Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 154

Phiên bản Dịch · 1314 chữ

Kỷ Trà Thần vẫn một mực chờ đợi ở dưới lầu, không hề rời khỏi nửa bước, nhưng vẫn không hề thấy Ninh Tự Thủy trở lại hoặc đi ra ngoài, chẳng lẽ cô thật sự không ở nơi này? Nhưng những địa điểm quan trọng sân bay bến xe hắn cũng cho người lục soát nhưng không chỗ nào có tung tích.

Nếu như cô vẫn còn ở thành phố này, rốt cuộc có thể núp ở chỗ nào?

Điện thoại di động đang dung động không biết bao nhiêu lần, hai chữ kia vẫn lóe lên như cũ, mắt phượng nhìn lướt qua, cũng không có ý định bắt máy, mặc kệ sự điên cuồng của nó tiếp tục.

Cùi chỏ dựa vào cửa sổ xe, ngón tay chống đỡ lấy trán, nhắm mắt lại, trong đầu thoáng hiện hình ảnh liều chết triền miên cùng với cô ở khách sạn. Loại cảm giác đó đã năm năm rồi, mặc dù năm năm này bên người hắn cũng không có người phụ nữ nào, nhưng trong lòng vô cùng rõ ràng, trừ cô ra không một người phụ nữ nào có thể cho hắn cảm giác như thế.

Trong lòng vẫn luôn tưởng niệm lúc ở cùng với cô!

Năm năm cơ thể của cô không còn ngượng ngùng, mà là lửa nóng, khiến cho hắn lưu luyến không lối thoát, lưu luyến. Đều nói bản thân người đàn ông tình yêu và tình dục luôn tách nhau, nhưng hắn đối với Ninh Tự Thủy ban đầu là có tình yêu, sau đó mới có tham muốn chiếm giữ, muốn bá đạo chiếm lấy cô, đem cô trở thành vật phẩm của riêng hắn.

Nhưng vật phẩm đó của hắn bây giờ rốt cuộc ở nơi nào?

Điện thoại di động rốt cuộc ngừng rung, chợt đổi thành một bài hát âm thanh phiêu đãng trong buồng xe; Kỷ Trà Thần mở mắt ra, nhìn lướt qua màn hình, mặc dù lúc này hắn không muốn để ý tới bất luận kẻ nào, nhưng chần chờ mấy giây vẫn nhận điênh thoại, bên kia lập tức truyền đến giọng nói kinh thiên động địa của Thuộc Vũ Hiên:

"Trời ạ Oh My GOD, rốt cuộc cậu đã chịu nhận điện thoại. Cậu rốt cuộc ở nơi nào? Hai ngày nay Si Mị gọi điện thoại cho cậu tới mức muốn nổ tung, cậu có biết không hả?"

Kỷ Trà Thần không nhịn được nói: "Nói điểm chính."

Thuộc Vũ Hiên hắng giọng một cái, nghiêm túc mở miệng: "Trong hai ngày này, chúng ta đã mất đi ba khu vực lớn, tổn thất rất nghiêm trọng. Sị Mị bây giờ bận tới mức sứt đầu mẻ trán, cậu rốt cuộc ở nơi nào? Nhanh trở về quyết định!"

Có thể trong vòng hai ngày ngắn ngủn nuốt chửng ba khu vực lớn của hắn, chắc chắn người tới này không có ý tốt, thế tới hung hãn, liều chết cắn Kỷ thị không nhả, đích thực là có chút bản lĩnh.

"Tôi biết rồi, Si Mị muốn làm sao thì làm vậy, không nên làm phiền tới tôi." Lạnh lùng ném lại một câu, không để ý tiếng kêu rên của Thuộc Vũ Hiên hắn trực tiếp tắt điện thoại.

Chuyện hắn không hy vọng nhất vẫn đã xảy ra!

Cả người không còn hơi sức dựa vào ghế, nhìn lên trần xe, tâm tình nặng nề khác thường. Theo đạo lý lúc này hắn nên trở về, chống đỡ công ty, chỉ huy bọn Si Mị xử lý những sự cố kia, Tự Thủy ở nơi nào?

Lúc này, cô rốt cuộc ẩn náu chỗ nào?

Thùng thùng ——

Có tiếng người gõ cửa xe, nghiêng đầu nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh sáng ngời thấy vẻ mặt mệt mỏi của Đường Diệc Nghiêu, mày kiếm nhíu lại. Nếu như hắn nhớ không lầm, lúc này Đường Diệc Nghiêu nên ở bên cạnh Dương Lưu Vân tại Nhật Bản, lúc đó hắn cũng không mở miệng, ngầm đồng ý sẽ không trở lại.

Cửa sổ xe hạ xuống, ánh mắt của hắn cũng trở nên sắc bén.

Gương mặt Đường Diệc Nghiêu vô cùng mệt mỏi, giữa hai chân mày ẩn giấu sự mệt mỏi khiến người ta phải kinh ngạc! Cung kính đứng bên cạnh xe, khom lưng đúng theo tiêu chuẩn chào Kỷ Trà Thần: "Kỷ thiếu gia tốt."

"Tôi không cho pháp cậu trở lại!" Kỷ Trà Thần lạnh lùng mở miệng, mắt phượng xẹt qua một tia sáng lạnh, giọng nói mag đầy ý cảnh cáo, tốt nhất là đừng nên khiêu chiến cực hạn của hắn.

"Tôi biết rõ." Đường Diệc Nghiêu đối với Kỷ Trà Thần từ đầu tới cuối đều vẫn rất trung thành, đáy mắt giãy giụa hồi lâu mới mở miệng: "Lưu Vân mất tích rồi, bị người của EV tiểu thư bắt đi rồi."

Kỷ Trà Thần sững sờ, đáy mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, mím môi nói: "Cậu nói cái gì?"

"Hai ngày trước đã không thấy Lưu Vân, theo kết quả điều tra của tôi, người có khả năng bắt cóc nhất là EV tiểu thư." Ánh mắt Đường Diệc Nghiêu khẩn cầu nhìn hắn, thận trọng nói: "Xin Kỷ thiếu gia nể tình Lưu Vân hy sinh rất nhiều ở Kỷ gia, Lưu Vân lại cứu ngài hai lần, lần này xin cứu cô ấy một mạng."

"Tôi đã bỏ qua cho cô ấy." Kỷ Trà Thần tỉnh táo mở miệng, cho dù hắn nói Dương Lưu Vân bị Tự Thủy bắt đi, nhưng trong thời gian ngăn như vậy Tự Thủy làm sao có thể bắt cóc Dương Lưu Vân từ Nhật Bản về? Còn nữa, tại sao cô đột nhiên bắt Dương Lưu Vân về?

Bọn họ giờ đang ở nơi nào?

Trong lòng Đường Diệc Nghiêu cũng vô cùng lo lắng, mồ hôi trên trán rịn ra từng giọt lớn, nhưng Kỷ Trà Thần hình như cũng không có ý định nói cùng hắn, lần này Kỷ thiếu gia thực sự muốn khoanh tay đứng nhìn.

Nhưng Lưu Vân. . . . . . Lưu Vân dù sao cũng là người hắn yêu nhất! Không thể cứ bỏ mặc cô như vậy, ngộ nhỡ EV muốn làm hại cô ấy thì thế nào?

“Bùm” ——

Trong nháy mắt đó, Đường Diệc Nghiêu hai đầu gối quỳ trên mặt đất, cung kính quỳ trước mặt hắn, giọng trầm thấp bất đắc dĩ cầu xin: "Van cầu Kỷ thiếu gia, cứu Lưu Vân một mạng! Cô ấy đã không thể có lấy tư cách làm mẹ, chẳng lẽ còn muốn cô ấy mất mạng sao?"

Mắt phượng của Kỷ Trà Thần lóe lên một tia kinh ngạc song rất nhanh biến mất, khuôn mặt hơi cứng ngắc, môi mím lại không nói lên lời. Không ngờ Đường Diệc Nghiêu yêu Dương Lưu Vân sâu đậm như thế, vì Dương Lưu Vân mà ngay cả quỳ trước mặt người khác cầu xin hắn cũng dám làm.

"Kỷ thiếu gia, van xin cậu. . . . . ." Đường Diệc Nghiêu cúi đầu, chính là bộ dạng anh không đồng ý nhất định tôi sẽ không đứng lên.

Một lúc sau, Kỷ Trà Thần lạnh nhạt mở miệng: "Bây giờ tôi cũng không biết họ ở nơi nào."

"Tôi biết rõ." Đáy mắt Đường Diệc Nghiêu có vẻ vui sướng, Kỷ thiếu gia nói như vậy có nghĩa là đã đồng ý giúp Lưu Vân rồi."Tôi đã gắn thiết bị định vị trên người Lưu Vân!"

Kỷ Trà Thần mở cửa xe, trầm giọng nói: "Lên xe."

Đường Diệc Nghiêu vội vàng đứng lên, lên xe, ngay cả đầu gối bị bẩn hắn cũng không lau đi.

Chiếc xe lao đi trên đường, xuyên qua những chiếc xe phía trước, càng lúc càng xa.

. . . . . .

154.2

Bạn đang đọc Hôn Nhân Trí Mạng: Gặp Gỡ Trùm Máu Lạnh của Kỷ Hy Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.