Ám Chiêu Trong Đêm Tối
Một ngày mới bắt đầu khi Thanh Vân và Tiểu Bạch đặt chân vào một thị trấn nhỏ nằm trong thung lũng. Thị trấn này nổi tiếng với một ngôi chùa cổ linh thiêng trên đỉnh núi, nơi người dân quanh vùng thường đến thắp hương cầu nguyện. Nghe nói trong chùa còn có một bức tượng Phật cổ đã tồn tại hàng nghìn năm, mang sức mạnh thần thánh có thể xua tan tà khí.
Cảm thấy nơi đây có điều gì đó đặc biệt, Thanh Vân quyết định ở lại vài ngày, vừa nghỉ ngơi sau trận chiến với lão nhân của Huyết Thủ Môn, vừa tìm kiếm manh mối về mảnh Thiên Đạo Ngọc tiếp theo.
Gặp Gỡ Vị Cao Tăng Bí Ẩn
Vào lúc hoàng hôn, Thanh Vân và Tiểu Bạch đi dạo quanh thị trấn. Khi đến gần cổng chùa, một vị cao tăng đã già bước ra, gương mặt phúc hậu nhưng ánh mắt lại sắc bén, như nhìn thấu mọi suy nghĩ của người khác. Ông mỉm cười hiền từ, khẽ gật đầu với Thanh Vân.
“Thí chủ từ phương xa đến phải không?” Vị cao tăng hỏi, giọng trầm ấm.
Thanh Vân gật đầu, tôn kính chắp tay chào: “Bạch sư phụ, đúng là con đến từ phương xa. Nghe nói ngôi chùa này rất linh thiêng, con muốn vào thắp nén hương cầu nguyện.”
Vị cao tăng nhìn Thanh Vân một lúc lâu, rồi khẽ nói: “Thí chủ mang theo một loại linh khí đặc biệt… Có phải thí chủ đang tìm kiếm thứ gì đó quan trọng?”
Nghe vậy, Thanh Vân ngạc nhiên nhưng vẫn giữ bình tĩnh, đáp: “Vâng, con đang tìm kiếm Thiên Đạo Ngọc để hiểu rõ hơn về sức mạnh bản thân và… bảo vệ những điều quan trọng.”
Vị cao tăng im lặng, như đang suy ngẫm điều gì đó, rồi ông khẽ nói: “Thiên Đạo Ngọc không chỉ là một bảo vật đơn thuần. Người sở hữu nó phải có tâm trong sáng và ý chí kiên định, nếu không sẽ dễ bị cuốn vào vòng xoáy hắc ám. Thí chủ hãy cẩn trọng.”
Bóng Tối Bủa Vây
Khi màn đêm buông xuống, Thanh Vân cảm nhận được một luồng sát khí mơ hồ len lỏi trong không khí. Cậu dường như đã quen với những dấu hiệu như vậy, bởi mỗi khi xuất hiện sát khí, thường là báo hiệu của một trận chiến.
Vừa định thần thì từ trong bóng tối, một nhóm người vận áo choàng đen từ từ xuất hiện, khuôn mặt lộ vẻ lạnh lùng và quyết liệt. Lần này, kẻ dẫn đầu không phải là một lão nhân già nua, mà là một thanh niên với ánh mắt sâu như vực thẳm. Thanh Vân nhận ra hắn là một trong những cao thủ của Huyết Thủ Môn, kẻ chuyên đi ám sát những ai có ý định cản trở môn phái.
“Ngươi là Thanh Vân?” Giọng hắn lạnh lẽo như gió đêm.
Thanh Vân không hề sợ hãi, chỉ gật đầu đáp: “Phải, là ta. Ngươi là ai?”
“Ta là Hắc Long, người sẽ tiễn ngươi về cõi chết đêm nay.” Hắn nhếch mép cười, đôi mắt lấp lánh ánh tà khí. Đột nhiên, hắn rút ra một thanh kiếm đen bóng, ánh sáng từ thanh kiếm phảng phất sắc lạnh chết chóc.
Cuộc Đối Đầu Quyết Liệt
Hắc Long lao tới với tốc độ cực nhanh, thanh kiếm đen vung lên nhắm thẳng vào Thanh Vân. Thanh Vân nhanh chóng né tránh, nhưng luồng sát khí từ kiếm Hắc Long vẫn gây áp lực nặng nề. Cậu biết đối thủ lần này không đơn giản.
Thanh Vân vận sức, linh lực từ mảnh Thiên Đạo Ngọc bùng lên, tạo thành một lớp phòng ngự quanh cậu. Cậu tung ra một chưởng lực mạnh mẽ, nhưng Hắc Long dùng kiếm chặn đứng, khiến hai luồng sức mạnh va chạm, phát ra tiếng nổ vang dội. Cả hai đều lùi lại, ánh mắt đầy quyết tâm và không ai nhường ai.
Tiểu Bạch đứng bên cạnh Thanh Vân, gầm gừ. Nó biết rằng đây là trận chiến sinh tử, và không thể để đối thủ đánh bại Thanh Vân. Đúng lúc đó, nó lao về phía Hắc Long, tốc độ nhanh như tia chớp, khiến Hắc Long phải lùi lại phòng thủ.
Kế Sách Và Chiến Thuật
Thấy vậy, Thanh Vân hiểu ra rằng mình không thể chỉ dựa vào sức mạnh đơn thuần để chiến thắng. Cậu nhớ lại lời dạy của vị cao tăng trong chùa: “Người mạnh không phải là người có thể đè bẹp đối thủ, mà là người biết sử dụng trí tuệ để vượt qua mọi khó khăn.”
Thanh Vân quyết định thay đổi chiến thuật. Cậu dùng linh khí từ mảnh Thiên Đạo Ngọc tạo ra những làn sóng giả lập, liên tục khiến Hắc Long bị phân tâm và mất tập trung. Tiểu Bạch cũng tham gia vào kế hoạch, nó liên tục lượn quanh Hắc Long, tạo ra những cơn gió nhỏ, làm rối loạn tầm nhìn của hắn.
Hắc Long bắt đầu mất bình tĩnh, giọng nói cáu kỉnh: “Ngươi đang giở trò gì đây?”
Thanh Vân không trả lời, chỉ tiếp tục tập trung điều khiển linh khí, tạo thành những ảo ảnh mờ ảo xung quanh. Hắc Long bị cuốn vào những ảo giác này, dần dần cảm thấy kiệt sức và không còn đủ tỉnh táo.
Chiến Thắng Và Bài Học
Cuối cùng, Thanh Vân nhận thấy thời điểm thích hợp. Cậu tập trung toàn bộ sức mạnh, tung ra một đòn chưởng quyết định. Một luồng sáng mạnh mẽ từ mảnh Thiên Đạo Ngọc lao thẳng về phía Hắc Long, đánh bật hắn ngã gục xuống đất. Hắn thở hổn hển, đôi mắt vẫn đầy căm hận nhưng bất lực.
Trước khi rời đi, Hắc Long để lại một lời đe dọa cuối cùng: “Ngươi có thể thắng ta, nhưng không thể thoát khỏi Huyết Thủ Môn. Rồi sẽ có ngày ngươi phải trả giá.”
Thanh Vân im lặng, nhìn hắn rời đi với ánh mắt bình tĩnh. Cậu biết rằng còn rất nhiều kẻ thù đang chờ đợi mình, nhưng với lòng kiên định và trí tuệ, cậu tin rằng có thể vượt qua mọi thử thách phía trước.
Đăng bởi | hoangdinh2125 |
Thời gian |