Đối Mặt Quá Khứ
Sau trận chiến cam go trong cơn bão, cả nhóm tiếp tục hành trình với một không khí nặng nề. Dù đã tạm thời đánh bại nhóm sát thủ, nhưng Minh, Thanh Vân, Minh Triết, và Tiểu Bạch đều hiểu rằng kẻ thù sẽ không dừng lại.
Minh Triết đi cuối đoàn, lòng nặng trĩu bởi ký ức về gia tộc mình. Viên Huyết Ngọc Linh Tâm giấu trong người dường như ngày càng nặng hơn, không chỉ vì giá trị mà còn bởi trách nhiệm.
“Minh Triết, cậu ổn chứ?” Thanh Vân đi bên cạnh, nhẹ nhàng hỏi.
Minh Triết gật đầu, nhưng ánh mắt cậu cho thấy rõ ràng cậu vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận số phận của mình.
“Chúng ta nghỉ chút đi,” Minh nói, dừng lại tại một gốc cây cổ thụ lớn. Ánh nắng buổi sáng len qua tán lá, chiếu xuống tạo thành những vệt sáng lấp lánh.
Khi cả nhóm ngồi xuống, Tiểu Bạch vui vẻ chạy nhảy xung quanh, như muốn xua tan bầu không khí căng thẳng. Minh nhìn Minh Triết, giọng điềm tĩnh:
“Minh Triết, nếu không sẵn lòng chia sẻ gánh nặng, cậu sẽ không thể mạnh mẽ lên được. Chúng tôi không chỉ là đồng đội, mà còn là những người sẽ cùng cậu đối mặt với mọi khó khăn.”
Câu nói của Minh như một cú đánh thức. Minh Triết cúi đầu, thở dài. “Tôi không muốn các anh chị bị liên lụy bởi những chuyện của mình. Nhưng có lẽ, các anh chị xứng đáng được biết nhiều hơn.”
Tiết Lộ Bí MậtMinh Triết kể rằng, gia tộc cậu vốn không phải là người sở hữu viên Huyết Ngọc Linh Tâm từ đầu. Viên ngọc này được truyền từ một dòng tộc xa xưa, vốn là người bảo vệ cổng kết nối giữa thế giới loài người và một chiều không gian đầy ma lực khác.
“Nghe nói, viên ngọc này là chìa khóa để phong ấn hoặc mở cánh cổng đó. Nếu rơi vào tay kẻ ác, không chỉ gia tộc tôi, mà cả thế giới cũng sẽ bị hủy diệt.”
Minh nhíu mày. “Cổng kết nối đó hiện ở đâu?”
Minh Triết lắc đầu. “Tôi cũng không biết. Khi cha tôi qua đời, ông chỉ kịp nói rằng tôi phải bảo vệ viên ngọc và không để nó rơi vào tay kẻ xấu. Nhưng tôi tin rằng kẻ thù đang cố gắng tìm ra cánh cổng. Chúng không ngừng lùng sục các dấu vết từ những ghi chép cổ của gia tộc tôi.”
Thanh Vân trầm ngâm. “Nếu chúng đã có những ghi chép đó, thì không còn nhiều thời gian. Chúng ta cần phải đi trước một bước.”
Một Sự Kiện Bất NgờKhi nhóm chuẩn bị khởi hành, Tiểu Bạch bất ngờ dừng lại, dựng đứng lông lên và gầm gừ. Minh nhìn theo hướng ánh mắt của Tiểu Bạch, thì thấy một bóng đen lao về phía họ từ phía rừng sâu.
“Cẩn thận!” Minh hét lên, rút kiếm chắn trước Minh Triết.
Bóng đen xuất hiện rõ ràng hơn. Đó là một người đàn ông trung niên, gương mặt hốc hác nhưng ánh mắt sắc lạnh, tay cầm một thanh kiếm lớn.
“Ta không muốn làm hại các ngươi, chỉ cần giao viên ngọc ra đây, mọi chuyện sẽ kết thúc.” Giọng ông ta lạnh lùng nhưng mang theo sự ép buộc.
Minh chĩa kiếm về phía đối phương. “Nếu ngươi không muốn đánh, thì tốt nhất hãy quay lại. Viên ngọc này không phải thứ ngươi có thể sở hữu.”
Người đàn ông cười nhạt. “Các ngươi không hiểu đâu. Viên ngọc này không chỉ nguy hiểm khi bị kẻ xấu chiếm đoạt, mà nó còn nguy hiểm với chính những kẻ cố bảo vệ nó. Nó mang lời nguyền của sự hủy diệt.”
Nghe đến đây, Minh Triết lộ vẻ hoang mang. Nhưng Minh vẫn giữ bình tĩnh. “Ngươi là ai? Làm sao ngươi biết rõ như vậy?”
Người đàn ông đặt kiếm xuống đất, giọng điềm tĩnh hơn. “Ta từng là người bảo vệ viên ngọc, trước cả gia tộc của các ngươi. Ta là Thành Đạt, người cuối cùng của tộc Long Khánh.”
Kẻ Thù Hay Đồng Minh?Cả nhóm bất ngờ trước lời tiết lộ. Minh Triết bước lên, đôi mắt nghi ngờ. “Nếu ngươi từng bảo vệ viên ngọc, tại sao lại muốn lấy nó?”
Thành Đạt nhìn thẳng vào Minh Triết, ánh mắt mang theo sự đau đớn. “Bởi vì ta đã thấy gia tộc ta bị diệt vong, từng người chết dần vì lời nguyền gắn liền với viên ngọc. Ngươi nghĩ tại sao gia tộc ngươi cũng chịu số phận tương tự? Đây không phải là bảo vật, mà là thứ mang đến sự diệt vong. Ta chỉ muốn phá hủy nó, để chấm dứt vòng lặp chết chóc này.”
Cả nhóm lặng người. Lời nói của Thành Đạt khiến họ cảm thấy rối bời. Minh Triết siết chặt tay, đôi mắt tràn ngập mâu thuẫn.
“Tôi không thể giao nó cho ông,” Minh Triết nói, giọng kiên quyết. “Nếu ông nói đúng, thì việc phá hủy viên ngọc sẽ chỉ khiến cánh cổng kia mở ra mãi mãi. Tôi không thể đánh cược với số phận của thế giới này.”
Thành Đạt im lặng nhìn Minh Triết, rồi bất ngờ bật cười. “Ngươi gan dạ đấy, nhưng ngươi không biết mình đang đối mặt với điều gì đâu. Nếu ngươi muốn bảo vệ viên ngọc, vậy hãy chứng minh rằng ngươi xứng đáng.”
Ông rút kiếm, lao về phía Minh Triết với tốc độ kinh hoàng. Minh lập tức lao lên chặn đường, nhưng Thanh Đạt nhanh hơn, tung một cú đấm thẳng vào Minh Triết khiến cậu ngã lăn ra đất.
Trận chiến bắt đầu, đầy kịch tính và nguy hiểm. Minh và Thanh Vân phối hợp tấn công, nhưng Thành Đạt chứng minh rằng ông không phải là đối thủ dễ bị đánh bại.
Trong lúc cuộc chiến diễn ra, viên ngọc trong tay Minh Triết bất ngờ phát sáng rực rỡ, tạo thành một luồng năng lượng đẩy lùi tất cả mọi người. Thành Đạt dừng lại, nhìn viên ngọc với ánh mắt sửng sốt.
“Có lẽ, ngươi thật sự là người được chọn…” ông lẩm bẩm.
Một Đồng Minh MớiSau khi luồng sáng tắt, Thành Đạt hạ kiếm xuống, thở dài. “Được rồi. Nếu ngươi tin rằng mình có thể bảo vệ viên ngọc, ta sẽ không ngăn cản nữa. Nhưng hãy nhớ, viên ngọc này không chỉ là sức mạnh, mà còn là gánh nặng của cả thế giới.”
Thành Đạt rời đi, để lại nhóm Minh trong sự hỗn loạn của suy nghĩ. Minh Triết ngồi lặng lẽ, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.
“Dù thế nào, tôi cũng sẽ không để gia tộc mình hy sinh vô ích. Viên ngọc này… tôi sẽ bảo vệ nó.”
Cả nhóm đồng loạt gật đầu. Họ biết rằng, hành trình phía trước sẽ còn đầy thử thách. Nhưng với lòng tin và ý chí, họ sẵn sàng đối mặt với tất cả.
Đăng bởi | hoangdinh2125 |
Thời gian |