Áp Lực
Mở to hai mắt, Vũ Thiên đã quay trở về thực tại. Lúc này vị võ giả áo xanh phụ trách khảo nghiệm đã tái mặt, hắn chưa từng thấy một khảo nghiệm tàn khốc như thế từ trước tới giờ.
Vũ Thiên không để ý đến ánh mắt kinh hãi của lão, vội ngẩng đầu nhìn bảng kết quả.
- Vũ Tộc, Vũ Thiên, 14 tuổi, Tam Cấp Công Lực
- Thể chất Huyền cấp, Trí tuệ bán Linh cấp, Thân thủ Phàm cấp.
Vũ Tộc, Nghị Sự Đường.
“Ha ha thật là hiếm có hiếm có … Vũ Tộc ta sẽ có cơ hội quật khởi trở lại”
Thanh âm vừa rồi xuất phát từ một lão giả với thân hình to lớn, vạm vỡ, gương mặt góc cạnh với một vết sẹo dài từ thái dương xuống gò má.
“Gia gia ngài đừng cười nữa coi chừng tẩu hỏa nhập ma bây giờ”
Vũ Liên bên cạnh bĩu môi nói.
“Nha đầu, gia gia đang vui ngươi đừng làm ngài tụt hứng chứ”
Người vừa lên tiếng nhắc nhở Vũ Liên tên là Vũ Chân, phụ thân nàng. Hắn là đại bá của Vũ Thiên, phụ trách chưởng quản sổ sách của gia tộc.
Phía bên phải Vũ Chân là một nam tử, bề ngoài khoảng chừng tứ tuần nhưng khí chất bất phàm. Người này là phụ thân của Vũ Thiên, Vũ Hạo.
“Phụ thân, ngài đừng tán thưởng nó quá, nếu không sẽ sinh ra tâm lý tự phụ, đây là điều tối kỵ của một võ giả”
Vũ Hạo nghiêm nghị lên tiếng.
Lúc này tại Nghị Sự Đường của gia tộc, những trụ cột của Vũ Tộc đều có mặt đầy đủ. Lý do chính là kết quả khảo nghiệm của Vũ Thiên.
“Thể chất Huyền cấp, Trí tuệ bán Linh cấp, Thân thủ Phàm cấp, ngươi nói đây là thể loại yêu nghiệt gì, đừng nói Vũ Tộc lịch sử trăm năm này chưa từng xuất hiện mà ta nghĩ cả Hạo Đông Đế Quốc này cũng không có một người a, như thế này ta phải cao hứng chứ… Ha ha ha”
Vũ Thiên đứng bên cạnh phụ thân ánh mắt hơi mơ hồ. Những lý thuyết này cơ bản hắn cũng không có nắm vững
Vũ Hạo liếc nhìn con trai, nói
“Tiểu Thiên, ngươi có biết tu luyện chia ra các cấp độ như thế nào, kể ta nghe”
Vũ Thiên lục lọi trong trí nhớ của hắn, sau một hồi trầm ngâm, cuối cùng lên tiếng
“Thưa cha, Công lực chia ra tám cảnh giới. Đột phá Cửu Cấp Công Lực là điều kiện đầu tiên. Lúc này mới bước vào con đường tu luyện chính thức. Sơ Cấp cảnh, Khí Cấp cảnh, Nhân Cấp cảnh, Địa Cấp cảnh, Thiên Cấp cảnh, Hoàng cấp cảnh, Vương Cấp cảnh, Đế Cấp cảnh, Thánh Cấp cảnh và Thần Cấp cảnh"
“Tiểu Thiên, hiện tại ta đang ở cấp độ Khí cấp cảnh, muốn trùng kích Nhân cấp vẫn còn rất lâu, tu luyện của ta đang bế tắc, chung qui tại sao ngươi đoán xem”
Vũ Hạo trầm giọng nói
“Tiềm năng thiên phú”
Đầu óc như được đả thông, Vũ Thiên đáp nhanh.
“Chính xác, thiên phú tiềm năng Thân Thể của ta chỉ là Linh cấp, muốn tiến bộ phải cần nhiều tài nguyên để gia tăng phẩm chất thiên phú, đẩy nhanh ngộ tính khi tu luyện ”
Vũ Hạo thản nhiên nói
“Phụ thân, ngài cần loại nào tài nguyên, ta sẽ vì ngài mà xin gia gia cung cấp a”
Vũ Thiên thật thà nói thẳng
“Ha ha tên nhóc này đúng là có hiếu, nhưng ngươi đã hiểu sai ý của Hạo Nhi rồi”
Vũ Chấn Thiên đột nhiên lên tiếng.
“Đúng vậy ngươi không cần tìm kiếm giúp ta tài nguyên làm gì, để tăng thiên phú cần rất nhiều tiền. Nhưng kết quả đem lại không cao. Tại sao lại phí phạm cho ta trong khi chúng ta có Tiểu Thiên ngươi chứ"
Vũ Hạo đáp lời, nét mặt nghiêm nghị nhưng trong lời nói có vài phần ấm áp. Vũ Chấn Thiên bước ra giữa, hắn sắc mặt nghiêm túc, nhìn về phía cao tầng Vũ Tộc mà nói
“Ta tuyên bố Vũ Thiên sẽ trở thành hạch tâm chính của gia tộc, trở thành đối tượng huấn luyện chủ chốt, sau này chỉ cần hắn đột phá Nhân cấp, liền thay thế ta kế nhiệm vị trí tộc trưởng”
Vũ Thiên hơi sững người, hắn không ngờ rằng gia tộc lại tin tưởng và đặt kỳ vọng vào bản thân hắn cao như vậy.
“Vũ Hạo, con phụ trách huấn luyện tiểu tử này, mau chóng tăng lên thực lực, đại tái sắp tới, phải cho bọn gia hỏa kia một phen kinh hãi”
Lão quay sang ra lệnh cho Vũ Hạo.
“Vũ Thiên nguyện xin cố gắng hết sức mình vì đại nghiệp của gia tộc”
Một chân quì xuống, Vũ Thiên hạ quyết tâm.
Lời đồn về kết quả của Vũ Thiên đã lan rộng khắp Hạo Thành, tuy rằng kết quả này trước đây không phải là duy nhất, nhưng tại tòa thành này, lại là một truyền kỳ.
Vài ngày sau, tại ngọn núi phía sau Vũ Tộc.
Hắn đang nhắm mắt luyện công, hai bàn tay đan vào nhau, không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng hô hấp nhè nhẹ. Bỗng nhiên hai mắt hắn khẽ mở ra, hít sâu một ngụm dương khí, tinh thần cực kỳ phấn chấn.
“Thiên nhi con đang luyện công à”
Một giọng nói ngọt ngào vang lên, quay lưng lại thì ra là một mỹ phụ thân mặc váy trắng. Nàng chính là mẫu thân của Vũ Thiên.
“Mẹ, hôm nay sao lại lên núi thế này, con mới đi một chút đã nhớ rồi sao”
Hắn lè lưỡi nói. Mẹ là người hắn hết mực yêu thương. Sau khi trải qua ảo cảnh lúc trước, hình ảnh nàng nằm trên vũng máu lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí hắn, không thể nào xóa đi.
“Cha con nói muốn gặp con tại sân luyện công của gia tộc đó, lần này xem ra ông rất nghiêm túc muốn dạy dỗ con a”
Mỹ phụ híp mắt cười nói
Nàng nhìn thiếu niên đang đứng trước mặt, dáng người đã cao to rồi, không còn là hài nhi bé bổng năm nào, nam nhân lớn lên đều phải gánh vác trọng trách trên vai, nhưng dù sao hắn cũng là nhi tử của nàng, nàng không nguyện nhìn hắn chịu khổ.
Hiểu được suy nghĩ của mẫu thân qua ánh mắt, hắn vỗ ngực nói
“Mẹ, ngài đừng lo, chẳng qua là thời gian luyện công dài hơn bình thường một tí thôi mà, dẫu sao con cũng là thiên tài đúng không, thiên tài tuyệt thế của mẹ”
Nàng mỉm cười, từ sâu trong nụ cười ấy là một sự trìu mến vô cùng, dù sau này hắn có đứng trên đỉnh cao cường giả, hắn vẫn mãi là hài nhi bé bỏng của nàng.
Mấy ngày nay Vũ Thiên đều không thể không nghĩ đến ảo cảnh hôm nọ khảo nghiệm, tất cả đều rất chân thực. Không biết có phải do tác động của ảo cảnh quá chân thực hay không mà tâm lý Vũ Thiên đã có sự thay đổi.
Hắn hiểu rất rõ câu nói Thực lực vi tôn. Ngươi không có thực lực thì tư cách bảo vệ người thân cũng không có.
Dù là ảo cảnh khảo nghiệm nhưng hắn vẫn có linh cảm không tốt về viễn cảnh này.
Về tới sân luyện công. Vũ Hạo đã đứng chờ sẵn. Nhìn thấy con trai, ánh mắt trở nên nghiêm nghị. Vũ Thiên gần đây ít thấy ông nghiêm túc như thế.
“Hiện tại công lực của ngươi đang cấp mấy” Vũ Hạo hỏi
“Tam Cấp Công Lực, con mơ hồ đang cảm thấy bình cảnh Tứ Cấp không còn xa” hắn trả lời
“Được, hôm nay coi như món quà ta tặng ngươi vì thể hiện tốt trong kỳ khảo nghiệm vừa rồi”
“Ân” Vũ Thiên đáp.
Vũ Hạo chân phải bước ra, hai tay vẫn chấp phía sau lưng, khí lực hóa thực thể, từng vòng xoay quanh thân thể thon dài của hắn. Đây là khả năng chỉ có cao thủ đạt cấp Khí Cấp cảnh mới có thể xuất hiện được. Điều khiển dòng chảy của khí lực.
“Vũ Thiên, ta nói ngươi biết, muốn đề cao thực lực, cách tốt nhất là không ngừng cảm nhận áp lực đè nén, thậm chỉ thử cảm nhận tử vong khí tức, hôm nay ta sẽ dùng chân khí thúc ép công lực của ngươi đề thăng lên, tăng lên bao nhiêu phải dựa vào sự cố gắng của ngươi rồi”
Vũ Hạo thanh âm truyền vào trong đầu Vũ Thiên
“Cám ơn ngài, phụ thân”
“Cẩn thận”
Đoàn khí trằng vờn quanh khi nãy bỗng đông cứng lại tạo thành một thanh kiếm khí, lập tức bắn về phía Vũ Thiên.
Cảm nhận áp lực tăng vọt, thân thể Vũ Thiên khẽ run lên, tay chấp trước ngực, công lực theo bản năng vận chuyển kháng cự.
OÀNH... Áp lực như búa tạ giáng vào người hắn, máu tươi lập tức rỉ ra từ khóe miệng.
“Phụ thân đã coi trọng ta, ta sẽ không để lão nhân gia ngài thất vọng” nghĩ thầm, Vũ Thiên thả lỏng, công lực tuôn ra bao bọc lấy kinh mạch và những chỗ yếu hại của cơ thể.
Áp lực vẫn duy trì đều đều đè lên thân thể hắn.
Nữa canh giờ, mồ hôi đổ ra đầy mặt, hai cánh tay đã có dấu hiệu rướm máu.
“Khả năng chịu đựng thật biến thái”
Tộc nhân bên ngoài xem hai cha con luyện công nói với giọng đầy thán phục.
“Tiểu tử này trước giờ luôn lười biếng, gần đây gặp chuyện gì mà thảy đổi tâm tính thế này”
Vũ Hạo nghĩ ngợi, hắn đã dùng ba thành công lực, theo lý thì với thực lực vỏn vẹn Tam Cấp Công Lực hắn chỉ có thể chịu được 10 phút thôi.
“Để ta tăng áp lực lên xem thiên phú thân thể Huyền Cấp tột cùng có bao nhiêu cân lượng”
Vũ Hạo gia tăng công lực lên bốn thành. Loại này áp lực thăng cấp vốn thích hợp cho võ giả dưới Sơ Cấp cảnh. Càng chịu đựng được lâu, công lực tăng lên càng nhiều. Tuy nhiên, nếu như người phụ trách điều khiển áp lực lơi lỏng một chút, kẻ còn lại phải chịu tổn thương không nhỏ
Lại thêm nữa canh giờ, Vũ Thiên đã có dấu hiệu chịu không nổi, sắc mặt thập phần thống khổ.
Thân thể hắn một màu đỏ sậm, từng thớ thịt căng phồng như muốn nổ tung, khóe miệng đã chảy ra vô số tơ máu
Vũ Hạo tay khẽ động, chuẩn bị thu hồi áp lực, đột nhiên, hắn khựng lại. Lúc này hắn đã phát hiện một tầng kỳ dị năng lượng đang quấn lấy máu của Vũ Thiên vừa chảy ra, thẩm thấu vào trong không ngừng gột rửa kinh mạch.
“Sinh mệnh lực khôi phục một cách chóng mặt” Vũ Hạo cả kinh
Vũ Thiên gầm lên một tiếng. Thân thể trong nháy mắt bành trướng, sau đó một cột sáng bắn thẳng lên bầu trời.
Đăng bởi | MãnhThiên |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 27 |