Giết Chóc Để Sinh Tồn
Lâm Nhất bước đi trong bóng tối, từng hơi thở đều được kìm nén đến cực hạn. Sau khi phát hiện ra bí mật trong huyết mạch, hắn hiểu rằng con đường trước mắt chỉ có hai lựa chọn: giết hoặc bị giết. Nếu không mạnh lên, nếu không tiếp tục hấp thụ máu, hắn sẽ mãi mãi dừng lại ở ngưỡng cửa này.
Đêm nay, hắn không còn là kẻ bị săn đuổi — hắn trở thành kẻ săn mồi.
Phía trước, một nhóm ba tu sĩ tà đạo đang tụ tập quanh xác một con linh thú cấp thấp. Chúng nói cười, không mảy may để ý đến bóng dáng lặng lẽ đang dần áp sát.
"Đáng tiếc, linh thú này chỉ là cấp thấp, huyết nhục chẳng đáng là bao," một tên cao gầy cười khẩy.
"Thôi thì gom lại, có còn hơn không. Đợi trời sáng, chúng ta lên núi săn thêm. Nghe nói trong rừng sâu có cả Luyện Thể tầng năm đấy." Tên râu quai nón đáp, giọng hắn tràn đầy tự tin.
Lâm Nhất ẩn mình sau một tảng đá, mắt sáng quắc trong màn đêm. Hắn siết chặt nắm tay, thầm đánh giá thực lực của ba người: hai tên ở Luyện Thể tầng ba, tên cầm đầu có lẽ là tầng bốn.
Khó… nhưng không phải không thể giết.
Hắn không tấn công ngay mà lặng lẽ nhặt vài viên đá, ném vào lùm cây đối diện.
"Ai!?" Tên râu quai nón lập tức quay phắt lại, bàn tay đã đặt lên chuôi đao.
Chính khoảnh khắc đó, Lâm Nhất lao ra như một con dã thú. Liệt Quyền giáng thẳng vào gáy tên cao gầy trước tiên. Một tiếng "rắc" vang lên, tên kia chưa kịp kêu đã gục xuống.
"Khốn kiếp!" Tên cầm đầu gầm lên, nhưng Lâm Nhất không dừng lại.
Hắn lăn người né tránh đòn chém của tên râu quai nón, đồng thời vung chân đá thẳng vào đầu gối đối thủ. Một tiếng "rầm" nữa vang lên, khiến tên này mất thăng bằng. Lợi dụng thời cơ, Lâm Nhất bổ một quyền vào cổ họng hắn, máu bắn tung tóe.
Tên cầm đầu giờ mới kịp phản ứng, gương mặt tràn ngập kinh hoàng. "Ngươi là ai!?"
Lâm Nhất không đáp. Hắn chỉ nhìn chằm chằm đối thủ, như một con sói lạnh lùng. Máu nhỏ từng giọt từ nắm đấm.
Trận chiến kết thúc trong chớp mắt. Lâm Nhất biết mình thắng không phải vì mạnh hơn, mà vì ra tay nhanh hơn, tàn nhẫn hơn.
Hệ thống bắt đầu khởi động, hấp thụ huyết nhục từ ba tên tu sĩ. Cơ thể hắn nóng lên, từng thớ cơ như đang được đúc lại.
Đứng giữa ba cái xác lạnh ngắt, Lâm Nhất thì thầm: "Giết… hoặc bị giết. Đây chính là con đường duy nhất ta có thể đi."
Truyện Huyền Giới Chí Tôn tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | 0353696272 |
Thời gian |