Ngón Tay Vàng Chậm Vậy Mới Tới
Chương 3: Ngón Tay Vàng Chậm Vậy Mới Tới
Avalos lục địa
Bên ngoài thôn Jirri
Một thiếu niên cầm trong tay một cái dao găm, tốc độ của hắn vô cùng nhanh nhẹn, ánh mắt không ngừng lưu chuyển nhìn về phía đằng xa bay nhanh mà tới mũi tên.
Phựt
Mũi tên mang theo âm thanh xé gió tại bên tai của hắn vụt qua. Ánh mắt nhìn về bầy quái vật da xanh lục trước mặt trở nên ngưng trọng
Goblin, là chủng tộc đông thứ hai Avalos chỉ sau Slime.
Chiều cao mỗi con Goblin trưởng thành chỉ cao tầm 60 đến 1m2, tuy nhiên với sức mạnh vượt xa phần lớn dân thường và tập tính săn mồi theo bầy mà chúng đã trở thành một thế lực không thể xem thường.
Đáng ghét nhất là bọn này không có nữ tính, chỉ có giống đực, bọn chúng không thể làm gì hơn là ra tay với giống cái của chủng tộc khác, mà nữ tử nhân loại chính là con mồi yêu thích của bọn hắn.
"Thật là làm người ta chán ghét đâu, từ trong phim cho đến ngoài đời".
"Gahhh!!!"
Dường như nghe hiểu Lưu Phụng trong miệng trào phúng âm điệu, lũ Goblin rống lên một tiếng, tốc độ vô cùng nhanh hướng Lưu Phụng vọt tới.
"Mà... Nghĩ lại thì đây là lần đầu tiên gặp phải Goblin biết sử dụng cung tiễn,... bọn chúng đang tiến hoá sao?"
Nhẹ nhàng tránh đi một chi mũi tên, Lưu Phụng bắt đầu đánh giá tình huống trước mắt.
3 cái Goblin cầm chày gỗ, lần lượt là hai cái Level 4 cùng một cái Level 5.
2 con Goblin cầm cung tiễn, đồng dạng là Level 4.
"Skill: Gia Tăng Phản Xạ!
Skill: Cường Hoá Tốc Độ!"
Nỉ non một câu, hai đoàn màu bạc cùng màu trắng quang mang bao trùm thân thể hắn, Lưu Phụng cơ thể bỗng nhẹ đi một chút, hắn bây giờ trong một khoảng khắc liền né đi một cái Goblin vung tới chày gỗ.
Dao găm trong tay loé lên nhàn nhạt quang huy, đâm về cái đó Goblin yết hầu.
Phốc
Thanh âm xuyên thấu da thịt vang lên, cầm chày gỗ Goblin không thể tin được cổ họng mình vậy mà bị một nhân loại xuyên thủng.
Mắt nó nổi lên một vòng không cam lòng, sau đó liền ngã xuống bãi cỏ.
Phốc
Một con Goblin vẫn chưa kịp hoàn hồn, cổ họng của nó liền bị màu bạc dao găm chém rách rồi.
"Đang chiến đấu mà còn phân tâm, thật là không hiểu sao các ngươi có thể sống đến bây giờ"
Vẩy sạch dao găm gớm máu, Lưu Phụng nhẹ nhàng nói ra một câu.
"Gahhh!!!"
Lời nói của hắn kinh động đến mấy con Goblin còn lại, bọn chúng điên cuồng đối với hắn tiến hành loạn đánh.
Điên tiết lên rồi? Các ngươi càng mất bình tĩnh đối với ta càng có lợi nha.
Hai cái Goblin kéo lên dây cung, phát ra ba như vậy một tiếng, 2 chi mũi tên nháy mắt bay về phía Phụng.
Phập
Phập
Cơ thể của hắn tự làm ra phản ứng, nhấc lên xác của một con Goblin cầm chày gỗ rồi đỡ lấy 2 chi mũi tên.
Không đợi hai con Goblin há hốc mồm, Phụng ném cái xác đó vào một trong hai con Goblin đằng xa.
oành
Con Goblin cầm cung tiễn sững sờ, cố gắng xác định Lưu Phụng vị trí. Nhưng khi nó định thần lại, chỉ thấy một cái lưỡi dao bay thẳng đến trước mặt mình.
Phốc
Máu đỏ bắn ra, lại một bé lên thiên đường, à không, xuống địa ngục mới đúng.
Lưu Phụng từ trên không đáp xuống, thuận tiện đạp nát yết hầu của con Goblin nằm dưới đất.
Với chỉ số của hắn cùng Skill Gia Tăng Phản Xạ, Cường Hoá Tốc Độ đã hoàn toàn nhẹ nhàng miểu sát loại này cấp thấp ma tộc.
Quay người lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lấy con Goblin Level 5 đang run rẩy ở đó, miệng nhẹ cười một cái.
"Giờ thì, cùng bắt đầu 1 chọi 1 nào!"
........................
Jirri thôn là một cái có phần nghèo đói tiểu thôn, nó nằm cách Aiter Đế Quốc sáu ngày đi đường.
Lý do Lưu Phụng chọn Jirri thôn làm nơi tập luyện nguyên nhân vì nó cách Thủ Đô Aiter một khoảng xa.
Từ ngày chia tay với đám bạn học, hắn luôn cảm thấy mọi nhất cử nhất động của mình đều không thể thoát khỏi tầm mắt của kỵ sĩ Đế Quốc.
Là đang cố theo dõi hắn sao? Ta mẹ nó một cái Level 1 Dân Thường thật sự bị các ngươi coi trọng như vậy. Nhận ra chính mình luôn bị nhìn chằm chằm, hắn ngay đêm đó liền ba chân bốn cẳng chạy trốn khỏi Thủ Đô Aiter. Dù sao lão Hoàng Đế cũng cho 1000 đồng Lanis, ngu gì không xài.
(Lanis là đơn vị tiền tệ duy nhất tại Avalos.
1000 đồng Lanis= 1 đồng bạc
1000 đồng bạc Lanis= 1 đồng vàng)
Ngay lúc này, tại mái nhà của một cái phòng trọ,
Lưu Phụng nhìn lấy chỉ số của mình trên bảng trạng thái, chân mày không khỏi cau lại.
Lưu Phụng
Chức Nghiệp: Dân Thường
Level: 7
HP: 30
MP:100
ATK: 55
DEF: 20
SPD: 87
EXP: 468/700
Skill: Giám định (độc nhất), Gia Tăng Phản Xạ 1, Cường Hoá Tốc Độ 1.
Quá chậm, hắn đã tốn không ít thời gian để làm quen với nhịp độ của thế giới này, đánh giết không ít ma tộc để rèn luyện thân thể cùng tinh thần của mình.
Thế nhưng hắn đã giậm chân tại Level 7 được 2 ngày rồi.
"Quả nhiên, săn giết cấp thấp hơn bản thân ma tộc không mang lại bao nhiêu EXP"
"Nhưng phụ cận cũng không có Level 7 trở lên Goblin a"
Lưu Phụng nhìn về chân trời xanh thẫm, không khỏi nhớ đến nụ cười của bạn thân mình.
Cũng là trong ký ức nụ cười khả ái đó, giọng nói dịu dàng cùng cử chỉ thân mật của cậu ta, dù không muốn phủ nhận, nhưng có lẽ Lưu Phụng cũng biết hắn không bao giờ có thể lại nhìn thấy.
"Ah! Ta đang nghĩ loạn cái gì, ta và Vỹ là bạn thân! Bạn thân! Vỹ là cái cậu bé!"
Lưu Phụng bắt đầu trên mái nhà lăn qua lăn lại, hắn vậy mà có suy nghĩ như vậy với Vỹ.
Tha thứ cho ta! Vỹ!
"Onii-san, anh đang bị kiến cắn sao?"
Tiếng nói thánh thót của nữ hài trực tiếp kéo Lưu Phụng về với thực tại.
Một nữ hài trên người mặt một bộ màu nâu quần áo, mái tóc ngắn màu bạch kim, làn da trắng như tuyết, đôi mắt màu xanh lam mở to nhìn lấy hắn.
Nàng gọi Aina, 8 tuổi. Là căn này nhà trọ bà chủ con gái ruột, có lẽ vì ngoại hình rất đáng yêu mà cô bé được đông đảo thôn dân hết mực nuông chiều.
Chỉ là, cái này tóc bạc loli vì lý do gì đó mà luôn dính lấy hắn. Lưu Phụng nội tâm thực chất âm thầm kêu khổ, chính mình rõ ràng không phải Lolicon, vì cái gì mỗi khi nhìn thấy bé Aina, sẽ không nhịn được... Vuốt ve nàng đây.
Lưu Phụng mặt không đổi sắc bế lấy bé Aina, tại nàng xinh đẹp phấn mịn gò má cùng bạch kim mái tóc chính là xoa lấy xoa lấy.
"Oa... Onii-san, đừng làm rối tóc Aina"
"Nói, lên đây làm cái gì, nếu không cẩn thận rơi xuống làm sao bây giờ?"
Giọng nói mang theo một tia trách móc, hắn quả thật là đối với nữ hài này mang theo một tia hảo cảm.
Nhớ lại lần đầu chiến đấu, hắn sau khi giết một cái Goblin phía dưới, vì không chịu nổi cái kia huyết nhục mà trực tiếp nôn ra, bất tỉnh nhân sự.
Cũng là bé Aina tìm thấy hắn, sau đó kêu gọi thôn dân mang hắn về nhà trọ.
"Hì Hì, không phải còn có Onii-san sao? Onii-san nhất định sẽ cứu ta đúng không?"
Ánh mắt thiên chân vô tà của Aina nhìn vào sâu bên trong Phụng, hắn mỉm cười, bàn tay xoa lấy Aina mượt mà mái tóc.
"Ân! Bé Aina là ân nhân của ta mà!"
"A! Onii-san cười lên thật đẹp!"
Aina mở to mắt nhìn lấy hắn, đôi mắt bên trong như lấp lánh ánh sao.
"Có sao?"
Lưu Phụng cười gượng gạo, hắn rất ít khi cười nên cũng không biết nụ cười của mình trong thế nào.
"Có nha! Có nha!"
"Onii-san nhất định phải cười nhiều hơn mới được, hứa với Aina đi!
Bé Aina thuần khiết cười, tay tạo thành ngoặc tay động tác.
Nhìn thấy nụ cười như vậy trong sát nụ cười, Lưu Phụng tâm trực tiếp mềm nhũn, toàn bộ phiền não phảng phất biến đi không còn một móng.
"Ta hứa!"
Hai con người ở trên mái nhà, bày tỏ chính mình ước nguyện, mà đây cũng trở thành một ký ức khắc sâu vào tim Lưu Phụng.
.........................
Một ngày vất vả cứ thế trôi qua, hoàng hôn chiếu xuống làm Jirri thôn ngập trong ánh chiều đỏ, các vị nông dân sau một ngày cần cù canh tác cuối cùng thoả mãn trở về nhà.
Có hiền từ bán lương thực bác gái, cũng có nụ cười chất phác lão nông dân xếp thành tụm hai tụm ba trở về nhà.
Aina một nhà cũng vậy, vì có phần thân thuộc nguyên nhân, Lưu Phụng thường trực tiếp cùng Aina gia đình dùng bữa.
Lưu Phụng húp lấy một ngụm nước canh, hương vị coi như không tệ, nhưng có vẻ Jirri thôn tương đối nghèo khó nguyên nhân, phần lớn thức ăn đều cho rất ít gia vị.
"Phụng, không hợp khẩu vị của ngươi sao?"
Aina mẫu thân là một vị phi thường thành thục phu nhân, nàng to lớn địa phương làm Lưu Phụng không khỏi liếc nhìn một chút.
"Không có a phu nhân, ta chỉ là đang nghĩ một ít chuyện"
"A! Onii-san lại nhìn mẫu thân ngực rồi, biết ngay là anh thích ngực to mà!"
Luôn để ý đến Lưu Phụng, Aina bất mãn dậm chân, khuôn mặt không cam lòng nhìn lấy hắn.
Lưu Phụng gương mặt từ mắt thường có thể nhìn thấy được bắt đầu đỏ lên, một phen bắt lấy Aina ôm vào lòng, tay đại lực xoa lấy đầu của nàng.
"Ngươi nói bậy cái gì, ta nhìn ngươi là muốn ăn đòn a!"
"Đau, Aina đau!"
Một lớn một nhỏ hai người rất nhanh tại bàn ăn náo một trận.
Nhìn thấy đùa giỡn hai người, Aina mẫu thân nở ra một cái trăm hoa đua sắc nụ cười.
Đối với Lưu Phụng đứa bé này nàng thật rất hài lòng, đồng thời cũng thấy tội cho hoàn cảnh của cậu.
Chỉ mới 15 tuổi, mà ngày nào cũng phải một mình đối mặt với nguy hiểm, thật không biết quá khứ của cậu nhóc đã phải trãi qua cái gì.
Nếu Lưu Phụng nghe được suy nghĩ của Aina mẫu thân chắc chắn sẽ giơ lên một ngón tay cái: Phu nhân, ngươi nghĩ nhiều!.
Sau bữa tối, Lưu Phụng tắm rửa một trận, sau đó liền lên giường nằm trằn trọc đến nửa đêm, vì lý do gì đó, hắn luôn có cảm giác đại sự sắp phát sinh.
"Rốt cuộc là sao vậy?"
"Cảm giác bất an này là?"
[Ting! Kamen Rider Hệ Thống kích hoạt!]
[Đang tại mở ra bên trong]
[Mở ra hoàn tất]
"???"
Lưu Phụng ngớ người một chút, liền bắt đầu mừng như điên.
Ngón tay vàng, ta ngón tay vàng cuối cùng tới!
"Hệ thống! Có thể giới thiệu một chút ngươi công năng sao?"
[Có thể]
Âm thanh băng lãnh vang lên, hoàn toàn không có bất luận một tia cảm tình.
[Cứ mỗi 15 ngày ký chủ có thể tiến hành một lần đánh dấu]
[Ngẫu nhiên rút ra một cái từ Heisei đến Reiwa Kamen Rider lực lượng, bao quát năng lực cùng biến thân khí bên trong]
[Xin hỏi hiện tại có hay không rút ra?]
"Rút ra a, ta đã chờ không nổi!"
Làm Riderbu hắn sao lại không nghĩ đến một ngày mình có thể Henshin đây!
Ta bàn tay vàng, đừng phản bội ta.
Lưu Phụng cuồng dại rồi, hắn ý thức chìm vào một cái đen như mực không gian.
Mà dần dần từng đoàn màu hoàng kim quang cầu như đom đóm trong đêm tối hiện ra ánh sáng trước mắt hắn.
"50, 60 nhiều như vậy sao?"
Nhiều như vậy hắn chính là đếm không hết a.
"Được rồi, liền tuyển ngươi đi!"
Lưu Phụng lộ ra nghiêm nghị thần sắc, hướng về gần nhất một cái quang cầu chợp tới.
Mà ngay lúc này, Phụng ý thức cũng triệt để lâm vào mê mang bên trong.
..................
"Nhân loại, mau tỉnh!"
Trong cơn mơ, dường như một giọng nói đang đánh thức hắn.
"Mau tỉnh"
Là thanh âm của ai? Vì cái gì nghe quen như vậy?
Cố gắng mở ra đôi mắt, hắn nhìn thấy một người, không, không thể gọi là người được.
Một thanh niên tóc vàng với khuôn mặt điển trai nhìn lấy hắn, thanh niên bên trong mặc một bộ màu đen áo vét, bên ngoài lại khoát thêm một lớp áo choàng, tay trái nâng lấy một thanh Katana. Đặc biệt nhất là chàng ta hai bên tai nghe càng làm nổi bậc danh tiếng của hắn.
Horobi, Humangear làm cha, Metsuboujinrai.Net thủ lĩnh.
"Horobi tiền bối, ta là ngài cuồng nhiệt nhất fan!"
Không để ý đến Horobi nghi vấn dáng vẻ, Lưu Phụng một thân ôm lấy Horobi bắp đùi, bất đầu rung lắc.
"Vừa gặp mặt liền đối với ta mang lớn như vậy thiện cảm, nhân loại quả nhiên đúng là một giống loài kỳ lạ"
Horobi nhẹ nhàng nói, không quên đem Lưu Phụng kéo lên.
"Tiểu bối, ngươi có ước mơ sao?"
"Ước mơ?"
Horobi gật đầu, thâm thúy con người nhìn Lưu Phụng ánh mắt
"Giống như ta đây, ta muốn thủ hộ lấy ước mơ và sự tự do của Humangear, đồng thời ngăn chặn ARK tái sinh".
"Ước mơ của ngươi, sẽ là cái gì"
Lưu Phụng trầm mặt, não của hắn hiện ra Vỹ thân ảnh, còn có bé Aina ngọt ngào ngây thơ nụ cười,... Một lúc lâu sau, hắn ngẩng đầu, đối diện Horobi đôi mắt.
"Ta nghĩ gặp lại bạn mình, nghĩ thủ hộ nụ cười của những người quan trọng với ta!"
Lời lẽ hùng hồn của thiếu niên làm Horobi thất thần trong chốc lát.
Một cái gần như không thấy được nụ cười treo lên khoé miệng của hắn.
"Không tệ ước mơ! Cùng với một cái ta vô cùng quen thuộc gia hoả rất giống!"
"Lực lượng của ta, liền giao cho ngươi đi"
Horobi đem chính mình Katana đặt vào tay phụng, không kịp để hắn phản ứng, một luồng vô cùng mạnh mẽ năng lượng liền chảy vào cơ thể hắn.... sau đó mọi thứ liền trở nên ảm đạm vô quang.
"Nhớ lấy, đừng bao giờ quên đi ước mơ của mình!"
Hết Chương 3.
Định cho Henshin trong chương này nhưng cần phải viết nhiều thứ quá, để chương sau vậy.
Truyện Kamen Rider Xuyên Đến Dị Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Rider_Henshin |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 14 |