Biểu hiện làm người kinh ngạc
“Đạt được Lưu Lộ kinh ngạc giá trị +10; đạt được Trần Sảng kinh ngạc giá trị +2;…… Đạt được Trương Phong kinh ngạc giá trị +1…… kinh ngạc giá trị tích lũy: 82.”
Tiêu Minh há hốc miệng, màn này cùng hình ảnh một khoản trò chơi 《 Tri thức đại thông quan 》trong tấm chip EV giống nhau như đúc.
Chẳng lẽ trong lúc mình chết đi ở mấy tiết học trước, thật sự đi đến tinh cầu trí tuệ cao đẳng Phan Sa Tinh, hơn nữa đem trò chơi trong thiết bị EV mang theo trở về?
Chẳng qua trò chơi cũng có cải biến rất nhỏ.
《 Tri thức đại thông quan 》 là một phần mềm đáp đề khoa học kỹ thuật được dùng ở Phan Sa Tinh hơn ngàn năm, sau khi thông quan đáp đúng đề sẽ được mở rương bảo vật, trong rương bảo vật có phiếu du lịch phi thuyền, tiền mặt vân vân các loại quà tặng. Mà hiện tại hình ảnh trong đầu Tiêu Minh là thu thập kinh ngạc giá trị để mở rương bảo vật, mỗi 200 kinh ngạc giá trị có thể mở ra một cái rương bảo vật bằng gỗ, 1000 kinh ngạc giá trị có thể mở ra rương bảo vật bằng nhôm, càng nhiều kinh ngạc giá trị có thể mở ra rương bảo vật càng cao cấp, mà căn cứ nhắc nhở, bên trong rương bảo vật hẳn là sản phẩm khoa học kỹ thuật của Phan Sa Tinh!
Biểu hiện kinh diễm của Tiêu Minh trong tiết Sinh Học cũng chỉ là một khúc nhạc đệm, không có người sẽ để ý tới biểu hiện của một học sinh kém.
Học sinh thành tích tốt cũng không có vỗ tay, mà là cúi đầu xoát đề, bọn họ khá khinh thường chút biểu hiện này của Tiêu Minh, ở trong mắt bọn họ Tiêu Minh chính là không khí.
“Tiêu Minh không tồi a!” Trần Lâm ngồi cùng bàn nói: “Tao còn tưởng mày đang ngủ, còn ngủ một buổi sáng, thì ra là mày đang tích trữ nội công!”
Tiêu Minh mặt không biểu tình nói: “Không phải là tao ngủ, mà tao bị đột tử.”
Tiếng cười của Trần Lâm đột nhiên im bặt, “Mày đang nói đùa cái gì vậy?”
Tiêu Minh đưa mặt lại gần sát Trần Lâm, tiếp tục không biểu tình nói: “Mày xem bộ dáng của tao có giống người chết không?”
Vốn dĩ làn da Tiêu Minh khá trắng, lại lâu dài không tập thể dục còn hay thức đêm, môi mỏng không có huyết sắc, nhìn càng thêm tái nhợt, tròng mắt cũng hãm sâu, quầng thâm mắt xám đen. Mặt đối mặt nhìn chằm chằm Trần Lâm như thế, nhìn cũng có chút khiếp người.
“Thằng nhóc này, ban ngày ban mặt giả bộ làm quỷ gì đó, hù chết tao!” Trần Lâm vội vàng né tránh, ngồi vào chỗ ngồi.
“A…… A……” Tiêu Minh chậm rãi cười giống như xác sống, chết mà sống lại còn có bàn tay vàng, hắn thấy được cuộc sống đầy hy vọng.
Trước khi giải đề Tiêu Minh còn đang hoài nghi những gì mình trải qua phải chăng là thật, cho đến khi Tiêu Minh thật thông thuận giảng giải xong đề hơn nữa còn đạt được kinh ngạc giá trị, hắn liền tin tưởng tất cả đều là thật sự.
Sau khi giảng đề xong, Tiêu Minh có cảm giác giống như mình đạt thành tích cầm cờ đi trước lúc còn cấp hai, cái loại tự tin này, cái loại ánh mắt tán thưởng phát ra từ trong lòng bạn học cùng giáo viên này đã thật lâu chưa từng có.
Giờ học còn lại, Tiêu Minh tiếp tục ngủ, bởi vì không có quấy rầy kỷ luật lớp học, cô giáo cũng không có quản hắn.
Tiêu Minh ghé vào trên bàn đối với chính mình làm một chút danh sách hoạch định.
Thân thể không nói, chắc chắn phải tăng cường rèn luyện, bằng không lần sau đột tử còn không biết là khi nào.
Về mặt thành tích, Tiêu Minh cũng có nhận thức rõ ràng.
Gia đình Tiêu Minh cũng coi là bình thường, nếu muốn tương lai sinh hoạt thật tốt, liền chỉ có một con đường để đi đó là phải thi đậu vào một trường đại học hàng đầu.
Kết hợp ký ức đạt được về Phan Sa Tinh khi đột tử, các lĩnh vực Toán Học, Vật Lý, Hóa Học cùng Sinh Học ở hai cái thế giới đều tương thông lẫn nhau, Tiêu Minh kinh ngạc phát hiện, đại bộ phận phương thức giải đề về khoa học tự nhiên hắn đều biết rõ. Tuy rằng cảm giác ký ức có chút xa xôi, nhưng mà cẩn thận hồi ức lại đều có thể làm, hơn nữa còn cảm thấy những đề thi khoa học tự nhiên này phi thường đơn giản.
Trốn về từ quỷ môn quan từ học sinh cặn bã biến thành học bá, loại thay đổi này làm Tiêu Minh kinh hỉ không thôi.
Cho nên, khoa học tự nhiên hẳn là không có vấn đề.
Khó chính là khoa xã hội, các môn Ngữ Văn, Tiếng Anh, Địa Lý, Lịch sử, vân vân các môn khoa này trước đây Tiêu Minh học không tốt, trong trí nhớ về Phan Sa Tinh khi đột tử cũng không có.
Đây là bởi vì đề thi khoa xã hội thuộc về độc hữu của Địa Cầu, mà Phan Sa Tinh không có.
Nhưng mà bởi vì hay xem tiểu thuyết, Ngữ Văn và Lịch Sử của Tiêu Minh còn coi được, miễn cưỡng có thể đạt mức tiêu chuẩn, nhưng mà Địa lý cùng Chính Trị thì rối tinh rối mù, càng rối tinh rối mù chính là Tiếng Anh, mỗi lần thi cử có thể đạt được đến 60 phân liền không tồi.
May mắn!
Mặc dù thi tốt nghiệp ở thành phố Giang Thành chẳng phân biệt khoa tự nhiên hay khoa xã hội, nhưng điểm đại học tổng hợp sẽ dựa vào điểm ba môn thành tích tốt nhất trong các môn Vật Lý, Hóa Học, Sinh Học, Lịch Sử, Chính Trị, Địa Lý đưa vào tổng điểm!
Tổng điểm thi đại học vẫn là 750 phân, Số Học, Ngữ Văn, Ngoại Ngữ mỗi môn 150 phân, môn tổng hợp mỗi môn 100 phân, ba môn tổng cộng là 300 phân.
Cũng có nghĩa là ba môn xã hội Tiêu Minh đều có thể không học, chỉ cần điểm thi ba môn khoa học tự nhiên cao là đủ.
Từ trước tới nay, môn học bạc nhược nhất của Tiêu Minh chính là tiếng Anh, chỉ cần dùng hết sức thi môn Tiếng Anh tốt một chút, Tiêu Minh đậu được đại học nhất lưu hoặc thậm chí là đại học trọng điểm đều không thành vấn đề.
Phân tích được như thế, Tiêu Minh thở phào một hơi.
Hắn rất nhanh đề ra hoạch định tiến hành trong tương lai của mình, đầu tiên là cố hết sức đạt được nhiều kinh ngạc giá trị, mở ra rương bảo vật bằng gỗ nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì, mặt khác chính là mỗi ngày hướng về phía trước học tập thật tốt, tranh thủ ở trước khi thi đại học đem thành tích của chính mình đề cao đến trình độ đủ để thi vào đại học nhất lưu.
Ở trong lòng Tiêu Minh, còn có một cái nhiệm vụ nhìn như không có khả năng hoàn thành.
Đó là có thể dựa vào năng lực của chính mình đề cao trình độ khoa học kỹ thuật của Địa Cầu, tốt nhất là có thể đạt tới trình độ khoa học kỹ thuật như Phan Sa Tinh trong trí nhớ hay không?
Nhà của Tiêu Minh thuộc giai cấp công nhân, không tin quỷ thần, hắn tin tưởng biến hóa không thể hiểu được xuất hiện trên thân thể của chính mình nhất định có nguyên nhân, cũng muốn xác định trong vũ trụ thật sự có tinh cầu trí tuệ cao đẳng như Phan Sa Tinh tồn tại hay không.
Tiết học môn Toán cuối cùng của buổi sáng chính là thời điểm để Tiêu Minh phát huy, hắn cần kiếm lấy càng nhiều hơn kinh ngạc giá trị.
Trong tiết Toán học, Cô giáo Phương đang giảng thuật một đạo đề thi cuối cùng trong danh sách đề thi thử lần trước.
“Một đạo đề cuối cùng cũng không khó, mọi người phải có dũng khí làm! Tất cả đề toán học đều là hổ giấy.”
Cô giáo Phương đem đề bài thi chép ở trên bảng đen.
Đã biết hàm số f(x)=1/x-x+alnx.
( 1 ) Khảo sát tính đơn điệu của hàm số.
( 2 ) Nếu f(x) tồn tại hai điểm cực trị x1, x2, chứng minh [f ( x1 ) -f ( x2]/(x1-x2)=a-2
Cô giáo Phương đối với biểu hiện của bọn học sinh phi thường bất mãn, nói: “Đề này, lớp chúng ta 67 người, có thể được điểm tuyệt đối chỉ có Trịnh Tuyền Vũ! Các em nói một chút các em đang làm gì! Các em chính là lứa học sinh kém nhất trong các lứa cô từng dạy qua!”
Bọn học sinh hâm mộ mà nhìn Trịnh Tuyền Vũ, ba năm cấp ba, Trịnh Tuyền Vũ tuyệt đối là nữ thần trong cảm nhận của mọi người, thành tích luôn luôn xếp hạng nhất trong lớp, xếp trong mười người đầu của cả khối, bộ dáng lớn lên còn xinh đẹp! Tóc ngắn ngang tai, sóng mũi cao thẳng, mắt to ngập nước, còn có dáng người cao gầy, khiến các nam sinh cấp ba mơ màng hồ đồ chảy nước dãi ròng ròng.
Trịnh Tuyền Vũ mỉm cười nhìn cô giáo, không có lộ ra một chút cảm xúc kiêu ngạo. Khiêm tốn, lanh lợi! Là học bá chân chính!
Tiêu Minh cũng như các bạn học khác đưa ánh mắt nhìn vào Trịnh Tuyền Vũ, mỉm cười.
Hắn cũng cảm thấy Trịnh Tuyền Vũ thật ưu tú, là vẻ đẹp có khí chất tu dưỡng, vẻ đẹp rõ nét.
Khí chất thứ này, chỉ có xinh đẹp cùng vóc người chưa đủ để sở hữu.
Nhưng mà mắt thấy các bạn học đem ánh mắt hâm mộ cùng tán thưởng đều hướng về Trịnh Tuyền Vũ, đây đều là kinh ngạc giá trị, Tiêu Minh có chút sốt ruột!
Hắn không chờ cô giáo Phương giảng đề, lại vội vã đi lên bục giảng.
Đăng bởi | hoangson0311 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 48 |