Chỗ Tốt Khi Tàng Hình
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
Cao Quân kiên định ủng hộ Tề Tâm nguyệt. Nếu trở về Tề gia, chắc chắn phải đi tranh đoạt hết thảy đồ vật nên thuộc về mình, ai cũng đừng nghĩ cướp nó đi.
Cao Quân lái xe chở nàng về trường học, một đường vượt qua mấy cái đèn đỏ, làm Tề Tâm nguyệt sợ tới mức kinh hồn táng đảm.
Trở lại trường học, Cao Quân lặng lẽ dọc theo một con đường tắt trở về ký túc xá cùng với Tề Tâm nguyệt, thẳng đến lúc tới cửa mới bị nàng cự tuyệt, nàng hừ lạnh nói: “Mau cút đi, đừng cho là ta không biết suy nghĩ hiện giờ của ngươi. Trên đường ngươi có thể vượt đèn đỏ, nhưng nơi này tuyệt đối không cho vượt qua!”
Cao Quân lập tức cười nói: “Đâu có, ta vào đi vệ sinh nhờ.”
“Ít dùng vẻ mặt đưa đám này đi, lăn nhanh!” Tề Tâm nguyệt đóng sầm cửa lại, nàng muốn liên hệ cùng trụ sở chính của Tề gia.
Một chuyến đi sinh tử nhưng thu hoạch lại rất lớn, có thể nắm giữ hết thảy suy nghĩ cùng hành động của bốn vị tỷ đệ. Hiện tại nên đến lượt nàng thiết kế bố cục phản kích.
Bởi vì trên người Tề Tâm Nguyệt có ‘Kinh nguyệt’ bảo vệ, Cao Quân chỉ có thể mất hứng ra về. Hắn hiểu rõ tâm tư nữ nhân, nam nhân phải gõ một tiếng trống làm tinh thần họ hăng hái, nhất cử đánh hạ, nếu mà không thành công, nhất định sẽ trở thành cảnh đêm dài lắm mộng.
Lần đầu không thành công, nàng có cơ hội cảnh giác, tích lũy kinh nghiệm, thậm chí về sau sẽ lấy điều này áp chế, từ đó ra tay khó càng thêm khó.
Có câu cửa miệng: ra cửa không nhìn hoàng lịch, ngụ ý làm việc không đúng lúc sẽ đạt kết quả không tốt.
Cho nên các nam nhân cần thiết nhớ kỹ một điều: đó chính là ngày bạn gái ngươi bị kinh nguyệt, giống như Cao Quân ngay bây giờ đã bắt đầu tính toán chu kỳ an toàn tiếp theo là ngày nào.
Sự tình vừa mới xảy ra, nằm ngoài dự đoán của Cao Quân. Theo tình hình này, tương lai Tề Tâm nguyệt sẽ còn gặp rất nhiều sự tình phiền phức hơn nữa. Để tránh tình trạng chiến đấu 2 nơi cùng một lúc, hắn phải nhanh thu phục mục tiêu gần nhất, cũng chính là tên người tàng hình kia.
Vừa lúc đi tới cuối hành lang, cũng là ký túc xá của Đồng Linh, hắn nhẹ nhàng đi qua đi, muốn nghe động tĩnh một chút xem Đồng Linh có ở nhà hay không.
Nhưng vừa mới đặt lỗ tai lên cửa, cửa phòng bỗng nhiên bị người ta dùng lực kéo ra, Cao Quân suýt chút nữa nhào vào trong.
Nhanh chóng ổn định thân hình, nhìn thấy đầu tiên là một đôi chân xinh xắn, chân trần không mang dép, trắng nõn như ngọc, mười đầu ngón chân tựa như Đậu Khấu( ngón chân trẻ 13,14 tuổi), móng chân còn điểm thêm màu tím mị hoặc.
Mắt cá chân mượt mà, tinh tế, bắp chân thẳng tắp, đầu gối trắng bóng, cặp đùi căng chặt, sau đó chính là cái khăn tắm……
Cao Quân ngước nhìn chầm chậm, một đường quá quan trảm tướng, nhiệt huyết sôi trào.
Chỉ thấy Đồng Linh bọc trên người bằng một chiếc khăn lông, gần như che khuất nửa thân. Cặp mông lớn bị lộ một phần ba, đầu tóc rối tung, vẫn còn vương trên đó vài giọt nước, tuyệt đối là Xà tinh tái thế vũ mị mê người- Thanh thủy xuất phù dung.
Cao Quân nuốt nuốt nước miếng, theo thói quen tính vuốt mông ngựa, lại nghe Đồng Linh bỗng nhiên bạo nộ, quát: “Vương bát đản đáng chết, quả nhiên là ngươi. Ngươi đứng lại, hiện tại ta muốn báo cảnh sát!”
“Gì?” Cao Quân chấn động: “Đánh là thích, mắng là yêu, mắng ta coi như ngươi yêu ta. Nhưng đã mắng xong người còn muốn chủ động báo cảnh sát, hơi quá đáng thì phải?”
“Mẹ kiếp, ngươi còn giả ngu? Tên lưu manh đáng chết, nguyên bản cho rằng ngươi chỉ là tên miệng lưỡi ba hoa, không nghĩ tới.. ngươi dám…… Thôi, việc này không cần giải thích, ta báo cảnh sát!” Đồng Linh tức giận nổi giận đùng đùng, có vẻ nàng thật sự tức giận.
Cao Quân càng kinh ngạc: “Sao lại thế này? Ta biết ngươi vừa mới tắm rửa xong, nhưng lúc đó ta chưa có đi đến cửa. Hơn nữa, lần trước ta nhìn thấy một người, người đó thậm chí không có quấn khăn tắm, cuối cùng vẫn không đi báo cảnh sát, mà ngươi…..!”
“Tốt lắm, cái đồ lưu manh. Nguyên lai ngươi thường xuyên làm cái loại sự tình này, coi như lúc trước ta có mắt như mù, coi ngươi là một người tốt, chuyện hôm nay ta sẽ không để yên đâu!”
Đồng Linh đầy căm phẫn, cũng không biết lấy từ đâu ra nhiều hỏa khí như vậy? Rõ ràng là do nàng tự động mở cửa, lại còn bọc khăn tắm, có cái rắm mà liên quan tới lão tử?
Cao Quân ngơ ngác, lại lưu luyến, không nỡ rời thân ảnh mạn diệu kia, lúc này mới nói: “Ngươi bị điên rồi, lão tử mặc kệ ngươi!”
Nói xong hắn xoay người muốn đi, Đồng Linh giơ cao điện thoại đuổi theo: “Ngươi đứng lại đó cho ta, đừng nghĩ chạy được, ta đã báo cảnh sát.”
Thấy nàng thật sự gọi điện báo cảnh sát, Cao Quân lập tức nhíu mày. Sự tình ở đây rất kỳ quái, đặc biệt nha đầu này hôm nay đi chơi cùng tên Geller, do đó có phải sinh ra hiểu lầm lớn với mình hay không?
Cao Quân bỗng nhiên xoay người, duỗi tay dễ dàng đoạt lấy điện thoại di động của nàng, vội vàng cắt đứt, không đợi Đồng Linh mở miệng, trực tiếp chạy vào phòng nàng.
“Đồ lưu manh, ngươi còn dám tiến vào, mau trả lại điện thoại cho ta, bằng không ta sẽ kêu lên.” Đồng Linh uy hiếp, hai mắt đỏ đậm, tức sùi bọt mép.
Cao Quân lạnh lùng cười, nói: “Ngươi kêu đi, hôm nay là buổi cuối tuần, ký túc xá căn bản không người. Ngươi kêu nát cả cổ cũng không có người tới cứu đâu. Ngược lại còn tiếp tục kêu gào, chọc lão tử tức giận, lão tử thật sự chơi lưu manh một lần!”
Đồng Linh kinh hãi, tức khắc ngậm miệng.
Nữ nhân giống lò xo, ngươi mà yếu đuối nàng liền lấn tới.
Cao Quân cười lạnh, ném điện thoại lên trên giường, nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tuy rằng ta là lưu manh, nhưng không phải người phụ nữ nào cũng có thể thấy được bản chất độc đáo của ta, ngươi làm sao mà biết được?”
Đồng Linh tức quá hóa cười, coi thuộc tính lưu manh là bản chất, còn thản nhiên thừa nhận, tên khốn này thật là kỳ quái.
“Ngươi còn có mặt mũi làm loạn với ta!” Đồng Linh nhíu mày, lập tức nói: “Ngươi nếu là một nam nhân, liền thẳng thắn thừa nhận vừa rồi nhìn lén ta trong bồn tắm. Đừng để ta hoàn toàn khinh bỉ ngươi.”
“Nhìn ngươi tắm rửa?” Cao Quân mở to hai mắt, nhìn từ trên xuống dưới thân hình mạn diệu kia. Đồng Linh vội vàng túm khăn, che khuất cảnh xuân, Cao Quân đầy khó hiểu, nói: “Nói thật, tuy ta muốn xem là sự thật, nhưng còn chưa tới mức đi nhìn lén. Đó không phải là tác phong của ca ca, nếu đi xem, việc đầu tiên phải xem: đó là nhìn quang minh chính đại.”
“Hừ, không ngờ ngươi còn nói ra được những lời này.” Đồng Linh phẫn nộ nói: “Vừa nãy ta tắm rửa, rõ ràng cảm giác được phía sau có người, mà nhị bảo nhà ta cũng cảm nhận được, nhưng nó không dám bước tới. Trước kia gan nó rất lớn, chỉ sợ duy nhất là ngươi, lần trước bị ngươi bắt, bóng ma tâm lý vẫn còn. Cho nên nhìn lén ta vừa nãy nhất định là ngươi!”
Nhị bảo? Cao Quân nhìn theo ánh mắt nàng, một con Hoàng Kim Mãng to bằng bắp tay đang chiếm cứ trên giường, thấy Cao Quân nhìn nó, cả người xám xịt chui vào trong ổ chăn.
“Nhìn xem, đến động vật máu lạnh cũng sợ tên hỗn đản như ngươi. Ngày thường nếu có người dám xâm nhập, nó nhất định sẽ lao tới cuốn lấy, mà lúc đó một chút phản ứng cũng không dám. Cho nên... người vừa nhìn lén chắc chắn là ngươi!” Đồng Linh khẳng định chắc như đinh đóng cột.
Cao Quân hết cãi nổi, bỗng nhiên giật mình, bỗng ý thức được vấn đề mấu chốt.
“Ngươi xác định vừa rồi có người nhìn lén ngươi tắm rửa?” Hắn thấp giọng hỏi.
“Người nhìn lén chính là ngươi!” Đồng Linh liên tục khẳng định.
“Nếu ngươi cảm giác có người, sao không quay đầu lại nhìn một cái?” Cao Quân truy vấn.
“Vô nghĩa, sao ta không xem. Chính là không thấy được người, cho nên mới túm vội khăn tắm lao ra ngoài, mở cửa liền nhìn thấy bản mặt ngươi!” Đồng Linh nói: “Thôi, thôi, ngươi đừng giảo biện, đã là nam nhân cứ thành khẩn thừa nhận, về sau chúng ta ngẩng đầu còn gặp nhau nhiều. Ta cũng sẽ không đi báo cảnh sát, cho ta tát ngươi 2 phát, coi như huề nhau.”
“Coi như huề nhau? Cho dù nhìn ngươi, ngươi cũng không có tổn thất gì, dựa vào cái gì mà ta phải chịu đau khổ? Huống chi ta thật sự không nhìn lén ngươi.” Cao Quân bất đắc dĩ nói, trong lòng lại giật mình không thôi.
Từ phản ứng của Đồng Linh, cảm giác vừa rồi chắn hẳn không có sai. Xác thật có người đang nhìn lén nàng tắm rửa, quay đầu không thấy được người, mở cửa liền thấy được hắn, vậy tên biến thái rình coi đi đâu?
Đã là người thì sẽ không có khả năng biết mất, trừ phi hắn tàng hình!!
Hơn nữa, Đồng Linh vừa mở cửa, bản thân Cao Quân chắn cửa, không có cảm giác được bất luận hơi thở nào, chẳng lẽ tên khốn này vẫn còn ở chỗ này?
Hoàng kim mãng cảm nhận được có người, nó sẽ không sai. Trăn dựa vào cái mũi cảm ứng nhiệt lượng, cạnh mũi có hai rãnh má, có thể cảm nhận được tia hồng ngoại từ bên ngoài, từ đó xác định vị trí vật thể. Nếu nó có phản ứng, vậy nhất định đã phát hiện ra thứ gì.
Cao Quân không có đưa ra bất kỳ câu hỏi nghi ngờ nào, hắn chưa nghĩ rút dây động rừng, để cho tên kia tiếp tục tàng hình, cho rằng bản thân mình là vô địch, cứ tiếp tục tự cao tự đại đi.
Trước mắt Đồng Linh còn đang căm tức nhìn hắn, Cao Quân bất đắc dĩ nói: “Ta nói cái gì ngươi đều không tin phải không? Được, ta thừa nhận, chính ta nhìn lén, thế nào?”
“Ta tát ngươi!” Đồng Linh xông tới, muốn vung bàn tay.
“Ta khuyên ngươi đừng làm vậy, dùng sức quá mạnh khăn tắm rất dễ tụt ra. Không thì như thế này, ta đi về trước, ngươi thay đổi xong quần áo liền đi tới ký túc xá tát ta, được không?” Cao Quân đứng lên, vẻ mặt ôn hoà nói.
“Làm lưu manh đến trình độ này coi như cũng thuộc loại cực phẩm.” Đồng Linh nghiến răng nghiến lợi nói: “Mau cút, chờ ta tới đánh.”
Cao Quân đứng dậy rời đi, hắn phải nhanh chóng thoát khỏi nơi này, cần thiết mang theo Đồng Linh đi nữa, bằng không rất có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Không ngờ tên gia hỏa này lợi dụng năng lực tàng hình nhìn lén nàng tắm rửa, hiển nhiên đã động xuân tâm với nàng. May mắn giác quan Đồng Linh rất nhạy bén, kịp thời phát hiện dị thường, nếu gã đó cứ đứng đó theo dõi, khả năng cao sẽ xảy ra chuyện.
Thời xưa có một truyền thuyết, một tên đạo tặc có một thân khinh công kinh người, vượt nóc băng tường như giẫm trên đất bằng, cuộc đời chưa bao giờ thất thủ. Cho đến một hôm hắn cạy một mái ngói, xuyên qua kẽ hở nhìn thấy được một một vị cô nương vô cùng xinh đẹp đang ngủ. Nhất thời sắc tâm trỗi dậy, trèo xuống đùa giỡn cô nương đó, kết quả bị người ta bắt được, lôi đi chém đầu.
Câu chuyện này nói cho chúng ta biết: tình dục là điểm yếu trời sinh của đàn ông, gặp phải một số hoàn cảnh đặc biệt cũng rất khó thay đổi ham muốn.
Haizzz, đáng tiếc thay, dáng người mạn diệu của Đồng Linh, bị tên vương bát đản này nhìn.
Trong lòng Cao Quân phẫn hận không thôi, thầm hạ quyết tâm: “Chờ lão tử bắt được ngươi, nhất định phải đào đôi mắt của ngươi ra!”
Cao Quân mau chóng chạy ra khỏi cửa, nhanh tay đóng cửa lại, sau đó hắn bỗng nhiên đổi hướng, ẩn núp bên cạnh phòng tắm, cũng chính là WC công cộng.
Hắn kề sát vào vách tường, nhìn chăm chú vào phòng Đồng Linh. Không bao lâu, cửa phòng mở ra, giống như bị một cơn gió thổi bay. Bên ngoài không ai đẩy cửa, bên trong cũng không có ai mở cửa, cửa cứ mở ra một cách quỷ dị như vậy.
Cao Quân lập tức lấy ra mắt kính có chức năng đặc biệt, mở song song cả hai chức năng X quang lẫn cảm ứng nhiệt, theo dõi gắt gao, nhưng vẫn cứ không nhìn thấy được cái gì.
Cao Quân cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Nếu đối phương đã có năng lực như vậy, lại là đặc công nước ngoài, tất nhiên biết các món đồ khoa học tiên tiến là thiên địch của hắn, từ đó nhất định sẽ tiến hành tăng cường bổ xung cường hóa nhược điểm.
Nhiệt độ cơ thể con người thấp tới trình độ nhất định, tia hồng ngoại cảm ứng nhiệt cũng sẽ không có cách nào ra chụp ảnh, như vậy tia X quang cũng có thể bị che chắn. Cao Quân không chắc đối phương có sử dụng mấy thứ này hay không, nhưng nội tâm hắn đã không tin tưởng cặp mắt mắt kính này rồi.
“Hừ, công nghệ cao chó má, còn phải dựa vào phương pháp tự nghĩ của ta.” Cao Quân thầm nghĩ nói.
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 15 |