng sung sướng đây này.
Nhưng có một câu Đồng Linh nhất định phải hỏi: "Lúc nãy, tại sao ngươi lại lao ra giúp ta?"
"Chẳng phải đó là chuyện đương nhiên mà?" Cao Quân hỏi ngược lại.
"Không, ý ta là, ngươi không biết mối quan hệ và ân oán giữa chúng ta. Trong trường hợp không rõ ai đúng ai sai, ngươi lại kiên định đứng về phía ta. Ngay cả thân phận và lai lịch của kẻ địch cũng không rõ, lại dám làm địch với họ. Tại sao ngươi lại làm như vậy?" Đồng Linh hỏi.
Đừng nói là mối quan hệ giữa hai người họ, e rằng ngay cả cha mẹ Đồng Linh, bạn bè thân thiết, gặp phải trường hợp này cũng sẽ hỏi rõ nguyên nhân trước tiên. Đây là lẽ thường tình, nhưng Cao Quân lại là một trường hợp đặc biệt.
Chỉ nghe hắn nói: "Bởi vì ngươi xinh đẹp."
"Hả?" Đồng Linh hơi ngơ ngác.
"Hơn nữa dáng người đẹp." Cao Quân nói.
"Ngươi nói tiếng người với ta đi." Đồng Linh bất đắc dĩ nói.
"Có gì khó hiểu đâu?" Cao Quân nói: "Ngươi là người ta dẫn ra ngoài, chính là người của ta. Ta có trách nhiệm che chở cho ngươi."
Đồng Linh lập tức sững sờ. Người đàn ông này thật quá bá đạo, sự che chở vô lý này là điều mà mọi phụ nữ đều khao khát.
Chỉ là 1 câu nói sau khiến Đồng Linh suýt nữa phun máu: "Tuy nhiên, vóc dáng ta hơi gầy, e rằng không che chở được cho ngươi. Rốt cuộc, vòng một của ngươi cũng rất... đồ sộ."
Đây là muốn che chở… cái gì vậy?
Đồng Linh thu lại nụ cười, nói: "Ngươi muốn biết họ là ai, tại sao lại cãi nhau với ta không?"
Cao Quân không để ý nhún vai, nói: "Không muốn biết, bởi vì không liên quan gì đến ta. Nếu họ không chịu buông tha, lại mắng họ một trận là được. Nếu vẫn không phục thì đánh, đánh không phục thì giết. Cần gì phải phí tâm suy nghĩ chuyện chưa xảy ra?"
"Trời ạ!" Đồng Linh tự nhận mình đã trải đời, đặc biệt là đàn ông, đã gặp đủ thể loại. Nhưng kiểu người vô liêm sỉ như vậy đây là lần đầu tiên nàng gặp được.
Nàng suy nghĩ một chút, nói: "Chẳng lẽ ngươi sợ biết quá khứ của ta sẽ mất hứng thú với ta? Dù sao danh tiếng của ta cũng không tốt. Có lẽ Tề lão sư đã nói với ngươi rồi."
"Haha, quá khứ?" Cao Quân cười lớn, trong lòng thầm nghĩ, nếu ngươi biết quá khứ của ta, e rằng sớm đã chạy mất dép. "Mọi việc đều đã đi qua, còn gì để nói nữa? Ta lúc nãy không phải đã nói với ngươi rồi hay sao? Ta hứng thú với loại phụ nữ, một cái vỗ mông là biết đổi tư thế..."
"Được rồi!" Đồng Linh thật sự phục.
Người đàn ông này là kiểu người nàng chưa từng gặp: phóng khoáng, cởi mở, thông minh, bá đạo. Ngay cả cãi nhau cũng sắc bén như vậy, chỉ là có chút háo sắc.
Bất tri bất giác đã đến cửa trường, hai người không nói gì nữa, đã đến lúc chia tay.
Đồng Linh dừng bước, đáng yêu nghiêng đầu nhìn hắn, nói: "Hôm nay ta rất vui, giống như một cuộc hẹn hò khó quên. Cảm ơn ngươi."
Đột nhiên nàng dang hai tay ra, ôm chặt lấy Cao Quân, thật sự. toàn diện áp sát vào nhau.
Chỉ là thời gian quá ngắn ngủi, chưa kịp để Cao Quân cảm nhận kỹ đã buông tay. Người phụ nữ quyến rũ đến tận xương tủy này mặt đỏ bừng, thì thầm nói: "Quá khứ của ta không tệ như lời đồn. Nếu ngươi tiếp tục biểu hiện tốt như vậy, ta sẽ cho ngươi một cơ hội hiểu rõ ta."
"Vậy ta nhất định sẽ hiểu rõ đến cùng." Cao Quân giả vờ nghiêm túc nói.
Lời nói của hai người ẩn chứa quá nhiều ẩn ý.
Đồng Linh mặt đỏ bừng bừng, quay người chạy nhanh, mông cong cong, là cảnh đẹp nhất trong đêm tối.
Cho đến khi bóng dáng Đồng Linh biến mất từ lâu, Cao Quân vẫn ngây người đứng đó.
Đã nói từ lâu, hắn biết tán gái nhưng không biết yêu đương. Thường đến mức độ này, cơ bản là đi nhà nghỉ, ngày hôm sau mỗi người một ngả, chưa bao giờ phát triển bền vững.
Không biết qua qua bao lâu, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng nói trong trẻo ngọt ngào của một thiếu nữ: "Haha, soái ca vừa luyện ôm người kia, có thể qua đây giúp ta một tay được không?"
Giọng nói này có chút nghe quen quen.
Cao Quân quay đầu nhìn lại, quả nhiên là tiểu tiên nữ, cộng sự của mình, Cơ Tường.
"Hi mỹ nữ, có gì cần ta giúp gì không?" Cao Quân cười hì hì nói.
Tiểu tiên nữ lườm hắn một cái, nói: "Không thấy ta đang khiêng đồ à? Rõ ràng là khiêng không nổi, bằng không ta gọi ngươi làm gì?"
Cao Quân đương nhiên đã thấy, trước cửa đang đậu một chiếc xe tải, từng thùng rau củ tươi mới đang được khiêng xuống.
Nhà cung cấp mỗi ngày đều vào lúc này cung cấp rau củ cho nhà ăn. Nhân viên bao ăn ở phải phụ trách dỡ hàng và khiêng vác.
Cao Quân đi đến, nhếch mép nói: "Haiz, mỹ nữ như ngươi làm loại việc nặng nhọc này, giống như ngựa quý đi cày ruộng vậy, phí phạm tài năng, lãng phí đồ vật."
"Ngươi nói nhảm ít thôi, mau giúp ta khiêng vào." Tiểu tiên nữ thúc giục.
Nghe giọng điệu của nàng, nhìn thần thái của nàng, dường như có chuyện.
Cao Quân lập tức thu lại tâm trạng đùa giỡn, khiêng một thùng giấy carton mà nàng đã bí mật chỉ định. Vừa cầm vào, Cao Quân đã cảm thấy nặng trĩu, tuyệt đối không phải rau củ thịt cá.
Tiểu tiên nữ tiện tay khiêng một thùng nhẹ hơn, nói: "Đi theo ta."
Cao Quân lập tức theo sau. Phía sau nhà ăn có một dãy nhà, là nơi họ dựng tạm vài phòng dùng làm kho, còn lại dành cho nhân viên nhà ăn làm ký túc xá, tiện cho họ làm việc bất cứ lúc nào.
Thực ra bao ăn ở, nhìn thì giống như phúc lợi cho nhân viên, nhưng thực chất là thủ đoạn biến tướng lừa gạt giá trị thặng dư của người lao động của giới chủ, đặc biệt là một số đơn vị. Lúc ăn cơm, cố ý không quy định thời gian cụ thể, ăn tối xong phải đi làm. Còn chỗ ở càng có thể yêu cầu ngươi tăng ca bất cứ lúc nào, dù sao ngươi cũng ở đây.
Tuy nhiên, trường hợp của tiểu tiên nữ khá đặc biệt. Không biết nàng đã trà trộn vào như thế nào, nhưng rõ ràng tổ chức đã sắp xếp chu đáo.
Phòng của nàng ở dãy cuối cùng, cách âm đặc biệt. Cửa phòng nhìn thì đơn giản, nhưng ổ khóa rất tinh xảo. Ngay cả Cao Quân cũng phải mất một chút công sức mới mở được.
Bước vào phòng, nhìn thì rất đơn giản, một cái giường, những đồ dùng cần thiết đơn giản. Nhưng đóng cửa lại, chỉ thấy tiểu tiên nữ ấn vài cái lên công tắc đèn, đèn nhấp nháy vài lần. Bức tường đối diện Cao Quân lập tức mở ra như hai cánh cửa, bên trên là đủ loại thiết bị. Trên bàn trang điểm, thứ mỏng như giấy hóa ra là một chiếc máy tính bảng cảm ứng, bàn tay tiểu tiên nữ vuốt nhẹ, nó lập tức sáng lên.
"Ha ha, đây mới có chút cảm giác làm điệp viên thực hiện nhiệm vụ." Cao Quân cười nói.
"Ta vốn là chuyên viên phân tích tình báo của cơ quan đặc nhiệm. Còn đây đều là những công cụ cần thiết." Tiểu tiên nữ vừa nói vừa thao tác.
Trên màn hình lần lượt xuất hiện thông tin chi tiết về Tề Tâm Nguyệt, Đồng Linh, Tề Diệu, Điền Ni, thậm chí là Lương Phượng, Triệu Côn, Lư Lỗi, v.v., chi tiết đến mức lần đầu tiên đến kỳ kinh nguyệt cũng có.
Sau đó còn có một số người, rõ ràng là danh sách nghi phạm. Trong đó có không ít du học sinh nước ngoài, thậm chí là giáo viên nước ngoài.
"Nhìn kỹ thông tin của họ, đừng bị mê hoặc. Đến lúc bị người ta lợi dụng cũng không biết." Tiểu tiên nữ nói một cách chua ngoa.
Cao Quân cười nhạt. Hòa đồng với mọi người, làm theo chính mình, cười nói chửi bới, đây mới chính là phong cách sống của hắn. Trước đây cũng vậy, chưa bao giờ sai lầm.
Sau đó, tiểu tiên nữ lấy ra một số thứ từ thùng giấy carton vừa khiêng vào. Tiểu tiên nữ nói: "Đây là một cặp kính đặc biệt. Mắt kính bên trái có chức năng nhìn hình ảnh hồng ngoại cảm ứng nhiệt, mắt kính bên phải có chức năng soi xuyên X quang. Bình thường là một cặp kính cận bình thường, cần chạm tay vào mới có thể kích hoạt chức năng."
Công tắc ở hai bên gọng kính thuộc loại ẩn, cần mở khóa bằng vân tay. Bây giờ ngươi hãy nhập vân tay của ngươi trước...
Tiểu tiên nữ kết nối kính với máy tính, xong nói với Cao Quân: "Ngươi dùng ngón tay nào?"
"Hai ngón này đi." Cao Quân giơ hai ngón giữa lên.🖕🏻🖕🏻
Tiểu tiên nữ liếc hắn một cái, nhập vân tay xong, Cao Quân đeo kính thử nghiệm một phen. Màn hình hiển thị nhìn về phía cửa phòng, cảm ứng nhiệt từ từ tạo hình, có thể nhìn thấy một bóng người đang di chuyển trong phòng đối diện.
Sau đó, hắn mở chức năng soi xuyên bên kia, nhưng đột ngột quay người nhìn về phía tiểu tiên nữ.
Ban đầu tưởng rằng có thể nhìn thấy cảnh đẹp nào đó, nhưng nhìn kỹ lại giật mình: "Mẹ kiếp, ngươi có thai à? Không đúng, không đúng, trong bụng ngươi có một con ma, tâm địa bất chính à?"
"Hừ!" Tiểu tiên nữ cười lạnh, nói: "Ta biết ngay ngươi- tên lưu manh này, nhất định sẽ soi xuyên qua ta."
Nàng cười đắc ý, kéo cổ áo đồng phục của mình ra. Bên trong mặc một chiếc áo thun, trước ngực in hình một con búp bê ma đáng sợ: "Hình con búp bê ma trên ngực ta được làm bằng chất liệu đặc biệt. Ngay cả tia X quang cũng không thể xuyên qua, chính là để phòng ngừa những tên lưu manh như ngươi."
"Hehe, áo thun đặc biệt, chẳng lẽ ngươi cũng mặc quần lót đặc biệt hả!" Cao Quân cười lớn một tiếng, lập tức chuyển mục tiêu.
Tiểu tiên nữ hoàn toàn đánh giá thấp mức độ vô liêm sỉ của Cao Quân rồi. May mắn là phản ứng của nàng cũng đủ nhanh, vội vàng đưa tay giật lấy kính, nói: "Tên lưu manh, ta cảnh cáo ngươi. Kính là để ngươi thực hiện nhiệm vụ. Phải nhắc ngươi, đến ngay cả Ẩn thân hiệp cũng không thể thoát khỏi tia hồng ngoại và tia X quang kép.
Nếu ngươi dám dùng thứ này làm chuyện xấu, sẽ coi như công tư bất phân, lợi dụng chức quyền, là hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng. Hơn nữa đây là tia X quang. Nhìn thấy cũng chỉ là bộ xương, ngươi cũng có hứng thú hả?"
Nghe nàng nói, Cao Quân nhếch mép, thật sự mất hết hứng thú.
Tiểu tiên nữ hừ một tiếng, nói: "Còn có cái cà vạt này. Trong đó kẹp cà vạt là công tắc, bên trong có camera ẩn. Cà vạt có thể phóng ra hai mũi tên. Một mũi có tác dụng gây mê, hai mũi cùng bắn ra có thể sinh ra chất kịch độc, trúng là chết chắc.
Bộ vest này có chất liệu chống đạn nano công nghệ cao nhất. Nút áo đều là nhấn để kích hoạt, hẹn giờ nổ chậm ba giây. Bên trong còn lắp đặt thiết bị hút, có thể hút vào mọi vật chất.
Cái thắt lưng này là một trạm phát sóng nhỏ. Ngươi có thể gõ nhẹ để phát ra mã điện tín. Ta ở đây và trạm thông tin của trụ sở đều có thể nhận được ngay lập tức.
Còn đôi giày này, chống nước và chịu nhiệt độ cao, có thể lao vào lửa. Trong hộp thuốc lá này, hàng thứ hai, điếu thứ hai, một khi châm lửa sẽ lập tức tỏa ra lượng khói đặc, có thể khiến người ta bất tỉnh..."
Tiểu tiên nữ giống như một người bán hàng rong, giới thiệu một hồi. Cao Quân nghe đến mức buồn ngủ. Từ lâu nay, hắn đã rất ít khi sử dụng những vũ khí trang bị cao cấp này, thích hơn là dựa vào thực lực và trí tuệ của bản thân để giải quyết công việc, thực hiện nhiệm vụ đồng thời cũng là rèn luyện bản thân.
Tiểu tiên nữ nói không ngừng, bỗng nhiên hắn kêu lên một tiếng, rút một thứ từ dưới gối trên giường, nói: "Này, Cái quần có chữ này, có công dụng đặc biệt gì hả?"*
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 22 |