Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 1027 chữ

Trên đường phố xa hoa nhộn nhịp, ánh sáng lấp lánh cảnh tượng hết sức phồn hoa.

1 thiếu niên đi trên đường như ko cánh biệt với cảnh tượng trên người hắn tỏa ra khí tức u ám tan thương như cánh biệt với sự phồn hoa ấy.

Thiếu niên tên Tô thần là sinh viên đại học năm nhất , hắn nhớ vừa hôm trước cha hắn chết trong tai nạn, mẹ hắn trong bệnh viện vì quá đau buồn lên cơn đau tim mà chết.

Khi dự đám tang hắn cũng không tỏa ra đau buồn hay rơi giọt nước mắt nào, ko phải hắn giả vờ mà suy nghĩ hay lí tính đều không có cảm xúc, lúc đó trong đầu hắn nghĩ sinh lão bệnh tử có gì đặc biệt mà sao phải buồn.

Mà không mai cảnh này lại bị bắt gặp bởi chị 3 , bả liền kêu to tại sao ngươi ko khóc ngươi không thấy đau lòng trước việc cha mẹ mình chết à, bả nói với giọng rất to cả dòng họ và người xung quanh đều biết tất cả mọi người đều chỉ chích tô thần là đồ , nghịch tử, ác ma...

Hắn chỉ coi những lời này như gió thoảng qua tai , trong mắt hắn dòng họ không ai là tốt đẹp chẳng phải do gia đình hắn vì chạy chữa bệnh cho mẹ mà nợ chồng chất nên không ai muốn cho hắn ở chung thôi, mà ko ai muốn vạch mặt nên chỉ cần một ngồi nổ bọn hắn sẽ ko ngần ngại mà chửi hắn.

Nhân tính là vậy lúc cần thì kết giao coi như anh em , lúc không cần anh em , bạn bè chỉ là phù du , dù sao cái thế giới này đều xoay quanh lợi ích mà.

Sao khi an táng xong hắn cũng không ở lại làm gì, nhớ lại xong hắn giờ chỉ biết thở dài, giờ phải làm sao đây, trong lúc vô thức hắn lại đi vào một con hẻm vắng người, lúc này tô thần nhận ra và thấy ko ồn liền muốn đi ra nhưng lúc này có một tên bặn áo đen tay cầm dao đi ra.Giọng hắn vang lên trong không gian yên tĩnh: "Này nhóc, khôn hồn thì đưa tiền ra."

Tô Thần nhìn hắn, bình thản mà không chút sợ hãi. Nhận ra tình hình không ổn, hắn từ từ lấy ví tiền ra. "Đúng rồi, lấy ra và đưa đây," tên cướp gằn giọng. Tô Thần đặt ví xuống đất, rồi nhẹ nhàng đá nó về phía tên cướp. Gã nhặt ví lên, mắt đảo qua số tiền ít ỏi bên trong và nhếch mép cười: "Chút tiền này chẳng là gì, nhưng không sao, thân thể và nội tạng của ngươi rất có giá trị đấy." Nói xong, tên cướp lập tức lao tới, tay vung dao với tốc độ nhanh và đầy sát khí.

Trong tích tắc, Tô Thần phản ứng. Hắn xoay người, né sang một bên, thoát khỏi đường dao nguy hiểm. Không gian trong con hẻm hẹp, nhưng đủ để cả hai di chuyển. Tên cướp không bỏ cuộc, tiếp tục tấn công với những nhát dao dồn dập. Tô Thần bình tĩnh, hắn né tránh một cách linh hoạt, từng bước chân của hắn đều chính xác, như thể mọi cú đâm đều đã bị hắn nhìn thấu.

Tên cướp bắt đầu nổi nóng, hắn lao vào với cú đâm nhắm thẳng vào ngực Tô Thần. Nhưng ngay lúc ấy, Tô Thần nhanh nhẹn lách người sang một bên, và trong một đòn phản công đầy sức mạnh, hắn tung cú đá vào tay tên cướp.

Tên cướp ngã xuống đất, tay ôm lấy cánh tay vừa bị Tô Thần đá trúng. Con dao của hắn văng xa, phát ra âm thanh kim loại va chạm vào mặt đất lạnh lẽo. Tên cướp loạng choạng đứng dậy, ánh mắt vẫn đầy thù hận, nhưng chưa kịp tiến tới thì Tô Thần đã nhanh chóng tiến lại gần, cúi xuống nhặt lấy con dao.

Ánh sáng yếu ớt từ con hẻm hắt lên lưỡi dao, phản chiếu một chút ánh kim. Tô Thần nắm chặt nó trong tay, cảm nhận được sự lạnh lẽo của kim loại, nhưng khuôn mặt hắn không hề biểu lộ chút dao động nào. Hắn nhìn chằm chằm vào tên cướp, không nói một lời. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ đơn giản: "Hắn sẽ không dừng lại nếu mình không kết thúc điều này."

Tên cướp, nhận ra tình thế đã thay đổi, cố gắng lùi lại, nhưng chân hắn bị vấp ngã vào một thùng rác gần đó, khiến hắn càng thêm hoảng loạn. "Đợi đã, chúng ta có thể nói chuyện, tôi sẽ đi ngay lập tức," hắn lắp bắp nói, cố giữ bình tĩnh.

Nhưng Tô Thần không trả lời. Bước chân của hắn càng ngày càng gần. Trong ánh mắt tên cướp giờ đây chỉ còn lại nỗi sợ hãi. Hắn cố gắng đứng dậy, nhưng quá muộn. Tô Thần, không chút do dự, lao tới với tốc độ nhanh, tay hắn vung dao chính xác vào ngực tên cướp.

Lưỡi dao xuyên qua cơ thể tên cướp, một tiếng "phập" vang lên lạnh lẽo trong không gian tĩnh mịch. Tên cướp trợn trừng mắt, miệng há hốc như muốn nói điều gì đó, nhưng không thể. Cơ thể hắn từ từ đổ gục xuống đất, hơi thở yếu dần.

Tô Thần đứng đó, nhìn xuống cơ thể đang dần bất động dưới chân mình. Hắn cảm thấy tay mình hơi tê vì lực va chạm của dao, nhưng trong lòng không hề có chút cảm giác tội lỗi hay lo lắng. Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh, và kết cục này, với hắn, dường như đã được định trước.

Giữa con hẻm vắng vẻ, chỉ còn lại Tô Thần và cái xác của tên cướp, ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn đường chiếu qua từng giọt máu đang chảy xuống mặt đất.

Bạn đang đọc Khải huyền chi nhân sáng tác bởi khanhdeptrai999
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanhdeptrai999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.