Thảm sát tại trường Seishin
Những đám mây đen bắt đầu kéo đến, mưa rơi lách tách xuống mặt đường nhựa. Những hạt mưa rửa sạch những thứ ô uế, bẩn thỉu trong không khí tích tụ từ nhiều ngày qua. Âm thanh của tiếng mưa rơi như đang gào thét, che lấp đi bầu không khí ảm đạm, im lặng đến đáng sợ của ngôi trường.
Có một thứ mà chúng không thể rửa, đó là MÁU.
Mưa sẽ giúp cho không khí trở nên trong lành. Nhưng không hiểu sao, ở trong nơi gọi là “trường học” này lại vô cùng ngột ngạt, không khí vẩn đục, hôi thối nồng nặc bốc lên từ những thi thể nằm rải rác khắp hành lang lạnh lẽo.
Bên trong phòng học, xác chết ngổn ngang trong phòng, tất cả đều đã không còn nguyên vẹn, một số đã bị mất tay chân, một số thậm chí còn không có đầu.
Trước cảnh tượng kinh hãi đó, cậu học sinh đứng trong góc lớp, tựa người vào bức tường đã bị nhuộm đỏ một màu bởi máu. Cảm xúc của cậu không thể diễn tả bằng lời được nữa.
Như để trốn tránh thực tại, cậu ngồi bệt xuống sàn, ôm chặt đầu gối mà co ro một góc, không ngừng run rẩy, miệng chỉ lẩm bẩm lặp đi lặp lại một câu nói duy nhất:
“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi…”
Cậu cứ lặp đi lặp lại như thể muốn tạ tội cho cảnh tượng khủng khiếp mà mình đã gây ra.
Cuộc đời của Ansatsu Hooji đã mắc kẹt trong tội lỗi vĩnh viễn.
Báo cáo ngày 26 tháng 9 năm 2018.
Linh hồn cổ đại “Gyakusatsu” đã xuất hiện tại thành phố Saitama, giết hại toàn bộ giáo viên và học sinh của trường cấp 2 Seishin.
oOo
“Cái gì? Án tử sao? ”
Tại Hiệp hội Đạo sĩ Nhật Bản.
Bên trong căn phòng họp chỉ có bốn bức tường trống, đứng giữa không gian ấy là anh chàng có mái tóc bạch kim che kín cả hai mắt.
“Thật là, còn trẻ vậy mà…”
Xung quanh anh gồm 6 người, dựa theo trang phục thì có lẽ là những người đứng đầu của Hiệp hội.
Anh đang thảo luận với họ.
Nhưng với giọng điệu và và bầu không khí căng thẳng đó, có lẽ anh và họ đang có quan điểm đối lập nhau.
“Cậu bé mới chỉ có 13 tuổi, một độ tuổi còn quá nhỏ để cậu ta hiểu được những chuyện này, chẳng biết sẽ còn bao nhiêu người vô tội sẽ bị giết hại bởi cậu ta nữa…”
“Vậy theo anh, chúng ta nên làm gì? ” Một trong số 6 người kia lên tiếng.
“Hãy giao Ansatsu Hooji cho tôi, chính tay tôi sẽ đào tạo cậu bé trở thành đạo sĩ. ” Anh chàng dõng dạc tuyên bố.
“Tôi đảm bảo với các vị sẽ giám sát Ansatsu thật cẩn thận, nếu linh hồn kia có xuất hiện, tôi sẽ ngăn chặn nó bằng mọi giá.” Anh nói tiếp.
Chẳng còn cách nào khác, những người còn lại chỉ có thể đồng ý.
“Thôi được, tất cả trông cậy vào anh đó, Ookami. ”
Giáo viên phụ trách khối 7, Gotou Ookami.
oOo
Anh đi đến trường Seishin.
Giờ đây có lẽ nó không còn là một ngôi trường nữa, chỉ còn là một cái nhà chứa xác, tối tăm và lạnh lẽo, âm khí tỏa ra nồng nặc tới mức khiến cho Gotou cũng phải bất ngờ.
“Lượng oán khí khủng khiếp thật, đứng ngoài cổng thôi mà vẫn cảm nhận được rõ mồn một.” Gotou nói.
Anh tiếp tục bước vào bên trong.
Trước mắt Gotou là một cảnh tượng vô cùng kinh hãi. Xác chết, chân tay, các cơ quan nội tạng,… của những người bị giết hại rải rác khắp các dãy phòng học và hành lang tầng 1, nhiều thi thể bị tấn công đến mức không thể nhận dạng được nữa.
Cảnh tượng đó khiến anh trở nên sốc nặng.
Gotou tiếp tục đi tiếp. Dẫu biết rằng, thứ anh sắp đối mặt không hề tầm thường chút nào.
Bước trên bậc cầu thang trải dài bởi máu, Gotou tiến lên tầng 2.
Có vẻ như ở tầng 2 không có thi thể nào.
Đi trên hành lang với sàn và những bức tường được nhuộm một màu đỏ thẫm, anh biết rằng, mọi chuyện không hề đơn giản như vậy, nhất là khi trước mặt anh đang là một căn phòng có cửa được đóng kín.
Biết rằng những thứ ở bên trong chẳng tốt đẹp gì, anh tiếp tục đi lên tầng 3, tiến tới căn phòng được đặt ở cuối hành lang.
“Đây là nơi có lượng oán khí mạnh nhất, chắc chắn “vật chứa” của linh hồn cổ đại đó đang ở đây. ” Gotou thầm nghĩ.
Anh nhẹ nhàng đến gần cửa sổ, lén lút quan sát khung cảnh trong phòng học.
Một cậu nhóc với khuôn mặt thất thần ngồi co ro một góc, xung quanh là những xác chết nằm ngổn ngang.
Không cảm nhận thấy có gì nguy hiểm, Gotou quyết định vào bên trong.
Nhưng trước khi anh mở cửa, một giọng nói của ai đó vang lên:
“Vẫn còn một đứa còn sống à? ”
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, anh đã bị hắn đánh văng ra khỏi trường, làm vỡ một mảng tường lớn. May mắn là anh đã kịp dùng tay đỡ đòn tấn công bất ngờ ấy.
“Thì ra đây là sức mạnh của linh hồn cổ đại “Gyakusatsu” sao? ” Gotou bất giác bật cười vì phấn khích.
Linh hồn tên Gyakusatsu lao tới chỗ Gotou, nhằm tung một cú đấm vào thẳng mặt anh.
Nhưng hắn đâu biết rằng làm gì mà dễ ăn vậy. Gotou nhanh chóng tránh sang một bên, vòng ra sau lưng tấn công hắn bằng một quả đấm bọc pháp lực cực mạnh.
Lĩnh trọn đòn đánh, Gyakusatsu văng ra xa, miệng nhả ra một ngụm máu tươi.
Chấn động của đòn tấn công làm mặt đất rung chuyển.
Gyakusatsu nhanh chóng đứng dậy. Mặc dù đã đỡ đòn đánh bằng cả hai tay nhưng với lượng pháp lực khủng khiếp từ cú đấm đã làm nát cả cánh tay của hắn. Sức công phá từ cú đấm làm cho hắn không khỏi cảm thấy bất ngờ.
“Ngươi là đạo sĩ à? ” “
Chuẩn rồi đấy, giờ mới nhận ra sao? ” Gotou đáp với giọng điệu kiêu ngạo.
“Khá lắm, trong 1000 năm qua ta chưa hề nhận đòn tấn công nào mạnh mẽ như vậy.” Gyakusatsu nói.
Không biết từ khi nào, cánh tay của hắn đã hồi phục. Rút một lá bùa không rõ từ đâu ra, rồi dùng hai tay kết ấn.
“1000 năm trước ta cũng là một đạo sĩ đấy. ” Gyakusatsu nói.
Hắn bắt đầu niệm chú.
“Bùa? Hắn lấy từ đâu ra vậy? Lại còn kết ấn niệm chú nữa? ”
Vô số câu hỏi xuất hiện trong đầu Gotou, cuối cùng quy về một đáp án duy nhất.
“Không lẽ hắn định triển khai trận pháp?”
Anh biết rằng, chỉ với những thứ đơn giản đó, có lẽ đây không phải là một trận pháp quá phức tạp. Nhưng kể cả vậy, để cho hắn triển khai trận pháp đó vào lúc này cũng không ổn chút nào.
Nghĩ vậy, Gotou dịch chuyển tới chỗ Gyakusatsu. Trước khi hắn kịp hiểu chuyện gì, anh đã giáng một đòn khá mạnh vào gáy của hắn khiến hắn bất tỉnh tại chỗ.
“Hừ, phiền phức quá, ai mà ngờ hắn lại tấn công mình trước cơ chứ. Thôi kệ, ít ra cũng được đấu một trận ra trò. ” Gotou lẩm bẩm.
“Hắn mà triển khai trận pháp thì rách việc lắm, có lẽ mình phải bỏ cái thói cù nhây đi thôi. ” Gotou vừa nói vừa cốc đầu mình một cái.
Anh rời khỏi trường, xách luôn cả “vật chứa Gyakusatsu” đi theo.
Anh đưa Hooji tới một nơi.
Một nơi mà dạy cho những học sinh phương thức điều khiển pháp lực, cách sống ở một thế giới đầy rẫy những hiện tượng tâm linh, một thế giới đầy rẫy những thứ gọi là linh hồn và ma quỷ…
Và nơi để học các kiến thức ấy: Trường chuyên Đạo pháp.
Đăng bởi | KhoiGamingYT2009 |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 25 |