Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng Là Riderbu

Tiểu thuyết gốc · 1397 chữ

Chương 1: Cùng là Riderbu

Thiên không bên trên, vô số tầng mây bao phủ lấy bầu trời xanh biếc, mà ngay lúc này, một sinh vật vảy màu đỏ như huyết, cả người dài gần 5 mét, miệng rộng như cá sấu, vuốt sắc như đại bàng, to lớn cái đuôi cùng hai cánh khổng lồ sinh vật đang hướng về một phương hướng bay nhanh tới.

Không sai, sinh vật này là rồng, nói đúng hơn là một con hoả long cấp thấp.

Rồng từ xưa đã được xem như thiên không bá chủ, vốn không có bất kỳ giống loài nào có thể xen vào được tầm mắt của nó. Thế nhưng, lúc này đầu kia hoả long lại bị một cái lớn dây cương cùng bàn đạp trang bị bên trên thân thể, hơn nữa trên lưng hoả long còn đang chở lấy hai người.

"Rốt cuộc còn bao lâu nữa thì đến nơi, tướng quân Divan?"

Một vị lão giả tóc hoa râm, người mặc bạch sắc áo quần, tuy hắn da dẻ khô khốc nhưng trên người toả ra cuồn cuộc kiếm khí hướng về người bên cạnh hỏi.

Vị được gọi là tướng quân nghe vị lão giả này nói, thần sắc có chút khúm núm.

Hắn là một cái cao hơn 2 mét đại hán, cơ thể bắp thịt vô cùng cường tráng, mặc trên người màu lam thiết giáp nhìn đến còn rất uy phong, tướng quân phong phạm không có chút nào che giấu.

Thế nhưng nội tâm của hắn lúc này lại vô cùng nặng nề, ai ngờ được mình sẽ nhận được nhiệm vụ từ vương đô là mang theo vị này "Kiếm Thánh" đến đó cơ chứ.

"Kiếm-Kiếm Thánh đại nhân, chỉ còn 5 tiếng nữa, Ng-Ngài liền kiên nhẫn một chút a"

Nói ra câu này, Divan khuôn mặt giống như táo bón giống nhau đồng dạng nhăn nhó, mồ hôi không ngừng từ trên gò má hắn chảy xuống.

Nhớ đến thực lực kinh khủng của vị Kiếm Thánh này, hắn hận lúc này mình không thể trực tiếp nhảy xuống liền tốt rồi, nếu chọc giận vị này Kiếm Thánh, mình đến 10 cái mạng cũng trốn không nổi.

"Vậy sao, nói một chút lý do tên ngốc kia gọi ta đến đi"

Lão giả điềm đạm hỏi, không hề quan tâm đến việc mình gọi quốc vương là tên ngốc.

"Bẩm Kiếm Thánh đại nhân, tựa hồ là về việc huấn luyện các Anh Hùng"

"Ồ"

Lão giả bỗng nhấc lên một chút hứng thú, khoé miệng mang theo một cái khó hiểu độ cong.

"Lại đến thời gian đó rồi sau, rõ ràng đã thất bại nhiều lần như vậy, hắn vẫn không có từ bỏ?"

Bạch Kiếm Thánh thở dài một cái, ánh mắt dường như động lấy bi thương.

"Được rồi, vậy liền đi xem một chút đi, thuận tiện hỏi thăm một chút tên ngốc kia a"

Tướng quân nghiêm túc tuân lệnh một tiếng, hoả long tiếp đó liền bay như điên về phía vương đô.

...........................

Bình Dương, Thành Phố Thủ Dầu Một.

Tại một cái XX trường trung học phổ thông.

Lưu Phụng hắn chỉ là một cái thường thường không có gì lạ học sinh lớp 12, hắn gia cảnh trung bình, thành tích học tập cũng chỉ thuộc dạng trung bình.

Hắn cũng rất ít bạn, chính là một cái hướng nội mà lớp học nào cũng có.

Lưu Phụng lúc này vẫn đang chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại trước mặt, hoàn toàn không để ý đến thiếu niên bên cạnh đang gọi mình.

"Phụng! Đang coi gì đó?"

Âm thanh nhu hoà tràn ngập nữ tính vang lên.

Lưu Phụng bất đắc dĩ liếc lấy thiếu niên bên cạnh, hắn gọi Trương Chí Vỹ, là Lưu Phụng duy nhất một cái bạn thân, lý do ư? Đơn giản vì cả hai đều cùng có chung một cái sở thích!

Lưu Phụng đưa điện thoại cho Vỹ, trong đó là hình ảnh một cái màu tím kỵ sĩ, đang chiến đấu cùng một quái nhân có phần bụng nhô ra miệng lớn, đầy răng nanh.

"Kamen Rider Gavv, tập mới nhất đó!"

Nói ra điều này, miệng hắn còn treo lên một cái cuồng nhiệt tiếu dung, sẽ chẳng ai nghĩ đến trong lớp đệ nhất hướng nội lại có thể cười vui vẻ đến như vậy.

"A, là Gavv sao, cho ta mượn một chút!"

Nói xong liền cầm lấy điện thoại, trực tiếp ngồi tại Lưu Phụng trên đùi, một bên dựa vào lòng hắn một bên xem điện thoại.

"Mẹ nó cái thằng Gay, ngươi mau xuống!"

Lưu Phụng kinh hãi quá độ, muốn đem Vỹ hất ra một bên, nhưng lại phát hiện cái tên này khí lực làm sao lớn như vậy?

Lại nhìn về khuôn mặt trắng như tuyết, gò má hồng hồng, mi thanh mục tú Trương Chí Vỹ, đầu không khỏi một trận mê muội, Phụng ơi Phụng, ngươi rõ ràng là cái nam a!

Vì cái gì ở gần Vỹ là tim lại đập loạn đâu? Đúng, nhất định là do dạo gần đây cày phim nhiều nên tinh thần có chút mệt mỏi, nhất định là như vậy, ta mới không có Gay!

Lưu phụng kiên định gật đầu một cái, ngay lúc này lớp trưởng Trần Khang vừa vặn chú ý đến hai người tư thế, đầu không khỏi xuất hiện một tia hắc tuyến.

"Phụng! Vỹ! Đây là lớp học, không phải hai người các ngươi đôi bạn gay chỗ tán tỉnh!"

Âm thanh của hắn phi thường lớn, đem phần lớn các bạn học đều thu hút tới.

"A, hai người này lại áp sát vào một chỗ, quả nhiên là thật cay con mắt"

"Lại nói, tên Vỹ này da thịt làm sao trắng như vậy, không biết là dùng loại gì kem dưỡng da?"

"Không biết a, nếu không phải thấy hắn đi nhà vệ sinh nam ta còn tưởng hắn là nữ giả nam trang đâu này"

Không ít bạn học thì thầm nói nhỏ, da mặt vô cùng mỏng Lưu Phụng lúc này đã tim đập loạn xạ, là một cái hướng nội bỗng nhiên bị mọi người chú ý là hắn lớn nhất nỗi sợ.

"Ta-Ta..."

Vỹ ôm chặt lấy Phụng, ở bên tai của hắn thổi nhiệt khí.

"Phụng! Không cần phải để ý tới bọn họ, chúng ta xem chung với nhau đi~"

Hơi thở nóng hổi cùng giọng nói như thiên sứ làm Lưu Phụng vốn đang từ tâm điểm của sự sợ hãi dịu lại một chút.

"Vỹ, ta..."

"Đây là!!!"

Cơ thể Vỹ bất thình lình run lên một cái, màu nâu đồng tử bỗng hoá thành đen như mực đôi mắt, thân thể ôm Lưu Phụng chặt hơn một chút.

"Trùng hợp như vậy sao?"

Vỹ vuốt ve Lưu Phụng gò má, mang theo không bỏ nhìn lấy hắn.

"Vỹ? Làm sao vậy?"

Lưu Phụng phát hiện ra Vỹ dị thường, không khỏi nỉ non một câu, hắn là lần đầu tiên nhìn thấy Vỹ bất an như vậy.

Vỹ không trả lời, mà đôi mắt lưu luyến nhìn lấy các bạn học, đôi mắt từ ưu sầu chuyển thành kiên định.

"Ah, đây là có chuyện gì?"

Tất cả các bạn trong lớp đồng loạt la lớn, từ trung tâm lớp, một cái cự đại ma pháp trận đem bọn họ bọc lại trong đó, từng người từng người bị hoá thành vô số tia sáng rồi biến mất tăm.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì cái gì mọi người lại biến mất?

"Mọi người bình tĩnh, xếp thành hàng ra khỏi-A!"

Lớp trưởng Trần Khang cố trấn an mọi người, nhưng hắn ngay sau đó cũng hoá thành ánh sáng tiêu thất giữa thiên địa.

Vỹ nhìn chằm chằm đang hoang mang Phụng, tại hắn gò má hôn một cái.

Chu~

Phụng cảm thấy gò má mình có điểm ướt ướt, còn mang theo mùi thơm, lập tức cả người hoá đá, hắn lại bị một cái cậu bé hôn!

"Phụng nhất định phải sống xót nha~"

"Vỹ, chuyện gì đang!"

Chưa đợi hắn nói xong, bao quát hắn cùng còn xót lại học sinh trong lớp ngay lập tức biến mất...

Bạn đang đọc Kamen Rider Xuyên Đến Dị Giới sáng tác bởi Rider_Henshin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rider_Henshin
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.