Có Ngươi Thật Tốt
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
Tề Tâm nguyệt nằm trong lồng ngực hắn, đột nhiên cúi đầu mở ra miệng nói chuyện, trong miệng phun ra hơi thở nóng rực lập tức làm cho Cao Quân rùng mình một cái.
Tề Tâm nguyệt nhanh chóng cảm nhận được sự thay đổi của Cao Quân, giống như linh xà xuất động, rồi biến thành Giao Long xuất hải, may mắn nàng kịp thời ngồi dậy, bằng không đã bị chọc vào mặt.
“Lưu manh!” Tề Tâm nguyệt đỏ mặt, mắng nhiếc, thậm chí quên mất bản thân còn đang ở trong hiểm cảnh.
Cao Quân xấu hổ, cười gượng, bỗng nhiên con đường đằng trước bất chợt có khúc cua, Cao Quân nhanh nhẹn đảo tay lái, dán thật sát vào sườn núi, suýt soát tránh thoát cảnh bị rơi xuống vực.
Nhưng đối phương càng thêm điên cuồng, kỹ thuật điều khiển cũng thuộc dạng nhất lưu, tại loại dốc sườn núi này có ý kéo gần khoảng cách.
“Rầm!” Gương chiếu hậu bên phải đột nhiên bị vỡ nát.
Tề Tâm nguyệt kinh hãi, lại chủ động nhào vào vị trí vừa rồi, mà sát khí trong mắt Cao Quân càng dày đặc. Bởi vì lúc này bọn chúng không còn dùng nỏ nữa, mà đã đổi sang thành súng lục.
Cao Quân đang hết sức chăm chú né tránh một chiếc ô tô ngược chiều, cơ hồ toàn thân xe ô tô dán sát vực sâu. Đi được một đoạn, phía trước lại xuất hiện thêm 1 chiếc xe vận tải đang từ từ leo dốc, ba chiếc xe đằng sau nhìn thấy vậy liền tăng ga, lao tới như một cơn gió, cố gắng tiếp cận gần hơn.
Cao Quân đang muốn vượt qua, nhưng chiếc xe tải này cố ý vượt qua làn đường ngược chiều.
Tình huống vạn phần nguy cấp, nếu đối phương nổ súng bắn trúng lốp xe, bọn họ không phải đâm vào núi thì cũng chính là bị ngã xuống vực. Hoặc cho dù không có nổ súng, bị ba chiếc ô tô kẹp vào giữa, như vậy rất khó đào thoát.
Tề Tâm nguyệt không có ngẩng đầu lên cũng ý thức được nguy hiểm, nàng tuyệt vọng không màng tất cả ôm lấy đùi Cao Quân, vùi đầu vào giữa hai chân hắn, hoàn toàn mất đi lý trí.
Tuy nhiên Cao Quân vẫn cứ thong dong và trấn định. Phía trước có chiếc xe vận tải lớn đang chặn ngang đường, nhưng trời không tuyệt đường người, chiếc xe vận tải này chở hàng đều là những chiếc thùng phi hình tròn.
Tuy rằng tất cả đều là thùng phi không, nhưng chúng lại trở thành một sự trợ giúp rất lớn cho hắn.
Cao Quân cúi đầu quan sát tình huống Tề Tâm nguyệt, thấy nàng đang co quắp nằm ở trên đùi mình hắn mới yên tâm, sau đó mở cửa sổ xe ngay bên cạnh nàng.
Mắt thấy địch nhân đang dần dần ép sát, Cao Quân không hề do dự, lập tức móc súng lục, nã chuẩn xác 2 phát đạn vào thanh chắn thùng phi. Cùng lúc hắn đảo mạnh tay lái, xe ô tô bất chợt gia tốc, tạt sang làn đường bên kia, cả chiếc xe giống như thanh lợi kiếm được lao ra khỏi vỏ.
Ngay lúc đó, thùng phi trên xe vận tải đồng loạt lăn xuống ‘bùng bùng’, lăn về mặt sau.
Dưới tình huống suýt xảy ra tai nạn, Cao Quân bứt cúc áo trên người, nhằm chuẩn phương hướng ném ra ngoài.
Nút áo này là loại bom nhỏ có lực hút cực mạnh, có thể dán vào bất kỳ vật thể nào, kích hoạt bằng cách ấn, sau khi ấn nó sẽ nổ sau 3 giây.
Cao Quân đột nhiên vung tay lên, nút áo bay ra ngoài cửa sổ, dán vào hai chiếc thùng sắt.
Thùng sắt lăn xuống, rơi ầm ầm về phía sau, đúng lúc ba chiếc xe phía sau vừa kịp thời đuổi kịp, bọn chúng vừa định tránh, thì thùng sắt bỗng nhiên nổ tung.
“Ầm——ầm——”
Hai tiếng nổ lớn, đất đá rung chuyển, lửa cháy ngút trời, mảnh sắt bay tung tóe.
Chiếc xe chạy gần nhất lập tức bị lật tung, đâm vào chiếc xe bán tải bên cạnh, xe bán tải lập tức mất kiểm soát lao thẳng vào vách núi, chiếc xe cuối cùng thì thảm hơn, theo bản năng tránh né vô thức, lao thẳng xuống vực sâu.
Vụ nổ lập tức tạo ra ngọn lửa lớn, chiếu sáng cả dãy núi. Cao Quân lái xe trong ánh lửa lao đi, vô cùng tiêu sái.
Hắn lái xe trên con đường uốn lượn chạy núi. Lợi dụng tư duy ngược, không những không chọn đường lớn để rời đi, mà còn đổi làn đường chạy thẳng lên đỉnh núi.
Mặc dù hắn xác định kẻ địch đã bị tiêu diệt toàn bộ, cảnh sát sau đó sẽ phong tỏa đường đi, sẽ không còn hậu viện của kẻ địch, nhưng vẫn nên cẩn thận thì hơn. Nếu thật sự có người đuổi theo, cũng sẽ nghĩ rằng bọn họ đã chạy khỏi đường lớn, sẽ không nghĩ tới bọn họ lại lên trên đỉnh núi, vào con đường chết này.
Cao Quân mở cửa sổ xe, ngân nga một bài hát nhỏ, lái xe dọc theo con đường trên núi. Mà Tề Tâm Nguyệt bên cạnh đã ngồi dậy, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, trắng là do sợ hãi, đỏ là do bị ‘đâm’.
Lúc này nàng vẫn còn sợ hãi, tiếng nổ lúc nãy dường như vẫn còn vang vọng trong tai. Tuy không nhìn thấy, nhưng cũng có thể tưởng tượng được, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó cực kỳ khủng khiếp, hơn nữa còn liên quan đến người đàn ông bên cạnh.
Nàng không muốn nghĩ nhiều về chuyện gì đã xảy ra. Tóm lại, nàng lại thoát khỏi nguy hiểm dưới sự bảo vệ của người đàn ông này một lần nữa, giống như thời niên thiếu, dường như Cao Quân chưa bao giờ rời đi.
Tề Tâm Nguyệt bị cảm giác an toàn và hạnh phúc to lớn này bao vây!!! Phụ nữ cả đời cầu gì, chẳng phải là tìm được một người đàn ông có thể che chở cho mình, sống chết cùng nhau, không rời không bỏ.
Nhưng nghĩ đến hiện tại mình đột nhiên trở nên nguy hiểm, người thân, bạn bè, kẻ thù đều như hổ rình mồi, cảm giác tuyệt vọng và tức giận như ngọn lửa giận đang thiêu đốt hừng hực.
May mắn thay… vẫn còn có hắn!
Tề Tâm Nguyệt quay đầu nhìn sang Cao Quân bên cạnh. Tên này vẫn đang thong dong lái xe, một tay đưa ra ngoài cửa sổ, tốc độ xe liên tục thay đổi, hình dáng bàn tay hắn cũng liên tục thay đổi, dáng vẻ dâm đãng.
Tề Tâm Nguyệt tò mò hỏi: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Nàng tưởng đây là nghi thức riêng của Cao Quân sau khi xử lý xong 1 chuyện. Nhưng nàng chợt nghe Cao Quân cười nói: “Truyền thuyết quả nhiên là thật!”
“Hả? Truyền thuyết gì?” Tề Tâm Nguyệt hỏi.
Cao Quân nói: “Truyền thuyết kể rằng… Khi ngươi ngồi trong xe, đưa tay ra ngoài cửa sổ cảm nhận sức cản của gió. Khi xe đạt tốc độ hai mươi dặm trên giờ, sẽ có cảm giác như áo size A, khi xe đạt tốc độ bốn mươi dặm trên giờ, sẽ có cảm giác như áo size B, khi xe đạt tốc độ sáu mươi dặm trên giờ, sẽ có cảm giác như áo size C…”
Tề Tâm Nguyệt lập tức hóa đá! Nàng đang bị sự cảm động và sợ hãi giày vò, muốn lao vào lòng hắn khóc một trận, muốn lấy thân báo đáp ân cứu mạng. Nhưng tên này lại đang chơi trò chơi dâm đãng này.
Tề Tâm Nguyệt hung hăng đấm hắn một cú, giận dữ nói: “Tốc độ xe của ngươi nhanh hơn nữa sẽ có điềm xấu đó!”
Cao Quân cười ha ha, Tề Tâm Nguyệt bây giờ ngày càng theo kịp tư duy của hắn.
Sau một trò đùa nhỏ, tâm trạng căng thẳng và sợ hãi của Tề Tâm Nguyệt rõ ràng đã được xoa dịu.
Cao Quân đậu xe trên đỉnh núi, hai người xuống xe, chỉ cảm thấy gió núi hiu hiu, khiến người ta khoan khoái. Phóng tầm mắt nhìn ra xa, toàn bộ cảnh phồn hoa trong thành được thu vào tầm mắt. Xa xa là biển trời một màu, xanh biếc mênh mông.
Cảnh đẹp trước mắt, khiến tâm trạng con người thư thái không thôi., Tề Tâm Nguyệt đứng cạnh hắn, gió núi thổi bay mái tóc dài của nàng, khuôn mặt trắng nõn, dáng vẻ thanh tú, càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Cao Quân im lặng nắm lấy bàn tay hơi lạnh của nàng, Tề Tâm Nguyệt mặt đỏ lên nhưng cũng không giãy dụa. Hai người vai kề vai, tay nắm tay, đứng trên đỉnh núi này, tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh sau tốc độ và đam mê.
Cao Quân biết, lúc này nói gì cũng vô dụng, phải để nàng tự điều chỉnh tâm trạng, chính mình chủ yếu ở bên cạnh nàng là được.
Trời càng lúc càng tối, gió núi trở nên lạnh lẽo, Cao Quân cởi áo, mở rộng vạt áo, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng. Tề Tâm Nguyệt ngoan ngoãn nép vào ngực hắn, cảm giác ấm áp khiến nàng rất thoải mái.
Chỉ là không bao lâu sau, Tề Tâm Nguyệt ngẩng đầu lên nói: “Nếu sờ mông ta nữa, ta sẽ đẩy ngươi xuống núi.”
Cao Quân cười trừ, nhẹ nhàng đặt tay lên eo thon mềm mại của nàng, lòng bàn tay vẫn còn tê tê, cảm giác thật là êm ái.
“Tên khốn này, không thể nào dịu dàng đến cùng sao?” Tề Tâm Nguyệt tức giận mắng.
“Ta cũng không cố ý, chỉ là không biết đặt tay ở đâu cho hợp lý, tự nhiên đặt vào chỗ nhô lên.” Cao Quân giải thích, ẩn chứa lời nịnh nọt.
Tề Tâm Nguyệt mặt đỏ lên, liếc hắn một cái, khẽ thở dài: “Bây giờ bọn họ đều coi ta như gai trong mắt, dằm trong xương. Cha mẹ bên kia cũng không biết có thật sự muốn ta làm lá chắn, làm bia đỡ đạn hay không! May mắn thay là khi ta khó khăn nhất, ngươi lại xuất hiện một lần nữa, nếu không ta thật sự không biết phải làm sao!!”
“Ngươi vĩnh viễn không thể nào đi điều khiển suy nghĩ của người khác cũng như làm những việc được cho là đúng. Điều duy nhất có thể kiểm soát chính là bản thân ngươi, mấu chốt là hiện tại ngươi đang nghĩ gì.” Cao Quân nói.
Tề Tâm Nguyệt lắc đầu, nói: “Ta không muốn tranh đấu với bất kỳ ai, cũng không muốn bị người khác lợi dụng. Nếu có thể lựa chọn, ta thà làm Lỗ Sơ Tuyết, cũng không muốn làm Tề Tâm Nguyệt.”
“Ngươi đương nhiên có thể lựa chọn.” Cao Quân nói: “Muốn lựa chọn không tranh đấu với đời, hãy để ta giúp ngươi che chắn mọi cơn mưa bão. Muốn lựa chọn phản kháng, ta nguyện làm quân tiên phong của ngươi.”
Tề Tâm Nguyệt hơi giật mình, ngước mắt nhìn đôi mắt lóe sáng vô cùng tự tin của Cao Quân. Nhìn khuôn mặt cương nghị, đã không còn là dáng vẻ thiếu niên, nhưng khí thế không sợ hãi lại không hề thay đổi, ngược lại còn thêm phần oai hùng kiên cường, khiến người ta cảm thấy an toàn hơn, đáng tin cậy hơn.
Tề Tâm Nguyệt đưa hai tay ôm lấy eo hắn, khuôn mặt xinh đẹp nóng bỏng của mình áp sát vào ngực hắn, thì thầm nói: “Cảm ơn ngươi, có ngươi thật tốt!”
Giai nhân như ngọc nằm trong lòng, Cao Quân không khỏi có chút rung động. Hắn thật sự không biết yêu đương, thậm chí còn có chút sợ hãi khoảnh khắc ấm áp này.
Lời nói thiếu suy nghĩ của hắn không ảnh hưởng đến tâm trạng dịu dàng của Tề Tâm Nguyệt lúc này, nàng vẫn ôm chặt hắn, nói: “Nói nhảm nữa, ta sẽ để ngươi tự sướng cả đời.”
“Nếu ta không nói, ngươi có thể giúp ta không?” Cao lão sư cũng có lúc ngốc nghếch, tự mình nói xong mới hiểu ra, vội vàng nói: “Nói sai rồi, nói sai rồi, ý của ngươi ta hiểu rồi…”
“Đừng nói.” Tề Tâm Nguyệt đột nhiên nói.
Cao Quân sững sờ, trong nháy mắt máu dồn lên mắt, vô cùng kích động, giống như chiến sĩ đã mai phục từ lâu, nghe thấy tiếng còi xung phong, hắn không chút do dự nâng khuôn mặt xinh đẹp của nàng lên, dùng ánh mắt đầy cảm xúc nhìn chằm chằm. Tề Tâm Nguyệt nhắm mắt lại, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, Cao Quân dứt khoát, lại dịu dàng hôn lên.
Đừng nói, hôn ta.
Đây là một chuỗi hành động liên tục.
Tề Tâm Nguyệt khẽ ngẩng đầu, đôi mắt sao lấp lánh, hơi thở như lửa, dần dần say sưa trong nụ hôn nóng bỏng.
Trời dần tối, mặt trời đỏ rực dần lặn xuống, giống như một đứa trẻ e lệ lặng lẽ lướt qua đỉnh đầu bọn họ, không dám nhìn nhiều.
Ánh sáng vàng rực rỡ rải xuống, như ánh hào quang thánh khiết bao trùm lấy bọn họ, gió núi rít gào, người đàn ông thực hiện lời hứa của mình, dùng thân hình cao lớn che chắn gió mưa, cô gái nhỏ được ôm trong lòng, dùng sự dịu dàng như nước của mình đáp lại hắn.
Hương vị ngọt ngào say đắm lòng hắn, cái lưỡi linh hoạt mềm mại khuấy động tâm hồn hắn, hai người giống như hai ngọn lửa đang cháy mãnh liệt.
Trên đỉnh núi, trong ánh hoàng hôn, khung cảnh đẹp đẽ và ngọt ngào ấy dường như trở thành cảnh đẹp duy nhất giữa đất trời.
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 12 |