Nhiệm vụ đầu tiên
- Chủ nhân. Ngài khỏe!
Minh Huy giật mình, suýt chút chửi thề. Với tư cách là một người làm nghề du lịch lâu năm, anh đã thấy rất nhiều chuyện trên thế giới rồi. Nhưng việc một con chó thực sự biết nói thì đây là lần đầu tiên. Rồi anh chợt nhớ ra mình đang ở trong một trò chơi. Con chó nói chuyện có gì lạ đâu. Bình thường thôi mà. Bình thường!
Đệch! Lần này Minh Huy không nhịn nổi văng một tiếng chửi thề. Con chó mặt xệ cả người đột nhiên phát sáng. Khi màn sáng biến mất, con chó vừa rồi đã biến thành hình ảnh của Lux. Giọng điệu của nó cũng thay đổi trở nên ngọt ngào và văn phong cũng khiến Minh Huy cảm thấy thoải mái hơn:
- Chủ nhân, anh không cần lo lắng. Em là LoG, chính là AI trong chiếc kính của anh. Đây là thiết bị riêng giúp anh đăng nhập vào thế giới của “Hư vực thần giới”. Mỗi người chỉ có duy nhất một chiếc nên mong anh giữ gìn em cẩn thận. Do LoG đã kết nối với não bộ của anh nên em sẽ có hình dáng của người mà anh cảm thấy ưng ý nhất.
Minh Huy thở phào, hóa ra là vậy. Không phải con chó, thế là được rồi. Mà cái tiếng chủ nhân nghe sao mà... thích thế nhờ. Anh nhất định phải bảo Lux mới được.
- Chủ nhân, để em giới thiệu cho anh một chút về Hư vực thần giới. Đây là một thế giới mở, nơi này có đầy rẫy quái thú, thử thách để anh vượt qua, thăng cấp. Trò chơi được kết nối mạng riêng nên anh có thể gặp gỡ rất nhiều người. Anh có sẵn sàng để chu du hết thế giới này cùng em không?
Đi chứ! Anh không ngại việc đi khắp Hư vực thần giới, anh chỉ cần có lí do thôi. Minh Huy thầm nhủ, rồi gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
LoG tiếp:
- Em sẽ không giới thiệu thêm quá nhiều nữa. Mọi thứ sẽ có ở Đảo Tân Thủ. Bây giờ anh hãy lựa chọn hình dáng và tên cho nhân vật của mình. Mọi thứ anh chỉ cần nghĩ trong đầu là được. Việc này sẽ không tiêu tốn tài nguyên của anh nhưng sau lần này, nếu muốn thay đổi anh sẽ phải trả phí 1000 đồng.
Minh Huy gật gật đầu, lại tập trung suy nghĩ. Anh muốn trở thành một kẻ như thế nào? Ngoài đời anh đã đủ nhút nhát, đủ nhẫn nhịn, rồi ăn đủ đắng cay. Anh không muốn như thế nữa!
Thế giới thực tế đầy rẫy những toan tính, những áp lực đè ép con người ta. Có một nơi gọi là thế giới ảo. Là nơi để con người thể hiện chính mình, có thể trút mọi phiền muộn, mọi nỗi lòng. Sống đúng với những gì họ muốn.
Phút chốc, Minh Huy đã biến thành một người thanh niên có mái tóc bạch kim, đôi mắt xanh rất Tây và cũng rất lạnh lẽo, trầm tĩnh. Cả người anh cũng được phủ lên một bộ đồ đi đêm đen từ đầu tới chân. Thêm một chiếc mặt nạ quỷ nữa! Lúc này, hình tượng của Minh Huy thực sự rất lạnh lùng, bí hiểm. Ờ. Nói sao nhỉ. Giống như những "hắc y nhân" trong các bộ phim tàu khựa.
Khựa thì cho khựa hẳn đi! Thời buổi nào rồi! Game thôi mà, vui là chính! Minh Huy đặt cho mình cái ingame (tên nhân vật trong game) là Hắc Y Nhân.
- Oke oke! Mọi chuyện đã xong. Chủ nhân. Hãy tự mình trải nghiệm thế giới! Nếu cần, hãy gọi em bằng suy nghĩ của anh.Hãy chuẩn bị, cập bến trong 5 4 3 2 1!
LoG giải thích một câu, rồi phi thuyền dần dần hạ xuống một tinh cầu. Minh Huy nhìn qua thấy tinh cầu này cực kỳ to lớn, gấp 3 lần Trái Đất. Nhưng đại đa số các khu vực trên tinh cầu này đều bị che khuất bởi một màn sương mờ.
Chẳng mất bao nhiêu thời gian, trớc mắt Minh Huy rộng mở, một mảnh thế ngoại đào viên thường nghe trong các bộ phim kiếm hiệp dần dần xuất hiện trong tầm mắt. Trong lòng Minh Huy bỗng nhiên nổi lên một cảm giác "hào khí trùng thiên". Anh cảm giác bản thân như hóa thân thành một "siêu anh hùng" trong các bộ phim của Marvel vậy. Minh Huy có chút xúc động, cảm giác tự do này, đã bao lâu rồi anh không có?
Ngay khi phi thuyền còn cách mặt đất khoảng chừng 5000 mét, tâm trạng Minh Huy cũng "lên đỉnh". Anh nhảy ra khỏi phi thuyền. Cảm giác như "siêu anh hùng" thì cũng phải có một màn ra mắt hoành tráng chứ nhỉ?
Yahhhhhhhh!!
“Bạn vừa chết do ham thể hiện, HP tối đa trừ 1%”
Minh Huy thấy mình xuất hiện trong một không gian tối đen. Không chỉ thế, anh cảm giác mọi giác quan của mình đều mất hết, không cảm nhận được bất kỳ thứ gì. Trong lòng Minh Huy hơi hoang mang.
Một màn sáng lóe lên. Minh Huy lại thấy mình xuất hiện trên phi thuyền. Một cơn đau kinh khủng xông thẳng vào đầu anh rồi lan tới toàn thân. Mỗi một khớp xương trên người Minh Huy đều kêu run rẩy.
- Chủ nhân. Con đường phía trước nguy nan trùng trùng. LoG đã kết nối tới hệ thống thần kinh, mang tới cho anh những trải nghiệm chân thực nhất. Vừa rồi anh đã tử vong do rơi từ trên cao xuống. Hệ thống trừng phạt mang lại 10% cảm giác trước khi chết cho anh và trừ 1% máu tối đa. Hãy cẩn thận!
LoG hiện ra bên cạnh Minh Huy, giải thích một chút. Minh Huy rùng mình, 10% cảm giác đau đớn trước khi chết? Nghe sao mà... kinh kinh. Không hiểu sao trò chơi này vẫn có thể bán mà không bị công an túm nhỉ?
- Đã tới Đảo Tân Thủ. Anh nhận được nhiệm vụ tìm tới làng tân thủ, gặp trưởng làng trò chuyện. Phần thưởng là vũ khí tân thủ. LoG mặc kệ Minh Huy nghĩ gì, nó tiếp tục giới thiệu.
- Con đường tu luyện rất dài và khó khăn, chủ nhân sẽ cần một chức nghiệp, chủ nhân muốn lựa chọn chức nghiệp gì?
LoG lại hỏi một câu. Trong đầu Minh Huy đột nhiên xuất hiện thông tin chức nghiệp của trò chơi. Hiện tại có 4 loại chức nghiệp cơ bản: Chiến sĩ, xạ thủ, sát thủ, pháp sư. Mỗi loại sẽ có những kỹ năng riêng biệt. Minh Huy không ngần ngại lựa chọn Sát Thủ. Đùa! Ngoại trang như thế này, chẳng lẽ làm mấy em xạ thủ hay pháp sư đứng đằng sau à? Mà càng không thể chọn chiến sĩ, tanker thì làm được cái khỉ gì.
- Sau khi chọn chức nghiệp sẽ không thể đổi,chủ nhân, anh có chắc chưa?
- Chắc chắn – Minh Huy lạnh lùng đáp. Ờ phải lạnh lùng, thế nó mới đúng “vai”
- Xin chủ nhân đợi một chút.... Đã mở khóa chức nghiệp Sát Thủ. Mở khóa bảng thông tin nhân vật, mời chủ nhân xem qua.
Trong đầu Minh Huy lại hiện lên một ít thông tin nhân vật của mình.
Người chơi: Hắc Y Nhân
Tuổi: 1 ngày
Chức nghiệp: Sát thủ
Cấp độ: 1
Chỉ số:
HP: 277/277 MP: 70/70 ATK: 13 DEF: 1 SPD: 6
Kỹ năng:
Ẩn thân: Tiêu hao 15 năng lượng, giãn cách 10 giây. Sát thủ tàng hình 5 giây. Đòn đánh tiếp theo gây thêm 35% sát thương.
Phi dao: Tiêu hao 15 năng lượng, chờ đợi 1 giây. Sát thủ ném dao găm của mình tấn công kẻ địch ở tầm xa. Chỉ có thể sử dụng bằng vũ khí chính. Sát thương gây ra bằng 80% chỉ số tấn công.
Lãnh địa: Không tiêu hao năng lượng. Chờ đợi 50 giây.
Quotes: Lãnh địa của một sát thủ là bóng đêm. Đừng bước vào!
Sát thủ tạo ra một khu vực đen tối giữa hắn và kẻ thù tồn tại trong 5s. Sát thủ có thể ẩn thân trong đó. Trong thời gian này, mỗi lần tấn công của sát thủ sẽ khiến hắn bị lộ diện nhưng nếu đòn tấn công đó tấn công kẻ địch từ phía sau sẽ gây hiệu ứng "chảy máu" (-3.5% HP tối đa) trong 3s.
- Chủ nhân. Mỗi khi lên cấp anh sẽ được tặng 5 điểm tiềm năng. Anh có thể tùy ý phân phối vào chỉ số tấn công (ATK), chỉ số phòng thủ (DEF) hoặc chỉ số tốc độ (SPD). Mỗi chỉ số tấn công sẽ tăng cho anh 2 sát thương gây ra và 10 máu. Mỗi chỉ số phòng thủ sẽ tăng cho anh 50 máu và 10 năng lượng. Chỉ số tốc độ càng cao thì tốc độ di chuyển và ra đòn của anh càng nhanh.
LoG lên tiếng, giải thích cho Minh Huy những chỉ số cơ bản. Kỳ thực cũng không có gì khó hiểu lắm. Càng nhiều chỉ số tấn công, đánh càng đau. Càng nhiều chỉ số phòng thủ, máu càng trâu. Càng nhiều tốc độ thì càng nhanh. Dễ. Đáng ra anh có 280 máu nhưng bị mất đi 1% do "ham thể hiện" nên chỉ còn bấy nhiêu. Không sao, chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà. Hơn nữa Minh Huy không tin có người chơi mà không chết lần nào!
- Chủ nhân. Nhiệm vụ đầu tiên của anh là băng qua khu rừng tìm tới làng tân thủ lưu điểm hồi sinh. Anh có thể chọn bản đồ để xem lộ trình. Nên nhớ trong khu rừng có bọn sói rất nguy hiểm, đừng để bị ăn thịt nhé!
LoG đưa nhiệm vụ đầu tiên cho Minh Huy. Minh Huy không chậm trễ mở bản đồ. Bản đồ đảo tân thủ kỳ thực rất nhỏ. Anh nhìn thấy một đốm sáng màu vàng đứng ở bến thuyền. Đây là vị trí của anh. Mà đi về phía Tây Bắc liền có một khu rừng. Qua khu rừng đó chính là Làng tân thủ. Chỉ có một con đường độc đạo từ bến thuyền tới làng tân thủ. Nếu đi lệch khỏi quỹ đạo sẽ bị lạc vào rừng, mất phương hướng. Nếu như anh lạc vào ổ quái vật nào đó, như vậy chỉ có chết.
Minh Huy hít một hơi thật sâu, tiến về phía khu rừng.
Đây là một khu rừng nguyên sinh rậm rạp, với những cây cổ thụ cao to bằng vài người ôm. Anh cảm giác như mình đi lạc vào rừng rậm amazon vậy. Chỉ khác là xuất hiện một vài loại cây vô cùng cổ quái. Cây lá vàng, cây lá màu xanh da trời... Thậm chí Minh Huy thấy cả những cây sinh trưởng, ra hoa, kết quả rồi lại héo rũ, vòng lặp như vậy cứ liên tục chỉ trong vài giây. Minh Huy đi chầm chậm, phút chốc, anh quên cả rằng mình đang ở trong game, từ từ hưởng thụ cái khoảnh khắc yên bình này.
Bỗng nhiên, một tiếng sói tru vang lên đâu đó.
Minh Huy giật mình, chợt nhớ ra cái nhiệm vụ của trò chơi. Anh đi chậm lại, cẩn thận mà bước. Anh liên tục tìm những vách đá, gốc cây to lớn, xem xét kỹ lưỡng mới tiếp tục. Trước khi di chuyển sang một chỗ ẩn nấp mới, anh đều tính toán trước bước tiếp theo sẽ di chuyển như thế nào. Là một người làm nghề du lịch lâu năm, anh đã đi rất nhiều nơi. Thậm chí anh từng làm hướng dẫn viên cho những đoàn khảo cổ, hoặc những kẻ đi tìm kho báu. Anh đã từng qua rất nhiều hiểm cảnh rồi. Thậm chí việc cẩn thận với mọi thứ đã trở thành "bệnh nghề nghiệp" của anh.
Không biết, có phải bệnh nghề nghiệp rèn ra tính cách nhát như cáy của anh không nữa. Minh Huy vỗ trán. Người ta càng làm nhiều, càng đi nhiều, càng bạo dạn. Anh thì ngược lại, trở nên càng nhút nhát.
Minh Huy cứ di chuyển như thế, chỉ khoảng 10 phút sau, anh đã đi qua nửa khu rừng, tiến vào khu vực hung hiểm nhất. Cuối cùng cái gì đến cũng đã đến, Minh Huy bắt gặp bầy sói đầu tiên.
Đăng bởi | Huydamvan1 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 55 |