Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh

Tiểu thuyết gốc · 2403 chữ

Sức mạnh, quyền lực, tiền tài, danh vọng là thứ mà con người luôn chạy theo một cách mù quáng, dù ở đâu cũng không ngoại lệ, làm mọi cách để đạt được nó, dù có làm người khác tổn thương thì họ cũng không bận tâm.

Năm 2025 - Việt Nam

- Thế nào con trai, hôm nay làm bài tốt chứ ?

Giọng một người đàn ông vang lên, tay ông đang nắm lấy một bên tay, bàn tay nhỏ đó là của một cậu nhóc khoảng 14-15 tuổi, tay còn lại cậu nhóc nắm lấy tay một người phụ nữ.

- Dạ cũng ổn ạ, con nghỉ cũng được 8 điểm ạ

Khi nghe người đàn ông hỏi, cậu bèn trả lời, nhưng giọng nói có phần lo lắng

- Không cần lo đâu con, ba mẹ không quá áp lực học tập của con đâu, cứ làm hết khả năng là được rồi

Khi nghe giọng điệu có phần lo lắng, người phụ nữ xoa nhẹ đầu cậu bé, ôn tồn nói

- Mẹ con nói đúng đó, cố hết mình là được, cũng nhanh thật đó con năm nay cũng lớp 9 rồi, năm sau là vào lớp 10, cũng là thức tỉnh "hồn tướng"

- Ừ nhở, mẹ quên mất luôn đó, thế nào con trai, con có tự tin không ?

Câu hỏi của ba mẹ làm cậu bé có phần hơi bất ngờ, cậu bèn rụt rè nói

- Dạ cũng có ạ, con mong là hồn tướng màu xanh lam trở lên ạ

- Tốt, con trai ba phải có quyết tâm vậy chứ, nhưng con cũng đừng quá đặt nặng làm ảnh hưởng tâm lý, nếu hồn tướng màu xanh lam trở lên thì tốt, còn không thì không sao, ba mẹ cũng không phải hồn tướng màu xanh lam

- Đúng rồi, nếu không trở thành " hồn sĩ " được thì có thể đi làm ở chổ ba mẹ, cũng đủ sống rồi con à

- Dạ, con biết rồi ạ

- Cũng muộn rồi, tranh thủ đi mua đồ ăn thôi nào, tối nay mẹ nấu món ngon cho hai ba con

Sau lời nói là những nụ cười rạng rỡ trên mặt gia đình nhỏ, họ nắm tay nhau đi trên vỉa hè giữa lòng thành phố Hồ Chí Minh nhộn nhịp.

Mọi chuyện bắt đầu từ sau năm 2000, vì nguyên nhân bí ẩn mà đến giờ vẫn chưa tìm được nguyên nhân, linh hồn của con người trên toàn thế giới trở nên mạnh mẽ lạ thường, không chỉ như vậy, con người có thức tỉnh một khả năng đặc biệt, những ai đã bước qua tuổi 15 đều thức tỉnh thêm một linh hồn khác bên trong mình, đó là linh hồn của các danh tướng trong lịch sử của mỗi quốc gia, không hề giống nhau. Khi có được các linh hồn này, chủ thân thể được tăng về sức mạnh, trí tuệ, sức bền, quan sát, cảm nhận..... mỗi người sẽ có linh hồn riêng biệt của mình, không ai giống ai. Các linh hồn cũng có sự khác biệt rất lớn, có sự phân chia cấp bậc dựa vào màu sắc thức tỉnh theo thứ tự là: trắng-xanh lam-cam- tím- đỏ.

Những ai thức tỉnh màu trắng thì sẽ được cân nhắc lựa chọn cho vị trí hỗ trợ hậu cần. còn ai thức tỉnh từ xanh lam trở lên sẽ được gọi là " hồn sĩ ". Được các trường săn đón và huấn luyện, những ai may mắn hơn có thể thức tỉnh được từ màu cam trở lên sẽ được năm ngôi trường danh giá nhất cả nước tranh nhau rất gắt gao, ai cũng muốn đưa về trường mình những mầm non tốt nhất. Khi đã chọn lựa được, mỗi mầm non sẽ bước vào những cuộc huấn luyện đầy gian khổ, giúp họ trở nên mạnh mẽ hơn, tạo ra thế hệ xuất sắc nhất để lập thành 1 đội năm người đại diện cho quốc gia tranh đấu với các nước khác trên thế giới.

‐-‐------------------------------------

Cốc, cốc, cốc tiếng gõ cửa vang lên, sau đó là giọng nói của một người phụ nữ

- Bảo, con dậy chưa đó, hôm nay là ngày thức tỉnh đó, đi muộn là bị loại đó

- Dạ con xong rồi ạ, con ra ngay đây

Sau lời đáp lại là tiếng mở cửa, xuất hiện trước mặt người phụ nữ là cậu nhóc trông khá điển trai, cao khoảng 172 cm, thân hình cân đối không quá gầy hay béo.

- Nhanh lên xuống ăn sáng rồi lên trường đi, muộn giờ đấy

- Dạ vâng ạ

Cậu nhóc chạy xuống nhà, ngồi vào bàn ăn ngấu nghiến bữa sáng, ăn xong nhanh chóng đeo balo vào, chào tạm biệt mẹ rồi ra khỏi nhà.

Cậu lấy chiếc xe đạp chạy tới trường, ánh nắng sáng sớm chiếu lên mặt cậu, ánh mắt toát lên vẻ chờ mong. Hôm nay cậu ta bước vào lớp 10, và cũng là thời khắc quan trọng nhất cuộc đời, thức tỉnh hồn tướng.

Sau khi tới trường, cậu gửi xe xong vừa đi ra thì thấy có nhiều học sinh nam nữ cùng chạy ra hướng cổng trường, cậu cũng hiếu kì đi theo xem họ làm gì.

- Nhanh lên bây ơi, Ngọc Linh tới kìa

- Ôi nữ thần tới, nhanh lên không hết chổ đứng

Nghe lời nói của những học sinh khác làm Bảo cũng hiếu kì, Ngọc Linh là ai mà sau có vẻ được săn đón như vậy, cậu bèn hỏi một nam sinh bên cạnh

- Bạn ơi, Ngọc Linh là ai vậy, sao mọi người ai cũng muốn thấy vậy ?

Cậu bạn đó khi bị hỏi vậy cũng bất ngờ, nhìn từ trên xuống dưới Thế Bảo rồi nói

- Cậu trong rừng ra à, Ngọc Linh mà cũng không biết, cô ấy là con gái cả của gia tộc họ Nguyễn đó, một trong 5 gia tộc lớn nhất cả nước, ba cô ta còn giữ chức cao trong bộ máy quản lý hồn sĩ của nước mình đó, cô ấy không chỉ đẹp như tiên nữ mà thành tích vô cùng xuất sắc nữa, nghe đồn là chưa thức tỉnh nhưng cô ấy đã có thể đánh bại 10 người thức tỉnh rồi đó

Tiếng mở cửa xe vang lên, 1 thiếu nữ bước xuống xe, khi nhìn thấy gương mặt đó, đám con trai xung quanh ai cũng như bị hóa đá, gương mặt xinh đẹp không tì vết, làn da trắng mịn, mái tóc dài qua vai, thân hình cân đối, nhưng khi nhìn đến đôi mắt thiếu nữ đó ai cũng rùng mình, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng như là vô tận, cô ấy đi thẳng vào trường, ai cũng phải tránh đường, khi cô đi ngang qua Thế Bảo, cô thoáng nhìn cậu rồi quay đầu đi tiếp.

- cô ấy đẹp thật, nhưng sau đôi mắt đó lại lạnh lẽo tới vậy, rốt cuộc đã có chuyện gì mới có thể khiến một thiếu nữ trẻ như vậy có đôi mắt đó, thôi chết trễ giờ

Cậu ta chạy đi tìm lớp của mình, chạy 1 vòng cuối cùng cũng tìm được lớp của mình. Khi đi vào trong, lớp cũng khá đông rồi, cậu nhìn xung quanh thì cậu chú ý người ngồi cuối lớp cạnh cửa sổ, không ai khác là Ngọc Linh, thiếu nữ có cặp mắt lạnh lùng lúc nãy. xung quanh không ai dám ngồi cạnh cô ta, cậu nhìn xung quanh thấy những chổ khác đều có người, không còn cách nào khác cậu đành đi đến bàn của cô ta.

- Chào bạn, mình ngồi chung với bạn được không ?

Cô quay đầu nhìn hắn, rồi lại quay ra nhìn ngoài cửa sổ. Thấy cô ta không từ chối cậu ngồi xuống bên cạnh

- Mình tên Thế Bảo, cậu tên gì ?

- Im lặng

Giọng nói lạnh lẽo như khiến người khác rơi vào hầm băng vang lên, khiến người đối diện không rét mà rung. Thấy cô ta không muốn nói chuyện, cậu cũng không bắt chuyện nữa

Một lúc sau, một thầy giáo đi vào, khi đặt giấy tờ lên bàn giáo viên, ông nhìn cả lớp nói

- Chào các e thầy là Tuấn, có thể sẽ là chủ nhiệm các em, chắc các em cũng biết hôm nay là ngày gì, việc hôm nay vô cùng quan trọng có thể ảnh hưởng cả đời các em, được rồi chúng ta bắt đầu luôn thôi nhở

Khi nói xong, từ ngoài cửa 2 người đẩy một cái thùng được niêm phong vào, khi mở chiếc hộp ra, là 1 viên đá trắng tinh khiết như gương.

- Đây là đá thức tỉnh, chắc các em đã nghe nói về nó rồi, khi các em đặt tay lên đây, nó sẽ dựa vào khả năng của từng bạn, đưa ra mau sắc và sau đó là hồn tướng của mỗi người, những ai màu trắng hay xanh lam sẽ học ở trường này, còn nếu là màu cam hay tím, thậm chí là đỏ cực hiếm thì sẽ được 5 trường hàng đầu cả nước chiêu mộ, nói vậy đủ rồi, bây giờ những bạn ngồi theo bàn từ trên xuống dưới lần lượt lên đây thức tỉnh

Sau lời nói của ông ta, lần lượt từng học sinh đi lên thức tỉnh, cậu cũng khá lo lắng, không biết bản thân sẽ là màu gì, cậu không phải kiểu người mơ mộng cao sang, cậu rất thực tế, nếu thức tỉnh cao thì tốt, còn nếu thấp thì cũng không sao, ai cũng có khả năng riêng nên cũng không cưỡng cầu được.

Hết lượt học sinh này rồi tới học sinh khác, đa số đều có màu trắng hoặc xanh, chỉ có 1-2 người là có màu cam, sau một lúc chờ đợi thì cũng tới bàn của cậu, cậu chuẩn bị đi lên thì Ngọc Linh đã đứng dậy đi lên, cậu nhìn theo mà cũng không hiểu vì sao.

Cậu nghĩ thầm trong đầu: " cô ta muốn lên thì cứ lên đi, mình trước hay sau cũng không quan trọng "

Khi Ngọc Linh đi lên ai cũng hồi hộp, cả giáo viên cũng vậy, cả 2 người đẩy viên đá vào đều nhìn cô chăm chú, ai cũng biết cô gái này là ai, có thân phận như thế nào, nên ai cũng hiếu kì, không biết con gái cả của gia tộc Nguyễn lừng lẫy sẽ thức tỉnh gì đây.

Không quan tâm ánh mắt của những người khác, cô đặt tay lên viên đá, từ trong người Ngọc Linh có những hạt nhỏ màu vàng bay vào viên đá, đó là sức mạnh linh hồn của Ngọc Linh, những học sinh trước cũng như vậy nhưng điều đặc biệt là của Ngọc Linh nhiều hơn họ rất nhiều, thấy điều này ai cũng ngạc nhiên há hốc mồm.

Viên đá bắt đầu xuất hiện màu sắc, màu tím xuất hiện bao phủ cả viên đá.

- Nhìn kìa là màu tím đó

- Ghê vậy trời, đúng là con gái gia tộc lớn có khác

- Ê khoan hình như nó.....

Lời nói chưa kịp hoàn chỉnh, thì màu trên viên đá biến chuyển mạnh mẽ, màu tím biến mất, ngay sau đó là một màu đỏ xuất hiện, lan tỏa mạnh mẽ, trên viên đá còn xuất hiện thêm hào quang vàng óng ánh

- Trời ơi, đó là đó là....

- Màu..... màu đỏ

- Không thể tin được, nghe nói màu đỏ là cực kỳ hiếm có, cả nước chúng ta cũng chỉ có 2 người có màu đỏ, Người thứ nhất là Tổng trưởng ban quản lý hồn sĩ, ông ta thức tỉnh Vua Quang Trung và người thứ hai chính ba của Ngọc Linh thức tỉnh Vua Gia Long, đúng là hổ phụ sinh hổ tử mà

Ai trong phòng học cũng không thể tin nổi nhìn Ngọc Linh, màu đỏ đấy, không thành tâm điểm mới lạ. Phía trên viên từ từ xuất hiện hình ảnh 1 người.

Giọng nói từ viên đá vang lên: Ngọc Linh, thức tỉnh đỏ, hồn tướng Trưng Trắc

Biệt danh: Nữ Vương Mê Linh

- Không ngờ là Trưng Trắc, nữ anh hùng nổi tiếng

- Quả nhiên thức tỉnh đỏ không ai là tầm thường, đều là danh tướng nổi danh lịch sử

Mặc kệ những ánh mắt hâm mộ, ganh ghét hướng về phía mình, Ngọc Linh quay đầu đi về chổ ngồi, không chú ý đến các ánh mắt đang nhìn mình.

Sau khoảng thời gian náo động, thì cũng đến lượt cậu, cậu cũng là người cuối cùng, khi cậu đứng dậy đi lên, cậu không để ý là Ngọc Linh thoáng quay đầu lại nhìn bóng lưng cậu.

Đi tới trước viên đá, cậu hít 1 hơi dài rồi thở ra, từ từ đưa tay lên viên đá, cậu cảm nhận được 1 dòng nước ấm chạy vào linh hồn cậu, dòng nước ấm chậm rãi đưa những ánh sáng vàng vào trong viên đá, viên đá chuyển cam, nhưng vẫn tiếp tục hút ánh sáng, cam chuyển đỏ, lúc này cậu cảm nhận được dòng nước ấm đó đã biến mất, nó đã trở thành một cơn sóng dữ dội, cuốn theo ánh sáng vàng cực kì mạnh mẽ, ánh sáng vàng của cậu rực sáng cả phòng học khiến mọi người lấy tay che mắt lại.

Khi ánh sáng dịu đi, mọi người lập tức nhìn vào viên đá, màu đỏ, một màu đỏ cực kì nồng đậm, ánh sáng vàng phía trên còn lấp lánh hơn cả của Ngọc Linh.

Khi thấy điều này Ngọc Linh lập tức đứng dậy nhìn chăm chú vào bóng lưng người con trai đó.

- Sao có thể như vậy, lại 1 màu đỏ nữa

- Hôm nay là ngày gì vậy chứ, 1 ngày có tới 2 hồn tướng đỏ xuất hiện

- Tên này là ai vậy chứ, tại sao cậu ta lại thức tỉnh được màu đỏ

Trong lúc mọi người trong lớp ai cũng bàng hoàng không thể tin vào mắt mình được nữa, giọng nói của viên đá lại vang lên

Thế Bảo, thức tỉnh đỏ, hồn tướng Lý Thường Kiệt

Biệt danh: Thiên Uy Tướng Quân

còn tiếp...

Bạn đang đọc Hồn Tướng sáng tác bởi HuỳnhBảo

Truyện Hồn Tướng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuỳnhBảo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.