Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong nháy mắt Bại Vương Chính! Phượng Cửu Ca: Ta bao thắng!

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Lý Huyền nhìn thấy đối phương, nói: “Ngươi là... người của Kinh Vân Phong!”

Độ Tiên Môn thất mạch, ngoại trừ Thiên Tuyền Phong nhất mạch ra, nhân số của sáu mạch khác đều không ít, Lý Huyền cũng biết một số nhân vật trong đó.

Người thanh niên trước mắt này, hắn từng gặp qua lúc ở Thất Mạch hội võ.

Chính là một vị sư huynh của Kinh Vân Phong.

“Không sai, ta chính là Kinh Vân Phong, Vương Chính!! Ngươi đả thương Trương Bạch sư đệ, hôm nay ta tới đòi lại mặt mũi cho hắn.”

“Nếu là nhằm vào ta, vậy vì sao phải làm khó sư muội ta!”

“Vậy thì trách nàng là sư muội của ngươi, hơn nữa, ta cũng muốn nhìn xem đệ tử Liễu Phong chủ mới thu nhận, có phải lại là phàm thể gì hay không.”

Vương Chính cười lạnh nói.

Lý Huyền nghe vậy cau mày, “Ngươi một Chân Nguyên tầng chín, lại làm khó sư muội ta một võ giả mới vào Chân Nguyên, không cảm thấy quá đáng sao?”

“Mạnh được yếu thua, từ xưa đến nay đều như thế, có gì quá đáng chứ, nhưng giờ ngươi đã xuất hiện thì hãy thay nàng đánh một trận đi.”

Phượng Cửu Ca nghe vậy lướt qua Lý Huyền, nói: “Ngươi đã hướng ta khiêu chiến thì không cần tìm sư huynh của ta, ta đánh với ngươi là được!”

Nàng đường đường là nữ đế chuyển thế.

Có cần một phàm thể để bảo vệ trước người mình hay không.

Mà Lý Huyền nhìn Phượng Cửu Ca tuy rằng gầy yếu, nhưng dứt khoát ngăn ở trước mặt mình, không khỏi vui mừng, vẫn là sư muội mình đau lòng mình.

“Sư muội yên tâm, hắn chỉ là một Chân Nguyên cảnh giới, ta còn không để vào mắt.”

Lý Huyền cười nhạt nói.

Phượng Cửu Ca sửng sốt một chút, không phải, ngươi chỉ là một phàm thể, lúc này còn nói cái gì nữa, tu vi của ngươi bất tài chỉ là luyện...

Chờ một chút.

Phượng Cửu Ca chợt phát hiện một vấn đề lớn!

Hai ngày trước, hắn còn có thể nhìn ra tu vi của Lý Huyền là Luyện Khí cảnh.

Nhưng bây giờ, làm sao nhìn không ra?

Tu vi của đối phương tiến bộ?

Không đúng.

Coi như là tu vi tiến bộ, chính mình cũng không nên cảm giác được một chút ba động nào a, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì??

Phượng Cửu Ca cảm thấy không thích hợp, rất không thích hợp!

“A, hai người các ngươi cùng lên đi.”

Vương Chính nhìn hai người Lý Huyền, cầm kiếm mà đứng, ngạo nghễ nói.

Mấy thanh niên phía sau hắn cũng nhịn không được tán dương.

“Không hổ là Vương sư huynh, chính là có khí phách!”

“Không tệ, lấy một địch hai, lợi hại!”

“Đó là... Vương sư huynh thân mang thượng phẩm linh thể, là thiên tài số một số hai của Kinh Vân Phong chúng ta đó!”

Phàm thể, linh thể, bảo thể, Vương thể, Thánh thể.

Thể chất cấp năm của giới võ đạo!

Ngoại trừ phàm thể ra, bốn loại thể chất khác lại chia nhỏ làm hạ phẩm, trung phẩm cùng thượng phẩm tam đẳng, thượng phẩm linh thể, chính là linh thể tốt nhất.

Ở Độ Tiên Môn, quả thực được coi là một tiểu thiên tài.

Nghe được mấy người này khen ngợi, vẻ đắc ý trên mặt Vương Chính càng đậm.

Mà trên mặt Lý Huyền lộ ra một tia cổ quái.

Được lắm, ngươi bảo một nguyên thần và một nữ đế chuyển thế cùng lên?

Trâu bò!

Ta kính ngươi là một hán tử.

“Các ngươi không động thủ, vậy ta đến đây!”

Vương Chính lạnh giọng nói, dẫn đầu ra tay, tấn công hai người Lý Huyền.

Nhưng lại thấy Lý Huyền đứng tại chỗ, cong ngón búng ra.

Một luồng chân nguyên đánh ra.

Ầm!

Trường kiếm trong tay Vương Chính trực tiếp đứt gãy, cả người bay ra mấy trăm mét, liên tiếp đụng gãy bảy tám cây đại thụ mới dừng lại.

Hắn nằm trên mặt đất, xương cốt cũng không biết gãy mất bao nhiêu cái!

Trong lúc nhất thời, toàn trường yên tĩnh!

Ngay cả Phượng Cửu Ca cũng không nhịn được mở to hai mắt.

Một chiêu đánh bại Chân Nguyên tầng chín?!

Tu vi của Lý Huyền tuyệt đối không phải cảnh giới Luyện Khí gì!

Hắn ít nhất là... Linh Hải Cảnh!

Hắn vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ?!

Hơn nữa còn ở dưới mí mắt của nữ đế này!!

Nghĩ đến đây, khóe miệng nàng ta không nhịn được có chút run rẩy, “Ta đường đường là nữ đế, thế mà lại nhìn lầm!! Lý Huyền... nam nhân thú vị!”

Nàng nghĩ tới sự so sánh của Âm Dương Thiên Đạo Xích.

Trong vòng một tháng, nàng ít nhất phải tấn cấp Linh Hải Cảnh mới có thể thắng được Lý Huyền.

Hơn nữa Linh Hải Cảnh bình thường có lẽ cơ hội thắng không lớn.

Ít nhất phải là...

Linh Hải tầng chín!

Một tháng, từ Chân Nguyên tam trọng tấn cấp Linh Hải Cảnh tầng chín?!

Đối với võ giả bình thường, đây gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành, đối với Phượng Cửu Ca cũng có độ khó không nhỏ.

Nhưng nàng vẫn chưa lui bước, ngược lại, trong lòng sinh ra ý chí chiến đấu vô tận!

“Ta biết ngay Âm Dương Thiên Đạo Xích tuyệt đối sẽ không lựa chọn một cái phàm thể trời sinh để so sánh, vậy quá dễ dàng!”

“A, quả nhiên, như vậy mới có tính khiêu chiến!”

Khi Phượng Cửu Ca sinh lòng chiến ý, mấy đệ tử Kinh Vân phong nhìn Vương Chính bị đánh bay đã trợn mắt há hốc mồm.

“Tê... Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?!”

Bạn đang đọc Khóa Lại Thiên Kiêu, Sư Muội Ngưng Đan Ta Thành Tôn (Dịch) của Thượng Quan Tố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidang2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 265

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.