Không Sáng Tạo, Không Thành Công
Hoa hậu giảng đường cực phẩm đặc công
Tác giả: Nam Quyền Bắc Thối
-----
Câu hỏi kỳ lạ này khiến Đồng Linh cười khổ không thôi: “Cao lão sư!!! Ghen thì ghen, nhưng ta mặc áo tắm kiểu gì cũng phải trả lời, câu hỏi này hơi quá đáng thì phải?”
“Ta rất muốn biết.” Cao Quân nói: “Là áo liền thân hay hai nửa riêng biệt? Là Bikini bình thường hay là Bikini chỉ che mỗi ngực với mông?”
Câu hỏi như pháo liên thanh nã vào đầu, trực tiếp khiến Đồng Linh choáng váng, nàng bất đắc dĩ nói: “Chính là bộ áo tắm hai mảnh, thiết kế sợi dây buộc sau lưng. A, hôm nay ta có tự chụp hình lại.”
Đồng Linh lấy di động ra, tìm kiếm bức ảnh mặc Bikini trong đó, Cao Quân vừa thấy hai mắt tức khắc phun lửa.
Trong ảnh, nàng đang nằm nghiêng trên ghế, một chân thẳng duỗi, một chân gập lại, đôi chân thon dài, thẳng tắp, vòng một mịn màng, có thể nói nghịch thiên.
Làn da trắng nõn cùng bãi biển vàng hợp thành một bức tranh hoàn mỹ. Bộ áo tắm màu vàng trên người được ánh nắng chiếu vào như có như không. Bụng nhỏ phẳng lỳ, ngọc phong sinh động, mạn sườn có dây cột lại, thoạt nhìn trông rất giống với chiếc bánh chiên hoặc bánh bao bị gói lại. Trong sự gợi cảm lại có thêm chút ít vẻ hoang dã.
Cao Quân nuốt nuốt nước miếng, rốt cuộc đã hiểu tại sao người nước ngoài Geller chạy tới phòng nàng, gấp gáp tàng hình đi xem nàng tắm rửa. Đổi thành Cao Quân, nếu hắn biết tàng hình, trực tiếp chui vào trong ổ chăn chờ đợi trước.
Cao Quân hít hít cái mũi, nói: “Ngươi đang cố ý kích thích ta phải không?”
“Cắt, ngươi tưởng bở.” Đồng Linh đắc ý, thu hồi lại di động, nói: “Ta đi tới đây là muốn cho ngươi một cơ hội. Không phải đang cạnh tranh công bằng với người nước ngoài Geller sao?”
“A?” Hai mắt Cao Quân tức khắc tóe lửa tình: “Lần đầu tiên đi cùng người nước ngoài ngươi liền mặc Bikini. Nếu nói về công bằng, ta phải được nhìn số đo 3 vòng, điểm nhấn trên người, phong cách mặc Bikini.”
“Ngươi bị hâm à, là các ngươi theo đuổi ta, không phải ta câu dẫn các ngươi.” Đồng Linh mắng: “Tuy nhiên, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội thể hiện.”
“Vậy lên giường, đi!” Cao Quân hưng phấn nói.
“Lên giường làm cái gì?” Đồng Linh kinh ngạc hỏi ngược.
“Không phải cho ta một cơ hội thể hiện hay sao? Ta dùng ‘súng’ thật ‘đạn’ thật biểu diễn cho ngươi xem. So sánh đại bác cùng với tên người nước ngoài Geller mà nói… chỉ có hơn chứ không có kém.” Cao Quân nghiêm nghị nói.
“Ta nhổ vào, ai muốn ngươi thể hiện phương diện này.” Đồng Linh ngượng ngùng nói: “Ý ta muốn nói, ta hoài nghi trong ký túc xá có đồ vật không sạch sẽ, cho nên đêm nay muốn đổi phòng với ngươi. Ngươi là nam nhân, lớn lên to khỏe vạm vỡ, oan hồn ác quỷ đều không dám tới gần, không giống như ta, một tiểu nữ có âm khí rất nặng, dễ dàng trêu chọc một số đồ vật không sạch sẽ.”
A, nguyên lai cô bé có cái ý tưởng này, không nghĩ tới một nữ nhân hung dữ lấy hoàng kim mãng, nhện độc làm sủng vật, còn có một mặt mê tín đến vậy.
Cao Quân đảo mắt thầm nghĩ, xem ra đây rất có thể là một cơ hội rất tốt. Vạn nhất người tàng hình tập kích Đồng Linh vào đêm nay, xác suất hạ gục được hắn là rất lớn.
Cao Quân ra vẻ khó xử, nói với Đồng Linh: “Ngươi quá thất đức. Cho dù nơi đó không có quỷ, ngươi rõ ràng muốn ta làm kẻ chết thay!”
“Đừng nói như vậy.” Đồng Linh phóng tia lửa điện từ trong mắt ra, nói: “Ngươi đường đường là nam nhi bảy thước, chẳng lẽ còn sợ một vài con tiểu quỷ sao. Muốn theo đuổi nữ hài, phải luôn nhớ kỹ câu -‘Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi’ luôn tốt hơn trăm ngàn lần với đám người ‘Thêu hoa dệt gấm’.”
“Bản thân ta cũng rất sợ hãi ma quỷ nha!!!! Nếu là quỷ nam dụ dỗ, ta miễn cưỡng đánh nhau với hắn, vạn nhất xuất hiện nữ quỷ đứng ra quyến rũ ta, ta sợ sẽ không cầm lòng được… sẽ...!” Cao Quân đầy khó xử.
“Nữ quỷ đẹp bằng ta sao?” Đồng Linh híp mắt, một tay chống nạnh, một gập lên, bày ra một đạo đường cong vô cùng mê người, nũng nịu nói: “Chỉ cần trong lòng ngươi nghĩ tới ta, tự nhiên sẽ không bị nữ quỷ kia dụ dỗ nữa.”
“Như vậy không tốt chút nào. Ngươi có biết, nữ quỷ quyến rũ nam nhân thường dùng những thủ đoạn rất lớn mật, chỉ dựa vào một vài hình ảnh của ngươi, ta sợ sẽ không có tác dụng!” Cao Quân cảm thán nói.
“Ba…… Thế này đã được chưa.” Đồng Linh chủ động in lên trên má hắn bằng một dấu môi son đỏ chót, ánh mắt e lệ càng tăng lên vẻ quyến rĩ.
Cao Quân đắc ý cười ha ha, vừa muốn rèn sắt khi còn nóng, di động Đồng Linh đột nhiên vang lên, không ngờ người nước ngoài Geller đánh tới, hai người nói vài câu đơn giản với nhau xong tắt máy. Đồng Linh quay sang nói: “Geller muốn mời ta đi ăn bữa tối, ta phải đi đây.”
“Cái gì?” Cao Quân lập tức dậm chân, cả giận nói: “Để ta làm kẻ chết thay cho ngươi, ngươi lại đi hẹn hò cùng tên Geller, quá thất đức!”
“Ngươi cần gì phải phản ứng lớn như vậy sao? Chỉ đi ăn một bữa cơm mà thôi, chính là ở tiệm cơm Cẩm Hoa lần trước, phục vụ tiêu chuẩn giống như khách sạn 5 sao. Người nước ngoài Geller mời khách, không ăn chùa một bữa không được.” Đồng Linh nói.
Có vẻ nàng rất thích thú. Nghĩ lại lần đầu tiên gặp nàng trong phòng họp giáo viên, nàng chạy khắp nơi để bán hoa quả. Cao Quân biết rằng nàng có tật xấu ham món lợi nhỏ, cũng có thể là do thói quen, bởi vì nàng xuất thân từ một gia đình nghèo.
Trên thực tế, Cao Quân cùng Đồng Linh là cùng một loại người. Rõ ràng rất sẵn lòng đổi ký túc xá với nàng, lại một, hai giả câm giả điếc, dong dong dài dài, muốn hưởng chút lợi ích từ nàng.
Nhìn thấy bộ dáng khó chịu của Cao Quân, Đồng Linh tiến lên phía trước, chủ động kéo hắn tay nói: “Ngươi đừng như vậy, ta cùng với người nước ngoài chỉ gặp dịp thì đi chơi, hắn chưa bao giờ có được loại đãi ngộ lớn như ngươi. Hai ta đã đính ước bằng nụ hôn rồi mà.”
Cô nàng không hổ là vưu vật trời sinh, mị cốt thiên thành. Nói một câu tùy ý cũng phóng ra điện, tuy Cao Quân có định lực rất lớn cũng cảm thấy tê tê ngứa ngứa.
Hắn lặng lẽ cười nói: “Nữ nhân cực phẩm đối xử với nam nhân luôn là như thế này- Giữ được 2, bảo vệ 1, phát triển 3 4 5 6 7. So với chiêu nam nhân nam nhân hay sử dụng ‘Hồng kỳ chưa ngã, cờ màu phiêu phiêu’ cao minh hơn rất nhiều.”
“Ngươi thật đáng ghét, sao lại có thể nghĩ người ta là người như vậy. Rõ ràng là do các ngươi khăng khăng theo đuổi ta mới phải!” Đồng Linh nũng nịu nói.
Những lời này đều là sự thật, Cao Quân không còn gì để nói. Hắn luôn cởi mở trong vấn đề nam nữ, và cũng hiểu rằng… trước khi công khai mối quan hệ, cả hai có quyền tự do, có quyền giao tiếp với bất kỳ người khác giới nào. Một khi cả hai đồng ý, xác lập xong mối quan hệ, lúc ấy mới đề cập tới lòng trung thành.
Chỉ là ở trong nước ta, nếu ai làm giống như Đồng Linh, sẽ bị nói thành đồ ong bướm lả lơi.
Đồng Linh giống như hài tử đòi đi chơi công viên, nhẹ nhàng đung đưa cánh tay hắn, khẩn cầu hắn đáp ứng.
Cao Quân ra vẻ bất đắc dĩ nói: “Được rồi, được rồi, ngươi muốn đi thì đi đi.”
“Thế này mới đúng!” Đồng Linh nói: “Theo đuổi nữ nhân cũng không thể bày ra bộ dáng điên cuồng theo đuổi. Có đôi khi phải yên lặng đứng sau trả giá vì nàng, ngược lại càng dễ ôm được mỹ nhân về nhà.”
“Ngươi có thể đi, nhưng nhất định phải đeo khuy cài áo ta tặng cho ngươi. Vạn nhất người nước ngoài sử dụng đại chiêu, ngươi nhìn lên khuy cài áo còn có thể nhớ tới ta.” Cao Quân nói: “Mặt khác, ngươi không được nói chuyện hai ta trao đổi ký túc xá. Ta sợ buổi tối hắn chạy tới nơi này đánh lén ngươi.
Cho nên... ngươi cần thiết phải trở về, trước khi trường học đóng cổng lúc 9h30. Trở về nhìn xem ký túc xá của mình, nơi đó đang có một người tội nghiệp, chờ quỷ tới gõ cửa.”
“Ui da, ngươi đừng có u oán như vậy có được không!! Giống như t kiểu ta cắm thêm mấy cái sừng trên đầu ngươi không bằng.” Đồng Linh rối rắm nói: “Ta đáp ứng ngươi được chưa. Lại cho ngươi thêm một cái khen thưởng…… Ba!”
Bên trái bên phải, để lại hai dấu môi đối xứng.
Cao Quân cười khổ trong lòng! Cùng một loại gạo nuôi dưỡng ra được trăm vị nữ nhân, mỗi nữ nhân lại có một loại hương vị bất đồng.
Tề Tâm nguyệt muốn hẹn hò cùng hắn, đến khi hôn môi lại rất lao lực, giống như vừa trải qua ít nhất 3 hiệp đấu vật. Mà Đồng Linh thái độ không rõ ràng, thích loại cảm giác được nhiều người theo đuổi, khi hôn Cao Quân lại rất dứt khoát, giống như lão phu lão thê.
“Được rồi, ta phải đi đây, để người nước ngoài Geller nhìn thấy ta chạy ra từ trong phòng của ngươi ra, chỉ sợ sẽ không chiêu đãi nữa.” Đồng Linh lo lắng cho bữa tiệc lớn, cằn nhằn.
Thấy nàng phải đi, Cao Quân vội vàng ngăn nàng lại, Đồng Linh cười khổ nói: “Người anh em quá đáng quá, chẳng lẽ ngươi muốn sau khi ở trong vòng tay của ngươi, ta không được đi hẹn hò với nam nhân khác phải không?”
Cao Quân thích những vị cô nương nhiệt tình, nóng bỏng, cởi mở như thế này. Nhưng hiện tại không phải thời điểm đi tán gái, hắn mỉm cười nói: “Ta còn có một cái yêu cầu cuối cùng, ngươi nhất định phải đáp ứng ta, nếu không ta sẽ đi theo ngươi ăn bữa tiệc thịnh soạn.”
“Được, ngươi nói đi, ta đáp ứng ngươi là được chứ gì.” Đồng Linh bất đắc dĩ nói.
“Vậy ngươi chờ ta một chút, ta lập tức quay lại ngay.” Cao Quân nói xong, mở cửa xông thẳng ra ngoài, một hơi chạy tọt xuống phòng ký túc xá giáo viên nữ.
Đứng ở cửa phòng 308, nội tâm hắn rất là rối rắm. Vừa rồi còn hung hăng nói móc lão sư Hàn Tinh tinh một trận, hiện tại lại chủ động tới cửa nhờ vả người ta. Mặc dù da mặt Cao Quân dày như tường thành, cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ vào lúc này.
Đặc biệt hiện tại còn nghe thấy được trong phòng Hàn Tinh tinh truyền tới tiếng chửi rủa rất rõ ràng: “Hỗn đản, lưu manh, biến thái, vương bát đản, đồ sát ngàn đao, xú vật, không biết xấu hổ……”
Cao Quân lúng túng gãi gãi đầu, hiển nhiên từ ngữ tốt đẹp trong này đều đang miêu tả về hắn.
Nhưng thời gian cấp bách, không thể vì chuyện nhỏ này mà trì hoãn, hắn cần thiết yêu cầu sự trợ giúp từ nàng.
Cơ hội hôm nay khó có được. Người tàng hình đã sinh ra dục vọng với Đồng Linh, không tiếc mọi giá rình coi, trùng hợp bị Đồng Linh cùng con nhện phát hiện, làm nàng sợ hãi, cho rằng mình gặp quỷ, chủ động đưa ra ý kiến đổi ký túc xá với Cao Quân.
Một loạt hoạt động xảy ra rất tình cờ, vì thế Cao Quân nhanh chóng chế định kế hoạch tác chiến. Nhưng thật khéo, ngay lúc trước gặp phải Hàn Tinh tinh, còn nói kháy nàng một trận, mà hiện tại nàng lại trở thành điểm mấu chốt trong kế hoạch.
Nha đầu này là một người có tính hẹp hòi, trong phòng còn đang mắng chửi Cao Quân không ngừng.
Nếu gõ cửa, xong đưa bản mặt hắn ra nhờ nàng trợ giúp, không chừng sau đó thần không biết quỷ không hay bị chất lỏng nitroglycerin nổ chết. Nhưng thời gian không chờ đợi người, Cao Quân cần thiết thu phục Hàn Tinh tinh ngay lập.
Haizi….không có biện pháp, chỉ có thể dùng trò bỉ ổi.
Cao Quân duỗi tay dùng sức xé áo thun đen, trực tiếp xé xuống một miếng. Hắn quấn lên mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, lại mang thêm mắt kính, vai bỗng nhiên trầm xuống, cửa phòng trực tiếp bị phá khóa.
“A…… Ngươi là……” Hàn Tinh tinh đang hăng say chửi đổng, thấy hắn đột nhiên chạy vào, giật hết cả mình, bật dậy.
Nhưng tốc độ của Cao Quân thực sự quá nhanh, tựa như tia chớp, trong phút chốc lao tới bên người nàng, một tay che miệng, thuận thế chuyển thân ra đằng sau, một tay khác thít chặt ngực nàng.
Bàn tay cảm nhận vật mềm như bông, Cao Quân hơi xấu hổ, vội vàng nâng lên cổ nàng, đương nhiên không dùng sức mạnh, nhưng cũng khiến Hàn Tinh tinh sợ tới mức hồn phi phách tán.
“Đừng kêu gào, đừng nhúc nhích, nếu không ta sẽ vặn chết ngươi!” Giọng nói Cao Quân khàn khàn, tựa như ăn quá nhiều muối cóc, hoàn toàn khác với giọng nói thường ngày của hắn.
Hàn Tinh tinh sợ hãi, không dám cử động một chút nào. Nàng khó có thể tưởng tượng được, trong ký túc xá giáo viên, vị trí nằm ở ngay giữa trường đại học lại có cường đạo xâm nhập.
Thời gian cấp bách, Cao Quân không dám trì hoãn lâu, nói thẳng:
“Ta muốn đánh cướp, nhưng có hai phương án cướp tiền và cướp sắc, ngươi tự chọn một loại đi!”
Đăng bởi | hiepcongtudaica1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 12 |