Trưởng Lão Thánh Linh Tông
Trưa hôm sau, tiếng kèn trống đột ngột vang vọng khắp doanh trại. Các đệ tử vội kéo nhau ra quảng trường lớn của vương đô, nơi một đoàn xa hoa tiến vào. Đi đầu là vài tu sĩ mặc đạo bào trắng, đeo huy hiệu hình hoa sen chín cánh – biểu tượng của Thánh Linh Tông.
Giữa đoàn, một lão nhân râu tóc bạc phơ nhưng khuôn mặt hồng hào, thân khoác trường bào tím nhạt, tay cầm trượng chạm ngọc. Khí thế tỏa ra từ ông sâu thẳm, cao siêu hơn hẳn những tu sĩ tầm thường. Dường như mỗi cử động của ông làm không gian xung quanh rung nhẹ.
Mọi người xì xào: “Đó là ai?” – “Hình như là một trong các trưởng lão Thánh Linh Tông.” – “Không ngờ họ cử trưởng lão cấp cao đến.”
Tô Vũ khẽ nheo mắt. Người này nếu so cảnh giới có thể đã vượt xa Kim Đan, thậm chí đạt Nguyên Anh (tùy thế giới tu luyện). Dù chưa rõ ràng, hắn chắc chắn thực lực lão rất kinh người.
Tiến tới bậc thềm trung tâm, lão nhân đưa mắt nhìn quanh, rồi cất giọng trầm ấm:
“Các vị thiên tài từ khắp nơi tụ hội, Thánh Linh Tông chúng ta hoan nghênh. Lão phu họ Nguyên, là một trong những trưởng lão, được phái đến hướng dẫn các ngươi qua kỳ khảo hạch nhập môn.”
Cả đám đệ tử xúm lại, dán mắt lắng nghe. Có kẻ run vì áp lực, có kẻ ánh mắt lộ vẻ háo hức. Lão nhân phất tay, chỉ vào một trận đài chạm trổ hoa văn rồng phượng:
“Nơi đây, chúng ta sẽ dựng một cánh cổng tạm thời, kết nối thẳng tới thung lũng trước cổng Thánh Linh Tông. Tất cả đệ tử muốn dự thi sẽ lần lượt qua đó. Quá trình có thể hơi chao đảo, đừng hoảng loạn.”
Khi lão nói, vài tu sĩ áo trắng bày trận kỳ lạ. Họ cắm xuống bốn cột trụ nhỏ xung quanh đài, rót linh lực vào. Ánh sáng xanh lục dâng lên, kết nối các cột trụ, tạo thành vòng xoáy ngay trên bề mặt đài. Từng đợt gió lốc bốc ra, xua đi bụi bặm.
“Thần kỳ quá!” – Nhiều đệ tử trầm trồ. Không ít người đây là lần đầu chứng kiến trận pháp không gian, vốn đòi hỏi mức tu vi cao.
Trưởng lão Nguyên liếc qua, chậm rãi giải thích:
“Một khi bước vào cổng, các ngươi sẽ đến thung lũng dẫn vào Thánh Linh Tông. Nhưng đừng nhầm tưởng vậy là xong. Phía trước còn có vô số khảo hạch. Ai đủ tư chất, bản lĩnh sẽ được chấp nhận làm đệ tử ngoại môn, tiến sâu hơn nữa. Còn lại… e rằng phải quay về.”
Lời cuối vang lên như cảnh báo. Đám đông nhao nhao, ai nấy đều hồi hộp.
“Bây giờ, những đệ tử có giấy chứng nhận từ gia tộc hoặc thế lực được tông môn ủy quyền, hãy xếp hàng tiến lên. Chúng ta có danh sách kiểm soát.” – Một tu sĩ áo trắng cất giọng.
Thế là các nhóm lần lượt xếp thành hàng dài, mỗi người cầm lệnh bài hoặc thư giới thiệu từ gia tộc, trình cho tu sĩ. Đến lượt mình, Tô Vũ cùng bốn người Tô Nhu, Tô Khải, Tô Yến, Tô Viễn đưa lệnh bài. Tu sĩ xem qua, gật đầu: “Được, các ngươi đi vào trận đài.”
Đứng trước vòng xoáy xanh lục, tim Tô Vũ đập nhanh, vừa háo hức vừa cảnh giác. Bên tai, Tô Khải hừ nhẹ: “Đừng có ngất xỉu giữa đường.” – Tô Nhu trấn an: “Ai cũng sẽ hơi choáng, cứ điều hòa linh lực.”
Quyết tâm trào dâng, Tô Vũ sải bước cùng đồng đội vào cổng. Cảnh vật xung quanh đột ngột mờ đi, như thể bị hút vào một khoảng không vặn xoắn. Cơ thể hắn cảm nhận cảm giác hỗn loạn, đầu óc quay cuồng.
Chỉ vài nhịp tim, ánh sáng bừng lên, hắn chợt thấy mình đã đứng giữa một thung lũng rộng lớn, bốn bề núi non trùng điệp, khí trời mát mẻ. Trên cao, mây trắng lững lờ, xa xa là những đỉnh núi chênh vênh ẩn hiện cung điện.
“Đến rồi…” – Tô Nhu thì thầm, tay khẽ run vì dư chấn. Tô Khải, Tô Yến, Tô Viễn cũng vừa xuất hiện, mặt mũi còn chút nhợt nhạt.
Hàng loạt đệ tử khác cũng dần bước ra từ cổng không gian, tán loạn khắp thung lũng. Tiếng ồn ào, kinh ngạc vang dội. Vài kẻ bị say không gian, ngã nhào, ói mửa.
“Hoan nghênh các ngươi đến ngoại vi của Thánh Linh Tông!” – Một giọng uy nghi vang vọng. Tô Vũ ngẩng đầu, thấy Trưởng lão Nguyên đang đứng lơ lửng trên không trung, tay cầm trượng, áo bào phần phật. Ông đưa tay chỉ về con đường mòn dẫn lên núi:
“Từ đây đến cổng chính, các ngươi sẽ phải vượt qua vòng khảo hạch đầu tiên. Hãy tiến bước. Ai qua được sẽ có tư cách làm đệ tử ngoại môn. Thời gian là một ngày, kẻ chậm trễ hoặc gục ngã sẽ bị trục xuất.”
“Vòng khảo hạch đầu tiên?” – Đám đệ tử ồ lên, ai cũng nhìn con đường mòn quanh co, phủ đầy sương mù. Sự lo lắng hiện rõ, nhưng cũng không thiếu người toát ra hào hứng chinh phục.
Tô Vũ xiết chặt đoản kiếm, tâm trạng đầy quyết tâm. Đây chính là cột mốc để hắn đặt chân vào tông môn bậc nhất, nơi gom tụ vô số cơ duyên lẫn hiểm nguy. Sự kiện này hệt như “ánh sáng” dẫn đường, nhưng đâu đó vẫn “bóng tối” đeo bám.
“Nếu ta muốn tiến lên Chí Tôn, thì Thánh Linh Tông chỉ là một chặng dừng. Hãy bắt đầu từ đây!” – Ý chí bừng cháy, Tô Vũ đưa mắt nhìn đồng đội Tô gia, chuẩn bị cùng họ tham gia thử thách.
Bên trên, Trưởng lão Nguyên lẳng lặng quan sát, khóe miệng thoáng nhếch, dường như đã đoán trước nhiều kẻ sẽ bỏ mạng hoặc phải quay đầu. Nhưng ông không can thiệp. Chỉ có kẻ xứng đáng mới được tiếp tục.
Vậy là Chương 15 khép lại tại thung lũng sương khói, nơi cổng chính Thánh Linh Tông ẩn hiện giữa tầng mây. Bao lời đồn về tông môn khắc nghiệt này sắp thành hiện thực. Tô Vũ và những đệ tử khác đã đặt chân vào “cửa ải” quyết định số phận.
Từ chương 16 đến chương 20, câu chuyện sẽ xoay quanh hành trình vượt qua các vòng khảo hạch đầu tiên của Thánh Linh Tông, những cuộc đối đầu với thiên tài từ khắp nơi, âm mưu trong bóng tối vẫn đeo bám, và bước tiến mới của Tô Vũ trong tu luyện.
Đăng bởi | bacsit |
Thời gian |