Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1339 chữ

Tề An Dự còn đang đắm chìm trong âm thanh vừa rồi. Thanh âm kia đã ngừng lại, nhưng dường như trong đầu cậu vẫn còn còn quanh quẩn khúc nhạc kích động kia.

"Đây là bài gì vậy?"

Tề An Dự hỏi.

“Lên kiệu hoa”.

Yến Hành Quy nói.

“???”

Thực tập sinh nghi ngờ tai mình có gì đó không ổn, cậu hỏi lại lần nữa.

“Là gì cơ?”

"’Lên kiệu hoa’ ấy, bản kèn."

Yến Hành Quy thản nhiên nói.

“...... Là cái “Lên kiệu hoa” khi người phụ nữ kết hôn trong văn hóa cổ đại ấy hả?”

"Đúng thế, anh vậy mà cũng biết à?"

Yến Hành Quy tán thưởng nhìn cậu.

"Tại sao lại thổi "Lên kiệu hoa"?!"

Tề An Dự vỡ mộng mà thốt lên, toàn bộ hình ảnh tinh hạm khởi hành lời thề xuất chinh trong đầu vừa rồi đều vỡ tan hết, biến thành đèn lồng đỏ thẫm treo cao mà cậu từng nhìn thấy trong phim tài liệu.

"Bởi vì tôi chỉ biết thổi bài này thôi."

Yến Hành Quy dang hai cánh tay ra.

"Bài hát này làm phấn chấn lòng người, rất thích hợp giúp tỉnh táo cho bài tập thể dục buổi sáng.”

Đúng là tỉnh táo thật, Tề An Dự hiện tại đã hoàn toàn không còn ngái ngủ nữa.

Cậu nhìn Yến Hành quy thủ thế, sau đó đánh một bộ quyền pháp cậu hoàn toàn không hiểu.

"Cô là võ sĩ à?"

Cậu tò mò hỏi.

"Vừa rồi tôi thấy cô nhảy từ chỗ cao mười thước xuống, vậy mà không sứt mẻ chút nào. Trong số những võ sĩ tôi từng gặp cô cũng được tính là mạnh đấy!”

"Tôi không phải."

Yến Hành Quy phủ nhận, cô suy nghĩ một chút, nói,

"Tôi là... Người lái máy kéo. ”

“???”

"Là người lái máy kéo."

Cô vỗ vỗ chiếc xe bên cạnh, sau đó ôm lại nông cụ, định lái xe rời đi.

“Chờ chút”

Tề An Dự gọi cô lại:

“Cho hỏi đường đến cảng vũ trụ Diệu Tinh đi thế nào vậy?”

“Anh muốn lái cơ giáp đến cảng vũ trụ à?”

"Ừm, cô nói ở đó có mạng không phải sao? Tôi muốn liên hệ với cơ giáp sư để sửa cơ giáp, tiện thể... trả cho cô một phần phí sửa chữa nhà.”

Cậu lí nhí nói.

"Cô cũng đâu thể sống trong lều được đúng không? Có tiền rồi có thể tìm một nơi thuê tạm.”

Yến Hành Quy nhìn cậu một lát rồi nói:

"Nhưng mà, cảng vũ trụ ở gần đường xích đạo và cụm Mars, không có máy định vị anh có chắc chắn lái được đến đó không? ”

"..."

Cậu không chắc.

Cậu chỉ là một thực tập sinh còn chưa ra khỏi cổng trường, không có máy định vị, cậu thậm chí có thể ngã cả người vào nhà người khác, chứ đừng nói tìm được chính xác cảng vũ trụ nhỏ gần đường xích đạo.

"Đi theo tôi."

Yến Hành Quy nhường cho cậu một cái ghế sau của máy kéo.

"Tôi biết có chỗ có thể giúp anh sửa cơ giáp.”

Một ngôi sao nông nghiệp xa xôi lạc hậu mà lại có nhân tài có thể sửa cơ giáp sao?

Tề An Dự rất hoài nghi về điều này. Nhưng cậu cũng không có biện pháp nào khác, hơn nữa khi Yến Hành Quy nói chuyện luôn mang theo một loại sức mạnh thần kỳ khiến người ta tin tưởng, cậu tháo thiết bị định vị xuống rồi mang theo ngồi lên xe.

Tề An Dự không thể coi là giàu có, nhưng cũng là đứa trẻ sống ở tinh hệ trung ương từ nhỏ, lại có thể học ở học viện quân sự Hills, gia cảnh tất nhiên không tệ. Cậu thấy loại máy kéo chỉ xuất hiện ở ngôi sao nông nghiệp này rất mới lạ, giống như lần đầu tiên đi vào buồng lái cơ giáp vậy, thỉnh thoảng trong lòng cảm thán mình chưa đủ kiến thức.

Khả năng giảm xóc này, đây chắc là kỹ thuật của cựu tinh nhỉ? Không đúng, dựa vào mức độ xóc nảy của chiếc xe này, hình như hoàn toàn không có giảm xóc.

Ôi trời ơi... Chiếc xe này còn kêu ù ù, nó không dùng quang năng sao? Chờ đã, hình như cậu vừa thấy động cơ điện???

Cái gì? Ngay cả AI cũng không có? Chẳng lẽ lúc gieo hạt thu hoạch còn cần sức người phụ trợ thao tác sao?!

Trên đường đi, người sống ở thành thị không có kiến thức hoài nghi liệu có phải mình xuyên không về thời đại cũ hay không. Biểu tình trên mặt cậu càng ngày càng sụp đổ, nhưng người lái xe lại bình tĩnh ngâm nga từng giai điệu nhỏ, tựa như hoàn toàn không cảm thấy có gì không đúng.

Máy kéo của cựu tinh ù ù đỗ trước cửa một cửa hàng nhỏ. Yến Hành Quy dừng xe, lấy chìa khóa mở cửa, quay đầu nhìn người vẫn còn ngẩn ngơ ngồi trên xe:

"Anh không xuống sao? ”

Tề An Dự nhìn chằm chằm vào bảng hiệu trước cửa hàng, trên đó viết sáu chữ —— “cửa hàng sửa chữa Cát Tường”. Bảng hiệu không có hình ảnh lập thể, thậm chí không có bất kỳ hiệu ứng ánh sáng nào, nó cũng như chiếc máy kéo và cửa hàng nhỏ kia, nhìn qua đều như sản phẩm đến từ cựu tinh.

Có lẽ... bên trong cửa hàng sử dụng công nghệ không gian, không khó coi giống như bề ngoài chăng?

Tề An Dự ôm thiết bị định vị, ôm theo một chút hy vọng cuối cùng xuống xe.

Chút hy vọng cuối cùng của cậu đã bị phá vỡ sau khi bước vào cửa hàng.

Không có công nghệ không gian, bên trong cửa hàng và bên ngoài khó coi như nhau, thậm chí còn khó coi hơn. Trên đỉnh đầu là một ngọn đèn hằng quang (đèn sáng vĩnh viễn) chiếu sáng hai chiếc kệ để đồ đơn sơ hai bên, một bên bày một ít máy móc mà cậu từng gặp hoặc chưa từng thấy qua, cậu thấy radio, màn hình điều khiển xe, bộ khuếch đại dò quặng và máy gặt đập tay bán tự động, nhìn qua có vẻ đều đã hư hỏng. Kệ còn lại bày một số thứ nguyên vẹn hơn và một ít công cụ.

Sau khi Yến Hành Quy dẫn cậu vào trong thì không nói gì với cậu, cô khom lưng lục lọi trong quầy tìm kiếm gì đó. Hai tay Tề An Dự ôm máy định vị, vẻ mặt trông chờ nhìn cô đặt hết món những công cụ mà cậu nhìn mãi vẫn đoán không ra công dụng lên bàn, qua đại khái hơn mười phút, cô vẫn còn đang tìm đồ, Tề An Dự đã hơi không chịu nổi.

Máy định vị làm từ hợp kim, nặng hơn một trăm cân, cơ giáp sĩ bọn họ tuy rằng cũng có huấn luyện thể lực, nhưng trong hoàn cảnh chuyện gì cũng có máy móc hỗ trợ, kỳ thật yêu cầu về thể lực không cao như vậy.

"Này... Xin lỗi, khi nào chủ cửa hàng này sẽ trở lại? Cô vẫn chưa tìm được thông tin liên lạc của anh ta à?”

Tề An Dự hỏi.

"Hả? À, chủ cửa hàng là tôi, anh chờ chút, sắp tìm đủ đồ rồi, lát nữa sẽ sửa cho anh”

Tề An Dự: ???

“Cô là người lái máy kéo đúng không?”

Cậu nghi ngờ hỏi.

"Đúng vậy, tay lái máy kéo... à không người lái máy kéo chúng tôi cũng phải sửa xe chứ, đây là kiến thức cơ bản mà."

Cô lấy ra một công cụ cuối cùng, vươn tay về phía Tề An Dự,

"Đồ đạc đã đầy đủ, lấy cho anh xem qua này.”

Bạn đang đọc Hướng Dẫn Nghỉ Hưu Thời Tinh Tế của Nghiễn Lương

Truyện Hướng Dẫn Nghỉ Hưu Thời Tinh Tế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bongbong583
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.