Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân gặt cỏ vô song

Phiên bản Dịch · 2099 chữ

Mây đỏ trên bầu trời mất con mắt thì vang tiếng sấm trầm đục sâu trong mây, giọt mưa lớn đổ xuống đất. Mưa màu đỏ nhanh chóng biến thành màn mưa.

Trong thiên địa chỉ còn lại hơi thở chết chóc đỏ thẫm.

Những ngạ quỷ bị mưa đỏ xối, da thịt khô quắt nhanh chóng trơn bóng, cơ bắp phồng lên. Móng vuốt của ngạ quỷ chỉ hơi dài bây giờ thì dài miên man, đã dài hơn nửa thước.

Rắc!

Lâm Hoành Sơn đang lao lên chợt khựng lại, một con ngạ quỷ bị trường kiếm chém thành hai khúc, lần đầu tiên gã cảm giác hơi trì trệ.

Trong mưa đỏ tất cả ngạ quỷ không ngừng biến mạnh, phi quang thần binh vẫn có thể nhẹ nhàng chém giết nhưng không thể một kích lan trăm trượng nữa.

Nếu như tốc độ chậm lại, bị trăm vạn ngạ quỷ vây khốn là Lâm Hoành Sơn chết chắc.

Tô Kính đứng trên đầu tường thấy rõ, tay hắn cầm cây dù to che mưa đỏ. Cây dù to chỉ là vật bình thường, chưa đến một phút đã bị mưa đỏ ăn mòn chỉ còn cái khung kim loại.

Tô Kính bất đắc dĩ thả mai rùa thần quy trong Hoàng Đình Thần Ngọc ra che trên đầu.

Đài cao trong Thôn Thực thành được một cái ngồi sắt lớn che phủ, nó là một trong các vũ khí của Hư Đỗ Quỷ Vương. Nguyên Thùy Vũ có thể mở ra lĩnh vực Kim Đan bảo vệ nhóm Tô Linh, tránh cho bị hơi nóng cháy trong nồi sắt nấu chín.

Nồi sắt úp trên đài cao vì sợ nhóm Nguyên Thùy Vũ chạy trốn. Ở trong lòng Hư Đỗ Quỷ Vương xem trọng Nguyên Thùy Vũ hơn Tô Kính gấp vạn lần, vì gã là người nó muốn tìm. Người tu luyện Địa Ngục Luân Hồi Kinh, khi đến cảnh giới Kim Đan là có thể viết phong sắc thứ cho Hư Đỗ Quỷ Vương, sắc thư này có thể đánh lừa thần lực sót lại trong thế giới này giải cứu nó khỏi luyện ngục.

Tô Kính đứng trên tường thành, ở trong lòng Hư Đỗ Quỷ Vương xem hắn như người chết.

Đặc biệt mưa đỏ đổ ào ào, dù là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ đứng trên đầu tường cũng chết trong một nốt nhạc. Bây giờ Hư Đỗ Quỷ Vương hết sức tập trung tăng cảnh giới của mình, đã quên sự tồn tại của Tô Kính.

Tô Kính thả ra mai rùa thần quy, lực phòng ngự không quá mạnh nhưng sức sát thương của mưa đỏ toàn dồn vào ăn mòn, vừa đúng với đặc điểm mai rùa nên có thể kéo dài hơi lâu.

Trong Hoàng Đình Thần Ngọc có năm bộ chiến giáp, là Lâm Hoành Sơn cho Tô Kính để dùng quen. Tô Kính mặc một bộ minh quang giáp, ngẫu nhiên có giọt mưa thổi vào rơi trên minh quang giáp phát ra tiếng xèo xèo nhẹ, hóa thành làn khói tan biến.

Dưới chân thì Tô Kính kiếm hai cục gạch tòa thành lót chân. Mưa đỏ đã tụ thành sông quanh gạch dọc theo lỗ thủng đầu tường đổ xuống tường thành.

Sắc đỏ trong thiên địa quá đậm, hơi thê lương. Tô Kính cảm giác lực lượng sự sống trong thân thể đang từ từ xói mòn, hắn hết hồn.

Uy lực thiên địa không phải một luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ có thể chống lại. Tô Kính bản năng điều tức, long xà chân khí trong khí hải đan điền tăng tốc độ xoay tròn gấp mấy lần hút chặt thanh minh chân khí. Tô Kính ngước lên nhìn, trong mây đỏ trên trời các tia chớp trở nên rõ ràng.

Những lôi điện này ở trong mắt Tô Kính đã biến thành các phù văn thái cổ rồi phản chiếu trong Lục Đạo Thần Giám, được lưu giữ lại.

Học không có ích gì, nhưng sớm muộn gì sẽ cần dùng, ít ra Tô Kính quan sát những phù văn hóa thành lôi điện cảm giác thế giới này bài xích và ức chế hắn không mãnh liệt như trước.

Phù văn lôi điện trong mây đỏ không ngừng biến ảo, hầu như không có một giây đồng hồ cố định hình thái. Nếu không phải Tô Kính dùng Lục Đạo Thần Giám phản chiếu lưu trữ thì lực lượng linh hồn của hắn nhiều nhất là vài giây xem những phù văn, nhiều hơn sẽ chóng mặt xỉu.

Long xà chân khí vận chuyển dần phối hợp những biến đổi của các phù văn, hắn hít thở có dấu hiệu dung nhập vào thế giới này. Mưa to đỏ rực không còn cố gắng xối vào mai rùa thần quy nữa, ngược lại tránh ra một khoảng không gian. Chỉ ít ỏi vài giọt mưa đánh vào mai rùa.

Áp lực của Tô Kính bỗng chốc nhỏ hơn nhiều, áo giáp trên người hắn đã bị nước mưa xâm thực loang lổ, muốn dựa vào những áo giáp này phòng ngự thì hắn phỏng chừng tối đa chống đỡ mười lăm phút là hết sức. Trong Hoàng Đình Thần Ngọc chỉ có năm bộ áo giáp, lực phòng ngự của quang minh khải cỡ trung đẳng, tính ra nếu hắn không sinh ra cảm ứng với căn nguyên một phương tiểu thế giới này thì sau nửa tiếng hắn sẽ bị nước mưa đỏ xối thành bộ xương trắng.

Bất giác hơi thở trên người Tô Kính có một vầng sáng đỏ thắm, trong vầng sáng ẩn chứa lực lượng sấm sét. Nhưng khác với lôi pháp thời đại hiện tại, trong lực lượng lôi đình đỏ máu ẩn chứa sức sống kỳ dị.

Đúng vậy, trung tâm lôi đình thật quái dị, trong thế giới đầy rẫy ngạ quỷ nhưng lực lượng lôi đình tràn ngập sự sống.

Tô Kính từng nghe nói về Thanh Mộc Thần Lôi ẩn chứa tiên thiên nhất khí, có thể sinh ra sinh linh. Nhưng ai tu luyện Thanh Mộc Thần Lôi đều không làm ra tiên thiên nhất khí được.

Tô Kính luôn cho rằng đây chỉ là ví von, không ngờ trong tiểu thế giới địa phủ hắn được thấy mặt thần kỳ nhất của lôi pháp.

Lâm Hoành Sơn ở phương xa chiến đấu càng ly kỳ khó tin. Những ngạ quỷ được mưa đỏ tăng lực lượng nâng cao cảnh giới. Lâm Hoành Sơn đã thu về trường kiếm, thay Hỗn Độn Kim Chuy.

Từng đợt sóng xung kích màu vàng thành hình quạt trước mặt Lâm Hoành Sơn, nơi đi qua ngạ quỷ bị cắt đứt, như trò chơi gọi là chân gặt cỏ vô song. Lâm Hoành Sơn giết ngạ quỷ, hấp thu lực lượng của chúng tích lũy đến trình độ nhất định có thể phát ra kỹ năng tất sát.

Lâm Hoành Sơn tích lũy Bạch Hổ Huyết Sát càng lúc càng nhiều, lực công kích ngày càng mạnh.

Ban đầu lực lượng của ngạ quỷ nâng lên, một lần Lâm Hoành Sơn công kích chỉ giết được mười mấy con. Sau đó sóng xung kích màu vàng của Lâm Hoành Sơn đã hình thành khu vực rộng trăm trượng, khoảng cách ba mươi mấy trượng gần chính giữa nhất hễ ngạ quỷ đụng vào chỉ một kích đã thành phấn.

Nếu nói kiếm pháp của Lâm Hoành Sơn hình dung bằng từ kinh người thì chuy pháp là kinh thiên động địa. Mưa to màu đỏ không thể rơi vào Hỗn Độn Kim Chuy vụt qua, kẻ địch gục ngã thành hình quạt. Theo thời gian trôi qua mỗi lần Lâm Hoành Sơn công kích số lượng ngạ quỷ chết tăng lên càng lúc càng nhiều.

Cái này không tính là đồ sát, Tô Kính cảm thấy Lâm Hoành Sơn như xe lu hạng nặng, những ngạ quỷ là ngàn vạn trứng gà, xe lu nghiền qua, vỏ trứng vỡ đầy đất.

Tô Kính nhìn ra được Lâm Hoành Sơn nương nhờ vào chiến đấu tăng cao lực lượng bản thân.

Đây là vầng sáng nhân vật chính sao? Tô Kính thầm lấy làm lạ, hắn xuyên đến lẽ ra nên là nhân vật chính, không lẽ vì điểm khởi đầu của hắn quá cao ảnh hưởng vận khí?

Hắn cũng tu luyện bí pháp chân truyền Binh gia mà sao không có cơ hội tốt như vậy.

Nhưng nếu lần này có thể trốn trở về, hắn sẽ tìm cách trấn lột cữu cữu một Địa Phủ Chi Môn, sau này khi hắn tu luyện tới trình độ nhất định, muốn đột phá bí pháp Binh gia thì phải tìm một chỗ giống vậy.

Ở Đông Tần đế quốc tuyệt đối không được, Tô Kính không muốn làm chuyện gợi lên chiến tranh, chế tạo giết chóc.

Trong quốc gia Tà Thần cũng không có cơ hội tốt vậy, đối diện trăm vạn mục tiêu thỏa thích chém giết.

Tô Kính thầm nghĩ: Sư phụ chiếm lợi ăn thịt, cũng nên chừa chút canh cho đệ tử đi.

Nhưng đám ngạ quỷ được mưa đỏ xối tăng vọt thực lực, Tô Kính chỉ là luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ, gay go đây.

Cơ hội ngay trước mắt, Tô Kính có chút nôn nóng. Nếu hắn là Trúc Cơ liền dám nhảy xuống dầu tường chứ không phải trốn ở nơi nhỏ hẹp gần mép tường thành.

Cơ hội tốt mấy cũng cần có lực lượng nắm chắc.

Thôi, có gan mới làm giàu, nếu hắn chỉ tu luyện truyền thừa Đạo Môn thì không để mắt chút lợi này. Nhưng hiện Tô Kính đang tu luyện bí pháp Binh gia, nếu có thể giết chóc tại đây một phen ít nhất thần binh sẽ hoàn toàn định hình, việc còn lại là tích góp lực lượng, chuẩn bị thành tựu Huyết Nhục Luân. Ngưng tụ Huyết Nhục Luân thành công hắn mới có tốc độ tu luyện mau hơn luyện khí sĩ cùng đẳng cấp. Tốc độ tu luyện hiện giờ của Tô Kính hơi chậm, tuy có thể Trúc Cơ nhưng chỉ tính bình thường.

Hắn muốn làm người bình thường không? Không bao giờ!

Tô Kính bắt đầu lục tìm trong Hoàng Đình Thần Ngọc, mấy thứ của thế tử Tiêu Dao Hầu cũ quý giá nhất là một tấm lôi phù, một pháp bảo không gian đều bị Tô Kính tặng cho Lâm Tạ Hồng.

Gia sản của Tô Kính trong Hoàng Đình Thần Ngọc không quá lớn. Phế phù chất đống mấy chục vạn trượng, để dành cho sau khi Trúc Cơ kỳ luyện chế phù giáp, thứ này không giúp gì hiện giờ. Năm bộ chiến giáp Tô Kính đã mặc một bộ trên người, hiệu quả đều giống nhau, chủ yếu phòng ngự. Vì không biết trang trị trong quân nên không gia cố kỹ năng chiến trường vào giáp.

Một cây Khổng Tước Mâu, đây là hạt giống thần binh của Tô Kính, sức sát thương lớn nhất.

Một Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi lôi châu, Tô Kính chưa hoàn toàn tế luyện, thứ này . . .

Hai chân khí mảnh như tơ xoay tròn trong đôi mắt Tô Kính, phản chiếu phù lục trên Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi vào Lục Đạo Thần Giám, chỉ hơn mười giây hắn đã biết cách điều khiển nó.

Thứ này dùng lực lượng thần thức điều khiển, chân khí chỉ là một loại thủ đoạn kích thích.

Sau khi Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi giết mục tiêu sẽ hấp thu lực lượng sự sống tích lũy năng lượng cần thiết cho đợt công kích tiếp theo, nếu không thể đánh chết đối thủ thì sẽ hút sức sống từ Tô Kính.

Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi rất bá đạo, khá nguy hiểm.

Lục Đạo Thần Giám phản chiếu cho Tô Kính biết khuyết điểm của Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi, hắn hơi do dự. Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi có sức sát thương lớn với ngạ quỷ, nhưng nếu sử dụng thì mất nhiều hơn được.

Tô Kính muốn tu luyện bí pháp Binh gia giết ngạ quỷ nếu bị Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi cướp mất ích lợi nhận được tương đương với đánh vô ích. Nếu không cho Ngũ Quỷ Sinh Nhẫn Lôi ăn no thì nó sẽ cắn ngược lại chủ nhân.

Đồ của Mang Sơn đạo phái thật là tà môn!

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.