Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Né Tránh.

Tiểu thuyết gốc · 732 chữ

Hôm nay chủ nhật mà mọi người trong nhà phải đi dự tiệc chỉ có Bách Trí Mẫn và Bách Tước ở nhà nên cô nàng đã rũ Tô Như Mộng qua chơi.

“Tiểu Tước chú cậu đâu?”:Cô ôm hộp bánh mà sáng hôm nay dậy sớm cầu xin dì Trương chỉ dạy.

“Chú ấy đang ở trên phòng ấy, mà cậu đang cầm gì thế?”

“Là bánh mình làm cho chú cậu”.

“Mình cũng muốn ăn.”

“Để lần sau đi, mình hôm nay chỉ làm có một phần thôi.”:Cô vui vẻ ôm hộp bánh lên lầu.

”Chú ơi, con vào được không ạ.”

Khi mở cửa ra đập vào mắt cô là anh chỉ đang quấn khăn tắm ngang hông mà thôi, tóc còn ước hình như mà không là chắc chắn vừa tắm xong.

“Con xin lỗi, con gõ cửa mà không thấy chú trả lời nên nghỉ chú đồng ý .”

Bỏ mặc cô đang luyên thuyên giải thích anh vào lại phòng tắm thay đồ:”Tìm tôi có việc?”

“Dạ con có làm bánh ngọt muốn… đưa chú ăn …”:Cô lúng túng nói không nên lời.

“Đem ra đi, tôi không thích ăn bánh ngọt.”

“Nhưng mà..”cô còn chưa nói xong thì anh chặn lại.

Mặt lạnh lùng nhìn cô:”Sau này đừng có tự ý vào phòng người khác, tôi nhớ không lầm tôi và cháu không thân đến vậy.”

Cô cúi mặt nhìn sàn nhà:”Con…”

“Sau này đừng có tìm tôi, phiền phức quá đi.”

Lời vừa dứt anh có cảm giác mình hơi quá đáng, nhưng anh biết chỉ có thể nói như vậy cô nhóc mới từ bỏ.

“Còn bánh ạ?”

Hai tay run rẩy đưa hộp bánh cho anh, nhưng ngay sau đó cả người cô cứng đơ vì kinh ngạc. Anh vậy mà vứt bánh vào sọt rác nhỏ ở góc phòng.

Kể từ hôm đó cô thật sự không xuất hiện trước mặt anh nữa, khi anh rước Bách Tước thì cô sẽ nhìn sang hướng khác hoặc nói chuyện với mấy nam sinh đứng cạnh.

“Tiểu Mộng Mộng dạo này sao không qua nhà ta chơi vậy Tước nhi.”:Lão phu nhân nói với vẻ nhớ nhung.

“Dạ, dạo này cậu ấy bận lắm bà. Nào là học bài rồi còn hẹn hò nữa ạ.”Cô nhìn chú của mình nhấn mạnh từ hẹn hò.

”Cậu ấy được rất nhiều người theo đuổi nha, nhưng mà lúc trước lại gặp tiếng sét ái tình với ai kia mà bị người ta bơ đẹp nên giờ thất vọng quá chọn đại một người mà quen thử.”

“Thế làm sao được.”

Cô vui vẻ nói: “mọi người yên tâm đi, anh Tử Hàn là học trưởng lúc trước của tụi con , vừa thông minh, đẹp trai chơi thể thao tốt chứ không yếu đuối đâu ạ.”

Ăn cơm xong thì Bách Tước nhờ anh chở đến nhà Tô Như Mộng để làm bài, ba cô thấy anh thì vui vẻ chào hỏi rồi cùng nhau chơi cờ rồi đến các dự án của Thành Phố B. Sau khi học bài xong thì hai cô nàng nhà ta xuống phòng khách ăn bánh ngọt , trong suốt buổi cô chỉ chào hỏi anh qua loa rồi chẳng thèm nhìn một cái nào. Anh thật muốn biết cô nhóc này từng nói thích mình là thế sao, thích cũng nhanh mà phũ cũng nhanh gọn thế đấy. Nhưng mà sao anh thấy cái loại thái độ đó khiến anh lạnh người thế.

“Cậu Bách cậu ăn thử bánh ngọt mà dì Trương nhà tôi làm đi, rất ngon nha.”:Mẹ cô đưa dĩa bánh ngọt cho anh.

“Dì ơi con ăn một miếng không đủ.”:Hàn Tước tươi cười nói.

“Con bé này, ta biết con với Mộng Mộng đều thích bánh ngọt nên đã nói dì Trương chuẩn bị một phần lớn cho con mang về rồi.”

Cô nàng mắt sáng rở, ôm hôn bà :”wow dì tuyệt vời nhất.”

Bà quay sang nhìn đứa con gái mình khó hiểu nói:”Chẳng hiểu sao con bé nhà dì gặp chuyện gì, mà từ người rất thích bánh ngọt giờ nói tới là nói không muốn ăn.”

“Mẹ, tại khẩu vị con thay đổi thôi người nghỉ nhiều quá rồi.”

Anh nhìn cô rồi nhớ lại chuyện lúc trên phòng mình thì cũng phần nào hiểu ra được lý do.

Bạn đang đọc Hơn Tám Thì Cũng Gọi Anh. sáng tác bởi kamy01
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kamy01
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.