Sự Thật Bị Chôn Vùi
Tiếng nước nhỏ giọt vang vọng trong Hang Tối, mỗi âm thanh như nhắc nhở rằng thời gian đang cạn dần. Thanh Vân, Minh, và Lệ Ngọc đứng trước cánh cửa khắc hình rồng hai đầu. Ánh sáng từ cây trượng của Lệ Ngọc phản chiếu lên các hoa văn chạm khắc, khiến chúng như đang chuyển động.
“Chúng ta không thể chờ Minh Triết và những người khác lâu hơn,” Thanh Vân nói, giọng đầy căng thẳng.
Minh bước tới, nhẹ nhàng chạm vào bề mặt cánh cửa. Bỗng nhiên, các hoa văn phát sáng mạnh mẽ, và một luồng không khí lạnh buốt phả ra từ phía sau.
“Cánh cửa này được kích hoạt bởi năng lượng của chúng ta,” Minh nói, đôi mắt anh ánh lên sự hiểu biết. “Có lẽ nó đang phản ứng với ý chí của những người đủ can đảm bước qua.”
---
Sự Chạm Trán Đầu Tiên
Khi cánh cửa từ từ mở ra, một luồng sáng chói lòa bao phủ cả ba người. Họ bước vào trong, không gian đằng sau hoàn toàn khác biệt. Đây là một căn phòng rộng lớn, với các bức tường được khắc đầy những biểu tượng cổ xưa và các bức tranh mô tả những trận chiến tàn khốc.
Ở giữa căn phòng là một bệ đá khổng lồ, trên đó đặt một quả cầu pha lê phát ra ánh sáng nhấp nháy. Nhưng điều làm cả nhóm chú ý hơn cả là bóng dáng của một người đàn ông đang đứng trước quả cầu, tay chắp sau lưng, quay lưng về phía họ.
“Cuối cùng, các ngươi cũng đến,” người đàn ông nói, giọng trầm nhưng lạnh lẽo.
Thanh Vân lập tức rút kiếm, ánh mắt cảnh giác. “Ngươi là ai?”
Người đàn ông quay lại, để lộ khuôn mặt đầy sẹo nhưng ánh mắt lại sắc bén như lưỡi dao. “Ta là Lãnh Hàn, người canh giữ bí mật của nơi này.”
---
Quá Khứ Uẩn Khúc
Lãnh Hàn không tấn công, thay vào đó, ông ta chỉ tay về phía quả cầu pha lê. “Thứ này chính là cội nguồn của mọi khổ đau mà các ngươi đang tìm cách giải quyết. Nhưng để phá hủy nó, các ngươi sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.”
“Cái giá đó là gì?” Minh hỏi, giọng lạnh lùng.
“Linh hồn của kẻ phá hủy sẽ bị giam cầm vĩnh viễn trong quả cầu,” Lãnh Hàn trả lời, ánh mắt lướt qua từng người. “Nhưng nếu không phá hủy, toàn bộ thế giới bên ngoài sẽ chìm trong hỗn loạn.”
Cả ba im lặng. Áp lực của tình thế đè nặng lên họ.
“Tại sao ngươi lại ở đây?” Thanh Vân hỏi.
Lãnh Hàn cười nhạt. “Ta từng là một trong những người canh giữ của nơi này, được chọn để bảo vệ bí mật này mãi mãi. Nhưng lòng tham của con người đã biến ta thành kẻ phản bội. Giờ đây, ta chỉ là một cái bóng, tồn tại để chuộc lại sai lầm của mình.”
---
Sự Hội Ngộ
Khi cả ba còn đang bận tâm về lời nói của Lãnh Hàn, từ phía xa, Minh Triết cùng Tiểu Bạch và những người còn lại cuối cùng cũng xuất hiện. Họ đã vượt qua lối đi hiểm trở và giờ đây, cả đội một lần nữa được hội tụ.
“Xin lỗi vì đến muộn,” Minh Triết nói, ánh mắt lướt qua căn phòng. “Có vẻ như mọi thứ đang trở nên phức tạp hơn.”
Tiểu Bạch gầm lên một tiếng nhỏ, như muốn cảnh báo mọi người.
“Đây là Lãnh Hàn,” Thanh Vân giới thiệu. “Ông ta nói rằng quả cầu này là chìa khóa để ngăn chặn thảm họa, nhưng chúng ta sẽ phải trả giá.”
Minh Triết bước tới, nhìn Lãnh Hàn một cách chằm chằm. “Ngươi có biết tại sao quả cầu này lại được tạo ra không?”
Lãnh Hàn nhắm mắt, như hồi tưởng về quá khứ. “Nó được tạo ra bởi những pháp sư cổ xưa, nhằm phong ấn sức mạnh bóng tối. Nhưng một số người trong số họ đã phản bội, và sức mạnh đó đã tràn ra thế giới. Giờ đây, quả cầu chỉ là một phần nhỏ của bóng tối, nhưng nếu không tiêu diệt, nó sẽ lan rộng trở lại.”
---
Kế Hoạch Hành Động
Sau khi cân nhắc, Thanh Vân đưa ra quyết định: “Chúng ta không thể phá hủy quả cầu mà không có kế hoạch. Trước tiên, chúng ta cần tìm hiểu thêm về cách phong ấn nó an toàn.”
Lãnh Hàn gật đầu. “Ở cuối căn phòng này có một lối đi dẫn đến Thư Viện Hắc Ám, nơi chứa đựng mọi kiến thức về quả cầu. Nhưng hãy cẩn thận, không phải ai cũng có thể rời khỏi đó một khi đã bước vào.”
“Chúng ta không có lựa chọn khác,” Minh nói.
Cả đội quyết định tiến về phía lối đi mà Lãnh Hàn chỉ. Trước khi họ rời đi, Lãnh Hàn nói với theo: “Hãy nhớ, lòng tin lẫn nhau là vũ khí mạnh nhất của các ngươi. Đừng để bóng tối trong tâm hồn hủy diệt các ngươi trước khi các ngươi hủy diệt nó.”
---
Bóng tối trong Hang Tối dường như càng sâu thẳm hơn khi cả đội tiến về phía Thư Viện Hắc Ám. Tiếng bước chân vọng lại như những nhịp trống báo hiệu một thử thách mới đang chờ đợi. Nhưng ẩn sau đó, liệu có phải tất cả chỉ là thử thách, hay còn có một âm mưu lớn hơn đang được giăng ra?
Truyện Huyễn Đạo Trường Sinh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | hoangdinh2125 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |