Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước Chân Đầu Tiên

Tiểu thuyết gốc · 1365 chữ

Sáng sớm hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng, Thanh Vân đã thức dậy, rời khỏi ngôi nhà nhỏ và lặng lẽ bước ra khỏi làng. Hôm nay, trong lòng cậu tràn đầy một cảm giác háo hức và quyết tâm lạ kỳ. Ký ức về cuốn "Huyễn Đạo Kinh" vẫn còn mới mẻ trong tâm trí, như thôi thúc cậu phải nhanh chóng bắt tay vào tu luyện. Mỗi dòng chữ trong cuốn sách ấy, mỗi bí ẩn mà nó khơi gợi đã gieo vào lòng cậu một niềm tin mạnh mẽ về con đường tu tiên mà cậu sắp bước vào.

Thanh Vân quyết định đi đến một khu vực yên tĩnh ở bìa rừng phía bắc làng, nơi ít người lui tới. Tại đây có một khoảng đất trống với tảng đá lớn, xung quanh là rừng cây xanh mướt, và xa xa là tiếng róc rách của một dòng suối nhỏ chảy qua. Không gian tĩnh lặng và trong lành này sẽ là nơi thích hợp để cậu tập trung, bắt đầu những bước đầu tiên trong hành trình tu luyện.

Ngồi xuống tảng đá, Thanh Vân hít một hơi thật sâu, cảm nhận bầu không khí mát mẻ của buổi sáng sớm. Cậu bắt đầu điều chỉnh nhịp thở, để hơi thở mình trở nên nhẹ nhàng, đều đặn. Trong "Huyễn Đạo Kinh" có chỉ dẫn rằng, bước đầu tiên trên con đường tu luyện là cảm nhận được linh khí thiên địa – nguồn năng lượng tiềm ẩn trong không khí, cây cỏ, và mọi vật xung quanh.

Cậu từ từ nhắm mắt lại, tập trung vào từng hơi thở, cố gắng lắng nghe mọi âm thanh của tự nhiên. Trong cái tĩnh lặng của buổi sáng, chỉ có tiếng gió thổi nhẹ qua lá cây, tiếng chim hót vang xa. Lòng cậu bắt đầu cảm nhận được sự hòa hợp với thiên nhiên xung quanh, như thể cơ thể mình cũng trở thành một phần của cỏ cây, của núi rừng. Thời gian trôi qua chậm rãi, từng giây từng phút đều mang đến một cảm giác bình an và yên tĩnh.

Bất chợt, Thanh Vân cảm nhận được một điều gì đó kỳ lạ – một cảm giác lạ lẫm mà cậu chưa từng trải qua trước đây. Trong làn không khí xung quanh, cậu có thể cảm nhận được một luồng khí rất nhẹ nhàng, mờ nhạt như sương mỏng, len lỏi vào từng thớ cơ thể. Đó là một luồng khí mát lành, như một dòng suối tinh khiết chảy vào trong cơ thể, hòa quyện vào hơi thở của cậu.

Thanh Vân mở mắt ra, cảm giác vui mừng dâng lên trong lòng. Cậu biết rằng mình đã thành công bước vào bước đầu tiên trên con đường tu tiên – cảm nhận được linh khí. Dù đó chỉ là một luồng khí rất nhỏ, mỏng manh như sương khói, nhưng nó là minh chứng cho nỗ lực và sự kiên trì của cậu. Cậu nở một nụ cười thỏa mãn, cảm thấy như thể mình đã tiến gần hơn một bước đến giấc mơ trở thành một người tu tiên thực thụ.

---

Từ hôm đó, Thanh Vân đều đặn đến khu đất trống này mỗi sáng để luyện tập. Cậu tập trung vào việc điều chỉnh hơi thở, duy trì trạng thái tĩnh tâm, để có thể cảm nhận linh khí một cách dễ dàng và rõ ràng hơn. Mỗi ngày trôi qua, cậu dần cảm nhận được linh khí thấm vào cơ thể mình nhiều hơn, và khả năng điều khiển luồng linh khí cũng trở nên linh hoạt và dễ dàng hơn.

Một tuần trôi qua, Thanh Vân bắt đầu cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể. Sức khỏe của cậu trở nên tốt hơn, tinh thần minh mẫn, đôi mắt sáng ngời hơn. Cơ thể cậu dường như trở nên dẻo dai và mạnh mẽ hơn trước. Những người trong làng cũng để ý thấy sự thay đổi này, một số người tỏ ra tò mò hỏi thăm, nhưng Thanh Vân chỉ mỉm cười và lặng lẽ giấu đi bí mật của mình.

Một buổi sáng nọ, khi Thanh Vân đang mải mê ngồi thiền, bỗng nhiên ông nội Lăng Tử Mục xuất hiện ở bìa rừng, đứng từ xa quan sát cháu trai. Lăng Tử Mục đã để ý thấy sự thay đổi của Thanh Vân từ lâu. Những bước đi nhanh nhẹn, ánh mắt sáng ngời và sắc bén của cháu trai đã khiến ông không khỏi ngạc nhiên. Dù tuổi già nhưng ông vẫn có những giác quan nhạy bén của một người từng trải, ông biết chắc rằng Thanh Vân đã đạt được một điều gì đó mà người thường khó lòng đạt được.

Ông bước đến gần, giọng trầm ấm nhưng nghiêm nghị:

"Thanh Vân, dạo này con thường xuyên vào rừng, có chuyện gì mà con chưa nói với ông sao?"

Thanh Vân giật mình quay lại, lúng túng một chút trước ánh mắt sắc bén của ông nội. Cậu không muốn giấu đi điều mà mình đang trải qua, vì vậy cậu quyết định kể lại mọi chuyện từ khi phát hiện hang động bí mật, bộ hài cốt, và cuốn "Huyễn Đạo Kinh". Thanh Vân kể rõ từng chi tiết, từ việc đọc cuốn sách đến những bước đầu tiên trong việc cảm nhận linh khí. Lăng Tử Mục lặng yên lắng nghe, gương mặt ông không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào.

"Ông nội, con muốn tu luyện để trở nên mạnh mẽ hơn. Con muốn vượt qua số phận bình thường này, con muốn khám phá thế giới bên ngoài," Thanh Vân nói, ánh mắt đầy quyết tâm.

Lăng Tử Mục thở dài, ánh mắt ông lộ ra chút ưu tư nhưng cũng không giấu nổi niềm tự hào. Ông biết rằng cháu trai của mình không giống những đứa trẻ khác, từ nhỏ đã có những khát khao và ý chí kiên định. Nhưng ông cũng hiểu rằng con đường tu tiên là con đường đầy rẫy hiểm nguy và chông gai, không phải ai cũng có thể vượt qua.

"Thanh Vân, nếu con đã quyết tâm thì ông sẽ không cản. Nhưng con hãy nhớ, con đường tu luyện này không đơn giản, không phải chỉ có khổ luyện mà còn có rất nhiều hiểm nguy không thể lường trước. Con cần phải có tâm trí vững vàng và sự kiên trì vô hạn."

Thanh Vân gật đầu, cảm thấy lòng mình như được tiếp thêm sức mạnh từ lời dạy của ông nội. Cậu biết rằng lời ông nói không hề đơn giản, và cũng hiểu rằng những thử thách phía trước sẽ đòi hỏi cậu phải nỗ lực hơn nhiều lần.

---

Kể từ đó, Thanh Vân không ngừng khổ luyện. Với sự động viên từ ông nội, cậu ngày càng tiến bộ trong việc cảm nhận và hấp thụ linh khí. Những ngày tháng khổ luyện dường như không làm cậu mệt mỏi, mà trái lại càng tiếp thêm cho cậu sự quyết tâm và mạnh mẽ.

Một buổi tối nọ, khi Thanh Vân đang ngồi thiền trong căn nhà nhỏ của mình, cậu bất ngờ cảm nhận một luồng linh khí mạnh mẽ từ đan điền bộc phát ra, như một dòng suối mãnh liệt chảy khắp cơ thể. Cậu nhanh chóng ổn định tâm trí, vận dụng kiến thức trong "Huyễn Đạo Kinh" để điều hòa luồng linh khí. Sau một lúc, cậu cảm nhận được sức mạnh tràn trề, và biết rằng mình đã đạt đến Luyện Khí trung kỳ – giai đoạn đầu tiên trong hành trình tu tiên.

Từ khoảnh khắc ấy, Thanh Vân biết rằng mình đã tiến thêm một bước trên con đường tu luyện. Mỗi ngày trôi qua, cậu cảm nhận rõ ràng sự thay đổi về thể lực, tinh thần và giác quan. Sự phấn khởi và tự hào len lỏi trong lòng cậu, nhưng cậu cũng biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một chặng đường dài đầy thử thách.

Bạn đang đọc Huyễn Đạo Trường Sinh sáng tác bởi hoangdinh2125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdinh2125
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.