Chương 5: Bẫy trong bóng tối
Ánh sáng mờ nhạt từ chiếc đèn bàn đánh thức Lâm. Anh ngồi lặng lẽ trong phòng làm việc, suy nghĩ về cuộc gọi bí ẩn. Không khí xung quanh nặng nề, khiến anh không thể tập trung vào công việc. Mối đe dọa từ những kẻ đang muốn hãm hại nhóm của mình không thể nào phai nhạt khỏi tâm trí.
“Lâm, bạn ổn chứ?” Duy đẩy cửa bước vào, giọng nói trầm tĩnh nhưng đầy lo lắng. “Mọi người đang chờ bạn ở dưới. Chúng ta cần bàn về các bước tiếp theo sau sự kiện.”
“À, tôi biết. Chỉ là…” Lâm thở dài, gác tay lên trán. “Tôi cảm thấy như có điều gì sắp xảy ra. Có người đang theo dõi và có thể có kế hoạch hãm hại chúng ta.”
“Chúng ta không thể để những lời đồn đoán làm mình sợ hãi,” Duy nói, cố gắng khích lệ. “Nhưng chắc chắn chúng ta phải cẩn thận hơn. Hãy cho mọi người biết tình hình.”
Lâm gật đầu và cùng Duy xuống lầu, nơi cả nhóm đang tụ tập. Khi họ đã ngồi xuống, Lâm bắt đầu kể về cuộc gọi bí ẩn mà anh nhận được.
“Tôi không biết ai đứng sau chuyện này, nhưng tôi cảm thấy chúng ta cần phải hành động khôn ngoan hơn.” Lâm nói, ánh mắt sắc lạnh. “Có thể ai đó đang muốn phá hỏng mọi thứ mà chúng ta đã xây dựng.”
“Tôi đồng ý. Chúng ta nên kiểm tra những người đã tham gia sự kiện hôm qua,” Mai Linh đề xuất. “Có thể một trong số họ có thông tin về những kẻ đang theo dõi.”
“Hoặc chúng ta có thể tìm hiểu về những tổ chức lớn mà chúng ta dự định liên lạc. Chúng ta không biết ai có thể có ý định không tốt,” Hòa thêm vào, vẻ mặt nghiêm túc.
“Chúng ta cũng nên cảnh giác với những người lạ xung quanh,” Duy nói. “Tôi cảm thấy có những ánh mắt đen tối đang nhìn chằm chằm vào chúng ta.”
Sau buổi họp, Lâm quyết định tìm hiểu sâu hơn về những tổ chức bảo vệ môi trường mà họ đã liên lạc. Anh ngồi trước máy tính, tìm kiếm thông tin trên Internet. Trong khi các trang web cung cấp dữ liệu dày đặc, anh vẫn cảm thấy có điều gì đó mơ hồ và không minh bạch.
Đột nhiên, một tin nhắn hiện lên trên màn hình.
“Tôi biết bạn đang tìm kiếm thông tin. Hãy cẩn thận, có nhiều điều không như bạn nghĩ.”
Lâm giật mình, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình. Ai đã gửi tin nhắn này? Có phải là một trong những người bạn cũ hay chỉ là một trò đùa?
“Duy!” Lâm gọi lớn. “Đến đây nhanh!”
Duy chạy vào, nhìn vào màn hình. “Có chuyện gì vậy?”
“Tôi vừa nhận được một tin nhắn lạ,” Lâm nói, cố gắng giữ bình tĩnh. “Người này biết tôi đang tìm kiếm thông tin.”
“Người đó có để lại thông tin gì khác không?” Duy hỏi, nghi ngờ.
“Không, chỉ có dòng này thôi.” Lâm trả lời, cảm giác hồi hộp dâng lên trong lòng. “Tôi không biết nên làm gì với nó.”
“Có thể đây là một cơ hội để tìm hiểu thêm,” Duy đề nghị. “Hãy trả lời và hỏi xem người này biết gì về các tổ chức mà chúng ta định tiếp cận.”
“Đúng.” Lâm gật đầu. Anh lập tức soạn một tin nhắn. “Tôi cần thông tin. Bạn biết gì về những tổ chức đó?”
Gửi đi tin nhắn, Lâm cảm thấy nôn nao chờ đợi phản hồi. Anh và Duy quyết định không ngồi im một chỗ mà đi dạo quanh khu vực gần trung tâm cộng đồng để xem có điều gì khả nghi hay không.
Khi họ đi bộ dọc theo con phố, Lâm cảm nhận được ánh mắt từ những người xung quanh. Một cảm giác bất an ập đến. Trong lúc này, một người đàn ông lạ mặt bước tới gần họ, ánh mắt sắc bén.
“Xin lỗi, các bạn có thể cho tôi biết đường đến trung tâm không?” người đàn ông hỏi.
“Bạn định đến trung tâm nào?” Lâm hỏi, cố gắng giữ vẻ tự nhiên.
“Cái đó… có lẽ là trung tâm cộng đồng.” người đàn ông trả lời, nhưng giọng nói của anh ta có vẻ không tự nhiên.
Duy liếc nhìn Lâm, nhận ra sự lo lắng trong ánh mắt của anh. “Chúng tôi đang trên đường đến đó.” Duy nói, cố gắng giữ thái độ thân thiện. “Còn bạn?”
“Tôi chỉ là một người lạ ở đây, đang tìm hiểu về các sự kiện cộng đồng.” người đàn ông trả lời, nhưng Lâm cảm thấy có điều gì không ổn.
“Được rồi, chúng tôi có thể đi cùng bạn một đoạn.” Lâm nói, nghi ngờ nhưng cũng không muốn làm lộ nghi ngờ của mình.
Khi họ tiến về phía trung tâm, người đàn ông bắt đầu hỏi nhiều câu hỏi về hoạt động của họ. “Các bạn có tin rằng sự thay đổi có thể xảy ra không? Tôi nghe nói rằng có nhiều thế lực không muốn điều đó.”
“Chúng tôi tin rằng có thể tạo ra sự khác biệt.” Duy trả lời, cố gắng không để lộ sự lo lắng.
“Cẩn thận nhé.” người đàn ông nói, đôi mắt ánh lên sự bí ẩn. “Không phải ai cũng có thiện chí.”
Khi họ gần đến trung tâm, người đàn ông bỗng dưng dừng lại. “Xin lỗi, tôi phải đi đây. Hẹn gặp lại!” anh ta nói và rẽ ngoặt vào một con hẻm nhỏ, khiến Lâm và Duy cảm thấy khó hiểu.
“Có điều gì đó không đúng với anh ta.” Lâm nói, cảm thấy bất an.
“Chúng ta nên quay lại xem có ai theo dõi chúng ta không.” Duy đề xuất.
Khi cả hai quay lại, một đám đông người lạ từ từ tiến đến gần, ánh mắt của họ không thân thiện. Lâm cảm thấy hơi thở của sự nguy hiểm đang bủa vây.
“Chúng ta cần phải đi!” Duy nói, nắm tay Lâm kéo về phía trung tâm.
Khi họ chạy vào trong, Lâm cảm thấy mồ hôi lạnh đổ xuống trán. “Có thể họ đã theo dõi chúng ta từ lâu.”
“Đừng hoảng loạn.” Duy nói, nhưng Lâm biết rằng tình huống này đang trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết.
Họ chạy về phía phòng họp, nơi mọi người vẫn đang thảo luận về kế hoạch tiếp theo. Lâm không biết phải nói gì, nhưng cảm giác rằng mọi thứ đang mất kiểm soát.
“Tình hình có vẻ không ổn.” Lâm thở gấp. “Chúng ta cần phải bảo vệ bản thân và nhóm của mình.”
“Mọi người!” Duy gọi lớn. “Chúng ta cần phải thảo luận ngay về việc này. Có thể có mối đe dọa lớn hơn mà chúng ta không thấy.”
Khi họ bắt đầu thảo luận về những gì đã xảy ra, Lâm cảm thấy như một bức tường đang dần dần bao vây lấy họ. Những thế lực xấu đang muốn phá hoại mọi thứ mà họ đã xây dựng, và lần này họ cần phải chuẩn bị cho một cuộc chiến mà họ chưa bao giờ hình dung.
“Chúng ta sẽ không từ bỏ.” Lâm khẳng định, nhìn vào mắt từng thành viên trong nhóm. “Chúng ta sẽ chiến đấu cho những gì chúng ta tin tưởng.”
Truyện Hồi Sinh Địa Cầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | yy15529619 |
Thời gian |